Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 188: Trước Người Khác Một Bước, Khó Có Thể Lý Giải Được

Chương 188: Trước Người Khác Một Bước, Khó Có Thể Lý Giải Được
Biết bên trong di tích có người, Giang Hạo cũng không vội đi vào.
Di tích cũng không an toàn, trạng thái trước mắt của hắn không phải đỉnh phong, cần khôi phục đỉnh phong rồi lại đi vào.
Thuận tiện nhìn một chút xem có còn người nào trốn tới hay không.
Theo lý thuyết, Kim Đan sơ kỳ như Lam Phong có khả năng ra được thì những Kim Đan khác cũng có khả năng ra ngoài.
Mà Kim Đan có thể ra được, thân là Nguyên Thần như hắn đi vào, sẽ càng thêm an toàn.
Nhưng không thể quá tự tin, cần ứng phó toàn lực.
Giang Hạo lui về sau một chút, bắt đầu khôi phục thần thông Tàng Linh Trọng Hiện.
Chờ đi đến thực lực đỉnh phong, lại đi vào tìm tòi thật giả.
Nếu như quá mức nguy hiểm thì lập tức lui ra ngoài.
Không cần thiết phải mạo hiểm.

Bên trong di tích.
Không trung rộng lớn, xung quanh có vực sâu vô tận.
Trên vực sâu có rất nhiều bên đá trôi nổi cùng với con đường.
Vị trí trung tâm, hai lão giả đứng thẳng trên đó, bọn hắn nhìn về phía trước, vẻ mặt mang theo ý cười.
"Người của Thiên Âm Tông có hai phần năng lực, một người chạy đi, một người lại trốn vào bên trong." Lão giả tóc trắng nheo mắt lại, cười nói.
Hai người bọn họ tiến đến từ bên ngoài, vốn định tìm Giang Hạo, nhưng ngoài ý muốn lại tới đây.
Cảm thấy nơi này có ẩn giấu bảo vật.
Liền dự định tìm tòi thực hư.
Sau khi đi vào, bọn họ phát hiện có người nhanh chân trước, liền theo ở phía sau, làm bọ ngựa bắt ve.
Chẳng qua là người phía trước đi thực sự quá chậm, lúc bọn hắn đuổi tới, liền muốn khống chế những người kia tiếp tục hỗ trợ dò đường.
Đáng tiếc những người này lại phản bội.
Căn bản không nghe theo sự sắp xếp.
Một người mượn trận pháp thoát ra ngoài, một người mượn sương mù ẩn giấu.
Hai ba người còn lại đều bị hai người kia lợi dụng, toàn bộ tử vong.
Chuyện này khiến hai người của Thiên Thánh Giáo có phần hơi xúc động.
"Tính phong bế của nơi này rất mạnh, luôn cảm thấy không quá đơn giản, vẫn nên cẩn thận một chút. Đạt được đồ rồi chúng ta còn phải đi tìm người." Lão giả râu dê nói.
Hai người lập tức hướng về phía trước.
Bọn hắn đã đi qua không ít cửa ải, hẳn là đã đến gần chỗ bảo vật rồi.
"Vực sâu nơi này có chút kỳ quái, không biết rơi xuống sẽ xảy ra chuyện gì." Lão giả tóc trắng cúi đầu nhìn vực sâu, có chút kinh hãi:
"Phải cẩn thận một chút, nhưng người Thiên Âm Tông chạy đi, liệu có thể gọi cường giả tới hay không?"
"Nơi này là khu vực Trúc Cơ, hắn có thể gọi cường giả gì tới? Cho dù là tu sĩ Nguyên Thần trung kỳ thì hai chúng ta hợp lại cũng không cần e ngại. Cứ không phải đối thủ trốn thoát được đều sẽ có biện pháp đâu." Lão giả râu dê cười nói.
Cực kỳ tự tin.
Lão giả tóc trắng gật đầu, hai người tăng tốc.
Muốn bắt được Kim Đan sơ kỳ ở bên trong, sau đó để hắn dò đường.
Trong khoảng thời gian trôi nổi này, Dạ Cơ tiên tử ôm cánh tay bị thương đi hướng về bên trong.
"Đáng chết, thế mà lại là hai Nguyên Thần."
Đối mặt với Nguyên Thần, nàng không có chút phần thắng nào.
Nếu không mượn cơ hội thoát đi, hiện tại nàng đã là thịt cá mặc người chém giết rồi.
"Đáng tiếc tất cả mọi người đều chết rồi, nếu có người còn sống, ta có thể tiếp tục lợi dụng."
"Nơi này cần người bén nhạy, nếu như Giang Hạo không chết thì chính là đối tượng lợi dụng tốt nhất. Có hắn ở đây, tuyệt đối có thể giúp ta ngăn cản không ít công kích.
Đối mặt với hai Nguyên Thần, ta cũng có thể tìm tình huống để cho hắn phát huy dư quang cuối cùng, giúp ta chạy khỏi nơi này."
Lam Phong chạy trốn được, nàng có chút hâm mộ vận may của đối phương.
Có đôi khi hiểu rõ thêm chút về trận pháp, đúng là có thể tranh thủ chút đường sống cho mình.
Hiện tại nàng không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể tiếp tục hướng về bên trong, hy vọng có thể tìm được đường sống.
——
Trong đêm.
Đám người Ninh Tuyên đuổi tới khu vực cây cối vờn quanh.
Bọn hắn đã nhận ra sự tồn tại của Ma Nhân.
"Có thật nhiều Ma Nhân Kim Đan và Nguyên Thần, nói cách khác nơi này chính là chỗ chúng ta muốn tìm?" Mục Khởi mở miệng nói.
Ninh Tuyên tiên tử gật đầu, chẳng qua là có phần hơi nghi hoặc một chút:
"Ma Nhân nơi này không có bất cứ vấn đề gì, điều này nói rõ người đi trước chúng ta không có tới đây."
"Có lẽ hắn đi nhầm phương hướng rồi?" Một nam tử khác thử nói.
"Khó mà nói được, hiện tại cần dẫn từng Ma Nhân ra rồi đánh giết trước đã." Ninh Tuyên tiên tử nói.
Có kế hoạch, bọn hắn liền bắt đầu dẫn Ma Nhân ra ngoài.
Trải qua chiến đấu thật lâu, ba người cuối cùng cũng đánh giết hết tất cả Ma Nhân.
Mặc dù có chút gian nan, nhưng vẫn tính là thuận lợi.
Lúc này bọn hắn nhìn thấy căn nhà gỗ, nếu như suy đoán không có sai.
Nơi này chính là chỗ quan trọng của Ma Nhân.
Ngoại trừ trung tâm Ma Quật ra, chỗ này chắc là chỗ quan trọng nhất.
Ba người cẩn thận từng li từng tí mà tiến vào nhà gỗ.
Chẳng qua là sau khi đi vào, ba người không khỏi cau mày.
Lúc này trong phòng, chỉ có một Ma Nhân ngã trên mặt đất, mà trên mặt bàn có một tảng đá bị chặt đứt.
Tảng đá kia dường như có lực lượng đặc thù, như ẩn như hiện.
Mặc dù không có quá nhiều thứ, nhưng bọn hắn đều không ngốc.
Cho nên tất cả đều cho thấy, người đi ở phía trước bọn họ đã xử lý tất cả.
Thậm chí vượt qua phòng thủ phía ngoài, trực tiếp đi vào trong phòng.
"Rốt cuộc là ai?" Ninh Tuyên cầm lấy tảng đá trên mặt bàn, có thể xác định đây chính là thứ mà bọn hắn muốn tìm.
Thế nhưng đã bị người phá hủy.
Người này tới vô ảnh đi vô tung, thực lực mạnh vượt xa bọn hắn.
Đám người Mục Khởi lắc đầu, không có đầu mối.
"Trở về thôi, tảng đá chính là chiến công của chúng ta, nếu người kia không muốn thì chính là của chúng ta." Ninh Tuyên tiên tử cũng không có làm ra vẻ.
Trực tiếp đoạt công tích của đối phương.
Mục Khởi và một người khác cũng vui vẻ, có công tích này, lần này bọn hắn có thể thu được không ít đồ tốt.
Nhưng người thần bí xuất hiện, khiến cho bọn hắn có chút để ý.
Đối phương rốt cuộc đang toan tính cái gì?
——
——
Bên ngoài di tích.
Giang Hạo mở mắt ra, bây giờ đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.
Trong lúc đó không có người nào đi ra từ trong di tích cả, hắn rơi xuống ở trước cửa vào, sau khi xác định rõ Thiên Lý Na Di Phù không có vấn đề gì mới cất bước đi vào.
Nếu như gặp phải nguy hiểm không thể chống cự, hắn liền dùng Thiên Lý Na Di Phù thoát khỏi.
Để phòng bất trắc.
Cửa vào là cầu thang, một đường hướng xuống, không thấy tia sáng.
Tổng cộng đi hết sáu trăm ba mươi sáu bậc, Giang Hạo mới đi tới dưới đáy.
Di tích rõ ràng là vô cùng sâu.
Dưới đáy có ánh sáng, nơi này cực kỳ trống trải, đi lên có chút tinh quang, trái phái không thấy rõ giới hạn, hướng xuống là vực sâu vô tận.
Phía trước là con đường huyền không, cùng với một ít bệ đá trôi nổi.
Trên mỗi bệ đá đều có dấu vết trận pháp.
Cho dù là trên đường cũng có trận pháp, một khi đụng vào thì khó nói trước được.
Ngoại trừ mấy thứ kia ra còn có một số cấm chế bẫy rập.
Có một ít đã bị phát động, nhưng phần lớn đều núp trong bóng tối.
"Xem ra có người mở đường."
Giang Hạo di chuyển, đi trên con đường an toàn.
Hắn phát hiện nơi này giống như đang hướng xuống.
Sau khi đi vào tầng tiếp theo, hắn nhìn thấy một cỗ thi thể.
Là một nam tử.
Giang Hạo đã gặp qua, chính là một trong Trúc Cơ viên mãn đi cùng với hắn trước đó.
Là chết ở trong cấm chế.
Giang Hạo lắc đầu, lại tiến lên.
Lần này không phải hướng xuống nữa, mà là xuyên qua đường lớn, phía sau vẫn là cảnh tượng tương tự, con đường trôi nổi cùng với trận pháp.
Tình cờ còn gặp được một số thi thể.
Bình an qua mấy cửa ải, Giang Hạo đi tới chỗ sương mù.
Đưa tay khó thấy năm ngón tay, xung quanh có không ít nguy hiểm.
Hắn giảm bớt tốc độ, hao tốn một chút thời gian.
Hắn xuyên qua sương mù.
Đi vào một cái đài to lớn đang trôi nổi.
"Thế mà vẫn chưa gặp được người? Di tích này rốt cuộc sâu bao nhiêu?"
Cho đến trước mắt, hắn không gặp được bất kỳ bảo vật gì, hơn nữa càng hướng xuống, hắn càng cảm giác vùng trời có một loại lực lượng vô hình đang áp chế.
Nơi này giống như đang trấn áp cái gì đó.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận