Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 218: Nếu Nhìn Nữ Ma Đầu Sẽ Thế Nào

Chương 218: Nếu Nhìn Nữ Ma Đầu Sẽ Thế Nào
Trong sân có cát trắng rơi.
Giang Hạo đứng ở bên cây đào, nhìn thấy Hồng Vũ Diệp ngồi trên ghế gỗ lại nhẹ nhàng kích hoạt một ít trận pháp trong sân, làm cho mặt đất sáng hơn.
Ánh sáng ôn hòa lại yếu ớt, chỉ có thể thấy rõ xung quanh.
Trong gian phòng cũng có trận pháp này, ngoại trừ vị trí khác nhau, kích thước khác nhau.
Cho nên không có cảm giác tối tăm.
Chỉ là Giang Hạo không muốn làm trong sân của mình quá sáng rõ trong đêm.
Dễ bị người có tâm để mắt tới.
"Trận pháp giấu ở dưới cây cỏ?" Hồng Vũ Diệp bình tĩnh nói:
"Ngươi lo ánh sáng quá rõ à?"
"Sân có hoa của tiền bối, cẩn thận một chút dù sao cũng không sai." Giang Hạo vừa trả lời vừa pha trà cho Hồng Vũ Diệp.
Chờ trà pha xong, Hồng Vũ Diệp mới nâng chén trà lên, nhẹ nhàng nhấp một hợp:
"Gần đây không trồng vật kỳ quái gì khác à?"
"Không có." Giang Hạo lắc đầu.
Dù có, hắn cũng sẽ không nói ra, bằng không có lẽ không bảo vệ được cũng nên.
Rất lâu sau, Hồng Vũ Diệp uống xong trà, mới chậm rãi mở miệng:
"Năng lực giấu bảo vật của ngươi còn kém hơn ta tưởng."
Nàng vừa dứt lời, lại liếc nhìn vào trong phòng.
Đó chính là vị trí Giang Hạo giấu kín vòng phụ càn khôn.
Giang Hạo không nói gì về điều này, xem như không có pháp bảo kia.
"Chăm sóc hoa của ta, cẩn thận bốn năm rồi vẫn không thấy có tiến triển gì." Hồng Vũ Diệp đứng dậy, hóa thành một cái bóng đỏ và biến mất tại chỗ.
Chờ Hồng Vũ Diệp rời đi, Giang Hạo mới thở phào nhẹ nhõm.
Không hiểu sao, hắn nhớ tới dáng vẻ của Hồng Vũ Diệp khi đang tắm.
Hắn nhất thời tò mò, nếu khi đó Ngân Nguyệt Hoa Biện không đủ, mình chẳng may nhìn thấy cái gì.
Như vậy, mình có thể gặp phải đãi ngộ không thuộc về mình không?
Hay là sẽ giống như bây giờ,
Chỉ là bị đụng một cái?
Đáng tiếc, loại chuyện như vậy sẽ không có đáp án, trừ khi lại trải qua một lần nữa.
Về phần dáng vẻ Hồng Vũ Diệp giống như ngủ, hắn không đối phương vô ý hay cố tình làm vậy.
Nhưng không liên quan, bởi vì hắn cũng không thể làm gì.
Tất cả phải chờ thực lực vượt qua nàng lại nói.
Bây giờ, hắn cần quan tâm tới Bạch Dạ, lại xem điều kiện cụ thể để trở thành đệ tử thủ tịch thế nào.
Sau này, có lẽ hắn sẽ thử cố gắng.
Khi đó, hắn có thể bình tĩnh ở lại trong Thiên Âm tông.
Về phần uy hiếp khác ở bên ngoài, đương nhiên đã có tông môn tiếp.
Mình cứ ngồi bên cây lớn là được rồi.
Tuy nhiên, bởi vì Thiên Hương Đạo Hoa, người để mắt tới hắn sẽ càng lúc càng nhiều.
Cường giả phía nam bên ngoài đã bắt đầu biết tới, chung quy sẽ phái người tới.
Bọn họ cường thế không được, sau này chắc chắn sẽ phái nội ứng, hy vọng có thêm mấy người như Liễu Tinh Thần tới.
Nhưng đừng giống như hắn là được rồi.
Trải qua lần cướp giật này, Giang Hạo phát hiện người cứng rắn cướp Thiên Hương Đạo Hoa đều sẽ xảy ra chuyện.
"Không biết những người này có tính là cá nhỏ không? Nếu đều như vậy, trưởng lão Bạch Chỉ kia cũng đặc biệt đáng sợ."
Giang Hạo than thở một lúc, lại trở về phòng bắt đầu chế tạo linh phù.
Mãi đến sáng sớm, hắn mới nghe được tiếng con thỏ vội vàng trở về.
Nói bằng hữu trên đường mời nó làm khách ở lại qua đêm.
Giang Hạo hiểu ý cười, biết được nửa đêm con thỏ mới tỉnh lại, đại khái không tìm hiểu rõ đường về.
Dù sao, con sông nhỏ này có rất nhiều nhánh, còn chảy vào con sông khác.
Cho nên, nếu con thỏ chưa quen, cũng chỉ có thể tìm kiếm vị trí của Đoạn Tình nhai trước.
….
Nguy hiểm mà Đan Nguyên nói đã biến mất, Giang Hạo chỉ có thể chờ đợi cuộc gặp mặt sau này.
Đồng thời, xem bao giờ Quỷ Tiên Tử sẽ tìm tới.
Nếu bọn họ đều không nói gì, vậy là tốt nhất.
Hắn phải tiếp tục xử lý Linh Dược viên, tích góp tu vi.
Thuận tiện chế tạo linh phù kiếm linh thạch.
Hai tháng yên ổn trôi qua, Giang Hạo đứng ở trong sân, phát hiện Bàn Đào Thụ lại cao bằng nửa người.
Gần đây, nó mọc càng lúc càng nhanh.
Đáng tiếc, Thiên Hương Đạo Hoa không có tiến triển gì.
Hắn từng giám định qua, vẫn tiếp tục tưới nước là được.
Xem ra, tốc độ sinh trưởng của Thiên Hương Đạo Hoa khá chậm.
Giang Hạo đi tới trước Linh Dược viên, nhìn bảng điều khiển.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Hai mươi bốn 】
【 Tu vi: Nguyên Thần sơ kỳ 】
【 Công pháp: Thiên Âm Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy 】
【 Khí huyết: 63/100 (có thể tu luyện)】
【 Tu vi: 62/100 (có thể tu luyện)】
【 Thần thông: 2/3 (không thể thu được)】
"Hai mươi bốn tuổi."
Giang Hạo hơi xúc động khi nhìn thấy tuổi của mình,.
Hắn còn mơ hồ nhớ năm ấy mình Trúc Cơ là mười chín tuổi.
Bây giờ qua năm năm, hắn là Nguyên Thần sơ kỳ.
Năm nay, nếu thuận lợi, chắc hẳn có thể thăng cấp Nguyên Thần trung kỳ.
Nghĩ tới đây, hắn đột nhiên nhớ tới sư đệ Hàn Minh.
"Không biết Hàn sư đệ thế nào? Bây giờ, hắn đã hai mươi ba tuổi, có lẽ còn một thời gian nữa sẽ đạt tới Trúc Cơ hậu kỳ.
Không biết bao giờ, hắn sẽ tiếp tục tới khiêu chiến."
Có đôi khi, Hàn Minh qua khiêu chiến cũng là một chuyện thú vị.
Lần sau hắn qua, nếu đạt tới Trúc Cơ hậu kỳ, mình sẽ dùng ba chiêu bắt lấy hắn.
Vẫn cứ một đao hai đao, dễ ảnh hưởng với tính tích cực của hắn.
Giang Hạo mỉm cười và rời khỏi sân, đi tới Linh Dược viên.
Trên đường đi, Giang Hạo hỏi thăm tình hình của Lâm Tri.
"Tình hình không tốt." Con thỏ thở dài nói: "Thỏ Gia thỉnh thoảng sẽ đi tìm hắn, ban đầu dạy hắn công phu quyền cước, sau đó phát hiện hắn chỉ biết chịu đòn mới dạy hắn thuật luyện thể.
Học nửa tháng, phát hiện hắn không có thiên phú."
"Sau đó thì sao?" Giang Hạo hỏi.
Hắn chỉ thỉnh thoảng quan tâm một chút, việc chỉ đạo cụ thể đều giao cho con thỏ.
Lúc rảnh rỗi, hắn sẽ qua kiểm tra thành quả của con thỏ, trước mắt con thỏ làm tạm được.
Chính là Lâm Tri bị lừa gạt không biết nam bắc.
May mà không ảnh hưởng với chuyện hắn tu luyện.
"Sau đó, Thỏ Gia hỏi thăm bằng hữu trên đường, quyết định dạy hắn làm sao chịu đòn." Con thỏ lắc cái vòng, nói tiếp:
"Sau đó, hắn chịu đòn đều không bị đánh vào chỗ hiểm."
Giang Hạo gật đầu không nói gì nữa. Con thỏ có rất nhiều bằng hữu trên đường.
Loại nào cũng có.
Tuy nhiên, học chịu đòn thế nào quả thật thích hợp với Lâm Tri, cho đến bây giờ hắn vẫn là Luyện Khí tầng một.
Cũng thường xuyên bị bắt nạt.
Chẳng qua, hắn tu luyện Tinh Nguyệt Luyện Khí Pháp tới giai đoạn thứ hai, chờ đến giai đoạn thứ chín chắc hẳn sẽ đối mặt với Trúc Cơ.
Hắn đã giao công pháp sau này cho con thỏ. Đến lúc đó, con thỏ sẽ đi dạy.
So với Lâm Tri, Sở Xuyên ngược lại càng đánh càng hăng, bây giờ đã sắp đạt tới Luyện Khí tầng ba.
Tốc độ thăng cấp cũng rất nhanh.
Hắn tu luyện đến nay mới một năm rưỡi.
Trên đường đi, Giang Hạo đột nhiên cảm giác phiến đá có khí tức rất nhỏ.
"Xem ra, đã đến lần gặp mặt thứ ba rồi."
Giang Hạo đã đợi rất lâu.
Lần gặp mặt này sớm hơn rất nhiều, chắc là vì Thiên Hương Đạo Hoa.
Chạng vạng tối.
Giang Hạo trở lại nơi ở, lấy phiến đá ra kiểm tra.
Cuộc gặp mặt bắt đầu vào giờ tý đêm nay.
"Phải chuẩn bị sơ qua, để tiện ứng phó với vấn đề của bọn họ."
Bây giờ, hắn phải làm cho đối phương có cảm giác thần bí, mạnh mẽ, quái gở.
Cho nên cũng chuẩn bị đại khái lai lịch, vị trí cùng với mục đích.
Đề phòng đối phương hỏi lại không có cách nào trả lời được.
Giờ tý.
Giang Hạo tiến vào Mật Ngữ Thạch Bản.
Hắn ít nhiều có phần chờ mong phản ứng của tiền bối Đan Nguyên, thuận tiện từ chỗ đối phương xác định xem người tới rốt cuộc đã chết, hay là chạy thoát.
Hoặc là bị bắt sống.
Thiên Âm tông có một khuyết điểm, chính là thích bắt sống.
Theo bọn họ thấy, bắt sống đáng giá.
Không chỉ có thể nhốt vào tháp Vô Pháp Vô Thiên, còn có thể làm cho thế lực của đối phương giao tiền chuộc.
Không có tiền chuộc còn có thể ném vào trong khu mỏ làm lao động miễn phí.
Nói chung, Thiên Âm tông chính là thích ép khô giá trị của con người.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận