Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 206: Còn Thảm Hơn Dự Đoán

Chương 206: Còn Thảm Hơn Dự Đoán
Con thỏ cần phải treo ngược lên tám mươi mốt ngày.
Tám mươi mốt ngày, mỗi ngày tiêu hao một trăm linh thạch, tổng cộng cần tiêu hao tám nghìn mốt.
Giang Hạo kiểm tra pháp bảo trữ vật, xác định linh thạch còn đủ mới đi tới Linh Dược viên.
"Nhớ đừng lộn xộn." Hắn thuận miệng nhắc nhở.
Con thỏ cũng luôn miệng đáp ứng: "Chủ nhân, ngài có thể hoàn toàn tin tưởng Thỏ Gia."
Giang Hạo tất nhiên không tin tưởng nhưng hắn sẽ không thật sự cho con thỏ cảm giác được, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Một khi để cho con thỏ ăn những thứ khác, không có khả năng tổn thất về thời gian, mà là rất nhiều linh thạch.
Lấy tài lực của hắn trước mắt, không chịu nổi tổn thất.
Sáu ngày trôi qua.
Hôm nay Giang Hạo nhìn thấy Trình Sầu trở về Linh Dược viên.
"Thế nào?"
"Không phải là tin tức tốt."
Trình Sầu thở dài nói.
Giang Hạo nghe vậy, trong lòng thầm than. Cho dù hắn đoán được từ lâu, nhưng vẫn cảm thấy hơi đáng tiếc.
Lúc trước, hắn bảo Trình Sầu đi hỏi thăm một người, là mẫu thân của Lâm Tri.
Theo như lời Lâm Tri nói, mẫu thân hắn bị bệnh nặng không có tiền chữa trị.
Chẳng qua, đó là chuyện trước kia. Mặc dù thiên phú của Lâm Tri bây giờ kém, nhưng hắn có thể vào Thiên Âm tông là sự thật không cần tranh cãi.
Như vậy, người đồng hương sẽ chỉ biết Lâm Tri trở thành tiên nhân, mẫu thân hắn chắc hẳn có thể dựa vào cây to Lâm Tri này, được thân thích ở địa phương lôi kéo cứu trợ.
Có lẽ bệnh tình vẫn có khả năng tốt lên.
Tuy chỉ là hy vọng xa vời, nhưng chung quy vẫn có vài khả năng.
"Nói đi." Giang Hạo nói.
"Cả nhà Lâm sư đệ là người bình thường, hoàn toàn dựa vào mẫu thân hắn làm chút việc vặt để duy trì. Tuy nhiên, mẫu thân hắn vẫn cố gắng hết sức cho hắn đi học tư thục, biết được mấy chữ.
Chỉ là sau đó, mẫu thân hắn bắt đầu bị bệnh, lúc này hắn mới nghỉ học tư thục, ở nhà giúp đỡ. Hắn vẫn cố gắng giúp gia đình kiếm tiền, không hề phàn nàn, chỉ hy vọng có thể chữa hết bệnh cho mẫu thân hắn.
Nhưng bất kể uống thuốc thế nào, bệnh của mẫu thân hắn vẫn không thấy đỡ. Sau đó, hắn gặp được tông môn thu nhận đệ tử, tập hợp một đám người ở chỗ của hắn, đưa người tới trong tông môn, Lâm Tri cũng có mặt trong đó." Trình Sầu thấy Giang Hạo không định hỏi thăm, nói tiếp:
"Lúc Lâm Tri mới đi, Lâm mẫu lại bắt đầu dọn vệ sinh trong nhà. Theo một số người nói, bọn họ nhìn thấy sắc mặt Lâm mẫu không tệ, còn tưởng bệnh đã đỡ hơn nhiều.
Bọn họ vẫn thỉnh thoảng chào hỏi nàng, nói nếu Lâm Tri thành tiên nhân, sau này nàng sẽ được hưởng phúc. Lâm mẫu cũng cười trả lời, nói có thành tiên nhân hay không đều không quan trọng, bình an lớn lên mới là quan trọng nhất.
Sau đó, Lâm mẫu vẫn làm một vài công việc vặt để đổi lấy một ít lương thực, còn có thể tích góp được một ít lương thực.
Ban đầu, không ai chú ý tới Lâm mẫu. Mãi đến một tháng sau, đội ngũ đi tới Thiên Âm tông trở về, mọi người mới biết trong ba người trở thành tiên nhân, có một người là con của Lâm mẫu.
Có người lập tức báo cho Lâm mẫu biết. Lâm mẫu cười, chia một ít lương thực cho hắn, nàng nói như vậy nàng lại yên tâm rồi. Người báo tin cũng không để ý.
Ngày tiếp theo, rất nhiều người tới thăm hỏi, thậm chí có người sớm biết Lâm mẫu tật bị bệnh, đều dẫn theo đại phu nổi tiếng trong thành.
Nhưng..."
Trình Sầu im lặng một lát mới nói:
"Sau khi đi vào, bọn họ mới phát hiện Lâm mẫu hôm qua vẫn còn mặt mày tươi tắn đón người, hôm nay đã nằm ở trên giường đất, vĩnh biệt cõi đời.
Căn cứ theo đại phu ở hiện trường kiểm tra, mới biết Lâm mẫu mắc bệnh hiểm nghèo từ lâu, bệnh tình đã nguy kịch.
Có thể kiên trì đến bây giờ, hoàn toàn chỉ dựa vào một hơi thở, chờ biết được con mình trở thành tiên nhân, nàng mới nuốt xuống hơi thở này."
Giang Hạo đứng tại chỗ, im lặng không nói gì.
Hắn có hơi xúc động.
Cuối cùng, hắn mới hỏi: "Phụ thân hắn thì sao?"
"Sau khi Lâm sư đệ mới ra sinh không lâu, phụ thân hắn đi vào rừng săn thú, sau đó không thấy trở về. Lâm sư đệ được mẫu thân hắn một tay nuôi lớn lên, nghe nói cũng chẳng dễ dàng gì." Trình Sầu xúc động nói. Hắn do dự một lúc, thử hỏi dò:
"Sư huynh, có nên báo cho Lâm sư đệ biết chuyện liên quan tới mẫu thân của Lâm sư đệ không?"
Giang Hạo khẽ lắc đầu, giọng điệu ổn định nói:
"Không cần, chờ hắn trở về đi."
Chuyện đã hơn một năm rồi, bây giờ có báo cho hắn biết cũng chẳng ăn thua gì, trái lại còn khiến tâm thần hắn rối loạn.
Vả lại, hắn ít nhiều cũng có chút suy đoán, vẫn để cho hắn chuyên tâm tu luyện trước đã.
Ngày khác trở thành Trúc Cơ, quay lại cũng có một lời giải thích.
Sau đó, Giang Hạo cho Trình Sầu một ít đan dược Luyện Khí tầng chín:
"Cố gắng củng cố tốt tu vi, qua một thời gian ngắn nữa là có thể lựa chọn lên Trúc Cơ."
Trình Sầu nghe vậy thì mừng rỡ.
"Ta đã chuẩn bị sẵn Trúc Cơ Đan, bao giờ thích hợp, ta sẽ cho ngươi." Giang Hạo nói.
Muốn đột phá Trúc Cơ với xác suất thành công cao, cần phải có một viên Trúc Cơ Đan, may mà hắn có.
"Nhặt" nhiều pháp bảo trữ vật như vậy, vẫn phải có một viên Trúc Cơ Đan.
Chỉ là phía trên có ký hiệu đặc biệt, hắn không dám ra tay.
Ngược lại có thể tặng cho Trình Sầu, chỉ cần không để cho hắn nhìn thấy ký hiệu phía trên là được.
Chuyện của Lâm Tri xem như kết thúc, Giang Hạo lại chờ đợi Bạch Dạ xuất hiện.
Ba ngày sau.
Người của Bách Cốt Lâm đến lần nữa.
Lần này người giao tiếp với Linh Dược viên vẫn là Liên Cầm tiên tử.
"Nghe nói gần đây Linh Dược viên thay đổi lại quy định, nếu có kiêng kỵ gì, sư đệ có thể báo sớm cho chúng ta biết.
Đương nhiên, nếu sau này cần phải thay đổi, cũng có thể lần lượt báo qua.
Chúng ta nhất định sẽ phối hợp. Đúng rồi các ngươi cũng không cần lo lắng về chuyện linh thạch, chúng ta không giống người của mạch nào đó, thích giở trò khôn vặt." Liên Cầm tiên tử vừa cười vừa nói.
Sau khi chuyện của mạch Chúc Hỏa Đan Đình xảy ra, tất cả mọi người thích nhắc tới.
Bây giờ, người của bọn họ đều không dám làm loạn, nếu không khó có thể đoán được kết quả sẽ thế nào.
Có người đi đầu cướp giật, có lần đầu tiên nhất định sẽ có lần thứ hai.
Trong thời gian ngắn, không ai dám làm chim đầu đàn. Chỉ là lâu dần, bọn họ sẽ quên đi mối uy hiếp này.
"Liên sư muội nói vậy là sao? Nhất mạch Chúc Hỏa Đan Đình chúng ta giở trò khôn vặt lúc nào?"
Lúc này, Liên Đạo Chí vừa vặn đi qua làm việc, nghe được lời Liên Cầm tiên tử nói thì khá bất mãn.
"Ha ha." Liên Cầm tiên tử cười lạnh nói:
"Ta đâu có nói là mạch Chúc Hỏa Đan Đình."
Liên Đạo Chí hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía Giang Hạo hòa nhã nói:
"Dạo này, Giang sư đệ có thời gian rảnh không? Chúng ta có một số linh dược, muốn trồng nhờ trong Linh Dược viên của Đoạn Tình nhai."
"Là ta tới trước." Liên Cầm lạnh lùng nói.
Giang Hạo xin lỗi, sau đó nói sơ lược cách bố trí với Liên Cầm tiên tử.
Chỉ là cách bố trí bình thường. Bởi vì biết thủ đoạn của Bạch Dạ, hắn không định sử dụng kiến thức của mình đi dao động các loại thuật của đối phương.
Chờ xác định xong vị trí Bách Cốt Lâm trồng linh dược, Giang Hạo mới đến được trước mặt Liên Đạo Chí nói:
"Đã để cho sư huynh phải đợi lâu."
Liên Đạo Chí là Kim Đan viên mãn.
Loại Hắc Liên Hoa lần trước là do đối phương đưa tới, không biết lần này sẽ đưa gì qua.
"Ta có một số linh dược muốn trồng ở chỗ của sư đệ ba tháng." Liên Đạo Chí suy nghĩ một lát rồi nói:
"Nhưng độ khó rất cao, cho nên muốn hỏi sư đệ có thể đảm nhiệm được không."
"Là linh dược gì vậy?" Giang Hạo rất tò mò.
Nếu là linh dược đủ đắt, thỉnh thoảng có thể ra bọt khí màu xanh lam.
Sân trước của hắn cũng có, bây giờ đã không ra nữa.
Một gốc linh dược này rất kỳ quái, giá thật sự cao tới mức thái quá, nhưng nứt ra lại không có ai cần.
Không sai, chính là Tuyết Liên Hoa.
Linh dược chữa thương thượng phẩm, hạt giống bị nứt sẽ trưởng thành linh dược rạn nứt, dù thế nào cũng không bán được.
Mà hắn bị lừa gạt, trái lại nhặt được lợi ích.
Nhưng cũng không bán ra được, bởi vì bọn họ cảm thấy Tuyết Liên Hoa bị rạn nứt sẽ tổn hại số mệnh.
Cũng không biết làm sao lại truyền ra chuyện này.
Có người nói người từng dùng qua Tuyết Liên Hoa bị rạn nứt đều không thể sống được bao lâu.
Trước đây mua năm mươi linh thạch, người khác đều kiếm bội.
Dù sao cũng không có người nào trồng ra được.
"Tên là Minh Dạ Thu Hoa, cần trồng trong linh điền tốt nhất, mỗi ngày phải tước nước linh dịch do tu sĩ Trúc Cơ xử lý Kim Diệp Trùng trên đó." Liên Đạo Chí có chút bất đắc dĩ nói:
"Gần đây Linh Dược viên chúng ta đột nhiên xuất hiện một số vấn đề nhỏ, dẫn đến không có cách nào trồng được, cho nên mới cần phải tìm Linh Dược viên khác.
Linh Dược viên khác thu một ít, nhưng số lượng khá lớn, không bố trí được."
"Ta còn chưa từng tiếp xúc qua. Nếu sư huynh bằng lòng, có thể đưa một gốc qua trước." Giang Hạo vẫn chưa từ chối.
Hắn không tiện cự tuyệt, đồng thời cũng muốn xem thử Minh Dạ Thu Hoa này có đủ quý giá không.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận