Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1431: Nữ Ma Đầu: Cho Nên Vì Phó... Ỉ

Chương 1431: Nữ Ma Đầu: Cho Nên Vì Phó... ỈChương 1431: Nữ Ma Đầu: Cho Nên Vì Phó... Ỉ
 
 Lúc này, Giang Hạo để quyển trục Long tộc lên bàn. Văn tự phía trên cực kỳ rõ ràng.
 
 Điều thứ ba, Bắc Bộ Cổ Kiếm Nhai, trứng rồng kim sắc, sinh ra liền dung nhập hư không, bị không gian vô tận bao trùm, còn chưa xuât thê đã trồn vào hư không, khó có thể di động, cường thể bóc ra sẽ hủy căn cơ, bất đắc dĩ lưu lại. Lưu lại truyền thừa, tài nguyên, giúp đỡ trưởng . thành. Sau này gặp đây chắc là đôi phương đã thoát khỏi gông xiểng, thành công hàng thê, đưa lên bộ 3 truyền thừa này, Trấn Long Quyết. Từ nơi này có thể thấy được, Kim Long am hiểu thuật không gian. Nhưng mà, Giang Hạo cũng không thèm để ý tới Kim Long, Trấn Long Quyết mới là thứ cần chú ý.
 
 Xem xét cẩn thận, phát hiện Trấn Long Quyết lại là chưởng pháp. Du ở thiên địa, lật tay che mưa, trấn áp Chân Long.
 
 Trong nháy mắt, bên trong quyển trục có rất nhiều ánh sáng tản ra. Một chút xíu đang dung nhập vào trong người Giang Hạo.
 
 Trước đó hắn đều chưa học tập hoàn toàn Kiểm Quyết và Hóa Long Quyết. Mà lần này, hắn lại đặt toàn bộ tinh thần vào trong đó.
 
 Trước đó có thể không học, hoặc là chậm rãi học tỉnh hoa. Nhưng lần này thì phải dùng hết toàn lực để lĩnh ngộ và học tập. Trước nhập môn đơn giản, sau đó tiếp tục tham ngộ.
 
 Lúc đủ cường đại chính là ngày sử dụng.
 
 Lúc này, Giang Hạo nhìn thấy một thân ảnh, hắn đứng trong mưa gió, chưởng phong theo gió mưa, dáng người như tiểng sầm. Chưởng pháp của hắn điều động mưa gió, dân động sơn hà, dường như có thể hóa giải khí huyết cường đại và chân ý đặc thù.
 
 Lúc này, trước mặt hắn có một con cự long phá vỡ mưa gió mà tới. Sau đó, phong vân biển ảo, cuồn lên sơn hà, hóa giải hết thảy công kích của Chân Long. Rõ ràng đạo thân ảnh kia còn kém xa Chân Long, nhưng lại có thể mạnh mẽ dùng một chưởng để đánh lui Chân Long, đè lên mà đánh.
 
 Giang Hạo quan sát, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng.
 
 Hắn nghĩ tới Ngao Thế. Nếu như lúc đó mình có loại chưởng pháp này, không nói tới chuyện thắng, nhưng nhất định có thể kéo thêm được chút thời gian. Đương nhiên, lúc đó mình vẫn là quá yếu, tác dụng cũng không có lớn như vậy.
 
 Hiện tại Thiên Tiên sơ kỳ, mặc dù có tăng lên không ít, nhưng vân là không đủ.
 
 Có lẽ đây chính là nguyên nhân cần có Huyêt Câm Thạch.
 
 Thời gian không biết qua bao lâu, Giang Hạo cảm giác mình đã học tập rât lâu.
 
 Thời gian dài dằng dặc, cuối cùng cũng có thể luyện tập đơn giản một chút.
 
 Lúc này, hắn mới thu công, chậm rãi lui ra.
 
 Lúc mở mắt ra, trời đã tối.
 
 Ánh trăng rơi vào trên người hắn, có chút dịu mát. "Tỉnh rồi?" Hồng Vũ Diệp bình thản nói: "Ngươi thật biết chọn thời gian, để ta hộ pháp cho ngươi sao?"
 
 Giang Hạo nhìn về phía nước trà, chăng bit đã uông xong từ lúc nào. Hắn không dám chần chờ, lập tức pha thêm.
 
 "Đa tạ tiển bối." Hắn vừa pha trà vừa cảm kích.
 
 "Ta đã nghe lời này rất nhiều lần rồi." Hổng Vũ Diệp lau sạch bàn đào trong tay, nói.
 
 "Thực lực của vãn bối không thể _ nào sánh được với tiền bối, vãn bổi ngoại trừ nói lời cảm ơn ra thì cũng không biết nên cảm tạ như thể nào. " Giang Hạo cúi đầu nói.
 
 Người trước mắt cũng không thiếu gì cả, hắn có thể cho đối phương được thứ gì? Chỉ có thể nói cảm ơn, mặt khác giúp đổi phương làm việc. "Vậy sao?" Hồng Vũ Diệp thuận miệng nói: "Ta dự định tới chô khác đi dạo."
 
 "Tiền bối muốn đi chỗ nào? Văn bối có thể dân đường." Giang Hạo suy tư rồi lại nói: "Bắc Bộ thì thể nào?" "Bắc Bộ?" Hồng Vũ Diệp cười nói: "Đây không phải là chô ngươi muốn đi sao¿"
 
 "Đúng vậy. " Giang Hạo nói. Hồng Vũ Diệp nhìn qua người trước mắt, gật đầu nói: "Ngươi định lúc nào xuất phát?"
 
 "Khoảng hai ba tháng nữa, vẫn bối muôn học được Trần Long Quyêt trước đã. " Giang Hạo suy tư rồi tò mò hỏi: "Tiền bối có biết bí cảnh kia đã đóng lại hay chưa?"
 
 "Muốn mượn bí cảnh kia để tiến về Bắc Bộ?" Hồng Vũ Diệp hỏi. "Vâng." Giang Hạo gật đầu. "Ngươi có thể đi qua?" Hồng Vũ Diệp lại hỏi.
 
 Giang Hạo lại gật đầu.
 
 "Vậy thì đi qua đi." Hồng Vũ Diệp nói.
 
 Giang Hạo trầm mặc một lát, lại. hỏi: "Tiển bồi cảm thầy ta đổi đầu với Tổ Long Chi Tâm phần thăng có lớn không"
 
 Cuối cùng, hắn lại bổ sung một câu: "Dưới tình huồng có Trần Long Quyết và Huyêt Câm Thạch." Hồng Vũ Diệp nhìn Giang Hạo một chút, cũng không trả lời.
 
 Nhưng ánh mắt này khiến cho Giang Hạo cảm thây kỳ quái. Giống như đang cười.
 
 "Nếu như Tổ Long Chỉ Tâm buộc phải dùng Tỏa Thiên, ngươi sẽ như thể nào?" Hồng Vũ Diệp đột nhiên hỏi.
 
 Nghe vậy, Giang Hạo suy tư hổi lâu, nói: "Thật ra, văn bổi có một tâm nguyện."
 
 "Tâm nguyện?" Hồng Vũ Diệp tò mò hỏi.
 
 "Vâng."
 
 Giang Hạo gật đầu nói: "Văn bối cảm thấy mấy người Tiểu Li, con thỏ, Lâm Tri rất dễ mang đến phiền phức cho mình, muốn phóng sinh bọn hăn một cách an toàn."
 
 Hồng Vũ Diệp sửng sốt một chút, cảm xúc xuất hiện một tỉa dao động: "Phóng sinh?"
 
 "Đúng vậy, phóng sinh."
 
 Giang Hạo gật đầu nói: "Như vậy thì bọn họ sẽ đi đến những nơi khác nhau, gặp phải nguy hiểm gì cũng sẽ tự mình xử lý. Bọn hắn đều không phải là người bình thường, nhất là con thỏ và Tiểu Li, dù cho chọc tới phiển phức thì cũng sẽ không liên lụy tới vãn bôi. Nhưng Tổ Long Chi Tâm lại phiển phức, chỉ cần xử lý Tổ Long Chi Tâm liền không còn phiền toái nữa. "
 
 "Cho nên, ngươi vì phóng sinh Tiểu Li mà muốn giết chết Tổ Long?" Hồng Vũ Diệp nói với vẻ cổ quái. "Văn bối đương nhiên không có loại thực lực đó, chỉ cần có thể phong ấn là được, tốc độ phát triển của Tiểu Li rất nhanh." Giang Hạo giải thích. Tiểu Li không phải là đang tu luyện, mà là đang khôi phục. Tốc độ khôi phục của nàng rất nhanh, nếu cứ ở chô này thì tài nguyên sẽ bị hạn chế. Chỉ cần ra ngoài, bọn hắn sẽ có được cơ duyên vô tận từ đại thê, tốc độ khôi phục sẽ càng nhanh hơn. Có lẽ không bao lâu nữa liền có thể một mình đảm đương một phía. Ngoài ra còn có Thương Uyên Long Châu trợ giúp, ngoại trừ chuyện Long tộc tìm đền thì thật ra không có nhiều người có thể mang đến nguy hiểm cho Tiểu Li.
 
 Hồng Vũ Diệp nhìn qua Giang Hạo, hổi lâu sau mới nói: "Ngươi làm việc thật đúng là cẩn thận."
 
 Giọng điệu rất kỳ quái. "'Để tiền bối chê cười." Giang Hạo cúi đầu nói.
 
 "Đến lúc đó ngươi dự định để ai đi? Tiếu Tam Sinh đã chết hay là Cổ Kim Thiên?" Hồng Vũ Diệp tò mò hỏi.
 
 Giang Hạo suy tư hổi lâu, nói: "Khả năng là Cổ Kim Thiên đi, nhưng mà liên quan đến Tỏa Thiên thì lại muôn dùng Tiểu Tam Sinh."
 
 Tiếu Tam Sinh làm chuyện như vậy là thích hợp nhất, đáng tiếc đệ nhất cổ kim Tiếu Tam Sinh đã chết rồi. Tùy tiện xuât hiện một Tiều Tam Sinh biết Tỏa Thiên đều sẽ làm người ta cảm thấy đệ nhất cổ kim lại trở vể. Cho nên vân là Cổ Kim Thiên thích hợp hơn. Hơn nữa, cũng không cần Thiên Đao.
 
 Mình cũng cần tu luyện thêm về Huyền Hoàng Chú, nếu không thì sẽ không thể thể hiện rõ được lực lượng của Cổ Kim Thiên.
 
 "Vậy ta phải nhìn một chút, Cổ Kim Thiên so với đệ nhất cổ kim ai mạnh ai yêu. " Hồng Vũ Diệp uống trà, cười khẽ.
 
 Giang Hạo nhìn đối phương, mở miệng nói: "Đền lúc đó lại đi tìm Đào Mộc Tú Thiên Vương, hỏi một chút chuyện liên quan tới Mật Ngữ Thạch Bản."
 
 Ít nhiều vẫn cần làm chút chuyện gì đó, nêu không sẽ dê dàng bị tội. Nước trà thấy đáy, Hồng Vũ Diệp liền biển mất ở tại chô.
 
 Giang Hạo cảm giác có chút kỳ quái, không căn dặn gì cả khiển cho hắn cảm thầy không quen.
 
 Ngày hôm sau. Hàn Minh tìm đến Giang Hạo.
 
 "Sư huynh, lần này ngươi nhất định không phải là đổi thủ của ta." Hắn nói chuyện vô cùng tự tin.
 
 Loại kiếm ý thẳng tiến không lùi kia làm cho Giang Hạo kinh ngạc.
 
 Sau đó một người một đao, bắt đầu động thủ.
 
 Trong chốc lát, đao quang kiếm ảnh.
 
 Dòng sông lao nhanh, khe rãnh mở ra đại địa.
 
 Ba chiêu, thế lực ngang nhau.
 
 Mười chiêu, kiếm quang loáng thoáng không địch lại.
 
 Hai mươi chiêu, kiếm quang phấn khởi lực áp đao ảnh.
 
 Ba mươi chiêu, đao ảnh quét ngang hết thảy, một đao chém xuống, kiểm bay lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận