Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 162: Trong Lòng Chủ Nhân Lén Lút Vui Vẻ

Chương 162: Trong Lòng Chủ Nhân Lén Lút Vui Vẻ
Giang Hạo nhìn đối phương, nghĩ thầm thoạt nhìn người đối diện không hề sốt ruột.
Nếu gấp, thì sẽ không phải là ngoại môn.
Bách Cốt Lâm tìm phiền toái ít nhất là Trúc Cơ hậu kỳ.
Chúc Hỏa Đan Đình tới tận ngoại môn, khinh thường bọn họ cỡ nào chứ?
Hắn bước lên.
Sắc mặt bình tĩnh.
Thấy Giang Hạo đi đến, đệ tử ngoại môn kia cúi đầu có chút sợ hãi.
"Nếu bọn họ sốt ruột, thì để bọn họ tới đây." Giang Hạo bình tĩnh nói.
"Vâng, vâng." Đệ tử ngoại môn không dám làm càn chút nào.
"Trở về đi." Giang Hạo cũng không làm khó hắn.
Đệ tử ngoại môn cũng chỉ nghe lệnh làm việc.
Không cần phải làm khó.
Chỉ là, nếu đối phương nói mười ngày là thật, vậy hắn phải bái phỏng những tên luyện đan sư này trong vòng mười ngày rồi.
Xem bọn họ thực sự có kế hoạch gì đó.
Sau đó hắn lại đến Linh Dược viên xử lý linh dược một hồi.
Hắn vốn tưởng rằng bản thân trở về, những kẻ nằm vùng kia sẽ tới tìm hiểu tình huống.
Không ngờ rằng một kẻ cũng không có.
Mọi người có thể nằm vùng ở chỗ này mà không bị phát hiện, có thể thấy không phải hạng người tầm thường.
Điểm quan trọng nhất là bình tĩnh lại.
Buổi tối.
Giang Hạo trở lại chỗ ở, xây dựng thêm phòng tắm, lúc này mới lấy ra Hòa Quang Đồng Trần bắt đầu lĩnh hội.
Tiếp tục tích góp tu vi hàng ngày.
Ngày hôm sau.
Sau đó chính là Linh Dược Viên.
Bảy ngày trôi qua.
Trong sân, Giang Hạo tỉnh lại từ trong lĩnh hội.
Hắn chậm rãi khép cuốn sách lại.
Những tia nắng sớm đầu tiên chiếu rọi trên người hắn.
"Con thỏ." Hắn nhìn về phía con thỏ bên cạnh gọi một tiếng.
Con thỏ nghe vậy nhìn qua, nhìn bóng dáng Giang Hạo, nó nghi hoặc nói:
"Chủ nhân gọi ta?"
Trong khoảnh khắc con thỏ nói xong, nó thấy chủ nhân đột nhiên biến mất trên ghế.
Điều này làm con thỏ kinh hãi, dụi mắt nhưng vẫn không nhìn thấy chủ nhân đâu.
Nó nhìn xung quanh.
"Chủ nhân, chủ nhân, ngài đi đâu rồi?"
"Nơi này." Giang Hạo xuất hiện bên cạnh nó, nói.
Nhìn con thỏ kinh ngạc, Giang Hạo có chút hài lòng.
Hòa Quang Đồng Trần lợi hại hơn rất nhiều so với dự đoán.
Dùng để đánh lén quả thực không có gì bất lợi.
Cùng kỳ quang, cùng kỳ trần.
Giang Hạo thoáng cảm khái, hắn vốn tưởng rằng cần nhiều thời gian hơn mới có thể lĩnh hội.
Nhưng càng lĩnh hội hắn càng hiểu được chân ý trong đó, tâm cảnh mới là lợi khí tốt nhất để tìm hiểu công pháp này.
Tâm ý bình thản, lực pháp thần quang không hiện ra.
Hôm nay có thể đi bái phỏng những luyện đan sư này một chút.
"Đúng rồi, một tuần đã trôi qua, nhớ đi thử tiến độ của vị đệ tử kia." Giang Hạo tưới nước cho Thiên Hương Đạo Hoa, nhắc nhở.
"Đúng rồi, hái đào chín cho Tiểu Li đi." Hắn lại phân phó.
Con thỏ lập tức đi hái.
Lấy tên đẹp, quả đào trên đường cho Thỏ gia mặt mũi.
Đến Linh Dược Viên, Giang Hạo để Trình Sầu mang theo con thỏ cùng Tiểu Li đi làm chính sự.
Mà chính hắn muốn đi một mạch Chúc Hỏa Đan Đình.
Bảy ngày này vẫn chỉ có một chút đệ tử ngoại môn đến đây gây áp lực, vẫn không thấy Luyện đan sư nào đến.
——
"Con thỏ, lát nữa ngươi đánh hay là ta đánh?"
Trên đường đi tìm Sở Xuyên, Tiểu Li hỏi con thỏ.
"Đương nhiên là ngươi đánh, ngươi gọi ta một tiếng đại ca, ngươi đánh không lại mới đến Thỏ gia ta đánh." Thỏ đứng trên vai Tiểu Liêu thề son sắt nói:
"Ngươi cứ tùy tiện đánh, bằng hữu trên đường đều sẽ cho Thỏ gia ta mặt mũi, không ai là đối thủ của ngươi."
"Vậy đợi lát nữa ta sẽ không khách khí.
Tiểu Li gật đầu nghiêm túc nói.
Trình Sầu đi theo phía sau, sợ Tiểu Li sư muội đánh chết người.
Phải biết rằng, trong ngoại môn mặc kệ tu vi gì, chỉ cần dưới Trúc Cơ, không có người nào có cách với Tiểu Li.
Trúc Cơ mới có thể khống chế một hai.
Mà Thỏ gia là Trúc Cơ trung kỳ, thực lực càng cao.
Chốc lát.
Bọn họ tìm được Sở Xuyên còn đang tu luyện động công.
"Sở sư đệ, còn nhớ rõ chúng ta không?" Trình Sầu ôn hòa mở miệng.
Lúc này Sở Xuyên mặc trang phục tông môn, làn da còn ngăm đen, thế nhưng khí sắc vô cùng không tệ.
Hắn đã tiến vào luyện khí tầng một trong hai ngày này.
Thiên Âm Tông khác bên ngoài một trời một vực, linh khí nơi này cực kỳ nồng đậm, cũng không phải là Thiên Thổ thành có thể so sánh.
Thấy Trình Sầu sư huynh đến đây, hắn cung kính nói:
"Đã từng gặp Trình sư huynh, tự nhiên sẽ nhớ kỹ."
Đây chính là cường giả luyện khí tầng chín, hắn không dám có chút mạo phạm nào.
"Hôm nay chúng ta đến thử tiến độ của ngươi, đối thủ của ngươi là Tiểu Li sư muội." Trình Sầu cười giới thiệu:
"Tiểu Li sư muội cũng là luyện khí tầng một, nhưng thực lực của nàng tương đối mạnh, ngươi cẩn thận ứng phó."
"Vâng." Vẻ mặt Sở Xuyên hưng phấn.
Sau luyện khí tầng một, hắn đối với thực lực của mình có chút tự tin, sớm đã muốn so tài với người khác.
Nhưng đối phương là một nữ nhân, phải cẩn thận đừng làm tổn thương đối phương.
"Có thể bắt đầu chưa?" Tiểu Li hỏi.
"Được rồi." Sở Xuyên gật đầu.
Hắn đang muốn thử thực lực đối phương một chút.
Trong khi hắn vẫn đang muốn thăm dò thực lực của đối phương trước..
Ầm ầm!
Sở Xuyên cảm giác đầu mơ màng, tiếp theo da thịt trên mặt bắt đầu vặn vẹo.
Cuối cùng phịch một tiếng, mặt hắn trực tiếp chà sát mặt đất hơn mười thước.
Lần này làm hắn choáng váng.
Đây là luyện khí tầng một?
Giãy dụa hồi lâu, Sở Xuyên mới miễn cưỡng đứng lên, khóe miệng hắn không ngừng có máu tươi tràn ra.
Nhìn Tiểu Li với vẻ khó có thể tin, một quyền này đánh nát tất cả tự tin của hắn.
Nhưng hắn không cam lòng.
Mình có chênh lệch hơn nữa cũng không thể chênh lệch nhiều như vậy.
"Tiểu Li, ngươi ra tay quá nặng rồi, gà mờ như vậy, một quyền đã đánh ngã thì làm sao thử tiến độ?" Con thỏ tức giận nói:
"Ngươi còn phải học thêm, nhưng chuyện đã đến nước này, lại đánh hắn thêm hai quyền, lần sau tiếp tục dùng ba quyền xác định tiến độ."
"À." Tiểu Li đi tới bên cạnh Sở Xuyên, vung nắm đấm.
Sở Xuyên: "..."
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Sở Xuyên cảm giác trời đất quay cuồng, thế giới sắp sụp đổ.
Khi sắp hôn mê, hắn lại nghe thấy tiếng con thỏ:
"Xem ra thỏ gia sau này ta cũng không có cơ hội ra tay, khi nào tên của Đại yêu Thỏ gia ta mới có thể truyền khắp đại địa đây?"
"Giang sư huynh nói không nuôi Đại yêu." Trình Sầu nhắc nhở.
"Chủ nhân khẩu thị tâm phi, đừng nhìn hắn nói không cần, trong lòng đã vụng trộm vui vẻ rồi." Con thỏ lớn tiếng nói:
"Bằng hữu trên đường đều biết, về sau là do ta che chở chủ nhân."
Trình Sầu: "Trước tiên đưa Sở sư đệ đi trị liệu đi, tuần sau các ngươi ra tay nhẹ một chút, tốt xấu gì cũng để hắn biểu hiện thực lực của mình.”
Sở Xuyên cảm giác mình rất mất mặt, quá yếu, hắn muốn trở nên mạnh mẽ.
——
Lúc này Giang Hạo theo danh sách đi tới Chúc Hỏa Đan Đình.
Người đầu tiên trong danh sách tên là Thắng Tiết, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ.
Dường như chính là vị này định tấn thăng lên Luyện đan sư Kim Đan.
Luyện đan sư Kim Đan cũng không phải là tu vi Kim Đan, mà là có thể luyện chế đan dược Kim Đan kỳ.
Nếu mà không có cách nào luyện chế đan dược cỡ này, dù cho Nguyên Thần kỳ thì cũng chỉ là Luyện đan sư Trúc Cơ.
Địa vị chính là đệ tử Nguyên Thần bình thường.
Theo lời Lãnh Điềm sư tỷ nói, đa số người đều muốn trở thành luyện đan sư Kim Đan trước rồi mới tấn thăng Kim Đan.
Thiên phú bọn họ không đủ mới chọn thăng cấp Kim Đan trước, sau đó trở thành Luyện đan sư Kim Đan.
Cái nào dễ dàng hơn?
Nếu như có thiên phú luyện đan, đương nhiên trước tiên tấn thăng Luyện đan sư Kim Đan càng dễ dàng hơn.
Bởi vì trở thành Luyện đan sư Kim Đan sẽ có rất nhiều linh thạch, tấn thăng không thiếu bất kỳ vật gì.
Đi vào sân, Giang Hạo chợt nghe thấy bên trong truyền ra thanh âm.
"Có vài người đã không thể chịu đựng được nữa, có vẻ như ngày mai sẽ nhượng bộ.
Nhất là Doanh sư huynh sắp trở thành Luyện đan sư Kim Đan, bọn họ càng sợ hãi.
Ha ha, ta đoán thử xem, cho linh thạch gì?
Chúng ta cho đan dược kém chất lượng trong tay là tốt rồi, để bọn họ tự mình nghĩ biện pháp bán ra.”
"Nghe nói Đoạn Tình Nhai bên kia rất cứng rắn, có muốn cho bọn họ chút nhan sắc xem thử không?"
"Nghe một vài người nói, những người đó mắng sau lưng chúng ta sao lại không đi cướp, ta rất muốn nói cho bọn họ biết, cướp nào có thuận tiện như vậy?
Đây mới là đạo kiếm tiền, có bản lĩnh bọn họ cũng đi luyện đan đi.”
"Nếu có thiên phú luyện đan, làm sao bọn họ lại bị chúng ta thu hoạch chứ?"
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận