Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 244: Sao Ngươi Lại Lấy Oán Trả Ơn

Chương 244: Sao Ngươi Lại Lấy Oán Trả Ơn
Tại Đoạn Tình Nhai, chỉ cần Giang Hạo không ra ngoài.
Phần lớn đều có thể sống những tháng ngày yên tĩnh.
Sau khi trở về từ Vô Pháp Vô Thiên Tháp, hắn vẫn luôn bận rộn chuyện của mình.
Trong lúc đó, hắn muốn thử lĩnh hội thức thứ tư của Thiên Đao, chẳng qua là vẫn luôn không thể lĩnh hội.
Dường như là do Nguyên Thần không đủ mạnh.
Chuyện này khiến cho hắn chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.
Có lẽ Nguyên Thần hậu kỳ sẽ được.
Một một thức của Thiên Đao Thất Thức đều vô cùng mạnh, càng về sau thì yêu cầu lại càng cao.
Nhưng mà ba thức đầu cũng miễn cưỡng đủ dùng.
Chẳng qua là hắn không nắm giữ được bao nhiêu thuật pháp cả.
Thuật pháp bên trong Hồng Mông Tâm Kinh lại yêu cầu càng cao hơn.
Sau khi học Chưởng Trung Càn Khôn, phải chờ đến cảnh giới tiếp theo mới có thể học tập loại thuật pháp thứ hai.
Nhưng mà mỗi một loại thuật pháp đều không đơn giản, có thể nhìn ra điểm này từ Chưởng Trung Càn Khôn.
Hiện tại chỉ có thể hi vọng vào thần thông.
Lại qua nửa tháng.
Bây giờ đã là giữa tháng tám.
Mấy người Tiểu Li bọn đã ra ngoài hai tháng, không biết tại sao vẫn còn chưa về.
Hắn không lo lắng bọn hắn sẽ gặp phải nguy hiểm gì, chỉ là bởi vì nhị lão, hắn lo lắng Tiểu Li không chịu rời khỏi chỗ kia.
Cho dù đó là nhà của A Công A Bà nàng, nhưng sau khi nàng rời đi, cái nhà này sẽ không còn bất kỳ ai.
Cũng chẳng là gì nữa.
Trong khoảng thời gian này, hắn đi tìm Sở Xuyên hai lần, Lâm Tri một lần.
Sở Xuyên vẫn luôn hết sức ổn định, lần trước biết được nhược điểm của mình, hắn đã bổ sung một chút.
Thế nhưng hắn lại lựa chọn từ bỏ một số thứ, muốn dùng toàn lực để tăng cao tu vi.
Là muốn tiến vào Trúc Cơ rồi đi Minh Nguyệt Tông.
Giang Hạo nói cho hắn biết, dù cho là Trúc Cơ thì cũng không thể nào là đối thủ của Tiểu Tiệp.
Sở Xuyên không thèm để ý, Tiểu Tiệp Trúc Cơ cũng không cần lo lắng.
Sau này, hắn cũng có thể tu luyện thật tốt.
Chẳng qua là trong lòng hắn đang còn phân vân, không biết có nên làm ma đầu hay không.
Giang Hạo không nói thêm gì đối với chuyện này.
Có làm hay không là lựa chọn của Sở Xuyên, đừng liên luỵ đến hắn là được.
Mà so sánh với Sở Xuyên có mục tiêu, Lâm Tri lại kém hơn rất nhiều.
Hắn hiện tại đúng như con thỏ nói, rất hay bị đánh.
Hắn đã luyện tập Tinh Nguyệt Luyện Khí Pháp đến giai đoạn thứ ba, hấp thu lực lượng Nhật Nguyệt Tinh Thần cũng nhanh hơn một chút.
Nhưng bởi vì Tinh Thần Hạo Nguyệt Châu, nếu không đến Trúc Cơ thì Lâm Tri sẽ không thể tấn thăng.
Cho nên phải đợi rất nhiều năm tại Luyện Khí tầng một.
Những năm này sẽ rất khó khăn đối với hắn.
Giang Hạo hỏi hắn một vấn đề, có muốn tiếp tục ở lại đây hay không.
Lâm Tri trả lời là muốn.
Như thế Giang Hạo liền chỉ đạo cho hắn tu luyện.
Sau đó, hắn cũng không còn quan tâm đến đối phương nữa.
Cứ chịu đựng, sẽ có một ngày có quả ngọt.
Câu nói này hắn không chỉ nói với Lâm Tri, mà là muốn thông báo cho con thỏ.
Dù sao trong khoảng thời gian này, đều là con thỏ dẫn dắt hắn.
Thật ra muốn nhẫn nhịn đến ngày đó cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Có lẽ là năm năm, có lẽ là mười năm, thậm chí là hai mươi năm.
Luyện Khí tầng một nhiều năm như vậy cũng không dễ sống tại tông môn.
Linh Dược Viên.
Giang Hạo vào linh điền, bọt khí xung quanh liền dung hợp vào thân thể hắn.
【 Lực lượng + 1】
【 Linh Kiếm + 1】
【 Tinh thần + 1】
【 Sức chịu đựng + 1】
Số lượng màu trắng và màu xanh lá không ít.
Điều đáng tiếc duy nhất chính là, không có một cái màu lam nào.
Vừa mới tiến vào, Giang Hạo liền thấy một thiếu nữ cuống quýt chạy tới.
"Tiên, tiên trưởng, đã xảy ra chuyện."
Thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi, tướng mạo thanh tú, Giang Hạo suy tư một lát cũng không thể nhớ ra đối phương đến đây vào lúc nào.
Có lẽ là dáng vẻ lúc đến khác biệt với bây giờ.
"Chuyện gì?" Hắn bình tĩnh nói.
"Có linh dược đang khô héo." Thiếu nữ chỉ về phía nơi xa, nói.
Lông mày Giang Hạo cau lại, vội vàng đi qua xem xét tình huống.
Tại linh điền, một thiếu niên hoảng sợ nhìn Giang Hạo, quỳ trên mặt đất, run rẩy nói:
"Tiểu nhân, tiểu nhân tới đây đã thấy vậy rồi, cũng không làm cái gì cả."
"Không sao cả, lui qua một bên đi." Giang Hạo nói.
Nếu như là đối phương sai, trừng phạt tuyệt đối không thể ít.
Nếu không phải thì cũng không cần thiết phải làm khó.
Nghe giọng nói bình tĩnh của Giang Hạo, thiếu niên cảm thấy kinh ngạc.
Hắn vốn cho rằng mình sắp đối mặt với trừng phạt tàn khốc, không ngờ lại hời hợt cho qua.
Hắn được chuyển tới từ Linh Dược Viên khác, trước đó từng thấy đồng hương bị bắt và đánh chết tươi.
Giang Hạo quan sát linh dược trước mắt.
Đây là một gốc cây giải độc, hiện tại có chút khô héo.
Qua một lúc, hắn liền xác định được là bị khí tức bên ngoài ảnh hưởng.
Hắn xem xét đất đai, đúng là xuất hiện một chút thay đổi.
Sau khi kiểm tra trái phải một hồi, hắn đưa mắt nhìn về phía Thi Giới Hoa cách đó không xa.
Xem ra là bị Thi Giới Hoa ảnh hưởng.
"Các ngươi đi làm việc đi, tạm thời chớ tới gần bên này." Giang Hạo nói với thiếu nam thiếu nữ bên cạnh.
"Vâng." Hai người cùng nhau đáp lời.
Vị thiếu niên kia vẫn là không dám tin.
Vậy mà lại không hỏi nhiều một câu, cứ như vậy mà cho qua.
Lúc này Giang Hạo đẩy linh khí xuống mặt đất, truyền khí tức thông qua đất đai.
Phòng ngừa việc Thi Giới Hoa gây ảnh hưởng đến linh điền.
Hắn đi đến trước Thi Giới Hoa, hắn thi triển thần thông giám định.
【 Thi Giới Hoa: Thi Giới Hoa vừa mới nảy mầm sẽ kéo dài gốc rễ, tạo thành ảnh hưởng to lớn đối với linh vật xung quanh, nên cấy ghép nó đến một mảnh đất trống, nó sẽ trưởng thành vô cùng nhanh. Lúc cấy ghép lúc tốt nhất nên đổ chút thú huyết vào, có thể phòng ngừa nó khô héo. Sau khi kết quả có thể mở ra cánh cửa tử vong, thông đến lãnh thổ đặc thù. 】
Nhìn hoa lá lộ ra màu đen kịt, Giang Hạo có chút bất đắc dĩ.
Thì ra là cần phải trồng ở chỗ không có thực vật khác.
Phạm vi một mẫu.
Giang Hạo quan sát Linh Dược Viên, cũng không có chỗ như này.
Xem ra cần phải trồng ở ngoài.
Hắn không thể quyết định loại chuyện này, chỉ có thể tìm những sư huynh sư tỷ khác, hoặc là hỏi thăm sư phụ.
Nhưng mà chỗ này của hắn có vấn đề, các Linh Dược Viên khác nhất định cũng có vấn đề.
"Có lẽ có khả năng mượn cơ hội này để tiến vào Bách Cốt Lâm."
Giang Hạo cũng không phải là muốn giúp đối phương cấy ghép Thi Giới Hoa, mà là muốn đến Chấp Pháp Phong nhìn một chút xem có nhiệm vụ liên quan tới Bách Cốt Lâm hay không.
Hắn muốn mượn cơ hội này tìm được Bạch Dạ, hoặc lấy được thứ đồ gì đó liên quan đến Bạch Dạ.
Để trải đường cho nguyền rủa.
Cũng là chôn xuống bản chỉ đường tương lai.
Sau khi rút sạch có thể đi xem một chút, thuận tiện kiếm chút linh thạch.
Sau đó, hắn đi tìm sư phụ.
"Cấy ghép đến một chỗ an toàn?" Khổ Ngọ Thường nhìn Giang Hạo, sau khi suy tư thật lâu mới nói:
"Cấy ghép ở bên ngoài chỗ ở của Diệu Thính Liên đi. Nàng không có nhiệm vụ trên người, vừa vặn cũng hiểu biết về linh dược. Về chuyện cấy ghép như thế nào, thì ngươi tự xem mà xử lý đi."
Bởi vì Giang Hạo là người trồng ra Thi Giới Hoa, cho nên tín nhiệm hắn không có gì sai cả.
"Được, vậy ta sẽ đi tìm Diệu sư tỷ." Giang Hạo cung kính lui ra ngoài.
Trong viện có hai vị sư huynh chân truyền, xem dáng vẻ hình như là đang truyền thụ thuật pháp.
Giang Hạo chưa từng học tập ở nơi này, sư phụ cũng chỉ biểu diễn truyền pháp một lần.
Đây là khoảng cách giữa nội môn và chân truyền.
Giây lát.
"Sư đệ, ta tự nhận mình đối với ngươi không tệ, tại sao ngươi lại hại ta?"
Bên trong Linh Dược Viên, Diệu Thính Liên bất mãn nói với Giang Hạo.
Mục Khởi có chút tò mò:
"Chỗ ở của Thính Liên cũng không có đất hoang, bên phía của ta thì có nhiều đấy."
Giang Hạo chỉ nghe, không hề mở miệng.
Không ít người đều biết quan hệ của Mục Khởi sư huynh và Diệu Thính Liên sư tỷ.
Sư phụ chắc là cũng ngầm thừa nhận Diệu sư tỷ ở bên phía Mục Khởi sư huynh.
Cho nên lần cấy ghép này nằm ở gần chỗ ở của Mục Khởi sư huynh.
Trong các đồng môn, đại khái chỉ có hai người này là đối với hắn không tệ, hắn thật sự là không có ý làm khó bọn họ.
Chẳng qua là sư phụ hạ lệnh.
"Ta đã nghĩ kỹ cấy ghép ở nơi nào rồi, nhưng mà cấy ghép thế nào?" Diệu Thính Liên nói nghiêm túc:
"Ta đã quan sát qua, Thi Giới Hoa là hạt giống hoa dễ bị khô héo. Một khi cấy ghép thì sẽ có khả năng khô héo."
"Thú huyết." Giang Hạo nhắc nhở:
"Lúc cấy ghép đổ thú huyết vào, hẳn là có thể giảm bớt khô héo."
"Thật hay giả vậy?" Diệu Thính Liên kinh ngạc:
"Ta chưa từng nghe nói qua."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận