Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1491: Luận Bàn Đơn Giản Cùng Th... Ỉ

Chương 1491: Luận Bàn Đơn Giản Cùng Th... ỈChương 1491: Luận Bàn Đơn Giản Cùng Th... Ỉ
 
 Bên ngoài Thiên m Tông.
 
 Một nhóm người khổng lồ cao ba mét đạp không mà đi.
 
 Bọn hắn tổng cộng có bốn người, dáng vẻ ba người phía trước tầm khoảng ba mươi tuổi. Mà người khổng lổ cao ba mét đi theo phía sau bọn họ thì nhìn có chút trẻ, khí tức trên người cũng kém xa ba người phía trước.
 
 Phía sau bốn người chính là từng cự nhân cao mười mét. Môi một người đều đang khiêng các loại đổ vật, bảy người trong đó khiêng tảng đá, sắc thái không giông nhau. Trên đó có các loại khí tức lực lượng, lại phẳng phất như có thể khiển người ta hiểu ra các loại thuật pháp. Những nơi đi qua đều lưu lại các loại cơ duyên. Bảo vật như thế tuyệt đổi không phải bình thường. Nhưng mà lại không người nào dám tới cướp đoạt. Chỉ vì ba người đi đầu mang theo khí tức mênh mông, không người dám tới gần.
 
 Lúc này, ba người cầm đầu nhìn về phía Thiên m Tông.
 
 Bọn hắn trầm tư một lát, nữ tử khổng lồ trong đó nói: "Chúng ta đưa Thất Thải Thạch tới, bọn hắn hắn là sẽ đồng ý hợp tác cùng chúng ta chứ?"
 
 Nam tử với khí tức trên người bành trướng, cơ bắp to con nói: "Sẽ, cho dù bọn họ không đồng ý thì cũng sẽ nhận lấy đổ, dù sao không người có thể từ chổi được dụ hoặc của Thất Thải Thạch."
 
 "Đúng vậy, chỉ cần nhận lấy Thất Thải Thạch, như vậy chúng ta coi như đã thành công một nửa, chuyện khác không cần để ý." Nam tử có chút gầy yếu thứ ba nói. "Lại nói, chúng ta hoàn toàn có thể ra oai phủ đầu với bọn hắn, một. Thiên m Tông có thể có được mây tiên nhân?"
 
 Người khổng lồ cường tráng cười nói: "Mặc dù chúng ta bày ra tu vỉ là Đăng Tiên Đài, nhưng Đăng Tiên Đài của Nhân tộc tuyệt đôi không phải là đổi thủ của chúng ta, cho dù là khí tức cũng đủ để khiến bọn hắn cúi đầu rồi. Hiện tại chỉ xem người tiếp đãi chúng ta lần này có bao nhiêu cốt khí, lại có thể kiên trì bao nhiêu thời gian. Dù sao Cự Linh tộc chúng ta trời sinh khí tức đã cộng hưởng với thiên địa, không thể kiểm chế,"
 
 Người khổng lồ cường tráng nói xong lại càng thêm đắc ý.
 
 "Người tới nghênh đón chúng ta lần này là ai?" Nữ khổng lồ hỏi. "Nghe nói là thủ tịch Thiên m Tông và lực lượng trung kiên." Người khống lổ gây gò nói.
 
 Nghe vậy, ba người đều không quá để ý. Theo như bọn hắn nghĩ, Thiên m Tông cảm thây bọn hắn chăng qua chỉ là Cự Linh tộc phía dưới Nhân Tiên, cho nên người phái ra cũng chỉ có vậy. Thoạt nhìn là đang khinh thường bọn hắn, nhưng thật ra là đang cổ ý tăng lên địa vị của mình.
 
 Cảm thấy hai bên như vậy mới là bình đăng, Đăng Tiên Đài và Đăng Tiên Đài.
 
 Thực ra là vô cùng sai.
 
 "Nhân loại đúng là ngạo mạn, bọn hắn cũng nên trả giá đắt vì sự ngạo mạn kia. Lần này người tới hắn là không có tầm mắt gì, nhận lấy Thất Thải Thạch sẽ cảm thấy mình chiếm đại tiện nghỉ."
 
 Người khổng lồ cường tráng càng nghĩ càng hưng phân.
 
 Bọn hắn cảm thấy lần này tới đây là đúng. Cho dù bọn hăn thât bại thì còn có những hậu thủ khác. Thiên m Tông lấn này không hợp tác cũng phải hợp tác.
 
 Nghĩ như vậy, mấy người nhanh chóng hướng về phía trước.
 
 Cần mau chóng đến Thiên m Tông, hoàn thành hợp tác cùng Thiên m Tông.
 
 Cùng lúc đó.
 
 Bốn người Giang Hạo đã đi tới phía trước Thiên m Tông, yên tĩnh chờ đợi.
 
 Người hẳn là buổi chiều sẽ đến, bọn hắn đợi từ sớm. "Sư huynh anh minh, chúng ta đến sớm, Cự Linh nhât tộc biết được chắc chăn sẽ cảm động không thôi, đến lúc đó nói chuyện đều sẽ khách sáo hơn."' Nhiêp Tân cười nói.
 
 "Ta cảm thấy là sư huynh thấy chúng ta đạt được khí tức Đăng Tiên Đài, muốn dân chúng ta qua để cảm nhận cảm giác được hâm mộ một chút."
 
 Chân Hỏa đạo nhân cười nói: "Sư huynh là vì tốt cho chúng ta, thỏa mãn lòng hư vinh của chúng ta." "Đúng đấy, ngẫu nhiên nhìn thấy một số đệ tử tông môn nhìn qua, dáng vẻ hâm mộ kia đúng là khiển cho ta cực kỳ vui vẻ.
 
 "Giang sư huynh không hổ là đệ tử thủ tịch, có thể đi theo ngươi chính là vinh hạnh." Nam Tình tiên tử nói theo.
 
 Nhiếp Tẫn cũng không nóng giận, mà chỉ nói:
 
 "Thì ra còn có sắp xếp bực này, khó trách ta cảm thầy cả người đều bắt đầu vui vẻ. Sư huynh tâm tư thâm trầm, bày mưu nghĩ kế, cố ky đến các mặt, đúng là khiển ta bội phục không thôi. "
 
 Giang Hạo nghe ba người nói chuyện, trong lúc nhất thời có chút ngoài ý muốn. Thì ra mình có ý tưởng như thế sao? Người một nhà thế mà tốt như vậy. Đúng là lần đầu nghe nói về mình như vậy.
 
 Trong lý giải của hắn, đến sớm chăng qua là vì không muôn Cự Linh tộc có cớ gây chuyện. Mặc dù biết rõ đổi phương kẻ đến không thiện. Nhưng nếu như có thể tránh không xảy ra xung đột thì sẽ tốt hơn, mình một Phản Hư hậu kỳ cũng không thể đánh nhau cùng bọn hắn được?
 
 Nên cẩn thận vẫn nên cẩn thận một chút.
 
 Vừa qua buổi trưa không lâu, Giang Hạo liền cảm nhận được một cô linh khí tới từ phía chân trời.
 
 Tới rồi.
 
 Trong cảm nhận của hắn, trên bầu trời có bốn người đang hướng về phía này, phía sau có vài chục thạch đầu cự nhân, trên vai bọn hắn có không ít thứ. Nhất là bảy người phía trước, môi một người đều mang theo một tảng đá bảy màu. Thất Thải Thạch.
 
 Nhìn qua cực kỳ ghê gớm. Nhưng chỉ có thể biết được sơ bộ, bởi vì không có tin tức về pháp bảo này, cần giám định một hai. Chờ tới gần lại nói.
 
 Có bốn người thủ hộ phía trước. Ba tiên nhân, giả làm Đăng Tiên Đài, không khác ba người bên cạnh hăn là bao.
 
 Về người thứ tư, nhìn cực kì trẻ tuổi, tựa như thiểu niên Cự Linh tộc. Tu vi Phản Hư sơ kỳ. Nhưng đây là mặt ngoài. Đôi phương kiểm chế khí tức, càng ngăn cản dò xét bên ngoài. Lực lượng thực tê hăn là Chân Tiên trung kỳ.
 
 Trong lòng Giang Hạo cảm khái, tới một vị Chân Tiên, ngoại trừ Chưởng giáo ra thì căn bản không người là đổi thủ của hắn.
 
 Quả nhiên là tiên lễ hậu binh.
 
 Một Chân Tiên liền có thể nghiền ép Thiên m Tông, tông môn nhât lưu không có Chân Tiên đều rất nguy hiểm.
 
 Giang Hạo cảm khái trong lòng một câu, liền không còn quan tâm nữa. Chờ đợi người bên cạnh phát hiện. Sau một hồi, ba người bên cạnh cũng phát hiện, nhưng đều không có mở miệng, cổ găng tiến vào phạm trù Phản Hư.
 
 Giang Hạo mở miệng trước: "Tới rồi."
 
 Sau đó, hắn bắt đầu nghe ba người tán dương, nói năng lực nhận biêt của hắn đúng là cao minh.
 
 Giang Hạo cười khinh bỉ, cũng không nói thêm gì.
 
 Sau một lát, đội ngũ Cự Linh tộc trùng điệp rơi vào trước Thiên m Tông. Giang Hạo mang theo ba người cất bước đi tới, không có tới quá gần. Bồn người cẩm đầu đểu cao hơn ba mét, tới quá gần sẽ cần ngửa đầu. "Đây hẳn là mấy vị khách quý của Cự Linh tộc. "
 
 Giang Hạo hơi ngẩng đầu, nhìn về phía bôn người, nói: "Tại hạ Giang Hạo, đệ tử thủ tịch Thiên m Tông, đặc biệt tới tiếp mây vị khách quý. Phía sau chính là ba đệ tử của tông môn... " Giang Hạo chậm rãi giới thiệu.
 
 Sau đó, hắn làm tư thế mời: "Quý khách, mời vào bên trong."
 
 Trong lúc nói chuyện với nhau, _ Giang Hạo mới biết được trong bồn người đến Phản Hư sơ kỳ tên là Chung Ly Quảng, nam nhân cường tráng tên là Chung Hỏa Minh, nữ tử Cự Linh tên là Chung Ngọc Linh, nam tử gầy còm Cự Linh tên là Chung Văn Tài.
 
 Trên đường đi, nam tử cường tráng Chung Hỏa Minh cười nói: "Giang đạo hữu cách chúng ta có phải là có chút xa hay không?"
 
 Giang Hạo bình tĩnh nói: "Khí tức trên người quý khách quá cường hãn, văn bổi quả thực không cách nào tới gần."
 
 "Ta còn tưởng rằng nhân loại thấp bé nhưng lại bị lòng tự trọng quầy phá, không muốn nhìn lên chúng ta." Chung Hỏa Minh vừa cười vừa nói.
 
 Giang Hạo bình thản cười một tiếng: "Khách quý nói đùa, mặc dù khách quý lợi hại, nhưng còn không đến mức để chúng ta nhìn lên. Nếu như chiều cao phiền phức thì chúng ta hoàn toàn có thể huyền không duy trì một độ cao cùng khách nhân. Nhưng mà quá cao đúng là một khuyết điểm, nhưng chúng ta cũng không kỳ thị người cao. " Giọng nói bình tĩnh của Giang Hạo lại như đâm vào tim của mây người Cự Linh tộc.
 
 Cái gì gọi là không kỳ thị người cao? Người này có ý gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận