Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 249: Theo Họ Ngươi

Chương 249: Theo Họ Ngươi
Xế chiều hôm đó.
Đám người Trình Sầu trở về.
"Chủ nhân, Thỏ gia ta đã trở về, mang cho ngài một chút lễ vật."
Con thỏ nhảy đến trước mặt Giang Hạo, lấy một đống trái cây ra: "Chủ nhân ăn một cái đi."
Nhìn mười mấy trái cây màu xanh, Giang Hạo cầm lấy trái rồi bắt đầu ăn.
Vô cùng đắng.
Mười lăm linh thạch cứ ăn như vậy sao.
Tiểu Li cúi đầu đi đến trước mặt Giang Hạo, đưa cho hắn một túi bánh ngọt:
"Là A Bà để lại, ta không dám ăn."
Tại sao?" Giang Hạo nhận bánh ngọt, hỏi.
Tiểu Li nắm lấy góc áo của mình, nhỏ giọng nói:
"A Bà thường xuyên nói ta ăn xong nàng sẽ làm cho ta, ta sợ lần này ăn xong nàng sẽ không làm cho ta nữa."
"Như vậy sao." Giang Hạo thu vào rồi nói:
"Ta sẽ ăn vậy."
"Đây là ông nội để lại." Tiểu Li đưa một búp măng cho Giang Hạo:
"Tiểu Li có thể trồng không?"
"Ta trồng giúp ngươi." Giang Hạo nhớ kỹ búp măng này.
Là hắn đào dưới sự chỉ đạo của A Công của Tiểu Li, nói là mềm nhất.
Tiểu Li không biết trồng, để hắn trồng vậy.
Trong sân nhỏ của hắn có không ít thứ, thêm một cây măng cũng không nhiều.
"Còn có…" Tiểu Li nhăn nhăn nhó nhó một hồi, mới nói:
"A Bà nói sư huynh sau này sẽ là người nhà của ta. Để ta theo họ của sư huynh, gọi là Giang Tiểu Li."
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, nhưng mà vẫn gật đầu: "Ngươi muốn là được."
"Thật sao?" Tiểu Li có chút ngạc nhiên:
"Vậy sư huynh sẽ giống như A Công A Bà nói, là huynh trưởng ta sao."
Giang Hạo: "…"
Rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể gật đầu.
Sau khi đuổi con thỏ và Tiểu Li đi, Giang Hạo nói với Trình Sầu:
"Nói một chút về quá trình đi."
Lần này, Trình Sầu ngoại trừ có chút chật vật ra thì không có một chút thương thế nào.
"Sau khi sư huynh rời đi, Thỏ gia đột nhiên tới. Dưới sự trợ giúp của thôn dân, tang lễ tiến hành thuận lợi, chẳng qua là trong lúc đó Tiểu Li sư muội cứ luôn nói, chắc chắn mấy ngày nữa A Công A Bà sẽ tỉnh lại. A Công tương đối thích ngủ. Những người khác không có biện pháp nào, nếu không phải là có Thỏ gia thì ta cũng không biết làm thế nào.
Sau khi an táng, Tiểu Li liền ở trong phòng không chịu ra ngoài, không nói lời nào cũng không cười. So với trước đó hoàn toàn như hai người khác nhau, may mà có Thỏ gia ở bên cạnh.
Sau đó, nàng vừa khóc vừa gửi gà vịt A Công A Bà nuôi ra ngoài. Ngoài ra, nàng còn gửi cả thuyền bắt cá và lưới ra ngoài. Nàng không có gửi nông cụ và đồ dùng trong nhà ra ngoài, nàng nói lỡ như mấy người A Bà trở về, không có nhà thì sẽ buồn.
Lúc trước, nàng không cẩn thận làm vỡ bình hoa của A Công, A Công đã buồn rất nhiều ngày."
Giang Hạo vừa ăn bánh đậu đỏ vừa an tĩnh lắng nghe.
"Sau đó, chúng ta quét dọn vệ sinh, giặt giũ chăn đệm, đóng cửa rời đi. Tiểu Li sư muội bước mười bước lại quay đầu lại, dường như nhìn thấy dáng vẻ A Công A Bà tiễn đưa nàng lúc trước. Khi đó, chúng ta chưa đi đến cuối đường thì nhị lão sẽ không trở về nhà." Trình Sầu thở dài một tiếng, nói:
"Ta cõng cái cây kia trở về. Gốc cây kia là A Công Tiểu Li nhà ta trồng tại chỗ ở của Tiểu Li, Là một cây táo, hắn nói đây là vợ chồng bọn họ cùng nhau trồng, sau này hằng năm Tiểu Li đều có táo ăn. Nàng có ăn, bọn hắn cũng yên tâm."
"Sao đó thì sao?" Giang Hạo hỏi.
Sau khi rời đi, chính là sân nhỏ của con thỏ.
"Sau đó, trên đường đi vẫn được tính là thuận lợi, chẳng qua là lúc sắp đến nơi, Thỏ gia vì dỗ Tiểu Li sư muội vui vẻ, liền đi hái trái cây. Lúc nó trở về, ta mới biết được nó hình như đã động thủ với người nào đó. May mà không có người đuổi tới.
Sau đó bởi vì quá đắng, Tiểu Li sư muội không ăn, liền…" Trái cây mà Trình Sầu nói tới chính là Khổ Vị Quả mà Giang Hạo mới lấy được.
Thì ra là phần quả còn thừa, ta còn tưởng rằng thật sự là hái vì ta, Giang Hạo cười lạnh trong lòng.
Giang Hạo đã biết được đại khái quá trình.
Con thỏ cũng không quá lỗ mãng, cũng có chừng mực, chỉ là thực lực quá yếu, cộng với có người nhận ra nó. Sau này, lúc phóng sinh thả nó xa ra một chút là được.
Sai đó, hắn đi đến Chúc Hỏa Đan Đình, đưa Khổ Vị Quả cho Liên Đạo Chí.
Đối phương cũng đưa hai trăm linh thạch.
Sau đó, hắn lại tốn hai trăm linh thạch mua đan dược Trúc Cơ của bọn họ.
Sau khi trở về, hắn thuận tay ném đan dược cho Trình Sầu.
Hai trăm linh thạch lần này vốn nên chia làm ba phần, mỗi người bọn hắn một phần.
Nhưng mà con thỏ và Tiểu Li đều không cần.
Mà những năm này Trình Sầu làm việc đúng là rất tốt.
Giang Hạo muốn bán những đan dược này cũng không dễ, đưa cho hắn không có gì sai cả.
Sau khi nhận lấy đan dược, Trình Sầu vô cùng kích động.
Phải biết, hắn một tháng chỉ có hai mươi linh thạch, tích lũy một năm mới có thể mua được nhiều đan dược như vậy.
Tích lũy linh thạch cũng không dễ dàng, mỗi người tu chân đều có rất nhiều chỗ phải hao phí linh thạch.
Cho nên, hắn có lẽ phải tích lũy hai năm mới đủ tiền mua những đan dược này.
Làm xong chuyện này, Giang Hạo lại tìm Hàn Minh, nói rõ mục đích của mình.
Nghe vậy, Hàn Minh mừng rỡ, hắn vốn không thích mấy chuyện như gieo trồng linh dược, làm ruộng không bằng đi lịch luyện, nếu không phải là không thể từ chối thì hắn đã sớm chuồn đi rồi.
Hiện tại có người muốn giúp hắn, đương nhiên là cầu còn không được.
Sau đó, Giang Hạo làm chút thủ tục, tất cả đều thuận lợi.
Chạng vạng tối, Giang Hạo thành công tiếp nhận nhiệm vụ tông môn.
Giữa tháng sau xuất phát.
——
——
Thiên Nam Phủ.
Bích Trúc ngồi ở đại sảnh.
Nàng đang đợi tin tức.
Từ chỗ của "Tỉnh", nàng biết được Giao Long ở sông Hoàng Sa.
Nhưng mà gần đây nàng đã quan sát tỉ mỉ, sông Hoàng Sa không có chỗ nào xuất chúng cả.
Giao Long không có lý do gì để qua đó cả.
May mắn là sắp có địa điểm cụ thể rồi.
Cho dù chậm trễ thì cũng sẽ không chậm trễ bao nhiêu.
"Ta cũng không tin là hắn lợi hại như vậy, có thể hoàn thành nhiệm vụ trước một bước."
Bích Trúc ngồi yên lặng.
Bởi vì muốn xác định thật giả, khiến cho nàng có chút nóng nảy.
Lúc này một tiếng hạc kêu truyền đến.
Bích Trúc nở nụ cười.
"Cuối cùng đã đến."
Nàng bước nhanh ra ngoài, quả nhiên thấy Tiên Hạc hạ xuống ở trong sân.
Lúc đi qua, Tiên Hạc vẫy cánh, một quyển da cừu rớt xuống đất.
Sau khi nhặt đồ lên, Bích Trúc vứt một cái bình nhỏ trên mặt đất, sau đó trở lại trong phòng.
Tiên Hạc nhìn bình nhỏ trên mặt đất: "…"
Cuối cùng, nó ngoan ngoãn nhặt đồ lên, quay người rời đi.
Chẳng qua là lúc rời đi, nó tức giận kêu một tiếng về phía trong phòng.
Ầm ầm!
Một tia chớp trực tiếp bổ mất một nửa lông vũ của Tiên Hạc.
"Nếu không phải nể mặt của chủ nhân ngươi, ngươi chính là món ăn trên đĩa đêm nay của ta rồi."
Giọng nói của Bích Trúc truyền đến từ bên trong phòng.
Tiên Hạc gào thét một tiếng, nhanh chóng thoát đi.
Lúc này, Bích Trúc ngồi xuống bên cạnh bàn, mở cuộn da ra.
Đập vào mắt là bản đồ U Châu Phủ, phía trên có một vòng tròn, bên trên viết một câu:
"Vị trí cụ thể của Giao Long."
Vòng tròn khoanh vùng một con sông.
Mà con sông này là con sông mà nàng đã quan sát qua mấy lần.
Vị trí trước mắt là trung thượng nguồn.
"Trung thượng nguồn sông Hoàng Sa?"
Nhìn vị trí đánh dấu trên bản đồ, Bích Trúc cảm thấy kinh ngạc.
Thế mà lại đúng.
"Nói như vậy, thứ ta muốn đang ở chỗ này?"
Sau khi do dự một chút, nàng quyết định lập tức xuất phát, đi xem xem rốt cuộc có đồ mà nàng muốn hay không.
Nếu có… "Tỉnh" này không đơn giản.
——
——
Sau khi trở lại chỗ ở, Giang Hạo lấy Thạch Bản ra quan sát.
Phát hiện Quỷ Tiên Tử cuối cùng cũng nhận được địa chỉ cụ thể.
Quỷ: "Ta đã nhận được vị trí, bị Tỉnh nói trúng rồi, hiện tại ta muốn đến sông Hoàng Sa một chuyến."
Liễu: "Quả thật có chút lợi hại, ta bây giờ còn đang tu luyện phân thân, cảm thấy trùng tu cũng không dễ dàng, muốn tìm biện pháp tốt hơn."
Nhìn bọn hắn nói chuyện phiếm, Giang Hạo cũng muốn nói cho hắn biết, đúng là có biện pháp tốt hơn.
Chẳng qua là hắn không thể nói rõ lí do.
Để đến lần sau vậy.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận