Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 261: Tuyệt Thế Đại Yêu

Chương 261: Tuyệt Thế Đại Yêu
Sáng sớm.
Giang Hạo nhìn hai quyển sách và một tờ giấy trước mắt, thở phào một cái.
Lại xác định hai lần, sau khi thấy không có vấn đề gì hắn mới cất vào.
Đến lúc đó sẽ đưa thuật phong ấn cho Hồng Vũ Diệp xem một chút, xác định không có vấn đề gì rồi lại tu luyện.
Mặc dù hắn có Chưởng Trung Càn Khôn.
Thế nhưng một khi gặp thứ có tu vi hơn mình thì khó mà phong ấn.
Mà hắn lại không biết các thuật phong ấn khác, hiện tại có một thuật phong ấn, không có đạo lý gì mà không học cả.
Chỉ cần lúc dùng cẩn thận một chút là được.
Bởi nó dễ khiến mình bị bại lộ thân phận.
Nhưng có đôi khi lại là một cách để thể hiện thân phận.
Nhất là khi người bên trong tụ hội muốn bắt người nào đó, trùng hợp bị hắn bắt gặp sau đó phong ấn bằng phương pháp Thất Tinh, cũng rất dễ gây dựng một ấn tượng mạnh mẽ.
Còn về pháp thuật nguyền rủa, chờ đến đêm nay lại học tập vậy.
Đã lâu rồi không đi Linh Dược Viên, hôm nay nên tiếp tục tháng ngày yên tĩnh như trước đó rồi.
Hắn đi vào sân nhỏ, thấy con thỏ ngồi cạnh Thiên Hương Đạo Hoa, trầm tư suy nghĩ.
"Ngươi đang làm gì thế?" Giang Hạo tưới cho Thiên Hương Đạo Hoa một bát nước rồi hỏi.
"Chủ nhân, bạn bè trên đường nói cho ta biết, Lâm Tri sẽ bị trục xuất khỏi tông môn." Con thỏ quay đầu thấy Giang Hạo thì lập tức nhảy dựng lên.
"Sau đó thì sao?" Giang Hạo cất bát, hỏi ngược lại.
"Bạn bè trên đường đều cho Thỏ gia ta mặt mũi, ta quyết định để Lâm Tri ở lại." Con thỏ nói chắc như đinh đóng cột.
"Ngươi nói xem, bạn bè trên đường có thể giúp hắn ở lại bao lâu?" Giang Hạo hỏi ngược lại.
"Một năm, mặt mũi còn lại thì phải cần đến chủ nhân." Con thỏ không cảm thấy xấu hổ một chút nào.
Giang Hạo cười ha ha, con thỏ đúng là có mặt mũi.
Thân là linh sủng sắp Trúc Cơ viên mãn, nó đúng là có chút danh tiếng tại Đoạn Tình Nhai.
Cho nên ngoại môn cho nó một chút mặt mũi đúng là không có vấn đề gì cả.
Nhiều sẽ phiền toái.
Không bị điều tra đương nhiên là không có việc gì, thế nhưng nếu không may bị điều tra, người nào giữ người nào còn chưa chắc.
"Ngươi không cần phải để ý đến chuyện này, Lâm Tri muốn ở lại bao lâu thì có thể ở lại bấy lâu, không ai có thể trục xuất hắn khỏi Thiên Âm Tông cả." Giang Hạo rời khỏi sân nhỏ, thuận miệng nói.
"Chủ nhân ra tay giúp đỡ rồi sao?" Con thỏ đuổi theo, thuận tay chuyển động vòng cổ.
Giang Hạo không trả lời nó.
Lần trước, lúc muốn năm ngàn linh thạch từ chỗ sư phụ, hắn có mượn công tích để nói chuyện của Lâm Tri.
Một ngoại môn Luyện Khí tầng một, sư phụ còn không thèm hỏi một câu đã trực tiếp đồng ý.
Chuyện này chẳng là gì đối với hắn cả.
Lúc bình thường mình tới tìm sư phụ, mặc dù cũng sẽ không hỏi thăm, nhưng dễ bị phiền chán.
Khi đó có công tích trên người, chút chuyện nhỏ này sẽ không thành vấn đề gì.
Hắn cũng không thấy đây là việc gì lớn, cũng không nói cho Lâm Tri, cũng không hy vọng hắn biết.
Càng ra tay, càng dễ dẫn đến quan hệ càng sâu, sẽ mang đến phiền toái.
Con thỏ và Tiểu Li chính là ví dụ.
Trước kia chỉ cần tùy tiện phóng sinh ra bên ngoài là được, bây giờ còn phải cân nhắc ném xa một chút, không chỉ như thế còn phải xác định có sức tự vệ.
Độ khó phóng sinh lớn hơn rất nhiều.
Ra ngoài gây chuyện, có lẽ sẽ trực tiếp báo tên hắn.
Càng phiền toái.
Cho nên, có người nhận công lao giữ Lâm Tri lại, hắn đương nhiên là vui tay vui mắt.
"Sở Xuyên như thế nào rồi?" Giang Hạo hỏi.
"Tiến bộ rất nhanh, hắn bây giờ nói muốn vượt qua Tiểu Li." Con thỏ biến lớn cái vòng trong tay rồi đeo lên cổ, lắc lắc thành hai cái vòng cổ.
Giang Hạo đột nhiên nhớ ra, cũng cần phải chú ý đến tu vi của Tiểu Li một chút, nhưng mà chuyện này không cần nói với con thỏ.
Chuyện của Tiểu Li để Trình Sầu quan tâm là được.
Con thỏ dễ dạy hư người khác.
Sở Xuyên không sợ áp lực, Lâm Tri cần đạo sư tâm linh.
Tiểu Li lại không cần gì cả, cho nên không thể để con thỏ dạy nàng được.
Giang Hạo đến Linh Dược Viên, hỏi thăm Trình Sầu có chỗ nào thắc mắc trong tu luyện hay không, hắn lập tức đưa ra rất nhiều vấn đề.
Giống như tích góp đã lâu, chỉ chờ Giang Hạo hỏi thăm.
Giang Hạo cũng rất kiên nhẫn, cẩn thận giảng giải.
Nếu như có chỗ không hiểu, hắn sẽ chia nhỏ ra để giảng giải.
Giảng giải đến trưa, mới giải thích xong toàn bộ cho Trình Sầu.
Bởi vì số lượng quá nhiều, Trình Sầu không thể lập tức tiếp nhận, cho nên hắn cầm bút không ngừng ghi chép.
"Sau này, qua một hai tháng ta sẽ giảng cho ngươi một lần, ngươi ghi nhớ cho kỹ." Giang Hạo nói.
Trình Sầu vô cùng cảm kích đối với chuyện này.
Không biết có phải là ảo giác hay không, hắn cảm thấy Giang sư huynh giảng giải còn dễ hiểu hơn một số sư huynh Kim Đan.
Có thể gặp được Giang Hạo, chính là cơ duyên lớn lao của hắn.
"Đúng rồi, gần đây Tiểu Li như thế nào rồi?" Giang Hạo hỏi.
"Cảm xúc của Tiểu Li sư muội đã ổn định hơn rất nhiều, ban đêm thỉnh thoảng sẽ nhớ A Công A Bà của nàng, sau đó thì ngồi dưới cây táo. Sau khi ta tu luyện xong thường sẽ đặc biệt tới gần chỗ ở của Tiểu Li sư muội để quan sát. Thấy nàng ngồi dưới tàng cây, liền đi qua hỏi thăm. Mấy lần còn thấy đôi mắt nàng đỏ hồng." Trình Sầu nói.
Giang Hạo im lặng lắng nghe.
Hắn cũng không am hiểu loại chuyện này, hắn chủ yếu luôn đi cảm thụ, đi lĩnh ngộ, đi lột xác.
Bảo hắn an ủi người khác, hắn căn bản là không làm được.
Đành hi vọng vào con thỏ và Trình Sầu vậy.
"Đúng rồi, sau khi tu vi Tiểu Li đột phá Luyện Khí tầng sáu thì nàng chín tháng đột phá một lần. Ba năm sau lại tiến vào Trúc Cơ." Giang Hạo dặn dò.
Sáu năm Trúc Cơ, mặc dù có chút nhanh, thế nhưng cũng nằm trong phạm trù thiên phú tuyệt hảo.
——
Trong đêm.
Lâm Tri ra khỏi chỗ ở, đi vào trong rừng cây, nơi này là chỗ hắn thường xuyên tu luyện.
Lúc đến đây, hắn cũng không vội tu luyện.
Mà là nhìn xung quanh một chút rồi nhỏ giọng nói:
"Thỏ gia?"
"Ở đây." Con thỏ xuất hiện trên thân cây phía sau, nhìn xuống Lâm Tri từ trên cao, nói:
"Ngươi biết chuyện mình sắp bị trục xuất khỏi tông môn chưa?"
Nghe vậy, Lâm Tri khẽ gật đầu, vẻ mặt có chút cô đơn.
Hắn rất muốn tấn thăng, nhưng mà căn bản không có cách tấn thăng.
Bây giờ rất nhiều người đều nói hắn chỉ có thể ở lại một năm.
Nhưng không biết tại sao, hắn cảm thấy một năm sau hắn cũng không có cách nào tấn thăng.
Nhưng hắn thật sự không muốn rời đi, ít nhất cũng phải trở thành tiên nhân rồi lại trở về.
"Bạn bè trên đường cho Thỏ gia ta một lần mặt mũi, từ nay về sau ngươi muốn ở lại tông môn bao lâu thì có thể ở lại bấy lâu." Con thỏ nghiêm túc nói.
"Thật sao?" Lâm Tri có chút không dám tin:
"Nhưng mà mấy người Lâm Mạch nói, ta nhiều lắm cũng chỉ có thể ở lại thêm một năm."
"Ngươi biết ngươi bây giờ đang nói chuyện với ai không?" Con thỏ đứng lơ lửng trên không, trầm giọng nói:
"Có lẽ bây giờ ngươi còn không biết, thế nhưng tương lai ngươi sẽ hiểu, ngươi bây giờ đang nói chuyện với tuyệt thế Đại Yêu tương lai. Bạn bè trên đường đều biết Thỏ gia ta có tư chất Đại Yêu.
Hai người bạn của ngươi không phải cũng là tuyệt thế đại năng sao? Chuyện bọn hắn có thể làm được thì Thỏ gia ta cũng có thể làm được. Chuyện bọn hắn không làm được, Thỏ gia ta vẫn có thể làm được.
Thỏ gia ta đã từng lừa ngươi chưa? Bạn bè trên đường đều biết, Thỏ gia đối xử với mọi người vô cùng chân thành."
Nghe vậy, Lâm Tri liền tin.
Không có Thỏ gia, hắn đúng là khó khăn hơn lúc trước rất nhiều.
Hơn nữa, Thỏ gia cũng không cần thiết phải lừa hắn.
"Ta có cần nói lại chuyện này với mấy người Lâm Mạch không?"
"Phải học được cách yên lặng theo dõi kỳ biến, nằm gai nếm mật, ẩn nhẫn không động, vì một ngày trong tương lai có thể hót một tiếng làm mọi người kinh ngạc, nhất phi trùng thiên. Thỏ gia ta sẽ dẫn ngươi bay lên Cửu Thiên, ngao du thiên hạ."
Giang Hạo quan sát phía xa cảm thấy cạn lời, lần trước là Thiên Địa Đại Yêu, lần này là Tuyệt Thế Đại Yêu.
Nếu như để Lâm Tri nói chuyện hắn có thể ở lại bao lâu cũng được ra ngoài, như vậy sẽ dễ gây thêm phiền toái cho hắn.
Cho nên hắn mới theo đến đây.
Nếu không thì cũng không có gì đáng để chú ý cả.
Hiện tại tình trạng cơ thể của Lâm Tri đúng là đã tốt hơn nhiều.
Tinh Nguyệt Luyện Khí Pháp cùng với việc thường xuyên bị đánh đều mang đến cho hắn một chút trợ giúp.
Sau khi trở lại sân nhỏ, Giang Hạo lấy sách ra xem xét.
Sau khi học được thuật nguyền rủa, chính là lúc đối phó với Bạch Dạ.
Nếu như có thể đánh tan hắn trong một lần thì đúng là không thể tốt hơn.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận