Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 181: Điều Tra Giang Hạo Thiên

Chương 181: Điều Tra Giang Hạo Thiên
Bách Hoa Hồ.
Dưới bầu trời, mưa phùn mịt mờ.
Trên đình có một chút nước mưa nhỏ xuống, xối lên vùng đất xung quanh đình.
Lúc này, tại một góc đình, nước mưa rơi xuống qua bàn trà.
Dường như đang chịu đựng cơn mưa vô tận.
Trong đình, Hồng Vũ Diệp ngồi cạnh bàn đá, nhìn mưa phùn bên ngoài đến xuất thần.
"Chưởng giáo."
Một thân ảnh màu trắng hạ xuống, cung kính hành lễ ở bên ngoài.
Nước mưa rơi ở trên người nàng, không có mang đến bất kỳ thay đổi nào.
“Gần đây Thiên Âm Tông không quá yên tĩnh." Hồng Vũ Diệp chuyển tầm mắt từ bên đến trên người Bạch Chỉ, vẻ mặt bình thản, nhìn không ra bất kỳ cảm xúc gì.
"Là thuộc hạ hành sự bất lực." Bạch Chỉ quỳ một chân trên đất, sợ hãi nói.
Gần đây Thiên Âm Tông đúng là xuất hiện quá nhiều chuyện.
"Có chuyện gì?" Hồng Vũ Diệp lạnh nhạt nói.
"Ma Quật chấn động, Ma Nhân đang chen chúc ào ra, trước mắt bọn hắn đã tiến nhập vào bên trong tròng của chúng ta. Chờ bảo vật của chủng tộc bọn hắn xuất hiện, liền có thể động thủ.
Quá trình có thể sẽ gặp phải rất nhiều vấn đề, nhưng tất cả đều nằm trong khống chế. Chẳng qua lần này là đuổi tận giết tuyệt, hay là giáo huấn một chút rồi trả về đây?" Bạch Chỉ hỏi.
"Đây là chuyện của ngươi." Giọng nói của Hồng Vũ Diệp bình thản:
"Còn có gì khác không?"
"Người của Thiên Thánh Giáo gần đây vô cùng ầm ĩ, nhìn dáng vẻ thì hình như là tới vì Giang Hạo, dùng sự điên cuồng của bọn hắn, nhận định Giang Hạo biết bí mật của quặng mỏ.
Bọn hắn chắc là còn có người nằm vùng tại tông môn.Trước mắt còn đang loại bỏ. Thiên Thanh Sơn cũng đang nằm trong quan sát của chúng ta, bọn hắn hình như là từ bỏ Thiên Hương Hạo Hoa.
Mặc dù các thế lực khác đều có hành động, nhưng đều là động tác nhỏ." Bạch Chỉ nói.
Nàng không có nói về chuyện làm sao để đối phó Thiên Thánh Giáo.
Đây là chuyện của nàng.
Chỉ cần đừng để Thiên Thánh Giáo ảnh hưởng đến sự ổn định của tông môn là được.
Lúc nào không đến lại đến vào lúc này, đối phương chắc là biết được vấn đề của Ma Quật, sau đó thừa cơ động thủ.
"Thiên Thánh Giáo mang đến cho ngươi cảm giác gì?" Hồng Vũ Diệp đột nhiên hỏi.
"Cố chấp, điên cuồng." Bạch Chỉ trả lời.
"Nếu như bọn hắn cố ý biểu hiện như thế cho ngươi xem thì sao? Hoặc là dùng bản tính che giấu mục đích thật sự thì sao?" Hồng Vũ Diệp nhìn Bạch Chỉ, hỏi.
Trong lúc nhất thời, mồ hôi lạnh của Bạch Chỉ chảy ròng, nếu như Thiên Thánh Giáo có mục đích khác thì sao?
Nhưng bọn hắn có thể có mục đích gì?
"Nói chuyện khác đi." Hồng Vũ Diệp không muốn nói chuyện nhiều.
"Thiên Hương Đạo Hoa trước mắt sinh trưởng ổn định, Giang Hạo năm ngoái ra ngoài ba tháng, không thể xác định dấu vết tung tích. Mặc dù khó để xác định hắn là phản đồ, nhưng nhất định có giấu bí mật.
Chuyến này hắn mang về một thiếu niên, tên là Sở Xuyên. Vì để tìm hiểu hướng đi ba tháng này của Giang Hạo, ta đã điều tra Sở Xuyên này một chút. Sau đó phát hiện, hắn là thiếu gia nghèo túng, có quan hệ với đệ tử mà Minh Nguyệt Tông khâm định.
Chẳng qua là sau khi nghèo túng, hành tung của bọn hắn lơ lửng không cố định, không thể ngược dòng tìm hiểu hướng đi cụ thể.
Sau đó, ta tìm người điều tra chỗ nào từng xuất hiện đệ tử của Minh Nguyệt Tông. Tra được tung tích của bọn hắn tại không ít thành trấn, có lẽ bởi vì cuộc sống khác biệt quá lớn dẫn đến thay đổi hình dạng, không thể tra ra người Sở Xuyên này, thế nhưng ngoài ý muốn tra được một người tên là Giang Hạo Thiên."
"Giang Hạo Thiên?" Hồng Vũ Diệp bình tĩnh nói:
"Hắn có quan hệ với Giang Hạo sao?"
"Có khả năng." Bạch Chỉ tiếp tục nói:
"Người Minh Nguyệt Tông đều dừng lại một chỗ với hắn, Minh Nguyệt Tông mang đệ tử của bọn hắn đi. Mà Sở Xuyên lại bị mang đi từ nơi đó, hợp tình hợp lý.
Nhất là Giang Hạo Thiên kia cũng mang đi một người, mặc dù người kia không phải là Sở Xuyên, nhưng tuổi tác không khác biệt nhiều, có khả năng là dùng tên giả."
"Tiếp tục." Hồng Vũ Diệp nói.
"Ngay từ đầu thuộc hạ cảm thấy Giang Hạo Thiên có lẽ chính là Giang Hạo, thế nhưng sau khi xác nhận mấy lần lại cảm giác không hề giống." Bạch Chỉ suy tư chốc lát rồi nói:
"Dáng vẻ kém quá nhiều, thực lực cũng khác biệt rất lớn, hành vi tùy tiện, gần như biến thái. Cho nên ta hoài nghi là người thân có liên quan đến Giang Hạo.
Ta lại điều tra thân nhân của hắn một chút. Sau đó phát hiện thân nhân của hắn đã rời đi từ rất nhiều năm trước, về sau lại đi thăm dò xung quanh thành trấn theo manh mối bé nhỏ nhưng vẫn không có.
Vì để biết rõ ràng, ta lại mở rộng phạm vi. Cuối cùng vẫn không thể tìm ra được. Điều này có thể nói lên, thân nhân của hắn có lẽ đã không còn trên đời.
Cuối cùng chỉ có thể suy đoán sau lưng của hắn có người, mà lại không biết người này rốt cuộc là xuất hiện như thế nào. Mỗi lần Giang Hạo ra ngoài thì người này đều sẽ tặng hắn cơ duyên. Không biết mục đích cuối cùng là gì."
Thật ra nàng đã mấy lần hoài nghi là cùng một người, thế nhưng tuổi tác của Giang Hạo không có vấn đề.
Hơn hai mươi tuổi, thực lực cũng không mạnh hơn chỗ nào.
Dù là tuyệt thế thiên tài, nhiều lắm cũng chỉ là Kim Đan sơ kỳ.
Nàng thậm chí còn chưa bao giờ thấy qua loại người này.
Nghe còn chưa từng nghe qua.
"Còn nữa không?" Cảm xúc của Hồng Vũ Diệp vẫn không có chút dao động nào.
"Còn có một tiểu nữ hài, là đệ tử Giang Hạo mang về trong lần chiêu thu trước đó, tên là Tiểu Li." Bạch Chỉ cẩn thận nhớ lại rồi nói:
"Cô bé này rất được Giang Hạo chiếu cố, chuyện này cũng như thường. Nhưng tiểu nữ hài này cũng không bình thường, lúc nàng chưa tu luyện đến Luyện Khí, không có ai có biện pháp gì với nàng cả.
Sau khi tu luyện thì chỉ mấy ngày đã tiến vào Luyện Khí tầng một, nửa năm sau Luyện Khí tầng hai.
Chỉ riêng chuyện này thôi cũng đủ để chứng minh nàng là thiên tài, đây là chuyện thứ hai.
Sau mấy lần quan sát, phát hiện sức ăn của nàng lớn đến lạ kỳ, thuộc hạ hoài nghi nàng không phải có thể chất đặc thù, thì chắc là có lai lịch đặc thù."
Hồng Vũ Diệp tùy ý nói: "Ngươi điều tra chưa?"
"Đã tra, Khổ Ngọ Thường hẳn là cũng tra xét, tiểu nữ hài này được một đôi vợ chồng già nhặt về từ bờ sông. Trước mắt cũng chỉ có cái này.
Trời sinh đã ăn rất được. Nếu như không có gì ngoài ý muốn, Khổ Ngọ Thường sẽ thu nàng làm chân truyền sau khi nàng Trúc Cơ."
"Lai lịch như thường, liền không cần để ý." Hồng Vũ Diệp nói.
"Vâng." Sau khi Bạch Chỉ đáp thì tiếp tục nói:
"Căn cứ theo lần điều tra này, ít nhiều có thể xác định một chuyện, người đứng phía sau Giang Hạo có lẽ đang ở ngay gần tông môn hoặc là trong tông môn.
Căn cứ theo những gì mà hắn biểu hiện ra ngoài, có khả năng suy đoán rằng, người ở sau lưng hắn sẽ xử lý giúp hắn một vài vấn đề, đồng thời không bị phát hiện.
Chẳng qua, đây đều là suy đoán của ta."
"Vậy thì liền tiếp tục tra." Hồng Vũ Diệp nói.
"Vâng." Bạch Chỉ gật đầu.
"Ngoại trừ Giang Hạo ra, phàn đồ thì sao?" Hồng Vũ Diệp nhìn Bạch Chỉ.
Bạch Chỉ hoảng hốt, vội vàng nói:
"Có một ít tiến triển, bên phía Hứa Trưởng lão có."
"Tìm ra." Hồng Vũ Diệp lạnh lùng nói:
"Sau đó nhìn một chút xem Thiên Thanh Sơn gần đây lui tới với ai."
"Vâng." Bạch Chỉ lĩnh mệnh.
"Cái này…" Hồng Vũ Diệp ném ra một cái hộp trong suốt, bên trong có một chiếc nhẫn:
"Công lao không thể bỏ qua."
Bạch Chỉ tiếp nhận hộp, nghĩ thầm đây đã là cái thứ ba.
Nàng vẫn luôn không nhìn thấu Chưởng giáo.
Không rõ thái độ của Chưởng giáo đối với Giang Hạo này rốt cuộc là gì.
Một bên điều tra, một bên thì khen thưởng.
Là lo lắng có vấn đề, hay là muốn hắn làm quân cờ đây?
Nhưng bên phía Giang Hạo không có vấn đề gì lớn, nàng đúng là không cần quá quan tâm.
Qua mấy lần, đều không có chứng cứ trực tiếp cho thấy hắn là phản đồ.
Hơn nữa còn cần lợi dụng hắn để tìm ra các phản đồ khác.
Cho nên cũng không có khả năng tạo áp lực.
Trước tiên cứ giải quyết vấn đề khác đã, lại tu dưỡng mấy năm, đề cao thực lực tổng hợp của tông môn.
Người biết đến Thiên Hương Đạo Hoa sẽ càng ngày càng nhiều, cũng là một thử thách to lớn đối với nàng.
——
——
Tuyến phòng thủ.
Giang Hạo mở mắt ra.
Thời gian tụ hội cũng không dài, nhưng mà có chút khiến cho hắn ngoài ý muốn.
Ở bên trong quả thật có thể có không ít thu hoạch.
Chẳng qua là ổn định vị trí cũng là một chuyện phiền toái.
Bản thân mình không thể ra ngoài, nếu đối phương yêu cầu hợp tác, từ chối lần một lần hai cũng không quan trọng.
Nếu như lâu thì sẽ không còn giá trị.
Còn có, nói đến phương thức gieo trồng Thiên Hương Đạo Hoa, chuyện này khiến hắn nhớ tới Hiên Viên Thái.
Hiên Viên Thái biết hắn gieo trồng Thiên Hương Đạo Hoa, sau đó biết giá trị của hắn, muốn hắn giúp đỡ trồng hoa.
Ngay từ đầu, Giang Hạo vẫn không hiểu rõ, lần này nói tới phương thức gieo trồng ở bên trong, hắn đột nhiên hiểu rõ.
Có lẽ có rất ít người biết trồng Thiên Hương Đạo Hoa, mà hắn lại trời đất xui khiến nên trồng ra được.
Bạch Chỉ Trưởng lão ngoại trừ đưa ban thưởng tới, cũng không có yêu cầu gì khác.
Nói rõ chỉ cần hắn trồng thật tốt là được.
"Cho nên, ta thật ra rất có giá trị đối với Thiên Âm Tông?"
Biết được chuyện này, Giang Hạo cũng an tâm hơn một chút.
Thế nhưng hắn không dám chắc chắn.
Vừa rồi lại không tiện hỏi trực tiếp, lo lắng sẽ bị bọn hắn phát hiện ra cái gì đó.
"Lần sau gặp được Hồng Vũ Diệp, có thể thử hỏi nàng một chút."
Lúc này, hắn đột nhiên nhớ tới, Hồng Vũ Diệp cũng hỏi qua vấn đề gieo trồng, nói cách khác nàng có lẽ cũng không biết.
Giang Hạo ngây ngẩn cả người, Hiên Viên Thái muốn mang hắn đi cũng không phải là chuyện không thể lý giải.
"Nhưng mà, để ta gieo trồng Thiên Hương Đạo Hoa, là trùng hợp hay là Bạch Chỉ Trưởng lão cố ý gây nên đây?"
Giang Hạo suy nghĩ một chút, khi đó bản thân mình đang có gút mắc với phản đồ, sau đó tông môn lại bắt đầu bắt phản đồ.
Đưa hạt giống Thiên Hương Đạo Hoa tới có lẽ thật sự chỉ là câu cá đơn thuần mà thôi.
Mà chuyện ngoài ý muốn xảy ra, đó chính là hắn trồng ra được.
Giang Hạo càng nghĩ càng thấy có khả năng.
Cho nên, hiện tại Bạch Chỉ Trưởng lão đang ngồi trên cao, đang không ngừng câu cá sao?
Nếu như cá không mắc câu toàn bộ thì sẽ không ra tay?
Giang Hạo chỉ hy vọng càng muộn càng tốt, như này hắn sẽ càng ngày càng mạnh, đến lúc đó cũng có thể thong dong mà đối mặt.
Sau khi suy nghĩ mấy chuyện này, hắn lại bắt đầu lĩnh hội Vô Danh Bí Tịch.
Sáng sớm.
Hắn rời khỏi chỗ ở đi tìm Dạ Cơ.
"Sư đệ nghĩ kỹ chưa?" Dạ Cơ nhu hòa nói.
"Nghĩ kỹ rồi, ta muốn đi cùng sư tỷ." Giang Hạo trả lời.
"Được." Dạ Cơ đi đến trước mặt Giang Hạo, mỉm cười nói:
"Ta chờ xem biểu hiện của sư đệ, tin tưởng nhất định có thể vượt khỏi dự liệu."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận