Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1705: Nữ Ma Đầu Tấn Công (2)

Chương 1705: Nữ Ma Đầu Tấn Công (2)Chương 1705: Nữ Ma Đầu Tấn Công (2)
Cuối cùng thở dài một tiếng nói: “Có lẽ là sắp đi đến cuối đường, cho nên không cần kiêng ky chuyện như vậy nữa.”
Bích Trúc gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, đường càng đi xa, càng cần phải vô vướng bận.
Nếu đã đi đến cuối đường, quả thực không cần tiếp tục làm cái gọi là giãy giụa nữa.
Như vậy thì có thể hiểu được rồi. “Cái đó... còn ở trên người ngươi không?” Bích Trúc thử hỏi.
Nghe vậy, Giang Hạo cười hỏi: “Sư tỷ muốn xem không?”
Bích Trúc vội vàng xua tay: “Không xem, ta chỉ hỏi thôi, ngoài ra sư đệ thành thân, nhất định phải vui vẻ, nếu có chuyện gì không vui có thể nghĩ nhiều đến chuyện vui vẻ.
“Hơn nữa, có thể để ta gặp vị hôn thê của ngươi không?”
Nàng cảm thấy cần phải đi làm công tác tư tưởng. Giang Hạo là một người không thể kích thích.
Một khi bị kích thích, vạn nhất hắn bóp nát thứ kia. Thì...
Toàn bộ nam bộ sẽ không còn.
Mà giữa phu thê là nơi dễ nhất dẫn đến các loại tức giận. Cảm tình tốt, là bạn đời trăm năm.
Cảm tình không tốt, chính là tương ái tương sát.
Rất có khả năng sẽ ngựa non háu đá.
Cho nên, thành thân thực sự không phải là một chuyện tốt.
Chính mình gặp phải, đương nhiên phải đi làm công tác tư tưởng. Ngăn ngừa ngoài ý muốn phát sinh.
Nếu có khó khăn gì, hoàn toàn có thể tìm mình. Không có gì khác, nhưng linh thạch vẫn còn không ít.
“Nàng không dễ gặp lắm, cho nên sư tỷ hẳn là không gặp được.” Giang Hạo thành thật nói.
“Vậy thật sự có chút đáng tiếc.” Bích Trúc thở dài một tiếng nói: “Bất kể như thế nào, nhất định phu thê các ngươi phải hạnh phúc nha, cho dù có tranh cãi âm T, cũng ngàn vạn lần không được kích động.
“Hãy nghĩ nhiều về tương lai tươi đẹp.
“Thực sự không được thì sớm sinh một đứa nhỏ, sau đó nghĩ nhiều về đứa nhỏ.” Giang Hạo: “??2”
Trong nháy mắt, hắn có chút sững sờ.
Bích Trúc có ý tứ gì?
Cảm xúc của hắn rất không ổn định sao?
Đợi Bích Trúc rời đi, Giang Hạo mới mở hộp ra xem thử.
Quả nhiên là ba chỉ Sơ Dương Lộ, cùng với một cái vảy.
Vảy rồng màu xanh lam. Giang Hạo cầm lấy vảy rồng, khởi động thần thông, nhân quả quy hư. Rất nhanh, hắn thuận theo sợi dây liên kết nhân quả, nhìn thấy một biển cả vô tận.
Ngay sau đó, một hòn đảo nhỏ xuất hiện.
Trên đó có một trấn nhỏ, mà dưới hòn đảo, giam giữ một con Giao Long màu xanh lam.
Đối phương cực kỳ suy yếu.
Sau đó hình ảnh biến mất. Giang Hạo cẩn thận nhìn một chút, hòn đảo kia hẳn là gọi là Long Ngâm Đảo. Đá trên đảo được viết như vậy.
Tuy nhiên cảm thấy có chút quen thuộc, trước đây hình như đã gặp qua.
Nhưng trước đây không gọi là Long Ngâm Đảo.
Ghi nhớ hòn đảo xong, Giang Hạo không nghĩ nhiều về những chuyện này nữa.
Như vậy, thân hình hắn biến mất tại chỗ.
Lần nữa xuất hiện, đã ở Bách Hoa Hồ.
Đập vào mắt vẫn là một tòa đình.
Trong đình ngồi một nữ tử mặc hồng xen trắng, phảng phất như dung nhập vào hoàn cảnh xung quanh.
Tựa như một bức tranh tuyệt mỹ. Nghe thấy động tĩnh, Hồng Vũ Diệp nhìn về phía Giang Hạo.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Giang Hạo có chút do dự, không biết đối mặt với Hồng Vũ Diệp ngày nay như thế nào.
Tuy nhiên rất nhanh đã hít sâu một hơi, sau đó bước lên phía trước nói: “Vừa mới nhận được Sơ Dương Lộ, nghĩ rằng tiền bối có thể thích.”
Nghe vậy, Hồng Vũ Diệp vẫy vẫy tay nói: “Lại đây.” Ơ...
Giang Hạo chỉ có thể tiến đến, vừa mới tới gần, Hồng Vũ Diệp đã điểm một ngón tay lên mi tâm Giang Hạo. Cảm giác lạnh lẽo mang theo lực đẩy mênh mông. Giang Hạo hoàn hồn lại, thân thể đã bị bắn ngược ra ngoài. Âm một tiếng rơi xuống hồ.
Hồng Vũ Diệp nhìn ngón tay của mình, trầm mặc không nói.
Cuối cùng cũng không lên tiếng.
Giang Hạo nhảy lên bờ, vung tay trực tiếp xua tan nước đọng.
“Tiền bối...”
Lời còn chưa dứt, Giang Hạo phát hiện đối phương cách không điểm một ngón tay tới.
Lại là khí tức cuồng bạo ập tới.
Giang Hạo lại lần nữa rơi xuống nước.
Cảm nhận được nước hồ lạnh lẽo xung quanh, Giang Hạo không có bất kỳ động tác nào.
Chỉ là nhìn bầu trời, suy nghĩ xem vì sao Hồng Vũ Diệp liên tục ra tay.
Một lúc sau. Giang Hạo lại trở lại trên bờ.
Lên tiếng nói: “Sư tỷ.” Nghe vậy, Hồng Vũ Diệp mới nói: “Pha trà đi.” Như vậy, Giang Hạo mới thở phào nhẹ nhõm.
Bắt đầu pha trà.
“Sông Tử Dịch đã trở thành của ngươi rồi?“ Hồng Vũ Diệp đột nhiên hỏi. Giang Hạo gật đầu: “Thiên Tuần muốn gia nhập Thiên Âm Tông, ta đã chặt đứt liên hệ giữa Đông Cực Thiên và Sông Tử Dịch. “Nếu không, Đông Cực Thiên sẽ tùy thời chú ý tới Thiên Âm Tông.”
Hồng Vũ Diệp nhìn người trước mặt hỏi: “Thu phục Sông Tử Dịch, có chuyện gì xảy ra không?”
“Không có.” Giang Hạo lắc đầu, giải thích nói: “Chỉ cần bao trùm lên Sông Tử Dịch là được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận