Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1532: Thánh Chủ: Ngươi Đế Ta Đi ... Ỉ

Chương 1532: Thánh Chủ: Ngươi Đế Ta Đi ... ỈChương 1532: Thánh Chủ: Ngươi Đế Ta Đi ... Ỉ
 
 "Cẩn thận ta tìm ra chỗ phong ấn của ngươi, dùng đại thê sơn hải ép cho ngươi không ra ngoài được. " Thánh Chủ tức giận nói.
 
 "Với chút lực lượng kia của ngươi? Có thể ép ta bao lâu?" Thánh Đạo khinh thường nói.
 
 "Ngươi đừng khinh người quá đáng." Thánh Chủ chỉ vào Thánh Đạo, nói: "Đám người các ngươi đều đang nhân lúc ta còn chưa trở về mà vũ nhục ta, chờ ta triệt để trở về, thiên địa nơi đây chắc chắn sẽ giúp ta nâng cao một bước."
 
 "Cao một bước?" Thánh Đạo có chút tò mò hỏi: "Cao như nào? Đi lên vị trí của Nhân Hoàng?"
 
 "Nói nhảm." Thánh Chủ ngạo nghễ nói: "Đương nhiên không có khả năng đến được vị trí của Nhân Hoàng." "Nhưng giọng điệu kia của ngươi đã khiển ta phải giật mình." Thánh Đạo thở phào nhẹ nhõm, nói:
 
 "Vậy có thể đến được vị trí như Hồng tiển bổi không?"
 
 "Cũng không thể." Thánh Chủ nói xong, có chút tò mò hỏi: "Ngươi gặp được nàng ở đâu?"
 
 Thánh Đạo suy tư chốc lát rồi nói: "Trong nhà của một nam nhân." "Nhà nam nhân?" Thánh Chủ có chút khó có thể tin nổi: "Làm sao có thể? Chăng lẽ lúc trạng thái nàng không tốt đã bị người ta khi nhục rồi?"
 
 "Theo cách nói của ngươi thì chẳng lẽ ngươi đã bị khi nhục rồi sao?" Thánh Đạo có chút khó có thể tin nổi: "Mặc dù ngươi có chút kém, nhưng đương thời thật sự có người có thể khi nhục được ngươi sao?"
 
 "Có, một người tên là Tiếu Tam Sinh, đệ nhât cổ kim, cái thê vô song, là người dân theo mười hai hải vực trở thành tiên vực." Thánh Chủ cười lạnh nói:
 
 "Hắn thường xuyên nói là mình muôn vượt qua Nhân Hoàng." "Tiếu Tam Sinh?" Thánh Đạo suy tư dưới rồi nói:
 
 "Bên ngoài đổn là Tiếu Tam Sinh đã chết rối?"
 
 "Là hắn, ngươi biết hắn?" Thánh . Chủ có chút tò mò nói: "Ngươi biết nhà hắn ở đâu không?"
 
 Thánh Đạo hơi kinh ngạc: "Ngươi biết không?"
 
 "Ta hẳn là biết?" Thánh Chủ hỏi ngược lại.
 
 "Khó trách người người đều có thể ức hiếp ngươi. " Thánh Đạo lắc đầu thở dài, nói: "Ngươi quá yếu." Nghe vậy, Thánh Chủ không cam lòng nói: "Có bản lĩnh thì ngươi cũng giồng như ta, hóa thành ngàn vạn phần xem."
 
 Hắn lại lập tức nghĩ tới điều gì đó, nói: "Ngươi có ý gì? Vị tiền bồổi kia ở trong nhà Tiểu Tam Sinh?"
 
 "Đúng vậy, đây chính là nguyên nhân ta tìm ngươi, ta cần ngươi đi giám thị bọn hắn. " Thánh Đạo nói nghiêm túc.
 
 Nghe được câu này, Thánh Chủ cười khinh bỉ: "Lúc này lại để mắt tới ta rồi, ngươi để ta đi giám thị bọn hắn? Ha ha, đầu óc ngươi bị lừa đá rồi sao? Một người thường xuyên ức hiếp ta, khiên ta không có cách nào với hăn. Một người mà các ngươi đều không phải là đổi thủ, ta dựa vào cái gì mà lại phải đi giám thị bọn hắn?"
 
 "Bon hắn cũng sẽ không giết ngươi, sợ cái gì?" Thánh Đạo không thèm để ý nói.
 
 Thánh Chủ: "..."
 
 Đây là lý do gì?
 
 Nhưng mà hắn vẫn không muốn đi. Những người kia sẽ không giết hắn, nhưng có thể nhục nhã hãn.
 
 Nhưng mà, hắn còn có chút tò mò: "Vì sao Hồng tiền bổi lại ở trong nhà tên vô sỉ kia?"
 
 "Ta nghỉ ngờ hai người bọn họ có quan hệ không bình thường. " Thánh Đạo nói.
 
 "Quan hệ không bình thường như nào?" Thánh Chủ có chút kinh ngạc.
 
 Thánh Đạo suy tư chốc lát rồi nói: "Ta cho ngươi biết, ngươi không thể nói lung tung."
 
 Nghe vậy, Thánh Chủ càng tò mò: "Ngươi nói đi, ta sẽ không nói lung tung."
 
 Nếu như chỉ là quan hệ bình thường, hắn sẽ không có chút hào hứng gì. Nhưng mà quan hệ không bình thường thì lại khác, nhât định sẽ khiển người ta kinh ngạc và cảm khái. Có lẽ sẽ có thể dùng để uy hiếp Tiêu Tam Sinh.
 
 "Ta hoài nghi giữa bọn hắn có gian tình." Thánh Đạo nói. "Cái gì?" Nghe vậy, Thánh Chủ cả kinh nói: "Ngươi nói giữa bọn hãn có tình cảm?"
 
 "Ta nghỉ ngờ là vậy." Thánh Đạo gật đầu, chợt tiếp tục nói: "Nhưng ta vân không chắc lãm, cần ngươi đi quan sát một hai, có lẽ thật sự sẽ nhìn ra được."
 
 "Chuyện này làm sao có thể?" Thánh Chủ có chút khó có thể tin nổi, hắn nhớ lại một chút rồi nói: "Vị tiền bối kia không phải là người như vậy, còn người kia thây thê nào cũng không phải là người sẽ động tình. Ngươi không biêt thanh danh của hắn bên ngoài như nào đâu, là người không hề có chút cảm xúc nào. Tâm tư của bọn hắn đều phải đặt ở trên đại đạo mới đúng." "Đừng quan tâm có giống hay không, ngươi có muôn đi quan sát bọn họ hay không? Nếu như ngươi muốn thì ta sẽ nói thân phận thật sự của bọn họ cho ngươi, như thể nào?" Thánh Đạo cười hỏi.
 
 "Thân phận thật sự?" Thánh Chủ càng thêm kì quái: "Chăng lẽ không phải là nên trực tiếp nói cho ta bọn hắn ở đâu sao? Vì tại sao còn có thân phận thật sự?"
 
 "Tiếu Tam Sinh cũng tốt, vị tiền bối kia cũng được, bọn hắn đều có thân phận riêng trong thời đại này. " Thánh Đạo cười nói:
 
 "Cho nên, chỉ cần biết được thân phận của bọn hắn, đương nhiên sẽ biết bọn hắn ở đâu. Ngươi cũng đã trở về lâu như vậy rồi thế mà bọn họ là ai đều không biết. Còn nói ngươi có năng lực, hiện tại ngươi có được hay không? Nếu như tò mò thì đi quan sát bọn họ, sau đó mang kết quả của ngươi đến cho ta." Nghe vậy, Thánh Chủ có chút do dự. Hai người kia rõ ràng đều không phải là người mà hắn có thể chú ý. Tổn thất sẽ có thể cực kỳ nghiêm trọng. Chuyện này cùng với việc để hắn đi chịu chết khác nhau ở chô nào. Nhưng mà, giữa bọn hắn khả năng có tình yêu nam nữ, lại khiên người ta tò mò. Không chỉ như vậy, còn có thân phận của bọn họ. Chuyện này càng khiên hăn tò mò. "Đúng rồi, ta phải nhắc nhở ngươi một câu." Thánh Đạo có ý tốt nói: “Nếu như ngươi biết được thần phận của bọn hắn thì tốt nhất là đừng lộ ra ngoài, nếu không thì ta dám cam đoan ngươi thật sự sẽ chết. Ngươi cũng hiểu rõ nếu vị tiền bôi kia muốn giêt ngươi thì ngoại trừ Nhân Hoàng ra sẽ không ai có thể ngăn được. Cho dù là Nhân Hoàng thì cũng chỉ có thể bảo vệ ngươi nhất thời, sớm muộn đều phải chết. "
 
 "Ta biết." Thánh Chủ nhìn người trước mắt, nói: "Nếu như ta nói với bọn họ, ngươi nói tin tức của bọn họ cho ta thì liệu bọn họ có giêt ngươi hay không?"
 
 "Sẽ không, bởi vì ngươi và bọn họ không đứng ở phía đổi lập. " Thánh Đạo cười nói: "Ngươi cũng có thể nói cho một số người, chỉ cần là người cùng cấp độ với chúng ta và không đổi địch với bọn họ. "
 
 Thánh Chủ suy tư rồi nói: "Nói cách khác là không thể nói cho Long tộc và Tiên Tộc. "
 
 "Giữa bọn hắn có ân oán?" Thánh Đạo tò mò hỏi.
 
 "Ừm, ân oán rất sâu, Tổ Long hình như là người đã hại chêt Tiểu Tam Sinh." Thánh Chủ nói. Nghe vậy Thánh Đạo có chút kinh ngạc: "Thì ra là hãn làm sao, vậy thì Tổ Long thảm ri. "
 
 "Đúng vậy, rất thảm, bị Tỏa Thiên khóa lại." Nói đến đây, Thánh Chủ đột nhiên sửng sốt một chút, sau đó có chút không dám tin nói:
 
 "Cổ Kim Thiên học được Tỏa Thiên kia không phải cũng là hắn đó chứ?"
 
 "Không phải hắn thì ta tìm hắn làm cái gì?" Thánh Đạo hỏi ngược lại. Trong nháy mắt, Thánh Chủ trực tiếp ngối liệt trên mặt đầât.
 
 "Ngươi sao thế?" Thánh Đạo hỏi. "Không có gì." Thánh Chủ không quan tâm nói.
 
 "Hắn vũ nhục ngươi, ngươi còn muốn chờ sau này mới phản kháng?" Thánh Đạo nhìn người trền mặt đất, cười nói: “Đừng nghĩ nữa, trừ phi ngươi bây giờ trở về, nêu không thì ngươi sẽ không có cơ hội đâu."
 
 Thánh Chủ hơi nhíu mày, không biêt đang suy nghĩ gì, cuôi cùng đứng lên nói:
 
 "Nói một chút về thân phận của bọn hăn đi, ta sẽ đi quan sát một ch
 
 Thánh Đạo cười gật đầu, sau đó nói ra thân phận của hai người kia.
 
 Chỉ là vừa mới nghe xong, Thánh Chủ vốn đã đứng lên lại ngổi xuống. "Nhìn ngươi bị dọa kìa, nếu bọn họ muốn động thủ với ngươi thì đã sớm động thủ rồi, không cần chờ đền bây giờ. " Thánh Đạo lắc đầu, bât đặc dĩ nói. "Ta..." Thánh Chủ có nỗi khổ khó nói.
 
 Hắn đang đi tị nạn, không phải là đến tặng đầu người.
 
 Vốn cho rằng thực lực của Thiên m Tông cũng chỉ như thể, thể nhưng ai có thể nghĩ tới hai người kia đều là người Thiên m Tông.
 
 Hơn nữa, tông môn này lại hoàn toàn khác với những gì hắn nghĩ. Đây không phải là chô mà hắn có thể càn rỡ.
 
 Hắn lần đầu tiên cảm thấy mình thế mà lại ngốc như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận