Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 235: Tụ Hội Lần Sau Có Khả Năng Vừa Thần Bí Vừa Mạnh Mẽ

Chương 235: Tụ Hội Lần Sau Có Khả Năng Vừa Thần Bí Vừa Mạnh Mẽ
Công kích đột nhiên xuất hiện, khiến cho Giao Long vừa sợ vừa giận.
Nó nổi giận gầm lên một tiếng, liền muốn công kích nhân loại bên cạnh.
Một Nguyên Thần mà cũng dám càn rỡ như vậy?
Với tu vi này, ngay cả long lân của nó còn không phá nổi nữa là.
Trong nháy mắt, lực lượng của nó phun trào, long lân toàn thân tràn đầy lực lượng.
Phòng ngự phóng đại trong nháy mắt.
Cho dù tu vi của nó rơi xuống tận đây, cũng tuyệt đối không thể để Nguyên Thần bắt nạt được.
Một tiếng long ngâm vang lên.
Nó bắt đầu phản công.
Chẳng qua là trong nháy mắt, nó cảm giác bên trong tinh thần có một ngọn núi trấn áp tới.
Thần thông, Thần Uy.
Giao Long hừ lạnh, không quản là uy áp tinh thần gì, như này mà cũng dám hiển uy ở trước mặt nó sao?
Long Hồn chấn động, trong nháy mắt phá vỡ tất cả.
Cùng lúc đó, một đạo Nguyệt Hoa hiện ra trước mắt nó, một thanh Thiên Đao chém xuống.
Oanh!
Thiên Đao và va chạm với long lân.
Răng rắc!
Trong sự kinh ngạc của Giao Long, vảy dần bị phá, đao đâm vào thân rồng ba phần.
Chẳng qua là ánh đao của Nguyệt Hoa cũng không dừng lại, khí thế cường đại, muốn phân nó thành hai.
Tử khí phun trào theo, phá hư tất cả thân thể.
Giao Long cảm nhận được khí tức tử vong từ bên trong hoảng sợ.
Nó không do dự nữa, Long Hồn ly thể.
Trảm Nguyệt hạ xuống, Giang Hạo lại nâng Thiên Đao, Trấn Sơn che giấu trong cổ tay hiện ra.
Muốn chém giết Giao Long một cách triệt để.
Chẳng qua là đao còn chưa hạ xuống, một cái bóng mờ đã thoát đi từ trên người Giao Long.
Long Hồn.
Giang Hạo thay đổi hướng đao, trực tiếp trảm vào Long Hồn.
Keng!
Một màn sáng bảo vệ Long Hồn, đồng thời còn công kích đến phía sau lưng Giang Hạo.
Là Long Hồn muốn kiềm chế Trấn Sơn của hắn.
Nhưng mà Giang Hạo bỏ qua công kích sau lưng, nắm chặt Thiên Đao, chém xuống.
Ầm!
Màn sáng bị phá vỡ, Trấn Sơn xẹt qua Long Hồn, đánh cho trọng thương.
Mà công kích phía sau lưng Giang Hạo cũng lao đến trong chớp mắt, Cửu Thiên Hộ Giáp tự động hộ chủ.
Oanh một tiếng, lực lượng cường đại thẩm thấu qua hộ giáp, đánh vào lưng của hắn.
May mà uy lực không lớn.
Sau đó, Giang Hạo nhìn về phía Long Hồn đang muốn thoát đi, vươn tay vận chuyển thuật pháp.
Chưởng Trung Càn Khôn.
Tử khí cuồn cuộn, nhanh chóng bắt lấy Long Hồn đang trọng thương.
Sau đó thu về.
Giang Hạo đứng giữa không trung, hạt châu tử khí rơi vào trong lòng bàn tay của hắn.
Bên trong chính là tàn hồn của Giao Long.
Mà thân thể của nó thì rơi ầm ầm trên mặt nước.
Bởi vì có máu tươi tràn ra, vì tránh cho người ở hạ nguồn nghi ngờ, hắn lại sử dụng Chưởng Trung Càn Khôn phong ấn thi thể Giao Long lại.
"Nhân loại, đây là thần thông gì?"
Tàn hồn Giao Long có chút e ngại.
Lúc này, Giang Hạo đã cất Thiên Đao, tay trái cầm tàn hồn Giao Long, tay phải cầm thi thể Giao Long.
Sau khi do dự một chút, hắn quyết định giám định tàn hồn của Giao Long.
【 Tàn hồn Giao Long: Hồn phách vừa mới thoát khỏi thể xác Giao Long, bị cường địch truy sát, thân trúng nguyền rủa, thực lực mười không còn một, bây giờ lại bị ngươi đánh giết, như ngọn nến tàn trong gió. Bởi vì phát hiện ra long khí, cho là có cơ duyên ở đây, cố trốn ở trong sông Hoàng Sa muốn cướp đoạt cơ duyên, có thể bị nhìn trộm vị trí bất cứ lúc nào. 】
"Hả?"
Kết quả giám định khiến cho Giang Hạo ngoài ý muốn, hắn luôn cảm thấy đã gặp qua ở đâu đó.
Nhưng qua một lát, hắn nhớ tới chuyện Quỷ Tiên Tử oán trách.
Vẫn luôn nói Giao Long lại chạy trốn.
Sau đó, hắn nhìn về phía Giao Long "Thực lực mười không còn một", nói cách khác lúc Giao Long ở kỳ toàn thịnh, thực lực của nó vượt xa Nguyên Thần.
Hơn nữa Giao Long có tu vi như này, trước mặt "Quỷ" lại chỉ có cách chạy trốn.
Như thế có thể xác định, mấy người bên trong Thạch Bản tuyệt không phải hạng người bình thường.
Bị long khí hấp dẫn tới đây, xem ra Tiểu Li cũng không phải là hoàn toàn không có tác dụng.
Hắn không suy nghĩ nữa, hắn nhìn chằm chằm vào tàn hồn của Giao Long rồi nói:
"Người truy đuổi ngươi là ai?"
"Ngươi, đang nói cái gì?" Giao Long ra vẻ mờ mịt.
"Thân trúng nguyền rủa, bị một nữ tử truy sát, mấy lần đều là dựa vào thiên phú ẩn giấu thiên cơ để chạy thoát." Giang Hạo bình tĩnh lạnh lùng nói:
"Hiện tại biết ta đang nói gì chưa?"
Nghe Giang Hạo nói xong, trên gương mặt của tàn hồn Giao Long chứa đầy kinh ngạc, nó không cách nào tưởng tượng nổi, tại sao đối phương lại biết được những thứ này.
"Ta, ta không biết nàng là ai, chỉ là đột nhiên quấy rầy nàng, liền bị truy sát. Khi đó, nàng đang ở trong một bí cảnh, nàng có lẽ đã cho rằng ta nhìn thấy đồ vật gì cao minh của nàng, cho nên mới truy sát ta cả một đường." Giao Long có chút tức giận, nói:
"Nếu không phải vì nàng, ta đã có khả năng hóa rồng rồi."
"Vậy sao?" Giang Hạo nhìn đối phương, thở dài nói:
"Còn có gì muốn nói không?"
"Ta có khả năng mang ngươi đi tìm chỗ kia, cũng có thể nhận ngươi làm chủ nhân. Ta có tiềm chất hóa rồng, có thể làm rất nhiều chuyện vì ngươi." Giao Long vội vàng nói.
"Cũng tốt." Giang Hạo gật đầu.
Trong lúc đối phương mừng rỡ, lưỡi đao Trảm Nguyệt bỗng xuất hiện trên tay của hắn.
Bắt đầu đánh về phía tàn hồn của Giao Long.
Chỉ trong chốc lát, Giao Long bị Trảm Nguyệt dọn dẹp sạch sẽ.
Sau đó, hắn bóp một cái, tất cả đều hóa thành tro tàn ở trong lòng bàn tay của hắn.
"Đáng tiếc ngươi quá mạnh, dùng tu vi cùng với hiểu biết của ta, không thể khống chế nổi ngươi, chỉ có thể ủy khuất cho ngươi."
Tàn hồn của Giao Long đã bị giết, còn lại thi thể Giao Long.
Theo lời nói của Quỷ Tiên Tử, Giao Long đã nuốt đồ của nàng.
Nói cách khác, trong thân thể của Giao Long nhất định có bảo vật.
Đây cũng là lý do Giang Hạo giết Giao Long, bởi vì lời nói của nó không khớp với Quỷ Tiên Tử.
Trong hai người, hắn lựa chọn tin tưởng Quỷ Tiên Tử.
Không tại sao cả, chỉ là bởi vì tin tưởng đối phương sẽ không gặp nguy hiểm gì.
Vẫn nên nhanh chóng giết Giao Long mới thỏa đáng.
Sau khi do dự một chút, Giang Hạo tăng cường phong ấn.
Sau đó ném về phía mặt sông.
Đông!
Phong ấn trực tiếp rơi vào đáy sông, xuống mười mét dưới đất.
"Như này là được rồi."
Hắn không dám đụng vào đồ vật bên trong, bởi vì không biết liệu có thể bị nhìn trộm thiên cơ hay không.
Một khi bị nhìn trộm sẽ gặp phiền toái lớn.
Không bằng cứ từ bỏ như vậy.
Làm xong chuyện này, Giang Hạo mới trở lại trên bờ.
Lúc này Tiểu Li còn ôm cá lớn của nàng, thuận tiện cầm lấy vòng vàng rồi xoa xoa.
Thấy Giang Hạo tới, nàng mới giật mình vui vẻ nói:
"Giang sư huynh."
Nhìn đối phương không thèm để ý đến Giao Long chút nào, Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, nhưng mà hắn cũng không nói thêm gì, chỉ là bình tĩnh nói:
"Về nhà ngươi thôi."
"Được, ta bắt được cá, đến lúc đó cho sư huynh và mấy người A Bà ăn." Tiểu Li cười nói:
"Mấy người A Bà gần đây luôn hỏi về ngươi, giống như hi vọng ngươi tới làm khách. Trình sư huynh nói ngươi đang trên đường tới, quả nhiên là thật."
Giang Hạo chỉ là gật đầu.
"Con thỏ đâu? Con thỏ sao lại không tới?" Tiểu Li tìm phải tìm trái, hỏi.
"Nó giữ nhà." Giang Hạo đáp lại đơn giản.
Tiểu Li "Ồ" một tiếng rồi đi trước dẫn đường, vừa đi vừa nhún nhảy, vô cùng vui vẻ.
Trên đường đi, Giang Hạo lấy Mật Ngữ Thạch Bản ra quan sát, phát hiện Quỷ Tiên Tử còn đang tìm hắn.
Dường như muốn xác định vị trí thật của Giao Long.
Giang Hạo mỉm cười, cất Thạch Bản, hắn không có ý sẽ thông báo tình huống cho đối phương vào lúc này.
Không vội, chờ đến lần tụ hội sau, lại hời hợt nói ra.
Vào lúc đối phương thông báo, mình đã hoàn thành nhiệm vụ từ sớm.
Có thể kích thích một chút đến người ở chỗ này.
Như này hắn sẽ có một chút cảm giác thần bí, mà trên thi thể Giao Long chỉ có một đao của hắn.
Chưa nói tới có bao nhiêu lợi hại, nhưng mà đối phương cũng không có cách nào nhìn ra thực lực cụ thể.
Nhưng có Chưởng Trung Càn Khôn làm phụ, ít nhiều đều có cảm giác mạnh mẽ.
Như thế, hắn sẽ có thể ngồi vững vàng trong vị trí tụ hội.
Cũng có thể thuận lợi tiến hành nằm vùng.
Lần này ra ngoài, đúng là lựa chọn chính xác.
Mặc dù chỉ là xuất phát từ lòng tốt nhất thời, nhưng thu hoạch được không ít.
"A Công, A Bà, ta trở về, các ngươi nhìn xem ta mang ai trở về này." Vừa mới đến sân nhỏ, Tiểu Li đã hô lớn vào bên trong nhà.
Vô cùng vui vẻ.
Nhìn nụ cười của đối phương, trong lòng của Giang Hạo khẽ thở dài một cái.
Tiểu Li dường như cũng không phát hiện ra có cái gì không đúng, có lẽ dưới cái nhìn của nàng, cuộc sống sau này đều là như thế này.
Ở tông môn một khoảng thời gian, sau đó lại trở về bồi A Công A Bà.
Nàng không biết...
Ngày tháng như này sắp chấm dứt rồi.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận