Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1514: Cố Kim Thiên: Ta Không Hỏi ... Ỉ

Chương 1514: Cố Kim Thiên: Ta Không Hỏi ... ỈChương 1514: Cố Kim Thiên: Ta Không Hỏi ... Ỉ
 
 Giang Hạo gật đầu.
 
 Cũng chính là nói đến lúc đó nếu gặp phải Huyết Trì thì cần cổ gắng né tránh, nễu không khả năng sẽ gặp phải ác niệm Cổ Kim Thiên. Đối phương để mình nghĩ biện pháp, mình căn bản nghĩ không ra biện pháp. Dù chỉ là gánh chịu lực lượng, hắn cũng không dám tùy tiện tiếp xúc cùng ác niệm.
 
 Đối phương một lời không hợp sẽ kéo người tới gần Huyết Trì, thực lực mạnh không thể tưởng tượng. Vẫn nên để cho những người khác tới gần thì hơn.
 
 Xem xem có cơ hội thông báo cho người bên trong tụ hội hay không. "Tiền bối cảm thấy nếu tùy ý để Huyết Trì cộng hưởng với thiên địa thì sẽ xảy ra vấn để gì?" Giang Hạo hỏi.
 
 Hắn mới cảm nhận được Huyết Trì chân động gần đây. Nhưng sau khi hiểu rõ nguyên do, hăn cảm thầy mình rời đi không bao lâu, nơi này nhãt định sẽ còn xuât hiện cộng hưởng.
 
 "Khẳng định có ảnh hưởng, ảnh hưởng gì thì không biết. " Cổ Kim Thiên thuận miệng nói.
 
 Dường như cũng không quá để ý tới chuyện này.
 
 Giang Hạo trầm mặc một lát, do dự một chút lại nói: "Tiền bổi còn có linh thạch gì muôn cho Xích Long không?"
 
 "Có thì có, nhưng chỉ là một ít linh thạch rải rác, đặc biệt đi qua lẫy có phải là có chút phiển phức hay không?" Cổ Kim Thiên nói. "Tiển bối cứ việc nói là được, ngày nào đó đi ngang qua thuận thê cầm một chút là được. " Giang Hạo nói. Sau đó, hắn nhận được ba chỗ, tất cả đều chưa từng nghe nói.
 
 Lại nói chuyện một hổi, Giang Hạo xác định đổi phương sẽ không hỏi tu vi và tuổi tác của mình nữa liền cáo từ rời đi.
 
 Cổ Kim Thiên đưa mắt nhìn Giang Hạo rời đi, thông khô nhăm mắt lại: "Người này rốt cuộc là sao vậy? Đạo ý trên người hắn thật là chướng. mắt. Hắn rốt cuộc bao nhiêu tuổi? Vì sao không người tới gần Huyêt Trì?"
 
 Giang Hạo rời khỏi Huyết Trì cũng nhẹ nhàng thở ra. Nhưng phía sau thỉnh thoảng vẫn cần tới nơi này một chuyển.
 
 Vì không cho Huyết Trì có cộng hưởng quá lớn, nếu không thì ai cũng không xác định được sẽ xảy ra chuyện gì. Một khi bộc phát thì chính là trí mạng đổi với Thiên m Tông.
 
 Sông Tử Tịch ở trước mặt Huyết Trì chăng qua chỉ là chút lòng thành. Giang Hạo đi vào Linh Dược Viên, bắt đầu quản lý linh dược.
 
 Hôm nay mấy người Tư Trình không ở nơi này, không biết đã đi nơi nào. Chỉ là, Giang Hạo vừa đi tới gian phòng nghỉ ngơi đơn sơ thì một. thân ảnh đỏ trăng đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh hắn, mùi thơm quen thuộc truyền đến.
 
 "Tiền bối sao lại tới đây?" Giang Hạo có chút tò mò hỏi.
 
 Lúc này, người bên trong Linh Dược Viên vân còn đang bận rộn, không người phát hiện ra biển hóa của - Giang Hạo. Không những như thê, bọn hãn nói chuyện cũng không người nào có thể nghe được.
 
 Giang Hạo cũng có thể làm như này, chỉ là khó mà giầu diểm được mây người Tư Trình. Dù sao thì tu vỉ của bọn họ cũng cao hơn mình quá nhiều.
 
 "Không phải ngươi truyền tin cho ta sao?" Hồng Vũ Diệp hỏi ngược lại.
 
 "Văn bối cho là tiền bối sẽ không thèm để ý." Giang Hạo đáp. Hồng Vũ Diệp ngồi xuống, để Giang Hạo pha trà, sau đó hỏi: "Nói một chút đã xảy ra chuyện gì. " "Hôm nay vẫn bối phát hiện Thiên Cực Ách Vận Châu xuât hiện phản ứng..." Giang Hạo giải thích đơn giản.
 
 Hồng Vũ Diệp nghe xong, hơi tò mò hỏi: "Ngươi hướng vào trong hắn không hỏi tu vi, cũng không hỏi tuổi tác của ngươi?"
 
 "'Đúng vậy, hắn nói chỉ cần không hỏi thì sẽ không bị ta làm cho kinh ngạc. " Giang Hạo thành thật trả lời.
 
 "Ngươi có đặc biệt ẩn giấu tu vi không?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
 
 Giang Hạo lắc đầu.
 
 Gặp Cổ Kim Thiên không cần thiết phải che giấu.
 
 Đối phương không thể ra ngoài, hơn nữa lây thực lực đôi phương mà muốn biết thì nhiều nhất di chuyển cái tay là có thể biết được. Không giầu được. Đây chính là truyền kỳ còn sông, muồốn giầu diễm được hăn, có lẽ cần Hổng Vũ Diệp hô trợ. "Vậy hắn xác thực không tiện hỏi. " Hồng Vũ Diệp nhẹ giọng nói.
 
 "Vì sao?" Giang Hạo hỏi.
 
 Hồng Vũ Diệp liếc nhìn đối phương, cũng không giải thích.
 
 Giang Hạo thấy thế cũng không hỏi nhiều, mà chỉ nói: " Tiền bồi, nêu như Huyết Trì kéo dài ra ngoài thì liệu có mang đến ảnh hưởng hay không?
 
 "Có, người tới gần sẽ khó thoát khỏi vận rủi từ Huyết Trì, cho nên ngươi tôt nhất phải lập tức biết được vị trí, nều không Thiên m. Tông sẽ không cách nào ứng đổi. " Hồng Vũ Diệp ngừng một lúc lại nói: "Dù là Thiên Đạo Trúc Cơ thành tiên cũng sẽ bị ảnh hưởng đến." "Nhưng nếu từng xuất hiện ở nội bộ tông môn thì sao?" Giang Hạo hỏi. Dù hắn biết được từ sớm thì cũng không hề có tác dụng gì.
 
 Rút lui cũng không kịp.
 
 "Ngươi có thứ xúi quấy như vậy, không thể thi triển kéo dài phương hướng sao?" Hồng Vũ Diệp hỏi. "Chuyện này..." Giang Hạo có chút do dự nói: "Chưa từng thử qua, có lẽ có thể thử một chút."
 
 "Ngươi không sợ nhân quả càng sâu hơn sao?" Hồng Vũ Diệp hỏi. Giang Hạo lắc đầu.
 
 Cũng không phải không sợ, mà là không có ý nghĩa gì. Bởi vì hiện tại đã nhiễm nhân quả rồi, trốn không thoát, tránh không xong.
 
 Thiên Cực Ách Vận Châu bộc phát, mình đứng mũi chịu sào, chắc chăn sẽ phải chêt. Dù là sống lại thì cũng sẽ tiếp tục chết.
 
 "Tiền bối cảm thấy ác niệm Cổ Kim Thiên liệu nhờ vào đó mà thoát đi hay không?" Giang Hạo còn có chút lo lăng.
 
 Ác niệm Cổ Kim Thiên tuyệt không phải thứ mà người bình thường có - thể ứng đổi. Một khi trốn ra, đại thê thật sự sẽ lật trời.
 
 Hồng Vũ Diệp lắc đầu.
 
 Nàng không nói rõ là không biết hay là không có. Nhưng Giang Hạo cảm thầy là có. Hơn nữa, hắn cũng biết, nều ác niệm Cổ Kim Thiên thật sự muôn trồn đi thì cũng không người ngăn được. Hồng Vũ Diệp uống trà xong, đứng lên nói: "Xúi quầy trên người ngươi đang dần trở nên nhiều hơn, gần đây tôt nhât nên cần thận một chút."
 
 Nói xong, nàng liền biến mất tại chô.
 
 Giang Hạo cảm nhận một chút, phát hiện trên người mình xác thực nhiều thêm một chút hắc khí, không biêt tới từ lúc nào.
 
 Dùng thần thông kiểm tra đơn giản một hổi, nguổốn gôc từ trữ vật pháp bảo.
 
 Xúc xắc sáu mặt.
 
 "Thứ này thế mà còn đưa tới vận rủi cho ta?" Giang Hạo có chút khó có thể tin nổi. Không phải nó hấp thu vận rủi sao? Hắn tạm thời không để ý đến nữa, mà là chờ đợi Nhan Nguyệt Chỉ tới, sau đó tiết lộ một chút chuyện Huyết Trì với nàng.
 
 Dù sao mình chấp chưởng Thiên Cực Ách Vận Châu, biêt được chuyện này cũng coi như hợp tình hợp lý.
 
 Buổi chiều hôm sau.
 
 Nhan Nguyệt Chỉ rời khỏi Tàng Thư Các, đi tới Linh Dược Viên. Nàng vân luôn đoan trang ưu nhã, rất ít khi thây nàng thât thô.
 
 Nhìn thấy Giang Hạo, nàng cũng khách sáo chào hỏi: "Giang đạo hữu."
 
 Giang Hạo cung kính hành lễ, nói: "Xin ra mắt tiền bồi. " "Hôm nay tới là muốn nhắc nhở đạo hữu một chút."
 
 Nhan Nguyệt Chỉ nhìn người trước mắt, nghiêm túc nói: "Nghe nói đạo hữu trồng Thiên Hương Đạo Hoa, hoa này có chút không bình thường. Người trồng được loại thần vật này có thể xem là người trong nghề, cho nên cường giả các bộ đều sẽ muốn tìm một người như này. Lúc bình thường, Thiên m Tông có cường giả lắc lư, không người nào dám tới. Nhưng bây giờ, Thiên Đạo Trúc Cơ sắp thành tiên. Nơi đây sẽ xuất hiện không ít cường giả, tông môn dù yên ổn cũng sẽ nghênh đón hỗn loạn. Có lẽ người có tâm sẽ để mắt tới đạo hữu."
 
 Nghe vậy, Giang Hạo ra vẻ kinh ngạc, sau đó nói cảm ơn: "Đa tạ tiền bối đã nhắc nhở, an nguy của vãn bối sẽ không có vấn để gì. Tiền bối cứ thoải mái tỉnh thần là được. Chỉ là..."
 
 Nghe vậy, Nhan Nguyệt Chi có chút ngoài ý muốn: "Chỉ là gì?"
 
 Đối phương biết được tình huống của mình cho nên có tự tin, nàng cũng không ngoài ý muốn. Nhưng mà “chỉ là' này lại có chút kì quái. "Tiền bối hắn phải biết được rất nhiều chuyện mới đúng, vẫn bồi gần đây nghe được một tin tức. " Giang Hạo nhìn người trước mắt, nói: "Huyềt Trì, nơi sinh ra hạt châu trên người ta có khả năng sẽ kéo dài đến phụ cận."
 
 Nghe vậy, vẻ mặt Nhan Nguyệt Chỉ biển đổi.
 
 Huyết Trì thai nghén ra Thiên Cực Ách Vận Châu sẽ xuất hiện? Đây quả thực là tin dữ. Có người có thể khống chế lại sao? Nàng đương nhiên là không được. Như vậy cũng chỉ có thể đi tìm đám người Tư Trình tiền bối một chút. Truyền tin tức cho bọn hắn, để bọn hăn nghĩ thêm biện pháp.
 
 Nhưng mà bây giờ vẫn nên hỏi cho rõ ràng trước đã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận