Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1474: Diệu Sư Tỷ Gặp Lại Nữ Ma Ð... Ỉ

Chương 1474: Diệu Sư Tỷ Gặp Lại Nữ Ma Ð... ỈChương 1474: Diệu Sư Tỷ Gặp Lại Nữ Ma Ð... Ỉ
 
 Sau đó, thời gian trôi qua từng ngày.
 
 Chuyện khiêu chiến thủ tịch nhanh chóng được truyền khắp toàn bộ tông mồn.
 
 Chu Thiền thậm chí còn tìm đến Giang Hạo, có chút bội phục. Giang Hạo lắc đầu nói: "Chu sư tỷ càng không đơn giản, đã Phản Hư sơ kỳ rồi. "
 
 Chu Thiển nhìn cũng không chăm chỉ, nhưng mà dù là vậy thì tiến độ cũng không kém Hàn Minh là bao. Nhưng hăn là sẽ chậm hơn một bước.
 
 Nhưng đến phía sau thì gần như sẽ không có sự khác biệt.
 
 Đương nhiên, cảnh giới là một chuyện, thực lực lại là một chuyện khác. Thực chiên chân chính, Hàn Minh nhất định sẽ chiếm ưu thế. Cũng không biêt trong hai người ai sẽ thành tiên trước. Dù sao có đôi khi cơ duyên cũng rât quan trọng. "Ta đương nhiên không phải là đối thủ của sư đệ. " Chu Thiền cười nhìn Giang Hạo, nói:
 
 "Nhưng mà sư đệ đúng là không thay đổi chút nào, thời gian một . trắm năm, đại đa số mọi người đều sẽ xuất hiện một chút biên hóa. Ảnh mắt của sư đệ vẫn thuần túy như vậy, không hề bận tâm. Ta cảm thầy sư đệ thật sự có khả năng sẽ thành công."
 
 Giang Hạo cười nói: "Mượn lời nói may mẫn của sư tỷ, thật ra rât nhiều người đều không có thay đổi. " Hoàn toàn vẫn xấu như trước đây. Mình cũng không khác biệt. Chỉ là đổi phương không hiểu ác ý của mình mà thôi.
 
 Chu sư tỷ như này, mình lại càng không thể có ác ý. Người có thể phát hiện ra thiện ác như Chu Thiển, đương nhiên sẽ cảm thầy hăn chưa bao giờ thay đổi.
 
 Gần tháng mười một.
 
 Rất nhiều tin đồn được truyền đi. Nói Giang Hạo không xứng trở thành thủ tịch, nói hắn chỉ là dựa vào Nguyện Huyết Đạo. Loại người này không có tương lai, không dựa vào bản thân để tu luyện, làm sao có thể trở thành thủ tịch được. Thanh âm như vậy rất nhiều. Trình Sầu có đôi lúc đều có chút tức giận, nhưng cũng không có làm gì. Bởi vì hắn tìm Giang Hạo, Giang Hạo chỉ là bình thản mỉm cười. Điều này khiến hắn nhớ tới lời nói lúc trước của sư huynh.
 
 Những âm thanh này nhất định sẽ bị năm tháng vùi lấp, không cần thiết phải để ý.
 
 Như thế, hắn cũng không quan tâm nữa.
 
 Nhưng Diệu sư tỷ cũng không phải là loại người lương thiện. Gặp một người đánh một người, còn không ai đánh lại được nàng. Nàng đánh không lại còn có Mục Khởi.
 
 Mục Khởi đã Phản Hư trung kỳ, trong phạm vi cùng tuổi, ngoại trừ mười thủ tịch ra thì gần như là vô địch kháp nơi.
 
 Cho nên tin đồn về Giang Hạo cuối cùng vân là hạ xuống, nhiều người bắt đầu lên án Diệu Thính Liên và Mục Khởi. Giang Hạo vào ngày nào đó liền thây bọn hãn bị sư phụ mời đi.
 
 Lúc đi ra, Diệu Thính Liên còn đặc biệt tìm tới.
 
 Nói hắn đúng là một phúc tỉnh. Xem ra là không có bị phạt.
 
 Giang Hạo chỉ là nhàn nhạt đáp lại một câu: "Vậy sư tỷ còn lấy oán trả ơn?"
 
 "Tuổi nhỏ không biết lữ tốt." Diệu Thính Liên khinh thường nói: "Sau này ngươi sẽ biết. "
 
 Đầu tháng mười một.
 
 Thời gian khiêu chiến thủ tịch. Hôm nay, toàn bộ tông môn bắt đầu nâng cao cảnh giác. Khiêu chiến thủ tịch là chuyện lớn, đương nhiên không thể xảy ra vẫn để.
 
 Bách Hoa Hổ.
 
 Hồng Vũ Diệp ngổi ở trong đình, nhìn về phương xa, không biết suy nghĩ cái gì.
 
 "Đầu tháng mười một." Nàng im ăng tự nói một tiêng, nhẹ nhàng đứng dậy.
 
 "Đã lâu rồi không có ra ngoài đi dạo. Không biêt cái người kia còn suy tính hay không."
 
 Giọng nói rơi xuống, nàng bước ra một bước, cả người biển mất tại chô.
 
 Lúc nàng xuất hiện lần nữa thì đã ở trên một lối nhỏ trong Thiên m Tông.
 
 Xung quanh vốn có người đi đường, nhưng chăng mây chồc lại tự động nhường ra một con đường, chỉ vì Hồng Vũ Diệp xuât hiện ở trên con đường này. Chỉ là, không người phát hiện được nàng.
 
 "Mau mau, đi chiếm cái vị trí tốt, khiêu chiến thủ tịch là chuyện hiểm gặp đó."
 
 Một nam tử trung niên lập tức nói: "Lần khiêu chiên gần đây là lần trước, tuyệt đổi không thể bỏ qua." "Lần gần nhất đã cách bao nhiêu năm?" Đệ tử trẻ tuổi hỏi.
 
 "Tám mươi năm? Dù sao cũng đã rất lâu, nhanh lên đi, nều không thì không chiểm được vị trí tôt đâu." Nam tử trung niên thúc giục nói. Hồng Vũ Diệp cũng đi ở trên đường, thỉnh thoảng sẽ nghe thấy người bên ngoài nói về đại chiên thủ tịch lần này.
 
 "Giang Hạo chỉ là phế vật Nguyện Huyết Đạo, không có khả năng thăng được. "
 
 "Vì sao không có khả năng, ta có nghe nói về thực lực của Giang sư. huynh, nghe hăn giảng đạo thuyết pháp liền biết. "
 
 "Ngươi chính là Nguyện Huyết của hãn.”
 
 "Hừ, Nguyện Huyết chỉ là các ngươi phán đoán mà thôi, nói ngươi cũng không hiểu. "
 
 Hồng Vũ Diệp không có để ý, chỉ là phát hiện có người đang nhìn trộm mình, hắn là không cần bao lâu sẽ tự tìm tới.
 
 Sau đó, nàng đi tới một vị trí tương đối cao, nhìn về phía lôi đài nơi xa. Lúc này, lôi đài còn không có người. Nhưng xung quanh có rât nhiều người, không Ít người thậm chí là ngự kiểm đứng ở trên không.
 
 Một bên khác.
 
 Chỗ ở của Mục Khởi.
 
 Diệu Thính Liên đang điên cuổng suy tính.
 
 Vừa rồi nàng muốn đi xem sư đệ thi đầu khiêu chiên. Nhưng mà, đột nhiên phúc chí tâm linh, cảm giác là thời cơ tốt để suy tính nhân duyên. Quả nhiên, nàng đã nhìn trộm được.
 
 Lúc này, Mục Khởi cũng là nhíu _ mày, hao hềt toàn lực đi chèo chông thần vật.
 
 Vợ chồng bọn họ vẫn là quá yếu, nều không thì sao phải đến mức này.
 
 Hổi lâu sau, lúc thần vật sắp không chịu nổi, Diệu Thính Liên đột nhiên mở mắt ra, vui vẻ nói: "Tính ra rổi, phu quân, chúng ta đi tìm nàng thôi."
 
 Nói xong, nàng liển lôi kéo Mục Khởi bắt đầu chạy ra ngoài.
 
 Cố gắng của bọn hắn quả nhiên không có uống phí.
 
 Đây là lần thứ hai. Một lần nữa, sẽ có thể dân đổi phương tới trước mặt Giang Hạo.
 
 Lúc đó, Giang Hạo nhất định sẽ nhìn thăng hai mắt, cầu nàng hô trợ tác hợp. Chỉ là, càng hướng về phía trước, Diệu Thính Liên càng cảm thầy kỳ quái.
 
 "Kì quái." Nàng có chút nghỉ hoặc. "Kỳ quái gì?" Mục Khởi hỏi.
 
 "Sao lại là phương hướng này?" "Sao lại không phải là phương hướng này rồi?"
 
 "Hä¿n
 
 "Khiêu chiến thủ tịch, toàn tông môn đều biết. Nếu như nàng là người của tông môn thì nhất định cũng rất tò mò, cho nên xuất hiện ở gần đây không phải là rất bình thường sao?"
 
 "Nói như vậy là đến vì sư đệ?" "Tám phần là vậy đi. " Nghe vậy, Diệu Thính Liên lập tức hưng phần: "Vậy không phải sẽ càng dê nói chuyện? Đợi chút nữa sư đệ thăng, chúng ta có nên mời nàng đi qua hay không?"
 
 Mục Khởi suy tư một lát, lắc đầu nói: "Khó mà nói được, đền lúc đó ngươi hỏi một chút. Nhưng cảm giác không có khả năng, nàng đã nói là ba lần, hãn là sẽ không tuỳ tiện gật đầu."
 
 Diệu Thính Liên cũng không thèm để ý.
 
 Tóm lại đến lúc đó lại nói tiếp.
 
 Rất nhanh, nàng liền đi tới trước rừng cây, phía trước có một vị trí tương đổi cao.
 
 Mục Khởi dừng lại, nói: "Ta sẽ không đi qua, các ngươi trò chuyện có ta ở đó sẽ không tiện lắm."
 
 Diệu Thính Liên gật đầu, sau đó nói: "Để ta đi thuyết phục nàng."
 
 Sau đó, Diệu Thính Liên hướng về phía trước.
 
 Quả nhiên, nhìn thấy được một nữ tử áo đỏ, tựa như tiên nhân trên trời, hết thảy xung quanh đều ảm đạm phai mờ. Môi lần tới gần đếu khiển người ta có một loại cảm giác tự tỉ.
 
 Diệu Thính Liên hít sâu một hơi, cất bước tới, mở miệng nói: "Tiên tử cũng ở đây?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận