Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 169: Đây Là Group Chat Sao?

Chương 169: Đây Là Group Chat Sao?
Hư không vô ngần.
Bên trong vòng sáng.
Giang Hạo xác định trạng thái của mình, như là sương mù.
Đồng thời hắn phát hiện người giống sương mù không chỉ có hắn, còn có những người khác.
Giọng nói của đối phương truyền đến trong tai hắn một cách vô cùng rõ ràng.
Lúc này, phía trước hắn có ba người.
Thấy ba người này, hắn lập tức biết được tên của bọn họ.
Nữ tử lên tiếng ngay từ đầu xuất hiện chữ "Quỷ" .
Hai người còn lại, người cao lớn bên trái là chữ "Liễu", dáng người thon dài bên phải chính là chữ "Tinh" .
Khu vực trao đổi công cộng chính là như vậy sao? Giang Hạo cảm thấy kinh ngạc.
Nhưng hắn cũng không biểu hiện ra ngoài, vẫn duy trì vẻ bình tĩnh.
Trong ánh mắt của ba người, hắn hơi chắp tay:
"Quấy rầy ba vị."
"Tỉnh?" Giọng nói trầm thấp của "Liễu" vang lên:
“Xem ra là người mới."
"Lại có người mới, quả thực khiến người ngoài ý muốn, hiểu quy tắc không?" Nam tử "Tinh" nói có chút tùy ý.
Giang Hạo khẽ lắc đầu, đáp lại đúng sự thật.
Nhưng hắn hiểu được một chuyện, "Tỉnh" chính là tên tại nơi này của hắn.
Mỗi Thạch Bản dường như đều có định vị hoặc là danh hiệu của mình.
Mà người sử dụng sẽ kế thừa cái danh hiệu này.
"Nói nói đi, ngươi là ai, ở khu vực nào, quy tắc của chúng ta chính là tới thì phải báo tên." Giọng nói mang theo ý cười nhẹ nhàng truyền đến, người nói chuyện chính là nữ "Quỷ" duy nhất tại hiện trường.
Báo tên sao? Giang Hạo lại không cảm thấy đây là quy củ.
Cho dù là quy củ thì hắn cũng sẽ không tuân thủ.
Bản thân mình chỉ cần không bị phát hiện là tới nằm vùng, những thứ khác đều không quan trọng.
Hắn không có ý định thu hoạch chỗ tốt từ nơi này, ít nhất là trước mắt không có.
Đương nhiên, cũng không phải là không thu hoạch được chỗ tốt gì.
Đó chính là câu nói mới nghe được vừa rồi, Thiên Thánh Giáo muốn ra tay với Thiên Âm Tông.
Không biết thật giả thế nào, thế nhưng rất có khả năng là tới vì hắn, hoặc có thể nói là vì quặng mỏ.
"Vậy thì không quấy rầy ba vị nữa, cáo từ."
Giang Hạo không có ý định lưu lại.
Những người này muốn tìm hiểu lai lịch của mình, không thể cho bọn hắn cơ hội đó được.
Cứ lui ra trước rồi tính toán sau.
Tiếng nói vừa dứt, hắn không cho ba người này cơ hội nói chuyện, lập tức tan biến tại chỗ.
"Ách, thế mà lại đi lưu loát như vậy?" ‘Quỷ’ còn đang chờ đối phương mắc lừa cảm thấy có chút kinh ngạc.
Lần thứ nhất gặp được người rút đi một cách quả quyết như vậy.
"Xem ra ý định nghe ngóng nội tình của Quỷ Tiên tử thất bại rồi." Nam tử tên là "Tinh" vừa cười vừa nói.
"Quỷ" hơi khinh thường nói:
"Người này sẽ còn đến, tới đây rồi sẽ không có ai lại bỏ qua cơ hội hợp tác cả."
"Đúng thế, vậy thì chờ một chút đi." Nam tử cao lớn tên là "Liễu" gật đầu.
Lúc này, Giang Hạo lui ra ngoài.
Hắn hơi kinh ngạc về tác dụng của Thạch Bản, lại có thể tiến vào bên trong để tiến hành nói chuyện với nhau.
Chẳng qua, không biết có hạn chế gì hay không.
Hắn cầm Thạch Bản lên nhìn một chút, phát hiện phía trên lại có tin tức đối thoại.
Quỷ: Vừa rồi ngươi nói tới đâu rồi? Bị người mới kia cắt ngang mất.
Liễu: Nói đến Thiên Thánh Giáo muốn tiến đánh Thiên Âm Tông.
Quỷ: Đúng đúng đúng, mấy người Thiên Thánh Giáo không biết lên cơn điên gì. Bỏ đi, ta còn có chuyện, đi trước đây, lần sau lại bàn tiếp.
Giang Hạo nhìn tin tức dừng lại sau đó tan biến, có chút bội phục chủ nhân của Mật Ngữ Thạch Bản này.
Hắn đã chế tác ra loại pháp bảo này như thế nào vậy?
Nhưng hắn cũng phát hiện một chuyện, Thạch Bản có khả năng xem đối thoại của bọn họ, nhưng nếu muốn phát biểu thì chính mình phải đi vào.
Mà mình nói chuyện ở bên trong thì cũng sẽ bị những người khác nhìn thấy.
Chẳng qua, cần phải chú ý mọi lúc thì mới có thể thấy.
Bởi vì lúc này chữ viết phía trên đã hoàn toàn biến mất.
"Trước cứ yên lặng theo dõi đã."
Mặc dù kinh ngạc vì tác dụng của pháp bảo này, thế nhưng cần phải làm rõ tình huống cụ thể trước đã rồi lại nói.
Hơn nữa, trong khu vực công cộng này hình như vẫn còn tồn tại mạnh hơn.
Con về danh hiệu của Thạch Bản, trước mắt có bốn cái.
Tỉnh, Quỷ, Liễu, Tinh.
Tương ứng với bốn người, mấy người còn lại vẫn đang còn là bí ẩn.
Điều có thể xác định chính là, người sở hữu Mật Ngữ Thạch Bản ba hợp một dường như không ít.
Mục đích nằm vùng lần này chính là tìm ra ngọn nguồn của Mật Ngữ Thạch Bản, nếu như có thể thu thập càng nhiều Mật Ngữ Thạch Bản thì là chuyện không thể tốt hơn.
Sau đó, Giang Hạo cất Mật Ngữ Thạch Bản, bắt đầu chế phù.
Vì để cho Hắc Liên Hoa nhanh chóng mọc rễ nảy mầm, hắn cần kiếm thêm linh thạch, bỏ tiền ra để gieo trồng.
Không chỉ phải mua linh dịch, còn phải chuẩn bị trà ngon một cách kỹ càng.
Phòng ngừa Hồng Vũ Diệp đột nhiên đến.
Hơn hai mươi ngày sau.
Giang Hạo giám định hạt giống Hắc Liên Hoa trong Linh Dược Viên.
Đáp án nhận được là, ngày mai sẽ mọc rễ nảy mầm.
Chuyện này khiến hắn đột nhiên có chút kích động.
Gần một tháng, cuối cùng cũng chờ đến một ngày này.
Phải biết rằng, đây không phải là gieo trồng một hạt, mà là ròng rã 50 hạt.
Trong lúc đó, hắn còn đầu nhập vào hơn một ngàn linh thạch, có thể nói là dùng linh thạch để đập vào.
Đây là kết quả của việc cố gắng chế phù, nếu không thì chắc là sẽ không đủ.
Thiếu chút nữa là không có linh thạch để mua lá trà.
"50 sao, không biết ngày mai sẽ xuất hiện bao nhiêu bọt khí."
Giang Hạo đứng ở bên đống linh dược, bắt đầu tính toán.
Nếu như một hạt một cái, vậy thì bản thân mình sẽ có thể được thêm hai mươi lăm điểm.
Đây là kết quả tốt nhất.
Thế nhưng dùng kinh nghiệm giết ma nhân để xem xét, cũng không phải là lần nào cùng đều sẽ xuất hiện bọt khí màu lam.
"Cho dù giảm phân nửa thì cũng có thể nhận được hai mươi lăm điểm, chia đều một chút thì cũng là mười hai hoặc mười ba."
Lúc này, Giang Hạo liếc nhìn khí huyết và tu vi trên bảng.
【 Khí huyết: 78/100 (có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 80/100 (có thể tu luyện) 】
"Còn khoảng hơn một tháng nữa là sẽ đi tới Ma Quật, hoàn toàn đủ để ta tấn thăng Nguyên Thần, chuyện còn lại chính là nhìn xem tình huống ngay mai."
Giang Hạo rất chờ mong.
Sau khi tĩnh tâm, hắn bắt đầu chỉnh lý linh dược.
Sau khi làm xong mấy chuyện này, hắn mới ngồi xuống bên dưới nhà gỗ đơn sơ, quan sát bốn phía.
Chỉ vô tình quan sát thôi, hắn bỗng thấy hành động của một thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi có chút kỳ quái.
Thấy thế, hắn liền đi tới.
"Động tác của ngươi có chút loạn." Giang Hạo đứng bên người nàng, giọng nói bình tĩnh.
Lúc này, thiếu nữ giật nảy mình, lập tức quỳ gối trước mặt Giang Hạo:
"Ta không có làm hư linh dược."
"Ngươi biết linh dược này đắt cỡ nào không?" Giọng nói lạnh lùng của Giang Hạo vang lên:
"Khí tức của ngươi không ổn định, tay chân lại không cân bằng, nếu như ngươi làm hư linh dược, ngươi bồi thường nổi không?"
Thấy đối phương kinh hoảng, Giang Hạo ra tay thi triển Trị Liệu Thuật rồi nói:
"Đi về nghỉ ngơi đi, ngày mai lại đến."
Thiếu nữ này bị bệnh, hẳn là phát sốt.
Như này mà cũng dám tiến vào Linh Dược Viên?
Sau đó hắn lại dặn dò người trông coi, tất cả người sinh bệnh hoặc là không thoải mái đều không thể đụng vào linh dược.
Làm hư, người nào sẽ bồi thường đây?
Chờ khỏi bệnh rồi lại đến.
Chạng vạng tối.
Giang Hạo trở lại chỗ ở.
Hắn ngồi trong sân, tâm có chút không bình tĩnh nổi.
Bởi vì có chút chờ vào mong ngày mai.
Nếu như Hắc Liên Hoa mọc rễ nảy mầm rồi thật sự một hơi xuất hiện bốn năm mươi cái bọt khí màu lam.
Đây có lẽ là quang cảnh trước nay chưa từng có đối với hắn.
Chỉ cần chăm chỉ kiếm linh thạch, tương lai sẽ có hi vọng.
Có linh thạch, hình như là cái gì cũng có thể có.
Trong quá trình chờ đợi đến hừng đông, Giang Hạo nhìn Thạch Bản, những ngày qua hắn thỉnh thoảng sẽ quan sát Mật Ngữ Thạch Bản một hồi.
Phát hiện người trao đổi ở bên trong vẫn là ba người kia, hắn không khỏi hoài nghi khu vực công cộng chỉ có bốn người bọn họ.
Nếu như thật sự có những người khác, vậy thì chỉ có thể nói lên một chuyện, ba người này nhiều lời, lại rảnh rỗi.
Làm một người nằm vùng, bản thân mình hẳn là nên dung nhập vào trong bọn hZuDhẮọ, thế nhưng…
Hắn thật sự không có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy.
Chỉ có thể tiếp tục quan sát.
Nhìn một buổi tối, hắn phát hiện những người này đều trò chuyện mấy thứ không có chút dinh dưỡng nào.
Hắn cũng không thèm quan tâm đến nó nữa.
Sáng sớm.
Sau khi Giang Hạo thu hai cái bọt khí từ Thiên Hương Đạo Hoa, liền đánh thức con thỏ.
"Đi thôi, đến Linh Dược Viên."
Con thỏ dụi mắt, ngáp:
"Chủ nhân, sao ngài lại dậy sớm như vậy? Có phải muốn tìm nữ chủ nhân rồi hay không?"
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận