Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1689: Bạch Chỉ: “Các ngươi để mắt ...

Chương 1689: Bạch Chỉ: “Các ngươi để mắt ...Chương 1689: Bạch Chỉ: “Các ngươi để mắt ...
Ở Thiên Âm tông mọi người chỉ biết giáo chủ là Thiên Ẩm Hồng, không ai biết ba chữ Hồng Vũ Diệp. “Nếu biết, Bạch chưởng môn sẽ có biểu cảm gì?” Nghĩ đến đây, Giang Hạo bất chợt tỉnh táo lại. “Chẳng lẽ mình nghĩ nhiều rồi? Chỉ mới gặp mặt một lần, thật sự có thể xảy ra chuyện như này sao?”
“My thuật, chắc chắn là my thuật.” Giang Hạo cảm thấy, bản thân bình thường dù có kinh ngạc cũng không đến mức nghĩ nhiều như vậy. Tóm lại, trước tiên cứ giữ bình tĩnh, xem dạo này có việc gì cần làm không. Ngoài việc giám định Thái Cổ Âm Dương Ma Phán, chính là chờ đợi buổi tụ họp.
Còn về chủ nhân phía sau của tấm bảng mật ngữ, tạm thời vẫn chưa có manh mối. Chỉ xem người coi trọng Tiểu Y trong Vạn Vật Chung Yên có đến tìm không, nếu có thì có thể thử hỏi thăm được chút gì đó.
Ngoài ra, có thể tiện thể vào Vô Pháp Vô Thiên tháp, xem tình hình của Mịch Linh Nguyệt và Đề Đăng Đạo Nhân.
Với thực lực hiện tại của hắn, xử lý chắc là rất dễ dàng.
Dù sao tu vi cũng đã tăng lên không ít, nếu vẫn không thể thì chẳng phải là tấn thăng uổng phí sao? Hơn nữa với tu vi của hắn hiện tại, Vô Pháp Vô Thiên tháp có thể ngăn cản được hắn sao?
Hiện tại hắn có thể cảm ứng được một đao năm xưa chém về Phong Hoa Đạo Nhân.
Thanh đao này hiện đang ở bên ngoài Vô Pháp Vô Thiên tháp.
Nhưng chỉ cần hắn muốn, thanh đao này có thể chém xuống.
Vô Pháp Vô Thiên tháp tuy lợi hại, nhưng không có người điều khiển, làm sao có thể đỡ được một đao của hắn?
“Hóa ra thực lực mạnh lại có cảm giác như này.” Trong lúc nhất thời, Giang Hạo cảm thấy mình gần như vô sở bất năng.
Đáng tiếc, khi vào Ma Quật, hắn vẫn không dám trực tiếp tiến vào nơi đó. Hắn rất tò mò, rốt cuộc đó là nơi nào mà ngay cả hắn cũng phải tránh xa.
Ngoài ra, Cổ Kim Thiên hiện tại cũng không phải đối thủ của hắn.Docful l.v n- đọc tr miễn phí
Dựa theo tình hình hiện tại, Giang Hạo cảm thấy người có thể chắc chắn đánh bại hắn không nhiều. Thiên Cực Hoàng Chủ, Nhân Hoàng, Cổ Kim Thiên, Đông Cực Thiên, Hồng Vũ Diệp, những người này đều có thể thắng hắn.
Còn lại thì xem các Đại La của Tiên tộc và Đại La ẩn thế.
Thánh Chủ, loại người này chắc là không phải đối thủ của hắn.
Đây vẫn là những người đã ngưng tụ đạo quả, còn chưa ngưng tụ đạo quả thì càng không phải đối thủ của hắn.
Kiếm Thần loại này cũng không dám chắc, năm xưa Kiếm Đạo đánh bại Cổ Kim Thiên, thực lực không tầm thường.
Nhưng bất kể thế nào. Hiện tại những cường giả còn sống và có thể hành tẩu thì không nhiều.
Cổ Kim Thiên ở trong huyết trì không ra được, Kiếm Thần vẫn chưa thể hành tẩu thiên địa, Hồng Vũ Diệp bị thương.
Đông Cực Thiên ngủ say, Thiên Cực Hoàng Chủ và Nhân Hoàng đã sớm bỏ mình.
Hắn gần như vô địch thế gian.
Giang Hạo ngồi dậy, lắc đầu tự giễu: “Càng nghĩ càng tự mãn rồi.”
Hắn định xuống tưới nước cho Thiên Hương Đạo Hoa. Lúc này, cây Bàn Đào toát ra một luồng đạo ý, dường như trở nên khác biệt. Giang Hạo cũng không ngạc nhiên, dù sao hắn cũng đã dùng cây này để ngưng tụ đạo quả.
Sao có thể bình thường được.
Sau khi tưới nước xong, Giang Hạo cảm nhận được tấm bảng mật ngữ rung lên.
Nhìn xem, là tối nay tụ họp.
“Cuối cùng cũng đến, thời gian qua không có tỉn tức gì của bọn họ.”
Hôm nay Giang Hạo không ra ngoài, chủ yếu là sợ ra ngoài gặp phải Miểu sư tỷ. Hắn có cảm giác sẽ bị đối phương chế giễu.
Giờ Tý.
Hắn thành công tiến vào bảng mật ngữ.
Lần vào này có cảm giác khác với trước đây.
Dường như có thể nhìn thấy một số tỉnh tú đại đạo.
Xem ra, chủ nhân phía sau của pháp bảo này, thực lực không tầm thường.
Rốt cuộc những thứ như này được luyện chế như thế nào, Giang Hạo hoàn toàn không có manh mối. Còn mục đích thực sự của việc luyện chế thứ này là gì?
Hắn đi đến vị trí của mình, đếm xem, không thiếu người.
Vừa mới vào, đã là câu hỏi quen thuộc.
“Có vấn đề gì trong tu luyện không?” Đan Nguyên mỉm cười hỏi.
Không có ai lên tiếng.
Đan Nguyên nhìn mọi người, tiếp tục nói: “Xem ra các ngươi đều để ý đến chuyện gần đây.”
“Tiền bối, không chỉ là chuyện gần đây, dạo này hình như mật ngữ thạch bản có chút mất linh.” Quỷ Tiên Tử lên tiếng trước. Giang Hạo lại không để ý, dù sao hắn cũng chưa từng vào. “Thực sự như vậy, ta cũng không vào được.” Dực lên tiếng.
Đan Nguyên gật đầu, nói: “Bởi vì bầu trời của đại thế đã được chống đỡ, đại đạo xuất hiện biến hóa, mật ngữ thạch bản cần thích ứng với sự thay đổi này, nên đã điều chỉnh theo.” Câu trả lời này khiến mọi người khá ngạc nhiên. Xem ra bất kể là môi trường nào, mật ngữ thạch bản cũng sẽ tự thay đổi? “Tiền bối, rốt cuộc mật ngữ thạch bản có lai lịch như thế nào?” Quỷ Tiên Tử hỏi. Hỏi hay lắm, Giang Hạo thầm khen ngợi.
Tuy nhiên thực ra hắn cũng có thể hỏi, nhưng lại không muốn hỏi.
Dù sao cũng phải kiêng dè người phía sau.
Hắn hỏi, có thể sẽ bị cảm nhận được. Nhưng Quỷ Tiên Tử hỏi thì không sao.
Lúc này những người khác đều nhìn qua.
Đan Nguyên lắc đầu, nói: “Không biết, nhưng nghe nói có tiên hiên từng ghi chép lại, cần phải hỏi những tồn tại cổ lão và có duyên với tấm bảng.” Điều này khá khó.
Người có duyên với mật ngữ thạch bản không nhiều.
Mà tồn tại cổ lão cũng ít. Vừa cổ lão vừa có duyên với mật ngữ thạch bản, cơ bản là không tồn tại.
“Vậy nói về sự thay đổi lần này đi, biết được quá trình của Thái Cổ Âm Dương Ma Phán, cũng hiểu rõ hiện tại là tình trạng nào.” Đan Nguyên đổi chủ đề.
Nghe vậy, Quỷ Tiên Tử lập tức nói:
“Ta nghe nói để phong ấn Thái Cổ Âm Dương Ma Phán, đại đạo căn cơ của người phong ấn đã bị hủy?”
Vừa nói ánh mắt nàng vừa hướng về Tỉnh.
Những người khác cũng vậy.
Giang Hạo: “...”
Nhìn ta làm gì?
Đại đạo căn cơ của Giang Hạo Thiên bị hủy, đâu phải là ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận