Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1463: Hải La Muốn Gặp Vương Của... Ỉ

Chương 1463: Hải La Muốn Gặp Vương Của... ỈChương 1463: Hải La Muốn Gặp Vương Của... Ỉ
 
 Sau khi giao Hải Y Y cho Trình Sầu, Giang Hạo liền không để ý tới nữa. Mấy chuyện như thu nhận đệ tử này, sau khi hắn trở thành đệ tử thân truyền thì chỉ là chuyện một câu nói mà thôi.
 
 Tông môn thu đồ đệ, có đôi khi cần xem thiên phú. Nhưng cho dù hắn muôn thu nhận một người bình thường thì cũng không phải là vấn để lớn. Nhất là khi còn mang người đến Đoạn Tình Nhai, vấn để càng nhỏ hơn. Không có ai sẽ bởi vì một đệ tử ngoại môn bình thường mà tới hỏi tội đệ tử thân truyền cả. Dù cho sư môn có trách tội xuống thì cũng chỉ là dạy bảo một chút mà thôi.
 
 Trở lại trong viện, Giang Hạo phát hiện Bàn Đào Thụ lại nở hoa rổi. Lần này ra ngoài mình có không ít chỗ tốt, thực lực cũng thay đổi mạnh hơn, nhưng mà... Giang Hạo nhìn bảng.
 
 [ Tuổi tác: Tám mươi lăm ]
 
 [Tu vi: Thiên Tiên sơ kỳ ]
 
 [Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh ]
 
 [ Thần thông: Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thân Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Kim Cương Bât Hoại, Sâm La Vạn Tượng }
 
 [ Khí huyết:40/100(có thể tu luyện) ]
 
 [ Tu vi:42/100(có thể tu luyện) ]
 
 [ Thần thông:2/3(không thể đạt được) }
 
 "Thế mà còn thiếu hơn phân nửa." Giang Hạo nhìn xem tu vi, có chút bãt đặc dĩ.
 
 Đây là bởi vì tại hải ngoại gặp được không ít pháp bảo, lau lau một chút, nếu không thì sẽ càng ít. Muốn tăng lên còn cần thời gian dài dăng dặc.
 
 Mười chín ngày một cái, hiện tại còn thiêu một trăm hai mươi cái.
 
 Ít nhất phải sáu năm.
 
 Giang Hạo cảm khái. Đây là Thiên Tiên, nều là Tuyệt Tiên, cũng không biết còn có thể cho ra bọt khí hay không. Nếu như không thể... Vậy muôn tần thăng sẽ càng thêm phiền toái.
 
 Nhưng mà, bây giờ còn không vội. Dù sao Thiên Tiên cũng sẽ vây khôn hắn rất nhiều năm. Mười năm đều chưa chắc đã có thể tần thăng một lần. Hết thảy thuận lợi cũng cần tới bồn mươi năm. Lúc đó, hăn đều hơn một trăm tuổi rồi.
 
 Giang Hạo lắc đầu, bắt đầu suy nghĩ chuyện hải ngoại.
 
 "Tỏa Thiên xuất hiện sẽ gây ra rất nhiều biên hóa, sau này Thiên Hương Đạo Hoa cũng có thể sẽ bị nhớ thương."
 
 "Qua mấy năm nữa có lẽ còn tốt, phong ba của Thiên Hương Đạo Hoa hắn là phải chờ đến lúc những cường giả hàng đầu kia xuất hiện. " "Về việc phong ba đến... "
 
 Giang Hạo lấy ra một quyển sách. Đây là Cổ Kim Thiên cho hắn, nói là chỉ cần đưa quyển sách này ra ngoài thì toàn bộ Tu Chân Giới sẽ nhấc lên một cơn gió lốc.
 
 Hắn chưa từng giám định qua. Sau đó, hắn mở thần thông ra. Giám định.
 
 [ Cổ Kim Đạo Thư: lúc Cổ Kim Thiên cùng thiện ác giao hội, thăng hoa cực hạn lĩnh ngộ vô thượng đạo. quả, bởi vì thiện ác đạo quả giao thể cực có khả năng phá vỡ lổng giam thân thể, cho nên liền bỏ đi đạo quả, làm suy yếu ác niệm, mài nhỏ đạo quả của nó thành mực nước. Sau đó, dùng đại đạo chỉ niệm làm bút viết ra con đường đại đạo, ngưng tụ đại đạo chỉ thư. Đọc cuôn sách này có thể lĩnh ngộ khí tức đại đạo, lĩnh hội cuốn sách này có thể ngộ ra con đường đại đạo, tu đại đạo quả. ]
 
 Nhìn thần thông phản hồi, Giang Hạo có chút mờ mịt. Con đường đại đạo, vô thượng đạo quả.
 
 Đây...
 
 "Khó trách Cổ Kim Thiên bảo ta _ không nên nhìn, một khi nhìn liền không nỡ đưa ra ngoài. Vật như vậy, mặc kệ là đưa cho ai thì đều giông như giúp đổi phương trải rộng con đường tương lai. Người bình thường ai nguyện ý đưa ra ngoài?" Giang Hạo thở dài một tiếng.
 
 Hắn cũng không muốn đưara - ngoài, nhưng nếu cần thiêt thì hãn cũng sẽ không lưu lại. Nhưng mà, hăn không có ý định nhìn.
 
 Trước mắt mà nói, tác dụng với hắn không lớn. Hơn nữa... đạo quả của người khác, mặc dù mình lĩnh ngộ thì cũng không thể được. Đó là con đường của người khác.
 
 Học thì có thể, nhưng không đi được. Bởi vì cuồi cùng nhất định sẽ là một con đường chết.
 
 Nhưng mà, có mấy người có thể lĩnh ngộ ra vô thượng đạo quả này chứ? Trong thiên hạ có mấy người có thể sóng vai với Cổ Kim Thiên lúc trước?
 
 Giang Hạo thở dài một tiếng, phong ân nó lại, sau đó thu vào. Chờ đẳng sau rồi lại quyết định đi. Ngoài chuyện này ra liền không còn chuyện gì.
 
 Chuyện nên làm đều đã làm, thời gian phía sau, nêu như đám con thỏ muốn đi ra ngoài vậy thì để bọn hắn ra ngoài. Theo lý thuyết sẽ không còn nguy hiểm gì quá lớn nữa. Mặc kệ Tiên Tộc hay là Long tộc, Thánh Đạo, Thiên Linh tộc, Thiên Thánh . Giáo, bọn hắn muôn khôi phục thê nào đều đã không còn quan trọng. Hơn nữa cũng cần thời gian dài dăng dặc.
 
 "Không biết sau khi hiển đệ biết được tin tức Tỏa Thiên, tâm tình có tốt hay không."
 
 Giang Hạo bắt đầu pha trà, lần này ra ngoài thực lực của mình gần như là nghiền ép hết thảy. Dạng kinh lịch này khiên cho hãn dê dàng bành trướng. May mà còn có sơn phong không thể vượt qua là Hồng Vũ Diệp ở bên cạnh, sẽ không quá mức bành trướng.
 
 Hiện nay chính là chờ đợi, chờ đợi mình mạnh lên.
 
 Về việc ngộ đạo, có thể ngộ nhưng không thể cẩu, chỉ có thể từ từ sẽ đền. Chỉ hi vọng mấy chục năm sau có thể thuận lợi tân thăng Tuyệt Tiên. Sau đó nữa thì lại không dễ dàng. Trăm năm, ngàn năm, có thể đạt tới đỉnh phong Tuyệt Tiên là đủ rồi. Sau Tuyệt Tiên là cái gì, hắn chưa biết được.
 
 Nhưng đạo quả của Cổ Kim Thiên hăn là cảnh giới kia.
 
 Hẳn là sẽ không cao hơn chứ? Giang Hạo cũng không chắc.
 
 Có lẽ có thể hỏi Hồng Vũ Diệp một chút.
 
 "Trong lúc chờ đợi, có lẽ Hàn sư đệ đều sắp Phản Hư, đại khái ta cũng có thể trở thành đệ tử thủ tịch rồi. " Trở thành thủ tịch, thời gian sau này của mình sẽ càng thêm an ổn. Hải ngoại.
 
 Thập Nhị Thiên Vương bắt đầu tụ hội.
 
 Trung tâm vùng biển, có mười hai cột nước sừng sững. Lúc này có mười cái cột nước có bóng người đứng thăng.
 
 "Thánh Đạo càng thêm sinh động, nhưng mà Long tộc không có động tĩnh gì, chắc là sẽ không có động tác gì lớn." Giọng nói trầm ổn truyền đền.
 
 "Các ngươi định làm gì?" Mộng Lam Linh hỏi. "Long tộc tạm thời còn không thể trêu vào, cho nên mặc kệ Thánh Đạo trước, xử lý chuyện Uyên Hải cái đã. Chúng ta liệu có nên từ bỏ việc kinh doanh hải vực xung quanh Tổ Long Chi Tâm?"' Một nữ Thiên Vương khác hỏi.
 
 "Long tộc phiền phức, Thiên Linh tộc cũng dần dần mạnh lên, mặc dù chúng ta đã thành tiên nhưng cũng có chút bất lực." Giọng nói hơi già nua vang lên.
 
 "Không biết khi nào chúng ta mới có thể ứng đối được tất cả thế lực cường đại tại hải ngoại." Có người mở miệng nói.
 
 Nghe vậy, Đào Mộc Tú cười nói: "Có một tiêu chuẩn."
 
 "Tiêu chuẩn gì?" Có người tò mò hỏi. Đào Mộc Tú cao thâm khó lường nói: "Vương không thây vương, lúc Thập Nhị Thiên Vương chúng ta không thể gặp mặt lân nhau thì toàn bộ hải vực chính là do chúng ta nói chuyện. "
 
 Nghe vậy, những người khác có chút kinh ngạc.
 
 Vương không thấy vương.
 
 Đây là cảnh giới cỡ nào? Nhưng mà bọn hắn có chút chờ mong.
 
 "Tạm thời cứ mặc kệ cảnh giới này đã, bên phía Uyên Hải có thể lực khác nhúng tay không?" Giọng nói ngột ngạt truyền đền.
 
 Hắn nhìn về phía Đào Mộc Tú. "Hẳn là không có, bọn hắn cũng bể bộn nhiều việc. " Đào Mộc Tú nói. Hắn đang nói tới Vạn Vật Chung Yên.
 
 "Tây Bộ truyền đến tin tức, đối địch với Cổ Kim Thiên, chính là đối địch với Thiên Văn Thư Viện." Mộng Lam Linh nói.
 
 "Chúng ta không cẩn thiết phải đối địch với Cổ Kim Thiên, còn về Tỏa Thiên..." Giọng nói trầm thấp mang theo kiêng kị.
 
 "Tạm thời không cần phải để ý đến." Giọng nói tang thương vang lên:
 
 "Loại tồn tại như Cổ Kim Thiên cũng không phải là người mà chúng ta có thể ứng đối. Không cần phải để ý tới, hơn nữa dù muốn xen vào thì cũng là những cường giả đã tới cực hạn kia. Tạm thời không tác động được đến chúng ta." Những người khác gật đầu.
 
 "Mộc Long Ngọc đã đến Nam Bộ, không biết là đi tìm ai, nhưng mà hăn là sẽ mang về một chút tin tức. " Mộng Lam Linh nói.
 
 Đào Mộc Tú suy tư rồi nói: "Các ngươi cảm thầy trên đời này có bao nhiêu kỳ tài ngút trời?"
 
 "Đệ nhất cổ kim Tiếu Tam Sinh?" "Vô địch thiên hạ Cổ Kim Thiên?" Nghe bọn hắn nói.
 
 Đào Mộc Tú cười nói: "Khả năng còn có một người. "
 
 "Ai?" Giọng nói trầm thấp vang lên.
 
 Đào Mộc Tú nhìn mọi người, nói: "Tiên chi đỉnh, ngạo thế gian." Nghe vậy, tất cả mọi người đều có chút kinh ngạc.
 
 "Gọi là gì thì sau này các ngươi liền biêt." Đào Mộc Tú cũng không nói ra toàn bộ.
 
 Có một số bí mật chỉ có tự mình biết thì mới mạnh hơn những người khác một phần được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận