Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 221: Thấm Vấn Được Một Thời Gian

Chương 221: Thấm Vấn Được Một Thời Gian
Lãnh Điềm tiên tử cẩn thận lấy một cái hộp ra từ trữ vật pháp bảo.
Sau đó nhẹ nhàng đặt trên mặt bàn, đẩy đến trước mặt Giang Hạo.
"Sư đệ nhìn một chút đi."
Giang Hạo kéo hộp đến trước mặt rồi quan sát.
Là hộp gỗ tương tự như lần trước.
Lúc mở ra, thứ đập vào mắt cũng giống như lần trước.
Phiến đá to bằng tấm bùa, phía trên khắc hoạ phù văn, mới được hé mở.
Điều duy nhất khác biệt với lần trước chính là, hoa văn phía trên khác biệt.
Đại biểu cho hai tấm phù hoàn toàn khác nhau.
Quả nhiên cũng là phù văn truyền thừa như lần trước.
Không do dự nữa, hắn mở giám định.
【 Truyền thừa Thiên Cơ Ẩn Phù: Dùng bút lông dính nước, nửa đêm lúc tâm cảnh không minh, bắt đầu miêu tả nửa phần trên phù văn, có thể thu nạp truyền thừa, lĩnh ngộ Thiên Cơ Ẩn Phù. Vật này chính là bảo vật mà Lãnh Điềm và sư huynh sư tỷ phải trải qua cửu tử nhất sinh mới đoạt được. 】
Thiên Cơ Ẩn Phù?
Giang Hạo kinh ngạc, nhưng mà không có biểu hiện ra ngoài.
Nhưng ngoại trừ tên ra, thì những thứ khác đều giống như với lần giám định trước đó.
Đều là truyền thừa, đều là Lãnh Điềm sư tỷ và sư huynh sư tỷ của nàng trải qua cửu tử nhất sinh mới đoạt được.
Mạng của bọn họ thật lớn.
Đây đã là lần cửu tử nhất sinh thứ hai.
Nhưng truyền thừa thế mà lại xuất hiện liên tiếp, nói rõ đều được phát hiện tại một chỗ.
Như thế xem ra, Lãnh Điềm sư tỷ và sư huynh sư tỷ của nàng đã tìm được một bí cảnh hoặc là động phủ không người biết được.
Giang Hạo không có ý định hỏi về chuyện này.
Đây là nguyên tắc giao dịch căn bản của mọi người.
"Sư đệ cảm thấy thế nào?" Lãnh Điềm tiên tử hỏi dò.
Thứ này rất khó bán, bởi vì căn bản không biết là cái gì.
Giang Hạo từng thu mua một lần, cho nên bọn hắn lập tức nghĩ tới hắn.
Chẳng qua, hơn nửa năm trước tới đây không tìm thấy người, bọn hắn lại ra ngoài rồi trở về, cho nên thứ này đã ở trong tay gần một năm.
Bọn hắn cũng không dám tùy ý đi tìm người mua khác, chỉ có thể để ở đó trước.
Thứ này chỉ cần hơi không cẩn thận thì sẽ dẫn đến lửa thiêu thân.
"Sư tỷ muốn bán như nào?" Giang Hạo thản nhiên nói.
Hắn đúng là muốn vật này.
"Sư đệ muốn ra bao nhiêu?" Lãnh Điềm tiên tử vui vẻ, sau đó bắt đầu xin tăng giá:
"Có thể cao hơn lúc trước một chút không?"
"Ba ngàn?" Giang Hạo thử thăm dò.
Hắn thật ra còn có thể cho giá cao hơn, thế nhưng trước mắt cứ đưa ra ba ngàn đã, hắn cũng không dám tùy tiện tăng lên quá nhiều.
"Thành giao." Lãnh Điềm tiên tử vui vẻ nói.
"Ta có thể sử dụng một chút phù lục để thay thế không?" Giang Hạo hỏi.
"Có thể." Lãnh Điềm đồng ý vô cùng sảng khoái.
"Mười tấm Thập Vạn Thần Kiếm Phù, thay thế bốn trăm?" Giang Hạo lấy phù lục ra, dò hỏi.
"Thập Vạn Thần Kiếm Phù?" Lúc thấy phù lục, Lãnh Điềm không khỏi kinh ngạc:
"Sư đệ đã biết chế tác loại bùa chú này rồi sao? Vậy có Phá Địa Phù và Ngự Lực Phù không?"
"Có." Giang Hạo lần lượt lấy ra ba tấm.
Đây chẳng qua là thành phẩm lúc luyện tập mà thôi.
"Ta muốn ba tấm Ngự Lực Phù, ba tấm Phá Địa Phù cùng với bốn tấm Thập Vạn Thần Kiếm Phù." Lãnh Điềm tiên tử vừa cất phù vừa nói.
Giang Hạo gật đầu, thuận tiện thanh toán 2600 linh thạch.
Giao dịch hoàn thành, Lãnh Điềm tiên tử liền không ở lại.
Cũng không có hỏi thăm tác dụng của nửa tấm phù với Giang Hạo.
Chờ Lãnh Điềm sư tỷ rời đi, Giang Hạo mới quan sát tỉ mỉ tấm phù truyền thừa này.
"Thiên Cơ Ẩn Phù? Không biết có phải là như ta nghĩ hay không, nếu như đúng thì sẽ thuận tiện hơn rất nhiều."
Hiện tại thứ hắn không thể chống cự chính là có người đang nhìn trộm vị trí của hắn, nếu như có thể ẩn nấp thiên cơ thì sẽ không người nào có thể nhìn trộm vị trí.
Lúc ra ngoài sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Còn về giá trị, đương nhiên là vượt xa ba ngàn.
Cho dù hắn có ý ra giá cao thì cũng không thể làm như thế, dù sao cũng phải đề phòng người của Ma Môn một chút.
Trong đêm.
Giang Hạo đứng trước bàn, hít sâu một hơi để cho tâm bình khí tĩnh.
Chờ đến nửa đêm, hắn liền cầm lấy bút lông, dính một chút nước.
Hắn mở thần thông Không Minh Tịnh Tâm ra, sau đó bắt đầu vẽ phù văn theo hoa văn.
Nét bút thuận trượt, như nước chảy mây trôi.
Chỉ trong chốc lát đã hạ xuống một bút cuối cùng.
Quang mang xuất hiện bên trên phiến đá, nó chạm đến bút lông, thuận thế mà tiến vào trong thân thể Giang Hạo.
Ngay sau đó, một đạo kim quang cuồn cuộn xuất hiện ở trong đầu hắn, đang phác hoạ truyền thừa phù văn.
Giang Hạo không cảm thấy kinh ngạc đối với chuyện này, hắn nhìn tất cả rồi cố gắng khua tay ghi lại.
Sau một hồi, tấm phù hoàn chỉnh được hắn ghi lại.
Trong lúc hắn mở mắt, phiến đá truyền thừa trên mặt bàn cũng nát theo.
"Ngày mai phải đi mua tài liệu thử một chút mới được."
Tài liệu của Thiên Cơ Ẩn Phù tương tự với tài liệu Thiên Lý Na Di Phù.
Mặc dù giá cả không ít, thế nhưng cũng không hiếm, với lượng linh thạch còn lại đủ để mua một xấp.
Ngày kế tiếp.
Giang Hạo mua được tài liệu rồi bắt đầu chế phù lúc nửa đêm.
Giống như Thiên Lý Na Di Phù, quá trình chế tác vô cùng dài.
Cũng cực kỳ tiêu hao linh khí.
Nhưng còn lâu mới khoa trương như vậy, cho nên không có tổn thương gì đối với thần thông cả.
Răng rắc.
Trong lúc Giang Hạo sắp đặt bút, lá bùa vỡ nát.
"Thất bại."
Đêm muộn thứ hai, hắn tiếp tục chế tác.
Dùng thực lực của hắn mà chế tác phù này, thất bại là chuyện bình thường.
Răng rắc!
Lá bùa lại bị nát lần nữa.
Bảy ngày liên tiếp, Giang Hạo đều nghênh đón thất bại.
"Tại sao lại thất bại tại bút cuối cùng chứ?"
Trong lúc nhất thời, hắn không tìm thấy nguyên do.
Ngày thứ mười, vẫn thất bại.
Giang Hạo chỉ có thể gom góp linh thạch rồi tiếp tục mua tài liệu.
Một xấp tài liệu bốn trăm, hắn cũng cần gom góp một chút.
Có linh thạch liền tiếp tục, liên tiếp hơn 30 ngày.
Tất cả đều thất bại.
Chuyện này…
Cũng quá khó khăn rồi?
Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể phác hoạ phù văn trong đầu, tiến hành lĩnh hội.
Nhìn xem mấy bút cuối cùng, hắn cảm giác có chút không đúng, luôn cảm giác có chút dư thừa, hắn cũng là thất bại vào thời điểm cuối cùng.
"Chẳng lẽ là ta nhớ lầm, không cần mấy bút này?"
"Không có khả năng, ta không nhớ sai. Là truyền thừa sai sao?"
Nghĩ tới đây, Giang Hạo quyết định thử một lần nữa.
Khi hắn đến mấy bút cuối cùng liền không tiếp tục nữa, mà là thu bút.
Nhưng trong nháy mắt này, hắn thấy phù văn sáng lên, trong bóng tối bỗng có một loại cảm giác hiểu ra xuất hiện, cần thêm một bút để quyết định thời gian.
Cuối cùng hắn lựa chọn nhẹ nhàng phác hoạ một chút.
Không bao lâu sau, phù văn sáng lên.
Phù thành.
"Thì ra là thế, bút cuối cùng cần xác định thời gian."
"Giám định."
Sau khi xem xét một lát, Giang Hạo liền bắt đầu giám định cụ thể.
【 Thiên Cơ Ẩn Phù: Có thể che lấp Thiên Cơ bản thân một ngày, có tác dụng phụ, trong một ngày không thể dùng cùng biện pháp để tiếp tục che đậy Thiên Cơ. Dùng một sợi linh khí hoặc là máu tươi là có thể trực tiếp mở ra. 】
Đúng là có khả năng che đậy Thiên Cơ, thế nhưng tác hại này khiến cho Giang Hạo có chút để ý.
Đêm tiếp theo.
Hắn lại bắt đầu chế phù lần nữa, lần này hắn lưu lại hai bút cuối cùng.
Phù thành.
Giám định lần nữa.
【 Thiên Cơ Ẩn Phù: Có thể che lấp Thiên Cơ của bản thân hai ngày, có tác dụng phụ, trong hai ngày không thể dùng cùng biện pháp để tiếp tục che đậy Thiên Cơ. Một sợi linh khí hoặc là máu tươi là có thể trực tiếp mở ra. 】
"Có tác dụng mấy ngày, thì sẽ có tác dụng phụ mấy ngày sao?"
"Xem ra chỉ có thể dùng tại thời khắc khẩn cấp."
Mặc dù tai hại không nhỏ, nhưng ít nhiều cũng có khả năng che đậy Thiên Cơ một quãng thời gian.
Có khả năng ra ngoài tạm thời.
"Nhưng nếu như thật sự muốn ra ngoài thì nên hỏi qua Liễu Tinh Thần một chút, xem Chấp Pháp Đường có quan sát Thiên Cơ của người đang bị theo dõi hay không."
Không có thì còn tốt, có mà tự tiện rời đi sẽ dễ xảy ra vấn đề.
——
Bách Hoa Hồ.
Trong trăm khóm hoa có một đạo thân ảnh màu đỏ đoan trang ưu nhã, dung mạo nàng khiến cho trăm hoa phải tự ti mặc cảm.
"Chưởng giáo." Bạch Chỉ hạ xuống phía sau lưng nàng, cung kính nói:
"Thấm vấn được một thời gian rồi."
Hồng Vũ Diệp đi ra khỏi bụi hoa, ngồi xuống ghế đá trong đình, bình tĩnh nói:
"Nói kết quả đi."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận