Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1562: Làm Chân Chạy Cho Nữ Ma... Ỉ

Chương 1562: Làm Chân Chạy Cho Nữ Ma... ỈChương 1562: Làm Chân Chạy Cho Nữ Ma... Ỉ
 
 Một bên khác, trong một dãy núi, bốn Chân Tiên của Cự Linh tộc đang tụ lại một đường.
 
 "Thiên m Tông đang gài bây chúng ta, không thể lại tiếp tục lấp bảo vật nữa, lấp không đây được đâu. " Cự Linh tộc trẻ tuổi nhất nói.
 
 Hai nam hai nữ, đều là một bên trẻ tuổi, một bên già nua.
 
 "Thế nhưng đã sắp thành công rồi, các ngươi nỡ từ bỏ sao? Lỡ như thật sự thành công thì sao?" Nam tử trung niên nói.
 
 "Đây có thể chính là một cái bẫy, nều như tiếp tục nữa nhất định sẽ không thành công được. " Tiên tử tuổi trẻ nói.
 
 "Thất Thải Thạch còn có thể câu _ thông, hơn nữa biểu hiện còn là sắp thành công, hay là thử thêm mây lần?" Phụ nhân nói. Mấy gười đều có chút xoắn xuýt, không biết có nên tiếp tục hay không. Thê nhưng đều đã như vậy rổi, không tiếp tục thì thật sự rât thua thiệt. Không chỉ thua lô thời gian, còn có Thất Thải Thạch, còn có rât nhiều bảo vật. Ngay cả thanh niên tài tuần của Cự Linh nhất tộc đều không còn.
 
 Thu tay lại như vậy còn có ý nghĩ sao?
 
 Tổn thất quá lớn, tương lai bọn hắn không có cơ hội.
 
 "Xem ra các ngươi rất khó xử lý nha. " Một giọng nói đột nhiên truyền tới.
 
 Bốn người thầm giật mình, quay đầu nhìn lại.
 
 Phát hiện một thân ảnh đã xuất hiện ở nơi đó chẳng biết từ lúc nào. Chỉ là nhìn kỹ lại phát hiện có chút kỳ quái, rõ ràng thấy được mặt của đôi phương, nhưng lại không nhớ được.
 
 Bọn hắn rất ít khi gặp phải chuyện như vậy, nhưng có thể xác định, người trước mặt không đơn giản. "Tiền bối là ai?" Nam tử trung niên đứng lên hỏi.
 
 Giang Hạo cười nói: "Ta tới để bài ưu giải nạn cho các ngươi." Giang Hạo vân đứng tại chô, không có động đậy.
 
 "Tiền bối cảm thấy chúng ta nên làm thể nào?" Nam tử trẻ tuổi hỏi. Mấy người khác cũng nhìn sang, muôn xem xem đôi phương sẽ nói gì.
 
 Giang Hạo nhìn xem bốn người, bình tĩnh nói: "Tiếp tục đầu tư." "Tiếp tục?" Nam nhân trẻ tuổi cau mày nói:
 
 "Thế nhưng nếu như vẫn không đạt được cái gì thì sao?"
 
 "Vậy thì gia nhập Thiên m Tông. " Giang Hạo nói.
 
 "Gia nhập?"
 
 Lời này khiến bốn người có chút ngoài ý muốn.
 
 "Thiên m Tông có mười hai mạch, các ngươi để bọn hắn mở thêm một mạch là được." Giang Hạo nói. "Không nhắc tới chuyện bọn hắn có đồng ý hay không, chúng ta vì sao phải làm như vậy? Cự Linh nhất tộc chúng ta được trời ưu ái, sao có thể làm chó săn cho đổi phương được?" Nam tử trung niên nói. "Được trời ưu ái?" Giang Hạo cười nói: "Vậy các ngươi dự định gia nhập Tiên Đình sao?"
 
 "Đương nhiên sẽ không, chúng ta vì sao không thể tự chiềm giữ một phương?" Tiên tử trẻ tuổi hỏi. "Tộc nhân các ngươi còn lại bao nhiêu? Hay là chỉ có mây người các ngươi giữ vững một phương?" Giang Hạo có ý tốt nói: "Gia nhập Thiên m Tông là lựa chọn tốt nhãât của các ngươi. "
 
 "Nếu như chúng ta không làm thì sao?" Nam tử trẻ tuổi hỏi.
 
 Giang Hạo nhìn qua mấy người, cũng không muốn nói nhiều. Sau đó hắn đưa tay ra, đè ngón trỏ xuống. Ẩm! Bốn người trực tiếp quỳ rạp xuống đât.
 
 Giang Hạo nhìn xuống từ trên cao, bình thản nói: "Hiểu không?"
 
 Bốn người: "'...."
 
 Đây là người của Thiên m Tông? "Tiếp tục đầu tư đi, cùng đường mạt lộ có thể mở một mạch, hoặc là chờ đôi phương nhắc tới. Các ngươi hăn phải biết nên chọn như nào." Giang Hạo thu tay lại, nói:
 
 'Chân Tiên cũng tốt, Thiên Tiên cũng được, dù là Tuyệt Tiên thì cũng chưa chắc đã có quyển lựa chọn. Đại thê chi tranh, tương lai cũng nên gia nhập một phương. Lựa chọn sớm, đặt cược sớm, tài nguyên đạt được sẽ phong phú hơn sau này nhiều. ". Nói xong, Giang Hạo liền muốn rời khỏi, chỉ là vừa mới quay người, hắn vừa cười vừa nhắc nhở: "Mặt khác, ta không phải đang thương lượng cùng các ngươi, hiểu không?"
 
 Bốn người cũng coi như khéo hiểu lòng người, gật đầu bày tỏ đã hiểu. Như thế, Giang Hạo cũng liền hoàn thành nhiệm vụ.
 
 Thật ra có chút phạm quy. Đại thế giáng lâm, hiện vân là thời đại Chân Tiên. Mình nhảy ra như thế, xác thực quá bắt nạt người. Nhưng mà... Hồng Vũ Diệp đã mở miệng, mình không làm cũng không được. Nếu như không làm, muốn để mình tìm chủ nhân phía sau Mật Ngữ Thạch Bản thì càng không tìm được. Chỉ có thể ủy khuất những cường giả này.
 
 Sau đó, hắn liền biến mất tại chỗ. Một tháng sau.
 
 Trong Hoàng Thành, Bích Trúc nhận được hồi âm.
 
 Nàng ngổi ở trong hoa viên, hủy đi phong thư.
 
 Xảo Di thì đang pha trà.
 
 Văn Tuyết công chúa hít hà, hoảng sợ nói: "Trà của hoàng tỷ có vẻ như rât thơm."
 
 "Đúng vậy, Sơ Dương Lộ, gần đây đi hải ngoại Xảo Di có giúp ta mua một chút, thật sự không dễ mua." Blch Trúc thuận miệng nói. Trà gì mà khó mua như thế?"
 
 Văn Tuyết nhấp một ngụm, sau đó kinh ngạc tại chô, ngay sau đó lại. cảm nhận được lực lượng thân thể phun trào. Nàng muôn đột phá.
 
 Đây là...
 
 "'Văn Tuyết công chúa, ngài đột phá trước đi, ta hộ pháp giúp ngài. " Xảo Di lập tức nói.
 
 Bích Trúc cũng không có để ý những chuyện này, mà là tiếp tục xem phong thư.
 
 Nhưng mà, nàng cảm thấy khí tức bên cạnh không quá ổn định. Nàng thả phong thư xuống rồi nhìn sang, sau đó đưa tay hô trợ dân đường. Quả nhiên.
 
 Chạng vạng tối, Văn Tuyết thành công tấn thăng Nguyên Thần sơ kỳ. Vừa tỉnh lại, nàng liền kinh ngạc nói:
 
 "Hoàng tỷ, trà này thật tốt. Không biết có thể so với Thiên Thanh _ Hồng mà phụ hoàng dùng để tiếp khách hay không."
 
 "Thiên Thanh Hồng?" Bích Trúc lắc đầu nói: "Một đồng Thiên Thanh Hồng cũng không băng một ngụm này, trà này rât khó mua."
 
 "Rất đắt sao? Ta còn tưởng rằng là phổ thông, định xin một chút." Văn Tuyết nói.
 
 "Cho ngươi một tiền vậy, tạ cũng: không có nhiều lắm, chủ yếu là số lượng ít, rơi ra phía ngoài càng ít, không mua được. "
 
 Nói xong, Bích Trúc cho Văn Tuyết một tiến Sơ Dương Lộ: "Nhớ kỹ, không được cho người khác uống lung tung."
 
 "Đã biết." Văn Tuyết cười nói, sau. đó nàng tò mò nói: "Phong thư viêt gì vậy?"
 
 Bích Trúc nói:
 
 "Vị sự huynh kia nói, hắn vốn dĩ sắp rời đi, nhưng nề mặt thiêu nữ mười tám tuổi là ta nên vân có thểtới - một chuyền. Nhưng mà cần chờ đền đầu xuân năm sau, nói bên phía chúng ta có một trận thi đầu, đúng lúc tới kiến thức một hai. "
 
 Nói xong, Bích Trúc nhìn về phía Văn Tuyết: "Bên phía chúng ta có thi đầu?"
 
 "Có." Văn Tuyết gật đầu, nghiêm túc nói: "Nói là mời các đại tông môn Nam Bộ, tông môn nhất lưu hoặc là nhị lưu đều có. Chủ yếu là vì để cho đệ nhât công chúa mở mang kiến thức cường giả các phương một chút. Nghe nói con mời được một sô lão tiến bôi lợi hại. "
 
 Bích Trúc không để ý những chuyện này, mà là hỏi: "Có Thiên m Tông không?"
 
 "Hắn là có, nhưng mà tông môn này cũng không mạnh mẽ, danh khí không phải là rất lớn. Những tông môn như Thiên Môn Tông, Huyền Thiên Tông, Lạc Hà Tông mới là tông tông có danh tiêng." Văn Tuyết nói.
 
 "Vậy có biết người nào của Thiên m Tông đến không?" Bích Trúc có chút để ý mà hỏi.
 
 Văn Tuyết lắc đầu.
 
 Bích Trúc suy tư, cảm thấy không có khả năng là người mà nàng nghĩ. Dù sao đổi phương dường như rất ít khi rời khỏi tông môn. Không ngại không ngại.
 
 Vấn đề không lớn.
 
 "Đầu xuân sao, còn có mấy tháng nữa. " Xảo Di nhìn về phía Bích Trúc, nói: "Công chúa, trong khoảng thời gian này ta muốn bê quan, cổ găng đột phá Vũ Hóa trung kỳ."
 
 "Cũng được, mấy ngày nay ta sẽ đi tìm đại ca và nhị ca, sau đó mang theo Văn Tuyết muội muội đi tế bái liệt tổ liệt tông một chút." Bích Trúc vừa cười vừa nói.
 
 Văn Tuyết: "...."
 
 Chỗ liệt tổ liệt tông không cần phải đi đâu.
 
 Một bân khác, trong một thành trì. Hiên Viên Thái mở mắt ra, thở dài: "Cảm giác bên ngoài Nam Bộ không có cường giả thích hợp với ta, cần phải đi Đông Bộ một chuyền."
 
 "Sư huynh muốn nhất cử thành tiên sao?" Hiên Viên Hòa hỏi. "Thành tiên cũng không dễ dàng, nhưng mà ta sắp đạp vào Đăng Tiên Đài, tốc độ rất nhanh nhưng tâm cảnh không đủ ổn định. Có thể đi Hoàng Thành để ổn định một chút, không biết sẽ gặp được những người nào."
 
 "Nghe nói Thiên m Tông cũng đi, không biêt Giang Hạo kia có hay không." Hiên Viên Hòa nói.
 
 "Nếu như có thì chúng ta chuẩn bị cho hắn một vài thứ, không có sự hỗ trợ của hắn thì ta sẽ không thể đi đến hôm nay." Hiên Viên Thái nói.
 
 Hiên Viên Hòa nhìn về phía con rồng bên cạnh, nói: "Có nên cho hắn chút long huyết hay không?" Nghe vậy, con rồng đang nhắm mắt chợt mở mắt ra, cảnh giác nhìn hai người.
 
 Thấy thế, hai người nở nụ cười. "Nhưng mà, Bích Trúc sư muội lại là người Hoàng Thành, đúng là làm cho người ta bât ngờ." Hiên Viên Hòa nói.
 
 "Bích Trúc sư muội cũng không đơn giản, lúc trước cũng nhờ có nàng mà chúng ta mới có thể tìm được Hiên Viên Kiêm."' Hiên Viên Thái nói nghiêm túc: "Không nên hỏi nhiều, cứ như bình thường là được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận