Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 243: Lâm Tri Sắp Bị Trục Xuất Khỏi Tông Môn.

Chương 243: Lâm Tri Sắp Bị Trục Xuất Khỏi Tông Môn.
"A a a a~ "
"Lăn trở lại cho ta, ngươi lăn trở lại cho ta."
"Đứng lại!"
Trong phòng giam, Trang Vu Chân điên cuồng giãy dụa, giống như nhận phải kích thích lớn.
Sau khi Giang Hạo nói xong hai chữ kia, liền thấy đối phương giống như là bị điên.
Sau đó hắn liền quay đầu rời đi.
Thật ra cho dù đối phương tỉnh táo lại, hắn cũng muốn rời khỏi.
Bởi vì không thể trò chuyện quá nhiều.
Một khi trò chuyện thì sẽ mất đi cảm giác thần bí.
Khoảng thời gian khó khăn nhất của một người chính là khoảng thời gian ngờ vực.
Không biết mới khiến cho người ta khó mà bình tĩnh nổi.
Một khi biết được cụ thể thì sẽ bình tĩnh trở lại.
Giống như Trang Vu Chân hiện tại, hắn không biết mình đã bại lộ bao nhiêu.
Cũng không biết Giang Hạo rốt cuộc đã biết được bao nhiêu, cho nên hắn sẽ đoán, sẽ lo lắng.
Đây là thời gian thống khổ, tảng đá treo trên đầu sẽ không thể nào buông xuống được.
"Gọi hắn tới cho ta!!! Ta nói, ta đều nói, ta muốn gặp hắn."
Lúc này nữ tử áo bào đen xuất hiện lần nữa, nói lời giống như lúc trước: "Thành ý đâu?"
"Không thấy hắn ta sẽ không nói, để hắn đến đây, ta sẽ nói hết." Trang Vu Chân đã không còn tin đối phương nữa.
Nữ tử áo bào đen do dự một chút, sau đó lui ra ngoài.
"Ta không vội, hi vọng ngươi cũng không vội."
"Kỹ nữ, ngươi nhớ kỹ cho ta."
Trang Vu Chân điên cuồng giãy dụa.
Hắn sắp bị những người này làm cho tức điên rồi.
Ba!
Đột nhiên một cái roi quất vào mặt hắn.
Khiến cho hắn đang phát cuồng bỗng ngây người.
Sau đó roi lại quất tới lần nữa.
Ba!
Ba!
"Ngươi chỉ có chút khí lực này? Có gan thì ngươi cứ trực tiếp giết ta. Kỹ nữ!"
Nữ tử áo bào đen chậm rãi quất một trăm roi trong tiếng chửi rủa của Trang Vu Chân.
Lúc này, nàng mới lui ra ngoài.
Lúc này, miệng của Trang Vu Chân đã nát.
"…"
——
Sau khi rời khỏi Vô Pháp Vô Thiên Tháp, Giang Hạo cảm thấy mình không thể trở lại.
Lần này nói cho Trang Vu Chân hai chữ ‘Thi tâm’, đã là ranh giới cuối cùng.
Bởi vì chuyện phía sau đã không còn nằm trong sự khống chế của hắn.
Lại gặp đối phương cũng không có lợi thế gì cả, cũng không có cách nào chấn nhiếp hắn cả.
Làm vậy sẽ bị hoài nghi không còn biện pháp nào.
Kéo dài mới là tốt nhất.
Trừ khi thật đạt được Thi Tâm, nếu không thì sẽ gặp phải chuyện xấu.
Nhưng mà chuyện khiến cho người ta ngoài ý muốn chính là, Trang Vu Chân thế mà lại ngạc nhiên khi biết Thiên Âm Tông là Ma Môn.
Nói như là đối phương là Tiên Môn vậy.
Không nói đến những mặt khác của Thi Thần Tông, chỉ nói về Thu Giải đoạt xá phân thân thôi, đã không có khả năng là danh môn chính phái rồi.
Làm như thế sẽ hạn chế rất lớn đến sự phát triển của tông môn.
Cho dù có một số người nguyện ý tuân thủ pháp lệnh nghiêm ngặt của tông môn, nhưng mà phần lớn đều sẽ không muốn bị trói buộc như này.
Dù sao thì phân thân cực kỳ quan trọng đối với bọn họ.
Một khi bộ phận người này tụ hợp lại, Thi Thần Tông sẽ chia ra thành hai phái chính tà.
Một phái bảo thủ, một phái sa đọa.
"Cảm thấy khả năng này không cao."
Trong tu chân giới, người chết dưới tay đồng môn dù là Ma môn hay là Tiên môn thì đều không ít.
Người Thi Thần Tông không đến mức cổ hủ như thế, cho nên hạn chế đoạt xá sẽ không quá lớn.
Nhưng nếu như bọn hắn không xung đột cùng Tiên Môn, không nhằm vào người bình thường.
Có lẽ cũng có thể tính là Tiên Môn.
Thiên Âm Tông được xưng là Ma Môn, một là không thèm để ý đến người bình thường.
Giết được là giết, đoạt được liền đoạt.
Đương nhiên, phần lớn người tu chân đều là như thế.
Giết được sẽ giết.
Hai là dùng bất cứ thủ đoạn nào.
Luyện khí, chế phù, luyện đan, vì thành công mà có thể làm bất cứ chuyện gì.
Nhất là lúc nghèo.
Chuyện này ít khi xảy ra với người giàu có.
Nhưng mà đôi lúc vẫn sẽ xảy ra, chuyện cướp người đều là chuyện thường niên.
Phần lớn người bình thường tại Linh Dược Viên đều là như thế.
Giang Hạo trở lại sân nhỏ, liền bắt đầu lĩnh hội Vô Danh Bí Tịch.
Gần đây hắn lĩnh hội đến bình cảnh.
Hắn muốn mau chóng nâng cao một bước.
Mấy tháng sau, phải vừa kiếm linh thạch vừa tìm hiểu chỗ ở của Bạch Dạ mới được.
Để tiện nguyền rủa.
Đối phương khởi xướng khiêu chiến nhanh như vậy đúng là khiến cho người ta bất ngờ.
Chẳng trách mình gần đây không phải tiếp nhận bất cứ thuật pháp gì, thì ra là hắn không rảnh bận tâm.
Lại qua bảy ngày.
Giang Hạo để Vô Danh Bí Tịch trong tay xuống, cảm thấy mình lại tiến thêm được một cấp.
Cảm thấy càng linh mẫn, thế giới trong mắt cũng xuất hiện chút thay đổi.
Nhìn thấy được nhiều thứ hơn, vận chuyển khí tức, hơi thở Nguyên Thần.
Đều có thể phát hiện ra một ít.
Càng lĩnh ngộ, hắn càng cảm thấy Hồng Vũ Diệp nhìn hắn, thật giống lúc hắn cởi sạch quần áo.
Nhưng mà càng hiểu ra, hắn lại giấu kín càng sâu.
Đột nhiên hắn nghĩ tới một khả năng.
"Nếu như học đến cuối Vô Danh Bí Tịch, liệu có phải sẽ có thể ẩn nấp được thiê” cơ hay không?"
Trước mắt thì khí tức, tinh thần, thần thông đều có thể phát hiện và ẩn nấp.
Nói không chừng trong tương lai có thể nhìn thấy thiên cơ, một khi có thể thấy thì sẽ có thể ẩn nấp.
Nhưng cần phải tìm hiểu đến trạng thái kia mới có thể xác định cụ thể được, hoặc là đi hỏi thăm Hồng Vũ Diệp.
"Cũng đã nửa tháng rồi, đám con thỏ vẫn còn chưa trở lại sao?"
Đám con thỏ không trở về, rất nhiều chuyện đều gặp trở ngại.
Nhất là bên phía Sở Xuyên.
Hiện tại cũng chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.
——
Bạch Nguyệt Hồ.
Triệu Khuynh Tuyết chạy vào từ bên ngoài.
Nàng đi đến trước mặt Chu Thiền, có chút khẩn trương nói:
"Sư tỷ, có thể hỏi ngươi một chuyện không?"
"Chuyện gì?" Chu Thiền tò mò hỏi.
"Tông môn có phải là có quy định, nếu như đệ tử ngoại môn nhập môn ba năm mà vẫn dừng lại tại Luyện Khí tầng một thì sẽ bị trục xuất khỏi tông môn hay không?" Triệu Khuynh Tuyết nói với vẻ nghiêm túc.
"Hình như là có chuyện như vậy, thế nhưng có rất ít người như này. Ta cũng không quá chắc chắn." Chu Thiền lúng túng nói.
Đừng nói là Bạch Nguyệt Hồ không có loại người này, chỗ khác cũng không có.
Làm sao có thể có người ba năm mà vẫn còn dừng lại tại Luyện Khí tầng một được chứ.
Chỉ cần có thể nhập môn, dù thiên phú có kém thì cũng không thể kém đến mức như vậy được.
"Lâm Tri vẫn còn ở Luyện Khí tầng một." Triệu Khuynh Tuyết nói.
Ngạch ~
Chu Thiền có chút bất đắc dĩ, nói:
"Theo lý thuyết thì không có khả năng, có lẽ hắn thật sự không thích hợp với tu luyện."
"Sư tỷ, ngươi có biện pháp giữ hắn lại không?" Triệu Khuynh Tuyết cầu xin.
"Ta cũng không biết, ta cũng không biết là người nào trông coi chuyện này." Chu Thiền không tiện nói chuyện, sau đó nàng lại nói:
"Ta mang ngươi đi hỏi Thiên Nhứ Trưởng lão một chút."
Giây lát.
Trước sân nhỏ của Thiên Nhứ Trưởng lão, Chu Thiền thỉnh giáo chuyện ngoại môn.
"Nhập môn ba năm mà vẫn Luyện Khí tầng một? Giữ loại đệ tử này lại không phải là tự mình chuốc lấy cực khổ sao?" Thiên Nhứ Trưởng lão kinh ngạc nói.
Triệu Khuynh Tuyết cúi đầu, không dám nhiều lời.
"Trưởng lão, ngài nói xem có biện pháp nào hay không đi." Chu Thiền chắp tay trước ngực, thỉnh cầu nói.
"Đi ngoại môn Đoạn Tình Nhai chào hỏi là được, có thể giữ người lại thêm một năm. Nếu như trong một năm này có thể tấn thăng Luyện Khí tầng hai thì tốt.
Nếu như vẫn không có cách nào tấn thăng, vậy thì phải đi tìm Nhai chủ của Đoạn Tình Nhai. Hắn đồng ý thì không có bất cứ vấn đề gì, các mạch khác cũng không xen vào." Thiên Nhứ Trưởng lão nói.
"Ta sẽ đi giúp hắn ở lại một năm?" Chu Thiền thử hỏi.
"Nhớ đưa một hai khối linh thạch." Thiên Nhứ Trưởng lão nhắc nhở.
"Thì ra là thế, đa tạ Thiên Nhứ Trưởng lão." Chu Thiền cười nói cảm ơn.
Sau đó, nàng liền mang theo Triệu Khuynh Tuyết rời đi.
Thiên Nhứ Trưởng lão chỉ là lắc đầu, không còn quan tâm nữa.
Sau khi rời khỏi đây, Triệu Khuynh Tuyết cảm kích nói:
"Đa tạ sư tỷ."
"Không có việc gì, đến lúc đó ta sẽ nói với người bên kia một chút, hiện tại mới tháng tám, đang còn nửa năm." Chu Thiền lắc đầu biểu thị không cần ngại, chợt suy nghĩ một chút rồi nói:
"Nếu như năm thứ tư mà không thể tấn thăng Luyện Khí tầng hai, ta cũng không có biện pháp. Nhai chủ Đoạn Tình Nhai là người chấp chưởng mười hai chủ mạch, giống như sư phụ. Mấy đệ tử như chúng ta đều không thể gặp được hắn, chứ đừng nói đến chuyện xin giúp đỡ."
Triệu Khuynh Tuyết gật đầu, phía sau đành phải xem chính Lâm Tri rồi.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận