Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1513: Cố Kim Thiên: Ta Không Hỏi ... Ỉ

Chương 1513: Cố Kim Thiên: Ta Không Hỏi ... ỈChương 1513: Cố Kim Thiên: Ta Không Hỏi ... Ỉ
 
 Trong sân.
 
 Giang Hạo ngổi dưới tàng cây, nhìn xem Mật Ngữ Thạch Bản, lông mày cau lại.
 
 Thời gian hiện tại đặc thù, hắn cảm thây có người sẽ nói chuyện phiềm ở trong Thạch Bản.
 
 Quả nhiên là vậy.
 
 Nhưng mà nội dung không được tốt lãm. Bọn hắn cảm thấy mình gặp nguy hiểm, đây là chuyện đương nhiên.
 
 Đối mặt với nhìn trộm của vô số cường giả, hắn bị liên lụy là chuyện tât nhiên.
 
 Nhưng mà lo lắng việc Thiên Cực Ách Vận Châu trong tay mình sẽ bạo phát, ít nhiều có chút buổn lo Vô CỠ. Thiên Cực Ách Vận Châu không phải Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu. Cái sau có thể bóp nát, có khả năng phong ần. Cái trước cơ bản không có chút chô trông nào.
 
 Cho dù là Tỉnh cũng không dám làm loạn, cho nên tât nhiên sẽ coi trọng.
 
 Bọn hắn quá lo lắng rồi. Hơn nữa còn muốn để Trương tiên tử đến bảo vệ mình, đây không phải để Tỉnh không cách nào ra ngoài làm việc sao? Nhưng mà nếu như Trương tiên tử thật sự tới, mình nên ứng đổi thể nào đây?
 
 Nhưng có một chuyện mà bọn hắn nói có lý, lần này nếu gây nên đại loạn, mình thân là người trồng Thiên Hương Đạo Hoa, nhãt định sẽ có người đục nước béo cò đền đây đối phó với mình. Phải cẩn thận một chút. Tông môn hẳn là cũng sẽ nghĩ tới, có khả năng sẽ tìm người đến nhìn chăm chấm. Mặc dù đều là ý tôt, nhưng đểếu gây phiến toái cho mình, còn phải thực hiện ảnh hưởng đổi với những người này nữa.
 
 Lúc này, hắn nhìn thấy Trương tiên tử cũng tiển vào bên trong Thạch Bản.
 
 Trương: "Bảo hộ thì không có vấn đề gì, nhưng có cần sao? Nếu như Tỉnh đạo hữu có những sắp xếp khác thì sao?"
 
 Quỷ: "Chuyện này phải hỏi Tỉnh một chút."
 
 Liễu: "Tỉnh đạo hữu hình như không tiên vào nơi này. "
 
 Quỷ: "Trực tiếp hỏi Giang Hạo đi, hắn hẳn là biết được. "
 
 Tỉnh: "Cũng đúng, hỏi trước một chút, có lẽ có những sắp xếp khác. " Giang Hạo nhìn bọn hắn nói chuyện phiểm, cảm giác nếu không phải lúc trước nói Thiên Cực Ách Vận Châu ở trong tay mình thì sẽ không có nhiều phiển phức như vậy.
 
 Người trong tụ hội đều thích thiên địa ồn định, cho nên không hi vọng Thiên Cực Ách Vận Châu trong tay mình xảy ra vần để.
 
 Phía sau bọn hắn còn trò chuyện về Thiên Đạo Trúc Cơ, nói tình huông còn khoa trương hơn dự đoán, dường như tất cả mọi người đều biết Thiên Đạo Trúc Cơ sắp thành tiên. Chỉ cần có thể đi qua, đều có ý đồ cướp đi đại khí vận của Thiên Đạo Trúc Cơ.
 
 Chờ bọn hắn trò chuyện xong, Giang Hạo mới thu hổi Mật Ngữ Thạch Bản.
 
 Ngày mai có lẽ Trương tiên tử sẽ tìm đến, mình chỉ cần từ chổi là được, không tính là chuyện gì.
 
 Sau đó, hắn dự định nghỉ ngơi một hối.
 
 Chỉ là vừa mới dựa vào thành ghế, hăn lại đột nhiên cảm nhận được bên trong trữ vật pháp bảo có cái gì chẩn động. Không phải Mật Ngữ Thạch Bản.
 
 Giang Hạo sửng sốt một chút, lập tức dò xét một phen, cuôi cùng lây ra Thiên Cực Ách Vận Châu.
 
 Hơi cảm giác một chút, Giang Hạo kinh ngạc nhìn ra phía ngoài: "Huyết Hải xuất hiện chẩn động, là Cổ Kim Thiên?"
 
 Giang Hạo lập tức đứng lên, cất bước đi ra phía ngoài, trực tiếp biến mất tại chô.
 
 Lúc xuất hiện lần nữa đã ở Ma Quật. Hiện nay, nơi này không ngăn được hán. Đương nhiên, hắn cũng không dám tiên vào chỗ sâu, quan sát kỹ cũng không dám.
 
 Tuyệt Tiên cũng phải kính nhi viễn chỉ.
 
 Khí tức đại đạo bên kia như là tỉnh hà treo ngược, rât kinh khủng.
 
 Sau đó Giang Hạo tiến vào Huyết Trì.
 
 Vừa mới tiến vào liền cảm nhận được sương máu chân động, dường như đang cộng hưởng với thứ gì đó. Hắn không dám chần chờ, lập tức lây Thiên Cực Ách Vận Châu ra. Trong nháy mắt, chẩn động của Huyết Trì dần dần tán đi.
 
 "Rốt cuộc là Huyết Trì chấn động hay là Cổ Kim Thiên?"
 
 Giang Hạo do dự hổi lâu, cuối cùng vân là cât bước đi vào.
 
 Bây giờ tu vi của mình cũng tạm _ được. Có lẽ đôi mặt với ác niệm Cổ Kim Thiên cũng có thể nhanh : chóng thoát đi. Nêu như không thể còn có Ách Vận Châu trong tay xem như át chủ bài.
 
 Ác niệm cũng tốt, thiện niệm cũng được, chác là đều sẽ không muôn đồng quy vu tận.
 
 Do dự một chút, hắn vẫn truyền một đạo thần niệm tới chô Hồng Vũ Diệp, hi vọng nàng có thể ghé mặt một chút.
 
 "Cảm giác sau khi tấn thăng rất ít khi cần thận từng li từng tí như vậy." Giang Hạo thầm cảm khái. Mình hình như đã bành trướng rồi không ít, còn là bành trướng trong vô thức.
 
 Tiến vào Huyết Trì, Giang Hạo đi tới từng bước một. Sau khi hắn đền, hết thảy nơi này đều đang ổn định lại. Dao động bị Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu dẫn tới trước đó cũng nhanh chóng bình ổn lại.
 
 Hổi lâu sau.
 
 Giang Hạo nhìn thấy một thân ảnh như là tượng đá. Hắn sừng sững phía trên Huyết Trì, không cảm nhận được bât kỳ thứ gì.
 
 Nhưng mà vào lúc ánh mắt Giang Hạo rơi vào trên người hắn, cảm giác tượng đá liền biên mãt, như là thu được sinh mệnh vậy.
 
 Lúc này, đối phương xoay người lại, nhìn thấy Giang Hạo thì hắn có hơi nhíu mày.
 
 "Khí tức trên người ngươi không _ được bình thường cho lăm nha." Cổ Kim Thiên nói.
 
 Giang Hạo cũng không có che giấu, bị nhìn ra là chuyện đương nhiên. Nghe vậy, Giang Hạo khẽ cười nói: "Tiền bối luôn ở chỗ này cũng không biết tình huông bên ngoài. Cho nên khí tức trên người vẫn bồi là chuyện rât bình thường."
 
 "Bình thường?" Cổ Kim Thiên gượng cười, sau đó nói:
 
 "Có thể nói cho ta ngươi mấy tuổi rổi không?"
 
 Giang Hạo cười không nói.
 
 "Được rồi, không đoán nữa." Cổ Kim Thiên thuận miệng nói: "Dù sao người có đại khí vận đều sắp thành tiên, chắc là mới không qua bao lâu. Nhưng mà, ngươi có thể nói một chút về tu vi của ngươi không?"
 
 "Tiền bối có muốn thử một chút hay không?" Giang Hạo hỏi.
 
 Cổ Kim Thiên nhìn Giang Hạo, cười nói: "Không thử."
 
 nềạ"
 
 Giang Hạo tò mò nói: "Vì sao¿" "Không có vì sao gì cả." Cổ Kim Thiên bình tĩnh nói: "Chỉ cầnta _ không biêt thì ngươi sẽ không thể làm ta kinh ngạc. "
 
 Giang Hạo: "... "
 
 "Ngươi tìm tới vì Huyết Hải chấn động?"' Cổ Kim Thiên nói: "Vậy chúng ta nói về chuyện chính đi." "Trước đó văn bối có tiến vào một bí cảnh, tiền bổi không tò mò vẫn bổi đã gặp được gì ở bên kia sao?" Giang Hạo hỏi.
 
 "Không tò mò, ngươi không cần nói. Hiện tại ta đã suy nghĩ rõ ràng, chỉ cần ta không biết liền có thể an ồn đứng ở chô này. " Cổ Kim Thiên đắc ý nói:
 
 "Đừng nghĩ đến chuyện làm loạn tâm thần ta. "
 
 Giang Hạo: "... "
 
 Vị tiền bối này hình như không quá thích nghe về kinh nghiệm của mình.
 
 "Trở lại chuyện chính, người có đại khí vận sắp thành tiên, hơn nữa còn là thành tiên ở gần đây, đúng không?" Cổ Kim Thiên hỏi. "Đúng vậy." Giang Hạo gật đầu: "Anh hướng đổi với Huyết Trì rât lớn sao?"
 
 "Rất lớn." Cổ Kim Thiên gật đầu nói:
 
 "Huyết Trì vốn là nơi hội tụ vận rủi, tai ách của thiên địa. Bây giờ khí vận thiên địa bị điều động tới, sẽ sinh ra công hưởng với Huyết Trì. Trước mắt còn tốt, nhưng mà vào ngày thành tiên, Huyết Trì có khả năng sẽ kéo dài ra bên ngoài. " "Kéo dài ra?" Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
 
 Tình huống này có chút không tốt lãm.
 
 "Đúng vậy, sẽ trực tiếp kéo dài đến gần khu vực người có đại khí vận thành tiên." Cổ Kim Thiên suy tư rồi nói: "Sau đó, ngoại trừ cần cận thần Huyết Trì ra, còn cần cần thận một cái khác. "
 
 Giang Hạo nhướng mày, nói: "Còn có cái gì?"
 
 "Ác niệm."
 
 Cổ Kim Thiên bất đắc dĩ nói: "Huyết Trì gần như gánh chịu tất cả ác niệm, một khi thoát khỏi khu vực này, ta không chắc là có thể cầm tù được nó. Nhưng mà, ác niệm không cách nào rời khỏi Huyết Trì, ta cũng không có khả năng dùng sức áp chề. Dù sao ác niệm trong cơ thể ta mới là căn nguyên, chuyện phía ngoài liền giao cho ngươi. Dù sao tu vi của ngươi đã đến trình độ mà ta không dám hỏi, chắc là sẽ có biện pháp. "
 
 Giang Hạo suy tư hổi lâu, nói: "Nếu có người lây đi một phần Huyết Trì, liệu ác niệm có rời đi theo hay không?"
 
 "Sẽ không, không kết nối với huyết thủy đầu nguồn Huyết Trì thì sẽ không có đáng sợ như vậy, cũng không cách nào gửi lại lực lượng ác niệm." Cổ Kim Thiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận