Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1688: Bạch Chỉ: “Các ngươi để mắt ...

Chương 1688: Bạch Chỉ: “Các ngươi để mắt ...Chương 1688: Bạch Chỉ: “Các ngươi để mắt ...
Nghe vậy, Bạch Chỉ nhíu mày: “Cưới đi?”
“Đúng vậy.” Khổ Ngọ Thường gật đầu.
“Để hắn đến Bạch Nguyệt Hồ thì sao?” Bạch Chỉ thử hỏi.
“Không thích hợp.” Khổ Ngọ Thường tất nhiên không đồng ý.
Bạch Chỉ suy nghĩ một lát rồi nói: “Nhân đinh Bạch Nguyệt Hồ chúng ta thưa thớt, ai cũng gả đi, chẳng phải nhất mạch của chúng ta sẽ không còn người sao?”
“Bạch chưởng môn cần gì có thể nói ra.” Khổ Ngọ Thường lên tiếng.
Ánh mắt Bạch Chỉ hơi nheo lại, nói: “Nói xem các ngươi muốn cưới vị nào trước đã.”
“Còn chưa hỏi, nhưng chắc là không phải thủ tịch.” khổ Ngọ Thường nói.
“Dù vậy Đoạn Tình Nhai cũng phải trả đủ đại giới.” Bạch Chỉ không khách khí nói: “Không nói đến cái khác, ta hy vọng Đoạn Tình Nhai Giang Hạo có thể đến Bạch Nguyệt Hồ giảng đạo một tháng.”
“Giảng đạo một tháng?” Khổ Ngọ Thường nhíu mày: “Không thể đến Bạch Nguyệt Hồ, để hắn ở Linh Dược viên, người Bạch Nguyệt Hồ có thể đến.
“Ta sẽ cố gắng để người của các ngươi có thể đặt câu hỏi.”
“Cũng được.” Bạch Chỉ gật đầu cười, sau đó nói tiếp: “Nghe nói dưới trướng ngươi có mấy người sở hữu thần vật, có một số thứ hỗ trợ cho tu vi, cũng phải lấy ra giải phóng thần tính, xem như một lần cơ duyên.”
“Thần vật của Mục Khởi không tệ, ta có thể làm chủ, của Bạch Dịch cũng được.” Khổ Ngọ Thường nói.
Bạch Chỉ đưa ra mấy yêu cầu, Khổ Ngọ Thường gần như đều đồng ý.
Cuối cùng, Bạch Chỉ hỏi: “Nói xem ai trong nhất mạch các ngươi muốn cầu thân?”
Khổ Ngọ Thường im lặng một lát rồi nói: “Người này liên quan khá lớn, vấn đề cũng khá lớn, cần Bạch chưởng môn gật đầu.” Còn chưa đợi Bạch Chỉ suy nghĩ, Khổ Ngọ Thường đã trực tiếp nói ra đáp án: “Chính là Giang Hạo.”
Ơ?
Bạch Chỉ sửng sốt, nhíu mày hỏi: “Hắn muốn tìm ai?”
Trong nháy mắt, tâm trí bà hiện lên âm mưu của người đứng sau Giang Hạo.
Đối phương đột nhiên tìm người, chẳng phải là muốn làm gì đó sao?
Nếu không, một người như Giang Hạo, vì sao lại muốn tìm đạo lữ?
Không có chút dấu hiệu nào.
Chuyện này có thể là lớn cũng có thể là nhỏ.
Cần phải bẩm báo giáo chủ.
Khổ Ngọ Thường lắc đầu: “Họ không nói tên, nhưng đối phương nói là người Bạch Nguyệt Hồ, bọn họ đầu không quen biết, chắc là người thường xuyên bế quan.”
“Ngươi cũng biết chuyện này có chút phức tạp, nhưng chắc là không thể ngăn cản được.
“Ngươi đi hỏi rõ tên, ta cũng xem xét tình hình.” Bạch Chỉ nói.
Khổ Ngọ Thường gật đầu. Cuộc trò chuyện lần này coi như thuận lợi.
Chỉ là phải trả giá một chút, may mắn đều không phải chuyện lớn.
Còn về việc giảng đạo, để Mục Khởi bọn họ thông báo cho Giang Hạo là được.
Đến lúc đó quy định thời gian. Chắc là cũng không khó. Dù sao cũng là chuyện hôn nhân của hắn, chuyện như này không thể từ chối.
Đợi Khổ Ngọ Thường rời đi, Bạch Chỉ chìm vào suy tư. Giang Hạo muốn tìm đạo lữ, đây là chuyện bà chưa từng nghĩ tới.
Tu vi hiện tại của đối phương hẳn là không cao lắm, vì sao đột nhiên muốn tìm đạo lữ? Là thực sự thích hay là do người đứng sau yêu cầu làm như vậy?
Nhưng bất kể là gì, chuyện này bà đều không thể làm chủ.
Cần phải gặp giáo chủ. Chỉ là sau khi liên lạc, phía giáo chủ không có phản hồi.
Tạm thời bà cũng không lên được. Tuy nhiên bà cũng không lo lắng, mấy ngày nay, bà cảm thấy trên đỉnh giáo chủ có đại đạo mênh mông giáng xuống, cảm giác lĩnh ngộ đạo của bà càng ngày càng sâu sắc.
Chân Tiên không phải điểm cuối của bà.
Nếu có thể trở thành Thiên Tiên, bà cũng mãn nguyện. Viện của Giang Hạo. Từ khi trở về vào ngày hôm qua, hắn vẫn nằm trên giường, thứ mà hắn đã lâu không đụng tới.
Lúc này, hắn vẫn nhìn trần nhà, có một cảm giác không thể nói thành lời. Nhìn suốt một ngày, hắn vẫn không thoát khỏi cảm giác đó.
Hôm qua, hắn đã đến xem người mà sư tỷ giới thiệu, và người đó chính là Hồng Vũ Diệp, người vẫn luôn ở bên cạnh hắn. Trong nháy mắt, mối quan hệ giữa hai người đã thay đổi.
Nhưng hắn không có gì bất mãn.
Mặc dù có chút không hợp, nhưng hắn lại vui vẻ chấp nhận.
Có lẽ đây cũng là my thuật. Hoặc là ảnh hưởng của cổ độc.
Mặc dù hắn có thể dễ dàng xóa bỏ cổ độc trong cơ thể, nhưng
Bị ảnh hưởng cũng coi như bình thường sao?
Giang Hạo nhắm mắt lại, nhất thời không biết mình nên nghĩ gì.
Hình bóng của Hồng Vũ Diệp liên tục hiện lên trong đầu hắn.
Hiện tại có một vấn đề, đó là lần tới gặp Hồng Vũ Diệp, hắn nên gọi nàng là tiền bối hay sư tỷ?
Trong lúc nhất thời, hắn thậm chí muốn hỏi sử huynh sư tỷ.
Đáng tiếc, dạo này bọn họ đang bận.
Nói là cùng sư phụ đến Bạch Nguyệt Hồ cầu thân. Bạch Nguyệt Hồ làm gì có Hồng Vũ Diệp, như này mà cầu thân được sao? “Không biết Bạch chưởng môn có biết tên thật của Hồng Vũ Diệp không.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận