Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 330: Lại Muốn Đào Quáng

Chương 330: Lại Muốn Đào Quáng
Chương 330: Lại Muốn Đào Quáng
Sự xuất hiện của hai người này khiến cho Giang Hạo cảm thấy lo lắng.
Bọn hắn mạnh đến mức có chút không hợp thói thường.
May mà còn có một pháp bảo truyền tống, cộng với một cái Tử Hoàn.
Chỉ cần bọn hắn không động thủ, vậy còn có cơ hội thoát đi.
"Chúng ta là đệ tử của Thi Thần Tông, ta là Vân Kỳ, người bên cạnh là sư tỷ của ta Lan Thiên tiên tử." Vân Kỳ cười nói:
"Ngươi không cần lo lắng, chúng ta tới đây chỉ là muốn hỏi ngươi một vài vấn đề."
"Nếu như ngươi sợ, bây giờ có thể rời đi." Lan Thiên tiên tử nói.
"Hai vị tiền bối nói đùa, có thể làm việc cho tiền bối là vinh hạnh của vãn bối." Giang Hạo cúi đầu cung kính nói.
Người Thi Thần Tông lại biết hắn, như vậy những người này chắc là tiến vào Thi Giới từ Thiên Âm Tông? Một người nhìn như Nguyên Thần trung kỳ, thực tế lại là nhân vật có thể so với Thượng An Đạo nhân… hắn là "Quỷ" ?
Nghĩ tới đây, Giang Hạo chấn động, nhưng mà không có biểu hiện ra ngoài.
Chỉ là không nghĩ tới, lại gặp được "Quỷ" nhanh như vậy, đối phương cực kỳ nguy hiểm.
Nếu như lúc này có tụ hội, vậy sẽ càng thêm nguy hiểm.
"Trước đó nghe nói Nhân Nguyên Trận xảy ra tại Huyết Triều Lâm?" Lan Thiên tiên tử hỏi.
"Đúng vậy." Giang Hạo gật đầu.
"Có thể nói một chút về tình huống đại khái không?" Lan Thiên tiên tử hỏi.
Sau đó, Giang Hạo nói lại đại khái tình huống tại Huyết Triều Lâm lúc đó.
Bắt đầu là Huyết Triều Lâm rung chuyển, sau đó có khí tức khủng bố xuất hiện, sơn băng địa liệt, rồi đến vòng xoáy Nhân Nguyên Trận.
"Trung tâm của sự rung chuyển ở chỗ nào?" Vân Kỳ hỏi.
"Là Cảm Ngộ Tuyền." Giang Hạo trả lời.
"Vậy sao ngươi có thể rời khỏi đó trước?" Lan Thiên tiên tử bình tĩnh hỏi.
"Một vị tiền bối nhắc nhở." Giang Hạo trả lời.
Sau khi đối phương hỏi thăm, hắn lại nói về Thượng An Đạo nhân, chỉ có thể nói là mình đào quáng giúp hắn.
"Thượng An Đạo nhân? Hắn hiện tại đang ở đâu?" Lan Thiên tiên tử hỏi.
Giang Hạo cũng không lưỡng lự, mở miệng nói: "Đi rồi, cho nên chuyện đào quáng cũng tan."
"Hắn để ngươi đào quáng miễn phí?" Vân Kỳ hỏi.
"Chuyện này…" Giang Hạo giả vờ do dự một chút, lại lộ ra vẻ bất đắc dĩ, nói:
"Thật ra sẽ cho một chút linh thạch."
"Cho ngươi bao nhiêu?" Vân Kỳ hỏi.
"Một, một ngàn rưỡi." Giang Hạo trả lời.
Hai người im lặng, dường như là đang suy tư lời nói của Giang Hạo.
Nhưng mà bọn hắn đều không có hỏi đến cùng.
Chỉ là vì tò mò nên mới hỏi một chút mà thôi.
Trùng hợp Thiên Âm Tông có một Trúc Cơ ở đây nên đến tìm một người coi như là có quen biết để hỏi thăm.
"Một ngàn rưỡi cũng không ít, ngươi hiện tại dự định đi đâu?" Vân Kỳ hỏi.
"Trên người có linh thạch không an toàn, phải mau chóng tránh xa một chút." Giang Hạo thành thật trả lời.
Nghe vậy, Vân Kỳ nở nụ cười, một ngàn rưỡi linh thạch đã nghĩ như vậy?
Suy nghĩ kỹ một chút thì một ngàn rưỡi đúng là không ít, hơn nữa người để mắt tới hắn không nhất định sẽ cảm thấy chỉ có một ngàn rưỡi.
Còn có một loại khả năng, một ngàn rưỡi chỉ là đối phương bịa ra, sự thật có thể còn hơn thế nhiều.
Thế nhưng dù nhiều hơn thì Vân Kỳ cũng không thèm để ý.
"Xem ra đào quáng cũng kiếm được không ít?" Hắn nhìn về phía nữ tử bên người, nói:
"Sư tỷ chúng ta ở lại đây đào quáng đi."
"Ta không đào." Lan Thiên tiên tử lắc đầu.
"Ta cũng không đào, thế nhưng ở đây không phải có người đào quáng sao?" Vân Kỳ nhìn Giang Hạo rồi nói:
"Ở lại đào quáng cho chúng ta, ta và sư tỷ một người bốn phần, ngươi hai phần. Chúng ta sẽ giải quyết chuyện mua bán, nếu giá thấp thì ta chịu. Như thế nào?"
Lan Thiên tiên tử cũng nói theo:
"Ngươi cũng không cần lo lắng chuyện an toàn."
Đối phương đã nói đến mức này, Giang Hạo đương nhiên không dám từ chối.
"Đa tạ hai vị tiền bối."
Sau khi do dự một chút, hắn lại nói:
"Vãn bối cảm thấy một phần thôi đã rất nhiều rồi."
Hai phần quá nhiều, luôn cảm thấy sẽ gặp nguy hiểm.
"Hai phần cũng không nhiều." Vân Kỳ đi lên trước, nói:
"Vừa lúc ngươi có thể tích tiền mua Thiên Hoàn Đan, qua mấy năm nữa có thể thử đột phá Kim Đan."
Lan Thiên tiên tử không nói gì, dường như không thèm để ý đến mấy chuyện chia chác này.
Giang Hạo cảm nhận được cảm giác khác biệt từ chỗ của bọn họ, đó chính là sự giàu có.
Trong chốc lát.
Mấy người Giang Hạo đi tới trước quặng mỏ.
"Quặng mỏ này có gì đặc biệt không?" Lan Thiên tiên tử hỏi.
"Có một chút tình huống." Giang Hạo nói rõ tình huống, cũng may Đả Minh Kê ở gần đây.
Nếu không thì hắn sẽ phải bắt một cái khác.
"Không gian biến hóa?" Vân Kỳ có chút tò mò:
"Sau khi biến hóa sẽ như thế nào? Đã từng tiến vào chưa?"
"Từng có người đi vào, phần lớn tình huống là bị yêu thú truy đuổi, thỉnh thoảng sẽ nghe thấy tiếng người, thế nhưng cũng không biết là đang nói cái gì." Giang Hạo đáp.
"Được rồi, không thêm chuyện nữa, đào quáng đi." Vân Kỳ nói.
Cuối cùng Giang Hạo cầm cuốc đào quáng rồi lại tiến vào quặng mỏ.
Cảm thấy rất kỳ quái, vốn cho rằng cần chạy trốn, không nghĩ tới lại trở về.
Chia phần nhìn như ít, nhưng thật ra lại rất nhiều.
Trước đó, chia đều cho sáu người thực ra còn không đến hai phần.
Bây giờ ba người chia phần, hắn có hai phần.
Bây giờ đầu tháng mười, còn khoảng ba tháng nữa.
Trước khi đào quáng, Giang Hạo nhìn xuống bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Hai mươi sáu 】
【 Tu vi: Nguyên Thần hậu kỳ 】
【 Công pháp: Thiên Âm Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân 】
【 Khí huyết: 84/100 (có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 86/100 (có thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 2/3 (không thể thu được) 】
"Thế mà hơn tám mươi rồi?"
Với tốc độ này, cho dù không đi Thiên Bia Sơn, chỉ cần tiếp tục đào quáng, hắn sẽ có thể tích lũy đầy một trăm.
"Một tháng được từ tám đến mười điểm, chia đều là bốn- năm điểm, xác suất ba tháng rưỡi mười sáu điểm là vô cùng cao."
"Chỉ là, dù cho đầy thì cũng phải trở về mới tấn thăng được."
Giang Hạo có chút mừng rỡ.
Cho dù trở về mới có thể tấn thăng, nhưng đây cũng là một bước đi mạnh mẽ đối với hắn.
Nguyên Thần viên mãn, tu vi ngang với đệ tử thủ tịch thứ mười Man Long.
Như thế, hắn sẽ có sức đánh một trận khi đối đầu chính diện với Man Long.
Sau khi trở về, lại phong linh Bạch Dạ, lúc đó chắc là có thể phong lâu một chút.
Chỉ là, bây giờ cần qua mắt được "Quỷ", không thể để bị phát hiện bất kỳ thứ gì.
May mà dấu vết xung quanh đều đã bị hắn xóa sạch.
Chưởng Trung Càn Khôn sẽ không lưu lại dấu vết, nếu không thì sẽ gặp nguy hiểm.
Sau đó, Giang Hạo bắt đầu đào quáng, lần này đào liên tiếp nửa tháng, không gian chưa từng xuất hiện gợn sóng, mặc dù không rõ tại sao, thế nhưng đây là một chuyện tốt.
Một tháng sau.
Giang Hạo ngoại trừ ra ngoài đưa mỏ thì rất ít khi ra ngoài, thậm chí còn không biết tình huống bên ngoài như thế nào.
"Là xảy ra chuyện gì rồi sao?" Giang Hạo cảm thấy có chút kỳ lạ.
Đã qua một tháng, trước đó chưa từng xảy ra chuyện như này, chuyện này khiến hắn hơi lo lắng.
Sau đó, hắn quay đầu nhìn về phía Đả Minh Kê.
Sau khi nhìn qua, hắn liền ngây ngẩn cả người, lúc này Đả Minh Kê đang nằm rạp trên mặt đất, ngủ vô cùng ngon.
"Đi ngủ không ảnh hưởng đến việc nó phát hiện ra sự thay đổi của không gian sao?" Giang Hạo có chút không dám tin.
Không bao lâu sau, hắn nhìn thấy trên người Đả Minh Kê xuất hiện sự biến hóa của linh khí.
Đây là dấu hiệu muốn đột phá.
Nó thế mà tại tấn thăng?
Đang còn tốt tại sao lại tấn thăng?
Giang Hạo kinh ngạc, sau đó không nói hai lời liền mang theo Đả Minh Kê và khoáng thạch rời khỏi đây.
Nhưng mà vừa mới đi được một đoạn đường, hắn liền phát hiện quặng mỏ biến đổi.
Quay đầu nhìn lại, con đường lúc đến đã biến mất.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận