Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 334: Nằm Vùng Vạn Vật Chung Yên

Chương 334: Nằm Vùng Vạn Vật Chung Yên
Chương 334: Nằm Vùng Vạn Vật Chung Yên
Nhìn sân nhỏ thay đổi, Giang Hạo cảm thấy không hiểu.
Chỉ nhìn bề ngoài thì thay đổi cũng không phải là rất lớn.
Thiên Hương Đạo Hoa có sáu lá cây, ngoài ra cũng không có gì khác.
Mấy đóa Liên Hoa cũng không có thay đổi gì.
Bàn Đào Thụ vẫn cao bằng bức tường, chẳng qua là phía trên không còn trái cây, chắc là đã bị ăn.
Cây trúc xanh biếc hơn.
Ngoài ra, sân nhỏ cũng không có gì khác.
Hắn cũng kiểm tra trận pháp một lần, không có bất cứ vấn đề gì.
"Tại sao linh khí lại trở nên nồng đậm như vậy?"
Hắn biết nơi này có Tụ Linh Trận, cũng biết linh dược và Thiên Hương Đạo Hoa có thể dẫn linh khí đến.
Nhưng mà, hiện tại lại quá nồng đậm.
Giống như một làn khói mỏng manh, đột nhiên đưa tay lên lại không thấy được năm ngón.
Dưới sự nghi hoặc, Giang Hạo đi vào phòng.
Cho dù như thế nào, hắn cần xem xét những thứ khác trước.
Càn Khôn Tử Hoàn vẫn còn, gian phòng tắm rửa cũng không có bất cứ vấn đề gì, chỗ tu luyện cũng không có chút dấu vết dư thừa nào.
Sau khi kiểm tra trong ngoài một lần, Giang Hạo phát hiện chỉ có một vấn đề.
Đó chính là linh khí nồng đậm hơn rất nhiều.
Nhìn qua thì đúng là tốt, thế nhưng còn cần phải tiếp tục quan sát.
Giang Hạo ngồi ở trong sân, bắt đầu câu thông Tử Hoàn tại Thi Giới.
Không ngoài ý muốn, câu thông được.
Thế nhưng hắn không xác định được có thể đi qua hay không, cũng không xác định được sau khi đi qua sẽ như thế nào.
Sau khi do dự một chút, hắn quyết định đến Vô Pháp Vô Thiên Tháp, hỏi Trang Vu Chân một chút.
Nhưng mà cần phải chào hỏi sư phụ đã.
Thông báo là mình đã trở về.
Lúc đi qua, hắn phát hiện Mục Khởi sư huynh cũng mới tới.
Còn có Ninh Tuyên sư tỷ, cùng với một vị nam tử không biết tên.
Bên trong ánh mắt của hắn mang theo tang thương, mang đến cho người ta một loại cảm giác cô tịch.
Nhìn thấy hắn, Mục Khởi và Ninh Tuyên tiên tử lập tức đi lễ chào hỏi.
"Đông Phương sư huynh."
Giang Hạo cũng thi lễ.
Vị này đại khái chính là Đông Phương sư huynh cùng tiến vào Thi Giới với bọn hắn, tu vi rất là khủng bố.
Nhưng mà bản thân mình dù sao mới chỉ đệ tử Trúc Cơ nội môn, thân phận địa vị đều thấp hơn bọn hắn nhiều, vẫn không nên thu hút sự chú ý mới tốt.
Đông Phương Quý gật đầu với bọn hắn, sau đó bốn người cùng tiến vào sân nhỏ của Khổ Ngọ Thường.
Giang Hạo đi cuối cùng, nhìn Đông Phương Quý hắn luôn cảm thấycó chút kỳ quái, dường như có những tia sáng xanh mỏng manh.
Tia sáng xanh này là khí tức của Địa Cực Phệ Tâm Châu.
"Mặc dù sắp biến mất, thế nhưng đúng là thế, tại sao quanh người Đông Phương sư huynh lại có khí tức của Địa Cực Phệ Tâm Châu được chứ?"
Dưới nghi hoặc, Giang Hạo thi triển thần thông.
【 Đông Phương Quý: Đệ tử chân truyền của Thiên Âm Tông, tu vi Luyện Thần trung kỳ, nằm vùng Vạn Vật Chung Yên, sau khi giao nộp Địa Cực Phệ Tâm Châu hắn đã có tư cách đi tới hải ngoại, trở thành thành viên nội bộ của Vạn Vật Chung Yên, có một chút hứng thú với ngươi. 】
Nằm vùng?
Xem phản hồi của thần thông, Giang Hạo có chút kinh ngạc, Đông Phương sư huynh thế mà lại là người thu hoạch được Địa Cực Phệ Tâm Châu, hơn nữa còn là nằm vùng của Thiên Âm Tông tại Vạn Vật Chung Yên.
Nhớ lại chuyện của Tuyết Nguyệt, hắn đột nhiên cảm thấy là Vạn Vật Chung Yên chủ động tìm tới cửa.
Dù sao Đông Phương sư huynh cũng có một quá khứ bi thảm.
Giang Hạo không nghĩ tới, Đông Phương sư huynh không chỉ không bị bọn hắn thuyết phục, còn đi nằm vùng.
Vậy tại sao hắn lại hứng thú đối với ta?
Giang Hạo suy tư một lát, cảm thấy là bởi vì đào quáng.
Khi đó Vạn Vật Chung Yên cũng để mắt tới quặng mỏ, cuối cùng Thượng An Đạo nhân bùng nổ, người của Vạn Vật Chung Yên đều chết, Địa Cực Phệ Tâm Châu còn bị phá hủy.
Mà hắn trùng hợp lại có chút quen thuộc với Thượng An Đạo nhân.
Bởi vậy nên có chút hứng thú với hắn.
Sau khi nghĩ thông chuyện này, Giang Hạo cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều.
Nhưng mà có một chuyện quan trọng cần phải xử lý, đó chính là lấy Mật Ngữ về từ chỗ của con thỏ.
Nếu như đối đầu với Luyện Thần trung kỳ, đừng nói là con thỏ, cho dù là hắn thì cũng vô dụng.
Sau khi gặp qua sư phụ, Giang Hạo liền rời đi.
Mấy người khác được giữ lại.
Không biết là muốn hỏi điều gì.
Mượn thời gian rảnh, hắn trực tiếp đi vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Một đường đi đến tầng năm.
Qua một năm, người nơi này không chỉ không ít đi mà còn nhiều thêm một người.
Nhìn dáng người chắc là một nữ tử, tóc tai nàng bù xù, tu vi chỉ có Nguyên Thần sơ kỳ, nếu như tu vi lại rơi xuống nữa thì sẽ rời khỏi tầng năm.
Trang Vu Chân và Hải La Thiên Vương, một người Nguyên Thần hậu kỳ, một người Nguyên Thần sơ kỳ, cả một năm vẫn không thay đổi.
Hai người kia đang cúi đầu, dường như đang bảo tồn thể lực.
Thùng thùng!
Giang Hạo gõ cửa hai lần.
Trang Vu Chân gian nan ngẩng đầu, lúc thấy là Giang Hạo, hắn lập tức có tinh thần hơn rất nhiều:
"Xem ra ngươi có thu hoạch không nhỏ."
Trúc Cơ hậu kỳ nhảy lên Trúc Cơ viên mãn, thu hoạch đúng là rất lớn.
"Cuối cùng người có thể nói chuyện đã đến, những người kia quá rác rưởi, không thể nào đâm chọt nội tâm của bổn vương. Như vậy mà cũng muốn bổn vương nói ra nhiều chuyện hơn sao? Quả thực là buồn cười." Hải La Thiên Vương lớn tiếng kêu gào, dường như là đang nói với người trông coi ở bên ngoài.
"Tiểu tạp toái, còn không phải dựa vào bán đồng bạn mới có tinh thần như thế sao." Trang Vu Chân khinh thường nói:
"Nếu không ngươi đã sớm bị ném xuống tầng dưới rồi."
"Ngươi không phục?" Hải Loa Thiên Vương giễu cợt nói:
"Chỉ dựa vào một Nguyên Thần sơ kỳ như ngươi? Ta chấp ngươi một tay, ngươi đều không phải là đối thủ của ta."
Giang Hạo cảm thấy những người này đều quá nhàn.
"Thật ra lần này ta muốn hỏi một số vấn đề liên quan tới Thi Giới."
"Ngươi hỏi đi."
Trang Vu Chân cũng tò mò không biết Giang Hạo đã gặp những gì ở bên trong.
Sau khi suy tư một lát, Giang Hạo mới chậm rãi mở miệng:
"Thi Giới có phải là có thể kết nối không gian đến chỗ khác hay không?"
"Đúng thế." Trang Vu Chân gật đầu, nói nghiêm túc:
"Thế nhưng loại chỗ như này cực ít, cho dù đi vào trong đó, đội ngũ hai phe cũng rất khó xuất hiện xung đột, nhìn như ở cùng một chỗ, thật ra chẳng qua là một chút hư ảnh.
Nhưng mà có một số yêu thú đặc thù khác biệt, chúng nó có thể xuyên qua những không gian này, thế nhưng cũng có hạn chế không nhỏ, rất khó xuất hiện tại Thi Giới.
Cho nên chỉ cần rời đi trước khi lối đi đóng cửa thì sẽ không có vấn đề gì lớn. Nếu như không rời đi thì không biết được, bởi vì ta chưa từng nghe nói có người biến mất rồi lại xuất hiện."
Thì ra là thế, Giang Hạo gật đầu.
Nhưng mà cảm giác trước đó rõ ràng như vậy, hắn có chút hoài nghi có phải là hư ảnh hay không.
Vì lý do an toàn, hắn không dám tùy tiện quan sát bọn hắn.
Cho nên cũng không thể xác định tình huống.
Nhưng mà đào quáng lâu như vậy, đúng là không thấy có yêu thú nào đi ra.
"Còn có gì khác
Đây không phải là chuyện gì hiếm lạ, cho nên hắn cũng không hỏi rõ.
"Thi Giới có phải là có thiên tài kinh thế hay không?" Giang Hạo hỏi.
Nghe vậy, Trang Vu Chân kích động nói:
"Xuất hiện thiên tài kinh thế?"
"Hình như là xuất hiện." Giang Hạo gật đầu.
"Tình huống cụ thể như thế nào?" Trang Vu Chân vội vàng nói.
"Thiên tài kinh thế khoa trương như vậy sao?" Giang Hạo hơi nghi hoặc một chút.
"Vô cùng khoa trương." Trang Vu Chân nói nghiêm túc:
Từ sau khi Thi Giới bị tông môn chúng ta đả thông, vô số năm qua, vào hai trăm năm trước đã từng xuất hiện một vị thiên tài kinh thế. Khi đó mới có cách nói thiên tài kinh thế."
Nói đến đây, Trang Vu Chân lại cảm thấy có chút kỳ quái:
"Ngươi không phải ở tại Huyết Triều Lâm sao? Sao lại biết xuất hiện thiên tài kinh thế?"
"Bởi vì vị thiên tài kinh thế kia ở Huyết Triều Lâm, mà Thiên Bia Sơn đích thân tới đó. Nghe nói là xuất hiện tại khu vực khác mười ngày sau đó truyền tống tới Huyết Triều Lâm." Giang Hạo đáp.
"Không có khả năng." Trang Vu Chân có chút khó có thể tin nổi.
Chuyện này sao có thể chứ?
"Sự thật chính là như vậy, thiên tài kinh thế có cái gì không giống nhau sao?" Giang Hạo vẫn luôn không hiểu.
"Điểm khác nhau nằm tại tấm bia đá trên đỉnh cao nhất, những người khác cần dựa vào chính mình để đi lên, mà thiên tài kinh thế có khả năng trực tiếp trèo lên đỉnh. Mà đây chỉ là mới bắt đầu." Trang Vu Chân hơi xúc động, nói:
"Sau khi đi lên có hai loại tình huống."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận