Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 216: Con Thỏ Lại Không Thấy

Chương 216: Con Thỏ Lại Không Thấy
Đoạn Tình nhai.
Giang Hạo đứng ở bên một cái cây lớn.
Nơi này cách chỗ ở của sư phụ không xa, chỉ là hắn vừa đến đây, lực lượng phong tỏa kia đã biến mất.
Chờ tới lúc hắn ngẩng đầu nhìn lên, lại phát hiện trên bầu trời có sấm sét lập lòe.
Nếu hắn đoán không sai, chắc có người đã ra tay với người vừa tới.
Không bao lâu, sấm sét trong không trung bắt đầu tiêu tan.
Lực lượng phong tỏa cũng không xuất hiện nữa.
"Kết thúc rồi? Thắng rồi sao?"
Giang Hạo cảm thấy khó tin.
Có lẽ trong mắt người khác nhìn thấy, chỉ là trong không trung xuất hiện sấm sét.
Nhưng hắn biết người tới nhất định rất mạnh, nhất là ngay từ đầu đã phong tỏa hắn, loại khí tức đáng sợ này, đừng nói hắn là một Nguyên Thần nhỏ bé, có thể lại thăng cấp lên một cảnh giới lớn cũng vậy thôi.
"Chênh lệch quá xa. Mình phải nghĩ cách mau chóng trở nên mạnh mẽ mới được."
Để bảo đảm an toàn.
Hắn đứng tại chỗ nửa ngày, lúc này mới đi tới Linh Dược viên.
Ba ngày sau.
Giang Hạo không phát hiện ra bất kỳ nguy cơ nào, cũng không nghe được bất kỳ tin tức nào.
Không chỉ Thiên Âm tông, cho dù là trên Mật Ngữ Thạch Bản cũng không có thấy tin tức liên quan.
Trong giây lát, hắn cảm giác tất cả những gì xảy ra ngày đó chẳng qua là ảo giác.
Lúc này, hắn cũng trở lại bình thường. Nếu người tới quả thật bị giết chết, nhất định sẽ xuất hiện phản ứng tiếp theo.
Không phải bên Thiên Âm tông thì chính là bên Đan Nguyên.
Hắn yên tĩnh chờ Thiên Âm tông truyền tin tức ra, hoặc chờ buổi gặp mặt Mật Ngữ Thạch Bản bắt đầu.
Hôm nay, Giang Hạo tìm tới Trình Sầu.
"Giang sư huynh?" Trình Sầu hơi kích động.
Nhưng trong lòng hắn thầm an ủi mình, có lẽ không phải là chuyện kia.
Chỉ cần hắn chuẩn bị tâm lý thật tốt, cho dù thất vọng cũng sẽ không quá khó chịu.
"Đi tới chỗ ngươi ở, ta giúp ngươi thăng cấp Trúc Cơ." Giang Hạo bình tĩnh nói.
Bây giờ, hắn là Nguyên Thần sơ kỳ, giúp một người Luyện Khí tầng chín đạt tới Trúc Cơ cũng không phải là chuyện khó.
Trình Sầu ép xuống vui mừng trong lòng, gật đầu đáp ứng.
Trong một sân viện bình thường, Trình Sầu ngồi xếp bằng, đang vận chuyển Thiên Âm Bách Chuyển.
Giang Hạo nhìn đối phương, thỉnh thoảng chỉ đạo.
"Trong lòng có chút nóng nảy, dẫn đến bách âm trong cơ thể không có cách nào cộng hưởng."
Giang Hạo vừa dứt lời, cũng không vội, chờ đợi Trình Sầu bình tâm tĩnh khí.
Qua thời gian rất lâu, Giang Hạo nhìn thấy hơi thở của đối phương ổn định, lực lượng cân bằng, bách âm cộng hưởng đạt tới mức phù hợp nhất.
"Không tệ."
Lấy thiên phú của Trình Sầu, có thể đạt tới cân bằng bách âm như vậy, quả thật đã không tệ rồi.
Giang Hạo chờ đợi thêm một lúc, không do dự nữa:
"Mở miệng."
Vèo!
Một viên đan dược bay vào trong miệng Trình Sầu. Ngay sau đó, dược lực phá tan cân bằng lực lượng.
"Đừng suy nghĩ quá nhiều, duy trì sự cân bằng lực lượng trước đó, cảm nhận sự thay đổi trong cơ thể là được, đừng lo lắng."
Lực lượng mạnh mẽ làm cho Trình Sầu cảm giác đau đớn, nhưng hắn cắn răng tiếp tục duy trì vận chuyển lực lượng như trước.
Hắn thấy, hắn thăng cấp không giống với người khác.
Ít nhất bên cạnh hắn còn có một sư huynh chỉ đạo, người khác không có đủ ưu thế này.
Điều này cũng chứng tỏ hắn có xác suất thành công cao hơn người khác.
Nhưng cảm giác quá đau đớn gần như nhấn chìm tâm trí của hắn, hắn lần đầu tiên cảm giác trực quan được thăng cấp Trúc Cơ lại có thể khó khăn như vậy.
Không biết qua bao lâu, hắn cảm giác đau đớn bắt đầu biến mất.
Cơ thể cũng trào ra lực lượng hoàn toàn mới, lớn đến mức làm cho hắn khó có thể tưởng tượng được.
Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới mình sẽ nắm giữ lực lượng cấp bậc như vậy.
Trúc Cơ thành công.
Lúc hắn tỉnh lại, mới phát hiện trời đã tối đen.
Bên cạnh cũng không thấy bóng dáng của Giang Hạo.
Trong lòng hắn càng thêm cảm kích.
Chờ tới lúc hắn ra cửa, lại nhìn thấy có hai người đang đứng ở đó.
Đó là sư huynh Mục Khởi, và sư tỷ Diệu Thính Liên thỉnh thoảng tới Linh Dược viên.
"Sư huynh, sư tỷ." Hắn vội vàng cúi đầu cung kính nói.
"Ta đã nói hắn là Trúc Cơ." Diệu Thính Liên vừa cười vừa nói.
"Đúng là Trúc Cơ." Mục Khởi cười nói:
"Ngươi là Trình sư đệ? Người làm việc ở Linh Dược viên kia."
"Đúng, đúng vậy." Trình Sầu cúi đầu trả lời.
"Chúng ta tình cờ đi ngang qua, phát hiện ngươi đang Trúc Cơ,
Ngươi có muốn đi cùng chúng ta tới gặp sư phụ không?" Mục Khởi hỏi.
Nếu là Trúc Cơ, như vậy sẽ trở thành đệ tử nội môn.
Nơi ở của Khổ Ngọ Thường.
"Ngươi là nói ngươi muốn giống như trước đây, tiếp tục ở lại Linh Dược viên làm việc à?" Khổ Ngọ Thường nhìn Trình Sầu hỏi.
"Vâng." Lúc này, Trình Sầu vẫn quỳ dưới đất.
"Ý của Trình sư đệ là làm việc như lúc ở ngoại môn trước đây, không ảnh hưởng tới việc Giang sư đệ trông coi." Mục Khởi ở bên cạnh vội vàng giải thích.
Không ít người trong Đoạn Tình nhai đều biết, Giang Hạo thích ở trong Linh Dược viên.
Tuy người khác không quen với Giang Hạo, nhưng không ai cạnh tranh với hắn.
Chẳng qua, Linh Dược viên chỉ cần một đệ tử nội môn trông coi trong thời gian dài, cho nên nếu có thêm cần phải được hắn đồng ý.
Khổ Ngọ Thường nhìn đối phương, vẻ mặt không có gì thay đổi.
"Bình thường, Tiểu Li do ngươi chăm sóc?"
"Vâng, vâng."
"Vậy duy trì trạng thái ban đầu đi."
Mục Khởi thấy vậy, mới cung kính nói:
"Vậy đệ tử lại dẫn Trình sư đệ đi tìm chỗ ở mới."
Về phần Tiểu Li, hắn thỉnh thoảng có nghe Diệu Thính Liên nhắc tới.
Chắc nàng là đệ tử chân truyền kế tiếp.
...
Sau khi xác định Trình Sầu có thể thăng cấp thành công.
Giang Hạo lại tới chợ bán linh phù. Lúc hắn bày sạp, lại gặp được khách hàng lớn kia.
Người này vừa mở miệng đã nói: "Không phải ngươi nói tạm thời không có Thập Vạn Thần Kiếm Phù sao? Nhiều ngày trôi qua như vậy, vẫn không có à? Lần sau, ngươi nhớ đừng nói mạnh miệng như vậy nữa."
Cuối cùng, hắn lại mua hết tất cả linh phù.
Cũng bởi vậy, Giang Hạo có đủ linh thạch mua phần Ngân Nguyệt Hoa Biện thứ hai.
Miễn cưỡng đủ.
Ngày tiếp theo.
Trình Sầu nói hắn có thể tiếp tục ở lại Linh Dược viên.
Cũng nói sư phụ có nhắc đến Tiểu Li.
Giang Hạo không để ý. Đã nhiều năm như vậy, người khác khó tránh khỏi phát hiện ra sự đặc biệt của Tiểu Li.
Nếu sư phụ không muốn nhúng tay vào, vậy cứ như trước là được rồi.
Ngược lại, Trình Sầu tiếp tục ở lại Linh Dược viên làm hắn hơi bất ngờ.
Mặc dù có người này trợ giúp sẽ làm hắn thoải mái hơn rất nhiều, nhưng con người thường đi tới chỗ cao, không nhất thiết phải hạn chế sự phát triển của đối phương.
Điều này là hoàn toàn ngược lại.
Cho nên, sau khi hắn giúp Trình Sầu đạt tới Trúc Cơ, cũng có nghĩa là hắn sẽ rời khỏi Linh Dược viên.
Trình Sầu có thể giúp hắn đưa Tiểu Li trở lại, đã đủ rồi.
Bây giờ, Trình Sầu có thể tiếp tục ở lại cũng tốt.
Giang Hạo suy nghĩ một lát, đột nhiên cảm thấy có Trình Sầu, có lẽ mình sẽ có một ngày bị đuổi tới khu mỏ.
Vậy... không thể tốt hơn.
Ba ngày sau.
Tiểu Li xuất hiện ở trước mặt Giang Hạo với vẻ mặt hưng phấn.
Bây giờ, nàng đã Luyện Khí tầng bốn.
Có nghĩa là nàng tới Thiên Âm tông hơn hai năm.
Tuy nhiên, điều làm cho Giang Hạo đau đầu là nàng còn đeo vòng càn khôn ở trên cổ.
Cũng may cái vòng khá lớn, cũng xem như đẹp mắt.
"Đã chuẩn bị sẵn đồ chưa?" Giang Hạo hỏi nàng.
"Ừ, đồ A Bà bọn họ thích ăn, ta đều đã chuẩn bị sẵn sàng, để ở trong pháp bảo trữ vật rồi." Tiểu Li đáp lại.
Giang Hạo gật đầu, cho Trình Sầu một ít linh thạch cùng với linh phù.
Tuy Trình Sầu là Trúc Cơ, nhưng mấy thứ này vẫn có tác dụng rất lớn.
Giang Hạo tiễn bọn họ đi, khẽ thở dài.
Mỗi lần bọn họ trở lại, cũng có nghĩa là ngày Tiểu Li và A Công A Bà lão chia tay lần cuối sẽ càng lúc càng gần.
Có lẽ, đây sẽ là một lần cuối cùng.
Có đôi khi, thời điểm gặp người quan trọng lần cuối sẽ kết thúc mà ta chẳng hay biết.
Lúc trở lại sân, Giang Hạo nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp trắng hồng đang ngồi xổm trước Thiên Hương Đạo Hoa.
Hắn theo bản năng tìm kiếm bóng dáng con thỏ ở bên cạnh.
Quả nhiên, chẳng biết con thỏ đã bị vứt xuống sông từ lúc nào, đang xuôi theo dòng chảy.
"Ra mắt tiền bối." Giang Hạo cung kính nói.
"Ngươi đã chuẩn bị xong Ngân Nguyệt Hoa Biện chưa?" Hồng Vũ Diệp đứng dậy, nhìn Giang Hạo hỏi.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận