Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 306: Đào Được Mị Thần

Chương 306: Đào Được Mị Thần
Chương 306: Đào Được Mị Thần
Không chỉ có Mộ Dung Thanh Thanh, còn có Cố Văn và Đinh Dư Nhìn đã chạy tới sát phía ngoài Huyết Triều Lâm cũng nhìn thấy lực lượng mạnh mẽ từ bên trong Huyết Triều Lâm phát ra.
Hai người cảm nhận được chính xác dư âm của áp lực.
Nếu bọn họ vẫn còn ở bên trong, chắc chắn sẽ không có khả năng thoát đi được.
May mà sáng nay trời còn chưa sáng, bọn họ đã vận dụng tất cả thủ đoạn chạy ra ngoài.
Đặc biệt là vị tiền bối kia còn giúp một tay, nếu không bọn họ còn cần không ít thời gian mới rời khỏi Huyết Triều Lâm.
"Ta thật sự không thể hiểu được, bọn họ rốt cuộc đang tranh giành cái gì, lại có thể gây ra dao động lớn như vậy." Cố Văn lắc đầu thở dài.
"Mặc kệ bọn họ, chúng ta mau trốn đi. Dù sao, đây không phải là chuyện Trúc Cơ chúng ta có thể tham dự được." Đinh Dư hoảng sợ, vội vàng nói.
Tuy bọn họ là thiên tài, nhưng người khác cũng không kém.
Trúc Cơ mà đòi tranh giành với người tu vi như vậy, sẽ chỉ có một con đường chết.
Biện pháp tốt nhất là phải rời xa.
Theo thời gian trôi qua, chắc chắn sẽ có người ở xung quanh bước vào.
Đến lúc đó, tình hình sẽ càng lúc càng nghiêm trọng.
Trúc Cơ căn bản không thể dính vào.
"Ngươi nói xem, Giang đạo hữu có thể gặp nguy hiểm không?" Cố Văn đột nhiên hỏi.
"Khó có thể nói được. Chẳng qua hắn mang tới tin tức này, theo lý thuyết hắn chắc hẳn đã sớm chuẩn bị." Đinh Dư với dáng người hơi bụ bẫm nhíu mày nói:
"Chỉ là không biết chúng ta phải làm thế nào để tìm được Giang đạo hữu."
"Hắn nói sẽ tới tìm chúng ta, nhưng ta cảm thấy chúng ta cũng nên cố gắng tìm được hắn." Cố Văn nói.
"Vậy chúng ta phải làm sao mới tìm được hắn chứ?" Đinh Dư hỏi.
Ở đây, muốn tìm người không phải là chuyện dễ dàng.
"Rất đơn giản, không nói mọi người đều nói hắn tới để đào quặng sao?
Nơi nào có mỏ quặng là có thể tìm được hắn. Hoặc chúng ta truyền ra tin tức, nói chỗ nào có mỏ quặng tốt.
Giang đạo hữu sẽ tự tới." Cố Văn vừa cười vừa nói.
Đinh Dư nghe vậy thì mỉm cười, cảm thấy có lý.
Nhưng nếu chẳng may hắn tới không phải vì đào quặng thì sao?
Chuyện này chỉ có thể chờ tới lúc đó lại suy nghĩ sau.
Việc cấp bách bây giờ là trốn đã.
...
Lúc này, Giang Hạo đứng ở trong Huyết Triều Lâm.
Hắn đã trốn rất xa.
Nhưng vẫn có thể cảm giác được rõ ràng bên trong huyết khí ẩn chứa khí tức khủng khiếp.
Dường như có thể cắn nuốt tất cả huyết khí.
"Quả nhiên ta không thể tới gần, trốn hắn trước đã."
Giang Hạo nhanh chóng lùi về phía sau. Bây giờ, hắn đã để lại ba vòng càn khôn phụ.
Một cái ở gần mỏ quặng, hai cái khác ở ngoài Huyết Triều Lâm.
Cho nên hắn có đủ thời gian để suy nghĩ xem có nên nhúng tay vào không.
Nếu không vượt quá khả năng, hắn sẽ thử đi vào một lần.
Nếu vượt quá nhiều, vậy hắn chỉ có thể cố gắng rời xa.
Sau đó hắn bắt đầu rời khỏi Huyết Triều Lâm. Bây giờ, hắn cần phải tìm một chỗ cao, nơi có thể nhìn thấy vị trí của mỏ quặng.
Hắn cần phải tìm hiểu đại khái tình hình ở đó.
Bất kể là vì Vạn Vật Chung Yên hay Thượng An đạo nhân, hắn đều muốn xem thử tình hình sau đó.

Sau khi Đông Phương Quý bước vào mỏ quặng, hai người bên ngoài đang canh gác. Trách nhiệm chính của bọn họ bây giờ là đề phòng người khác đi vào, đồng thời cũng phải chuẩn bị sẵn sàng phong ấn.
Sau này, nếu đồ đưa mà mà không có cách nào phong ấn, chẳng khác nào là chuyện trí mạng đối với bọn họ.
Ầm ầm!
Trong mỏ quặng phát ra dao động lực lượng mạnh mẽ.
Khu vực xung quanh mỏ quặng bị sập xuống, huyết khí khuếch tán ra, dường như có thứ gì đó đang giãy giụa.
Hai người mặc áo đen có thể cảm giác được rõ ràng, đồ vật bên trong muốn xông ra.
Hình như nó bị trấn áp vô số năm, cuối cùng đã có cơ hội nhìn thấy ánh mặt trời.
"Xem ra, nó thật sự ở đây, hơn nữa xác suất thành công hẳn rất cao." Nam tử mặc áo bào màu đen nói.
"Chúng ta phải nhanh chóng bố trí phong ấn, đừng để đến lúc đó lại không kịp." Nữ tử áo bào đen nói.
Sau khi nàng vừa dứt lời, đột nhiên cảm giác xung quanh xuất hiện một trận gió.
Chỉ là nàng nhanh chóng cảm giác được cơn gió này không bình thường: "Ai?"
Hai người bắt đầu kiểm tra xung quanh.
Chẳng bao lâu, bọn họ nhìn thấy một bóng lưng ở cửa sơn động.
Đó là một nam tử mặc trang phục màu trắng.
"Diệp Đông?"
Hai người kinh ngạc kêu lên.
Bọn họ đã đề phòng Diệp Đông, nhưng không ngờ vừa lại không thể nhận ra sự hiện hữu của hắn.
Đây là thực lực của Diệp Đông sao?
Không thể nào.
Bọn họ đã tìm hiểu không ít về Diệp Đông, đối phương không thể mạnh như vậy.
Chẳng lẽ hắn còn giấu tài?
Chỉ là bọn họ không nhận được đáp án, lúc này "Diệp Đông" bước thẳng vào khu mỏ quặng mà không quay đầu lại.
Hai người mặc áo đen muốn ngăn cản cũng không làm được.
Hơn nữa, bọn họ không dám tùy tiện bước vào, điều này sẽ ảnh hưởng tới việc kế hoạch có thể tiến hành thuận lợi hay không.
"Chỉ hy vọng hắn không tìm Đông Phương Quý, nếu không..." Nam tử mặc áo bào màu đen thở dài.
Nếu không, chính là bọn họ không làm tròn trách nhiệm.
Thượng An đạo nhân bước vào mỏ quặng, hắn không để ý đến những chuyện khác, vẫn có thể cảm giác được có cường giả Luyện Thần đang ra tay ở sâu bên trong.
Tuy không biết người nào đang ở đó, nhưng hắn không để ý.
Chẳng bao lâu, hắn đã đi tới vị trí đào quặng.
Lúc này Mị Thần cũng ở đây.
"Thượng An? Sao ngươi lại tới đây? Bây giờ, mỏ quặng rất nguy hiểm, ta cảm giác được bên trong có thứ đáng sợ sắp chạy đến.
Hơn nữa ta hình như cũng bị theo dõi, sẽ không dễ ra ngoài như vậy.
Ngươi ra ngoài trước, chờ yên tĩnh hẵng đi vào." Mị Thần lo lắng nói.
"Không được, thời gian không chờ ta, hai ngày này chính là cơ hội tốt nhất để ra ngoài. Một khi bỏ qua, ngươi sẽ không rời khỏi đây được nữa.
Không sao, ta có thể làm được." Thượng An đạo nhân lấy ra cái cuốc bắt đầu đào quặng.
"Sao ngươi không chịu nghe người khác khuyên bảo vậy?" Mị Thần bĩu môi, tủi thân nói.
"Ngươi cứu ta ra ngoài, ta cũng nhất định tìm nam nhân khác." Nàng lại nói tiếp.
Chỉ là Thượng An vẫn không dừng tay, chỉ kiên định nói:
"Ngươi bị nhốt ở chỗ này quá lâu, ngươi chắc chắn rất muốn ra ngoài, ta chỉ muốn đưa ngươi ra ngoài."
"Thượng An, ngươi có đối xử tốt với nữ tử khác như vậy không?" Mị Thần hỏi.
"Sẽ không đâu." Thượng An đạo nhân trả lời.
"Ta thích Thượng An nhất." Trên gương mặt Mị Thần đầy ý cười.
Lúc này, Thượng An đạo nhân đào quặng càng thêm chăm chỉ.
Ầm ầm!
Nơi khác truyền đến tiếng nổ lớn.
Nhưng vẫn chưa ảnh hưởng đến Thượng An đạo nhân.
Loảng xoảng!
Loảng xoảng!
Ban đêm.
Thượng An đạo nhân đào ra một không gian.
Hắn không có cách nào sử dụng thực lực phá vỡ mỏ quặng nhốt Tiểu Mị, cho nên mới cần phải đào từng chút một.
Bây giờ, hắn cuối cùng cũng đào xong, chỉ cần dẫn theo Tiểu Mị rời đi.
Bởi vì theo thời gian trôi qua, lối ra ở đây còn có thể bị mỏ quặng ngăn chặn.
Đây cũng là lý do vì sao hắn đào qua một lần, bây giờ còn phải đào một lần nữa.
Ở đây bốn cạnh vuông vắn, giống như một căn phòng nhỏ, chỉ là không có lối ra khác.
Mà ở giữa căn phòng có một quan tài bằng đá.
Trên Quan tài bằng đá dường như có các loại phong ấn.
"Tiểu Mị, ta đào được nàng rồi." Thượng An đạo nhân ngây người nói.
"Vậy mở ra đi." Mị Thần bên cạnh cười nói.
Thượng An đạo nhân không do dự nữa, mở quan tài bằng đá ra.
Đập vào mắt là một nữ tử vô cùng xinh đẹp, trên người nàng mặc voan mỏng, cơ thể như ẩn như hiện.
Dường như mỗi chỗ đều lộ ra sự quyến rũ, khiến người ta nhìn phải đỏ mặt tía tai, nếu là một vài người chưa sự đời nhìn thấy, có khả năng sẽ lập tức mất kìm chế.
Lúc này Mị Thần đi tới trong quan tài bằng đá, nằm xuống, dung hợp với cơ thể.
Sau đó, nàng mở mắt ra, kéo trang phục nói:
"Có phải hơi lộ không?"
"Ừ." Thượng An đạo nhân gật đầu, sau đó lấy trang phục ra nói:
"Lần này, ta mang trang phục tới cho nàng."
Mị Thần nghe vậy, cười tươi như hoa:
"Thượng An, ta rất thích ngươi."
Nàng nhận lấy trang phục, phát hiện là loại pháp y đặc biệt đẹp lại tốt.
Màu trắng xanh, bảo thủ đồng thời vẫn tôn dáng người.
"Bây giờ, ta muốn để cho bản thể đi ra, chỉ có vậy, ta mới có thực lực đưa ngươi rời khỏi đây." Thượng An đạo nhân nghiêm túc nói.
Đây chỉ là bắt đầu, phía sau mới là lúc liều mạng.
"Bản thể?" Mị Thần vốn phải mặc quần áo, đột nhiên sửng sốt, sau đó cười nói:
"Vậy ngươi nhanh để cho bản thể đi ra đi. Chúng ta tạo em bé trước, chuyện ra ngoài chậm một ngày cũng được."
Nàng nói xong, nhẹ nhàng thả voan mỏng xuống.
Nhìn Tiểu Mị như vậy, Thượng An đạo nhân lập tức chìm đắm trong đó.
Giờ phút này, cơ thể của Diệp Đông chậm rãi tách ra, một nam tử cao lớn lại xấu xí xuất hiện ở trước mặt Mị Thần.
Lúc này, hắn đối mặt với Mị Thần xinh đẹp vô song, cảm giác thật tự ti, không có chỗ dung thân.
Nhìn nam tử trước mắt, Mị Thần không hề ghét bỏ, trái lại lộ vẻ mừng rỡ. Nàng lập tức ôm lấy nam tử kia, dùng mặt cọ vào người hắn.
"Thượng An, nhanh cho ta cảm nhận chút nhiệt độ trên cơ thể của ngươi. Tối nay, dù nói gì ngươi cũng phải khiến ta mang thai đấy.
Ta thích nhất Thượng An."
Thượng An đạo nhân thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn duy trì lý trí:
"Việc cấp bách của chúng ta bây giờ là phải ra ngoài."
"Ngươi không thích ta sao? Hay ngươi ghét bỏ cơ thể ta?" Mị Thần tủi thân nói.
Thượng An đạo nhân: "..."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận