Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1718: Làm Đạo Lữ Của Ta, Ngươi R...

Chương 1718: Làm Đạo Lữ Của Ta, Ngươi R...Chương 1718: Làm Đạo Lữ Của Ta, Ngươi R...
“Gâu.” Tiểu Uông vẫy đuôi. Sau đó hóa thành một con chó trắng lớn.
“Thực lực của ngươi vẫn bị ta áp chế, nhưng từ từ sẽ giải khai được.” Giang Hạo mỉm cười nói.
Vì đại thế vừa mới bắt đầu, thiên địa vẫn còn áp chế. Sự tồn tại như Tiểu Uông mà xuất hiện bất ngờ, nhất định sẽ gây ra biến hóa. Tạm thời nên áp chế trước thì hơn. Nghe vậy, Tiểu Uông chỉ vậy vây đuôi.
Vô cùng hưng phấn.
Ở hải ngoại, nó cũng có thể liên lạc với bản thể, có thể bắt những thứ lợi hại hơn cho chủ nhân.
Như vậy, Giang Hạo liền thu lại uy áp.
Có dấu ấn sơn hải ở đây, nếu Tiểu Uông đột nhiên bùng nổ, bản thân hắn cũng có thể ra tay ngay lập tức.
Hồng Vũ Diệp nhìn Tiểu Uông, rồi quay sang Giang Hạo hỏi: “Hiện tại ngươi có thực lực gì?”
“Đại khái là mạnh hơn trước một chút.” Giang Hạo suy nghĩ một lát rồi nói: “Nếu trước đây ta không phải là đối thủ của Đông Cực Thiên, thì bây giờ ta có thể đánh một trận, vận khí tốt có thể là thắng.
“Hiện tại trong số những người nổi tiếng đã biết, chỉ có ba người có thể chắn thắng ta.
“Nại Hà Thiên, Nhân Hoàng, Cổ Kim Thiên.” “Cũng lợi hại đấy.” Hồng Vũ Diệp thuận miệng nói, sau đó hỏi: - “Ngươi thấy đột phá có dễ dàng không?”
“Vượt qua Đại La?” Giang Hạo hỏi lại.
Hồng Vũ Diệp gật đầu. Giang Hạo lắc đầu.
Hắn hoàn toàn không biết gì về cảnh giới phía trên, hơn nữa hắn cảm thấy con đường Đại La này rất dài. Cho đến hiện tại căn bản vẫn chưa thấy điểm cuối. Lúc trước thăng cấp Tuyệt Tiên, cũng không có cảm giác như vậy.
Hải ngoại.
Vạn Vật Chung nhìn vòng xoáy đại đạo, mỉm cười nói: “Kết thúc rồi.” Theo tiếng nói của hắn, vòng xoáy đại đạo ầm ầm VỠ nát.
Một luồng kiếm quang bùng phát ra, đâm lên tận trời cao, biến mất trong thiên hạ.
Mặc dù phía sau vẫn còn người muốn truy đuổi, nhưng
tất cả đều bị chặn lại.
Hơn nữa trên người những người này mang theo vô số vết thương. Tranh đoạt mấy trăm năm, bọn họ đã sớm mình đầy thương tích.
Khí tức đại đạo cũng đang dần tiêu tan.
“Rốt cuộc là ai đã giúp hắn?” Lúc này, một cường giả có tiên khí bá đạo trên người giận dữ quát lên. Nếu không có một lực lượng bí ẩn can thiệp, thì kết cục vẫn chưa thể đoán định được.
Tư Trình và Vạn Hưu nhìn nhau, cuối cùng cả hai đầu không tranh được, tiện nghỉ đã rơi vào tay Kiếm Đạo trước.
“Quá lỗ rồi.” Tư Trình lắc đầu nói: “Ta đã mấy trăm năm không được uống rượu rồi."
“Về thôi.” Hạo Nguyệt Chân Nhân lên tiếng nói.
Những người khác cũng lần lượt rời đi.
Sự việc đã đến nước này, cũng không còn cần thiết phải tranh đấu nữa. “Ta định đi Nam vực.” Vạn Hưu nghiêm túc nói: “Mấy trăm năm rồi ta chưa được nghe thơ, ta định đi tìm vị tiểu hữu đó, xem xem có bút tích tuyệt vời nào không.”
“Ta cũng đi, con sông bên đó không sâu, sẽ không bị đuối nước.” Tư Trình nói. Hạo Nguyệt Chân Nhân: “.” Hắn thì không thể đi được, đã rời Minh Nguyệt Tông mấy trăm năm rồi, phải trở về xem tình hình như thế nào.
Sau đó tất cả mọi người đều giải tán.
Vạn Vật Chung đứng ở phía dưới, không bị ai phát hiện.
Sau đó hắn bước về phía Nam vực.
“Chủ thượng muốn ổi đâu?” Tùy tùng hỏi.
Vạn Vật Chung mỉm cười nói: “Đến Nam vực, nghe nói có người muốn thành thân, ta đến xem thử.” “Người nào thành thân mà cần chủ thượng phải đến?” Tùy tùng có chút nghỉ hoặc.
“Nhàn rỗi thì đi xem thử, hơn nữa nghe nói ở Nam vực có cường giả, có thể đến gặp mặt.
“Ngoài ra, chẳng phải có người trong Vạn Vật Chung Tận muốn đến Nam vực tìm người sao? Vừa hay đến đó kiến thức một chút.” Vạn Vật Chung mỉm cười nói. “Có cần đi điều tra lai lịch của hắn không”” Tùy tùng hỏi.
Vạn Vật Chung lắc đầu: “Không cần, cho dù đối phương là ai, cũng không ảnh hưởng gì đến chúng ta, tốt hay xấu đều không cần thiết phải ngăn cản. “Nếu chuyện như thế này cũng cần phải ngăn cản, thì chẳng bằng tiêu diệt hết tất cả tiên môn. “Nhưng cho dù có sức mạnh như vậy, cũng không thể Vạn Vật Chung Tận.” Tùy tùng nghe hiểu nhưng cũng không hiểu.
Vạn Vật Chung cũng không giải thích nhiều, mà bắt đầu biến mất.
Thiên Hạ Lâu.
“Tiền bối, sao ngươi lại làm khó ta?” Tiêu tiên sinh cảm khái nói.
Lúc này, trước mặt hắn là một nữ tử mặc tiên váy màu xanh lam. Trên người đối phương có một số vết thương, nhưng lại nhìn chằm chằm Tiêu tiên sinh nói:
“Làm đạo lữ của ta, ngươi rất ấm ức sao?
“Nếu không phải vì ngươi tu luyện khí huyết chi pháp liên quan đến Long Tộc, thì ta cần gì phải dùng ngươi để khôi phục tu vi?
“Nếu không phải vì bên cạnh ngươi có hai con rồng, thì ta cần gì phải thương lượng với ngươi?” Tiêu tiên sinh: “.”
Lúc này Xích Long và Hoàng Kiến Tuyết đều có mặt, một người uống trà một người uống rượu. Đối với chuyện của hai người, bọn họ cũng chăng có ý kiến gì.
Tuy nhiên, nếu Lam Long muốn ra tay, thì chắc chắn sẽ tiêu đời.
“Tiền bối, ta có thể tìm một Long Tộc, hoặc Bán Long, giúp ngươi khôi phục.” Tiêu tiên sinh nghiêm túc nói.
“Không phải ngươi cần sự trợ giúp của ta sao? Đã cần rồi, thì trả giá một chút, có sao đâu?” Lam Long nói. Tiêu tiên sinh bất lực lắc đầu: “Thực sự không thích hợp.”
“Sao lại không thích hợp?” Lam Long nhìn Xích Long nói: “Hắn ngày nào cũng đi tìm tiên tử loài người, sao ngươi không nói là không thích hợp?” “Ngươi nói cho dễ nghe một chút, đó là ta tài trợ, là ta làm việc tốt.” Xích Long đang uống trà bổ sung một câu.
“Có rất nhiều cách để khôi phục tu vi, nếu tiền bối không cần Long Tộc giúp đỡ, ta có thể tìm cách khác cho tiền bối.” Tiêu tiên sinh nghiêm túc nói.
“Không được.” Lam Long từ chối nói: “Chính ngươi là người đã cứu ta ra ngoài, đối với ta ngươi có ý nghĩa đặc biệt.”
Tiêu tiên sinh lập tức nói: “Tiền bối nói đùa rồi, người cứu tiền bối ra ngoài chính là Xích Long tiền bối.”
Xích Long: “???“
“Hắn là do ngươi chỉ huy, suy cho cùng vần là ngươi cứu ta.” Lam Long nghiêm túc nói.
“Ngươi hút xong Tiêu tiên sinh, có thể khôi phục đến cảnh giới nào?” Hoàng Kiến Tuyết hiếu kỳ hỏi. “Cho ta một trăm năm, ta có thể khôi phục đến Tuyệt Tiên sơ kỳ.” Lam Long trả lời.
“Một trăm năm cũng khá nhanh đấy.” Xích Long nghiêm túc nói: “Tiêu tiên sinh, hay là ngươi đồng ý đi, vạ không đến ngươi thì lại vạ đến ta thì sao? “Nhưng ngươi cũng không cần phải sợ Long Tộc phía Sau nàng, nếu thực sự cần thành thân, lại cần một cường giả có sức nặng đứng ra chủ trì công đạo, ta sẽ đi mời huynh trưởng của ta.
“Hắn vô địch thiên hạ.” Tiêu tiên sinh: “.”
Hắn thực sự không ngờ, lần này mình lại gây ra rắc rối như vậy.
Không giải quyết được thì không cho rời đi.
Hắn vốn định đến Thiên Ẩm Tông kiến thức thử. Ai mà ngờ được, lại vì chuyện như thế này mà không thể thoát thân. Mặc dù không có nguy hiểm đến tính mạng nhưng tuyệt đối không phải là điều hắn mong muốn.
Xem ra không thể để đối phương giúp đỡ mình được rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận