Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1528: Thánh Đạo: Các Ngươi Thàn... Ỉ

Chương 1528: Thánh Đạo: Các Ngươi Thàn... ỈChương 1528: Thánh Đạo: Các Ngươi Thàn... Ỉ
 
 Hồng Vũ Diệp không cách nào tổn thương đền đổi phương, nhưng có thể làm cho đôi phương không ra ngoài được.
 
 Oanhl
 
 Trên bầu trời đột nhiên truyền tới tiêng nổ.
 
 Tuyệt Tiên chiến đấu chấn động tám phương.
 
 Lúc này, có người hướng về phía - người thành tiên, dường như muốn thay thể đổi phương, đi cảm nhận đại khí vận.
 
 Đường Nhã bên trong đó liền bị để mắt tới.
 
 Chu Thâm lập tức phát hiện ra, hắn lập tức hành động, phòng ngừa có người tới gần Đường Nhã.
 
 Oanhl Nột vị cường giả tới gần hắn, một chưởng đánh bay hắn.
 
 Chu Thâm cảm nhận được lực lượng mênh mông, cả người bay ngược ra ngoài. Nếu như không phải có pháp bảo của Đào tiên sinh cho thì hắn có khả năng đã mất đi chiến lực rồi. Chân Tiên?
 
 Thật mạnh.
 
 Nhưng hắn không có dừng lại, mà là tiếp tục hướng lên trên, muôn ngăn cản đổi phương.
 
 Lúc này, một nữ tử đi tới, nàng nhìn về phía Đường Nhã sắp thành thiên, nở nụ cười.
 
 "Khí vận lúc này cũng đủ tốt đối với ta rồi." Chỉ là, nàng đột nhiên cảm nhận được có lực lượng công kích tới, không khỏi nhíu mày.
 
 "Ngươi thế mà còn sống." Nói xong, nàng liền muôn tiếp tục công kích.
 
 "Tiền bối, đến đây dừng tay thôi, Thiên Hạ Lâu vô cùng cảm kích." Chu Thâm lập tức nói.
 
 "Thiên Hạ Lâu? Tính là thứ gì?"
 
 Nữ tử không thèm để ý chút nào, sau đó lại đánh ra một chưởng. Oanhl
 
 Một chưởng này rơi vào trên người Chu Thâm, đánh bay hãn vào bên trong lòng đât, không rõ sống chết. Sau đó, nữ tử liền hướng về phía Đường Nhã, lúc này Đường Nhã căn bản không biết được tình huống xung quanh mình, đang toàn tâm toàn ý thành tiên.
 
 Chu Thâm chật vật đứng lên, trong. mắt có chút lo lăng, nhưng thân thể đã không cách nào động đậy, chỉ có thể vận dụng hậu thủ.
 
 Nhưng mà không xác định liệu có ảnh hưởng tới việc Đường Nhã thành tiên hay không. Nhưng mà, vào lúc Chu Thâm muôn làm gì đó, một vệt ánh sáng đột nhiên rơi vào trên người nữ tử kia.
 
 Nàng sắp tới gần Đường Nhã thì đột nhiên sững sờ, cảm thầy thân thể có một loại cảm giác cực nóng, sau đó hoảng sợ kêu to. Nàng không ngừng đập trên người, dường như muốn dập lửa.
 
 Tỉnh Thần Chi Hỏa.
 
 Chỉ trong nháy mắt, nữ tử kia đã mất đi âm thanh, đạo ý đều bị Tỉnh Thần Chỉ Hỏa thiêu đồt đến gần như không còn.
 
 Chu Thâm nhìn một màn này mà tê cả da đầu, căn bản không biết rõ đã xảy ra chuyện gì.
 
 Hắn lập tức nghĩ đến loại khả năng nào đó.
 
 Có lẽ Đào tiên sinh để bọn hắn đi bái phỏng người kia chính là điểm mẫu chốt.
 
 Trong sân.
 
 Giang Hạo thu hồi ánh mắt. Mình dù sao cũng đã nhận một ngàn vạn linh thạch, đương nhiên phải làm chút chuyện. Nêu như không liên quan đền Chu Thâm và Đường Nhã thì hãn cũng không thèm để ý. Nhưng chỉ cần liên quan đến và ở trong phạm vi năng lực của hắn thì vần nên xuất thủ một chút.
 
 Xem ra Hạo Nguyệt Chân nhân cũng đã lâm vào trận chiền Đạo quả, nều không thì hắn không đền mức để những người thành tiên kia gặp khó khăn.
 
 Dù sao bọn hắn chính là Tiên Môn. Quả nhiên, những người khác của Minh Nguyệt Tông bắt đầu trồng tay, canh giữ ở xung quanh, phòng ngừa chuyện tương tự xảy ra. Vừa rồi là bị đánh cho trở tay không kịp. "Ngươi và bọn hắn có quen biết?" Thánh Đạo hỏi.
 
 Giang Hạo gật đầu: "Người bên cạnh của một người bạn."
 
 "Nam cũng không tệ lắm, tiểu nha đầu kia thì còn kém một bậc. " Thánh Đạo suy tư chốc rồi nói. Giang Hạo cũng không thèm để ý, với hắn mà nói thì đều rât mạnh. "Đúng rồi, người giao thủ cùng ngươi là ai?" Thánh Đạo đột nhiên hỏi.
 
 "Tiền bối chưa bao giờ thấy qua hắn?" Giang Hạo hỏi.
 
 "Không phải người của thời đại chúng ta, nếu không thì ta đương nhiên là sẽ nhận biết. Hơn nữa, hắn cũng không thể là người của thời đại chúng ta được." Thánh Đạo nói. "Vì sao?" Giang Hạo có chút tò mò. "Ta ngửi được mùi tương tự với Nhân Hoàng từ trên người hẳn. Người này tuyệt đôi là một sơn phong mà cả thời đại khó mà với tới. Một thời đại sẽ hiểm khi xuât hiện hai người như này." Thánh Đạo nói.
 
 Dừng lại một lúc, Thánh Đạo lại nói: "Nhân Hoàng cuối cùng đã làm gì vân luôn là bí mật. Có lẽ ngươi có thể thử hỏi thăm người kia, hắn có khả năng sẽ lý giải được. Đây không phải vần để thời đại, ta hoài nghỉ là vần đề độ cao thực lực. Chỉ có đạt _ tới thực lực nhãt định thì mới có thể phát hiện được Nhân Hoàng rồt cuộc muốn làm gì."
 
 Giang Hạo cảm thấy chuyện này đúng là phức tạp.
 
 Ngừng một lúc, hắn đột nhiên nói: "Nhân Hoàng làm cái gì thì có liên quan gì với ta?"
 
 Thánh Đạo cũng sửng sốt một chút rồi nói: "Hình như là không có liên quan gì."
 
 Giang Hạo lại nói: "Vậy thì có liên quan gì tới đại lý tưởng của tiển bối không?"
 
 "Hình như cũng không có liên quan gì." Thánh Đạo nói theo.
 
 "Nếu như đã không có liên quan gì thì chúng ta trò chuyện liền trò chuyện, tại sao lại phải truy đến cùng chứ?" Giang Hạo hỏi.
 
 Thánh Đạo suy tư hổi lâu rồi nói: "Bởi vì trò chuyện về quan hệ của các ngươi, thuận tiện liền nói tới cái chết của Nhân Hoàng."
 
 "Không phải là trò chuyện về cái chết của Nhân Hoàng trước rồi mới tới quan hệ sao?"' Giang Hạo hỏi lại. Hai người trầm mặc một lát.
 
 Cuối cùng, Thánh Đạo lắc đầu nói: "Được rồi, được rồi, ta vần nên trở về đi thì hơn, đi ra một chút vốn cho rằng có thể làm được chút gì đó, không nghĩ lại không làm được gì. cả. Cũng chỉ có thể kêu gào mây lần ở trước mặt tiển bổi. Trở về, trở về thôi. Lần sau đi ra, hi vọng các ngươi đã có con. Đi đây, đi đây. " Dứt lời, thân thể Thánh Đạo hóa thành một biển sương, biển mất tại chô.
 
 Nghe thế, Giang Hạo không khỏi cảm thầy ngoài ý muổn.
 
 Thật sự rời đi rổi?
 
 Quá dứt khoát.
 
 Các loại biển sương dần hoàn toàn tán đi.
 
 Giang Hạo nhìn về phía Hồng Vũ Diệp, hỏi: "Tiền bối, hắn thật sự đã rời đi?"
 
 Hồng Vũ Diệp khẽ gật đầu, sau đó nói: "Đi tìm vị trí phong ấn của hãn.”
 
 Giang Hạo có chút ngoài ý muốn: "Tìm ra vị trí phong ấn của hắn? Sau đó thì sao?"
 
 Hồng Vũ Diệp nhìn Giang Hạo, cũng không trả lời vần để này, nhưng dường như là muôn khiển cho người bên trong không ra ngoài được.
 
 Như thế Giang Hạo cũng không dám hỏi nhiều, chỉ là tò mò hỏi một câu: "Vậy Nhân Hoàng vì sao lại chết?"
 
 Hồng Vũ Diệp lắc đầu.
 
 Xem ra Hồng Vũ Diệp cũng không rõ ràng lãm.
 
 Chờ Thiên Đạo Trúc Cơ thành công thành tiên, Hồng Vũ Diệp liền biển mất tại chô. Giang Hạo cũng không có để ý, chỉ là khó tránh khỏi sẽ nghĩ tới một chút lời nói trước đó của Thánh Đạo.
 
 Hắn lâm vào trầm tư.
 
 Lúc này, ở Đoạn Tình Nhai, ba người Tiên Tộc đã tới gần viện. Mục đích của bọn hắn đương nhiên là Giang Hạo, chỉ cần bắt được người liền rời đi. Về việc trên bầu trời đã xảy ra chuyện gì, bọn hãn không biết, cũng không cần thiết phải biết. Bởi vì nơi đó không phải là nơi mà bọn hắn có thể liên quan tới.
 
 Một bên khác.
 
 Hồng Vũ Diệp trở lại Bách Hoa Hổ, đứng ở bên hồ, đưa lưng về phía bụi hoa, nhìn về phía mặt hổ. Nàng nhẹ nhàng đụng vào gương mặt một cái, cuối cùng thở dài.
 
 Cùng lúc đó, Bạch Chỉ lập tức đi tới báo cáo.
 
 Nhìn thấy Chưởng giáo đứng ở bên hổ, nàng không dám tùy tiện hành động, chỉ có thể đứng tại chỗ. Nàng cảm thấy Chưởng giáo hôm nay có chút khác với lúc trước, nhưng không thể nói ra là khác ở đâu, lại không thể nói rõ nguyên do trong đó.
 
 Gió nhẹ quét qua, khiế trăm hoa rì rào rung động.
 
 Bạch Chỉ nhìn Bách Hoa Hồ, cảm giác có chút kỳ quái.
 
 Bách Hoa Hồ trước đây vốn yên tĩnh dường như đang nhiều thêm một vòng ổn ào náo động. Gió tựa như đã làm rối loạn sự yên lặng của nơi này.
 
 Hải Vụ Động.
 
 Một thân ảnh màu trắng hướng vào bên trong, giọng nói của hắn truyền đi ở trong sương mù. Chỉ là không người nào có thể nghe được âm thanh của hẳn.
 
 "Nói hai người bọn họ không có quan hệ gì, ta mới không tin. Xem ra cần phải tìm Thánh Chủmột_ chút, hắn nhàn rồi cũng là nhàn rồi, để hăn quan sát hai người kia một chút, cảm giác quan hệ không tầm thường nha."
 
 "Tình cảm, cường giả chưa từng suy nghĩ qua vấn để này, nào nghĩ đến lại nhìn thấy được nó ở trên người khó thấy được nhất. " "Nhưng mà cũng cần chuẩn bị một chút, nếu không thì đời này khả năng thật sự không ra ngoài được. " "Nếu như sự chuẩn bị kia mất đi hiệu lực, đời này đều không thể ra_ ngoài, vậy lần sau gặp được bọn hắn thì nói chuyện lại làm càn một chút, dù sao cũng không còn gì để mât nữa."
 
 "Ha ha ha ha ~ "
Bạn cần đăng nhập để bình luận