Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 340: Ta Vẫn Thích Sự Kiệt Ngạo Bất Tuần Của Ngươi Hơn

Chương 340: Ta Vẫn Thích Sự Kiệt Ngạo Bất Tuần Của Ngươi Hơn
Chương 340: Ta Vẫn Thích Sự Kiệt Ngạo Bất Tuần Của Ngươi Hơn
Hải La Thiên Vương không phối hợp, khiến cho việc thẩm vấn trở nên càng thêm khó khăn.
Bởi vì phần lớn người khác đều biết không nhiều bằng hắn.
Trước đó có thể dùng Hải La làm trung tâm để thẩm vấn người khác, sau khi lấy được tin tức thì có thể xác nhận tại chỗ của Hải La Thiên Vương.
Bây giờ bọn hắn nói rất nhiều, nhưng tất cả đều là giả.
Hải La cũng có thể là nói thật.
Dường như đang trêu đùa tất cả mọi người.
Sau đó, nữ tử áo bào đen liền lui ra.
Chỉ để một mình Giang Hạo đi qua.
Đi đến trước mặt Trang Vu Chân, thấy trạng thái của hắn khá tốt, dường như đã tìm được biện pháp đối kháng với tầng này.
Không chỉ như thế, lồng giam dường như cũng cung cấp bảo hộ.
Như vậy thì mới cân bằng được.
Trạng thái của Hải La Thiên Vương vô cùng tốt.
Lúc trước hắn bán đứng những người khác, giữ vững ở Nguyên Thần hậu kỳ.
Bây giờ hắn không phối hợp, Thiên Âm Tông cũng không thu hồi bảo hộ.
"Hôm nay tới là muốn hỏi chuyện gì?" Trang Vu Chân khẽ ngẩng đầu nhìn Giang Hạo.
"Là đến tìm Hải La Thiên Vương." Giang Hạo bình tĩnh nói.
Trang Vu Chân có chút ngoài ý muốn, lần này là lần đầu tiên Giang Hạo tới tìm Hải La Thiên Vương.
Hắn nghĩ lại, thấy gần đây Hải La Thiên Vương nói rất nhiều.
Chính là cái dáng vẻ không sợ trời không sợ đất.
Hơn nữa, hôm qua sau khi hắn gặp Giang Hạo lại nóng lòng muốn gặp mặt lần nữa.
"Tìm bản Thiên Vương?" Hải La Thiên Vương nhìn lại, cười nói:
"Là muốn nói gì với bản Thiên Vương sao?"
Giang Hạo đi tới, nhìn Thiên Vương tinh thần phấn chấn, cảm thấy đối phương dường như đang chờ đợi ngày này rất lâu.
"Nghe nói Thiên Vương gần đây không phối hợp với tông môn của chúng ta, cho nên muốn hỏi một chút là tại sao."
"Tại sao ư?"
Hải La Thiên Vương cười ha ha:
"Bản Thiên Vương làm gì, nghĩ gì, chẳng lẽ còn phải nói cho tên tiểu tử mới mọc lông như ngươi hay sao?"
"Ồ?" Nữ tử trong nhà tù số ba kinh ngạc nói:
"Miệng của Hải Thiên Vương sao lại trở nên cứng như thế rồi? Thật hay giả vậy?"
"Cũng không có gì, ta chỉ là tò mò." Giang Hạo nhìn người trước mắt, vẻ mặt bình tĩnh.
"Tò mò sao?" Hải La Thiên Vương lùi ra sau, để cho mình cảm thấy dễ chịu hơn một chút, sau đó mới tiếp tục mở miệng:
"Vậy bản Thiên Vương sẽ nói cho ngươi biết là tại sao. Bởi vì bản Thiên Vương vui vẻ. Lúc mới tới đây quá nhàm chán nên đùa các ngươi một chút, hiện tại bản Thiên Vương chơi chán rồi, không đùa nữa.
Nếu như đám rệp con các ngươi bắt được bản Thiên Vương một cách quang minh chính đại thì bản Thiên Vương có thể sẽ vui vẻ một quãng thời gian. Đáng tiếc, mấy con rệp các ngươi cũng chỉ biết đánh lén."
"Không sai." Lúc này, nữ tử bên cạnh mở miệng, nàng cực kỳ kích động:
"Tông môn này quả thực là phát rồ, thủ đoạn còn bẩn thỉu hơn nhiều so với hải ngoại chúng ta, thế mà giả mạo phu quân ta, dùng Mị thuật với ta. Chuyện ghê tởm nhất chính là, hắn đã sắp đắc thủ rồi thế mà lại không ra tay, trong lúc nhất thời ta còn cho là mình bị phu quân ghét bỏ. Ta đến bây giờ vẫn đang còn bóng ma tâm lý. Dơ bẩn, xấu xa, tạp chủng không bằng heo chó, có bản lĩnh thì tới ngay mặt xem nào."
Giang Hạo im lặng: "…"
Hắn không thể nào hiểu được suy nghĩ của nữ tử này, nàng rốt cuộc hi vọng không rat tay hay là ra tay?
Nhừng mà thủ đoạn của Thiên Âm Tông đúng là không tiện nói ra.
Thế nhưng chuyện có thể giải quyết đơn giản, tại sao lại phải động thủ chính diện?
Đây chính là tận dụng điểm mạnh và tránh điểm yếu.
"Ma Môn chính Ma Môn, nhưng Ma Môn các ngươi lại vô cùng tàn nhẫn, loại chuyện dơ bẩn như này mà cũng làm, căn bản không xứng là Ma Môn." Nữ tử kia lại mắng một câu, dường như mấy câu vừa rồi không đủ hả giận.
Giang Hạo thở dài trong lòng, khiến cho tu vi của các ngươi xuống Nguyên Thần, còn chưa đủ tàn nhẫn sao?
Trang Vu Chân không nói gì, hắn khác, hắn là bị đánh bại ngay mặt.
Đối phương quá mạnh mẽ.
"Xem ra Hải Thiên Vương đang muốn bản thân mình không nhàm chán?" Giang Hạo mặc kệ chuyện kia, quay sang nói với Hải La Thiên Vương.
"Làm sao? Ngươi có thể khiến cho bản Thiên Vương vui vẻ sao?" Hải La nhìn chằm chằm Giang Hạo, dường như muốn lấy lại danh dự.
Nghe vậy, Giang Hạo vẫy vẫy tay với nam tử trước mặt.
Sau khi phát hiện vẫy tay đối phương cũng không có cách nào đi tới, hắn bất đắc dĩ buông xuống:
"Đến, bây giờ ta sẽ nói cho ngươi ba chữ, sau khi nghe xong ngươi sẽ bắt đầu vui vẻ."
Tới rồi, Trang Vu Chân nhìn Giang Hạo , chờ đợi Giang Hạo mở miệng.
Nử tử bên cạnh vô cùng nghi hoặc, Trúc Cơ này đang làm gì?
Uy hiếp Hải La Thiên Vương?
Làm sao có thể?
Phải biết Thiên Âm Tông phái không ít người tới nhưng đều không có biện pháp nào với Hải La Thiên Vương.
Một Trúc Cơ thì có thể làm được cái gì?
"Ha ha ha!" Hải La Thiên Vương nhìn Giang Hạo, cười lớn không chút kiêng kỵ:
"Ngươi thật sự cho rằng chiêu này có ích sao? Thật sự là buồn cười, lúc trước bản Thiên Vương chỉ là đùa ngươi thôi. Ngươi thế mà còn tưởng thật, đúng là khiến bản Thiên Vương cười chết."
Giang Hạo mỉm cười, sau đó nhẹ nhàng nói ra ba chữ.
Nghe vậy, Hải La Thiên Vương sững sờ, sau đó lại nở nụ cười, cười ha ha, thậm chí là cười đến đau bụng.
Hắn ôm bụng giễu cợt nói:
"Hài hước, thật sự là hài hước, ngươi tại sao lại không về thử soi gương, nhìn vẻ mặt buồn cười của ngươi bây giờ một chút? Thật sự cho rằng mình là nhân vật khó lường sao? Khiến cho bản Thiên Vương vui vẻ? Khiến cho bản Thiên Vương phối hợp? Có khả năng sao? Có thể sao? Tuyệt đối không thể."
Tiếng nói vừa dứt, Hải Thiên Vương liền thu lại cảm xúc, khiêm tốn nói:
"Sau này có vấn đề gì có thể để bọn hắn hỏi ta, như này có phải là được rồi hay không?"
Nữ tử vốn đang cảm thấy bội phục, vẻ mặt bỗng trở nên mờ mịt.
"Hải Thiên Vương mới vậy đã khuất phục rồi sao?" Trang Vu Chân cười lạnh, nói:
"Ta vẫn thích sự kiệt ngạo bất tuần kia của Thiên Vương hơn."
"Lão tạp mao, dám đấu một mình không, một Nguyên Thần sơ kỳ mà cũng dám hung hăng càn quấy đối với ta?" Hải La Thiên Vương lạnh lùng nhìn Trang Vu Chân.
"Tiểu tạp toái." Trang Vu Chân khinh thường nói.
Mà nữ tử kia chứng kiến tất cả thì không khỏi kinh ngạc.
Tại sao Hải La Thiên Vương lại khuất phục?
"Người hải ngoại các ngươi, tại sao lại muốn tới phía Nam?" Giang Hạo hỏi.
Sư tỷ áo bào đen bảo hắn hỏi mục đích của đối phương.
"Vì khí vận, mặc dù bọn hắn nhìn như là tới vì Thiên Cực Ách Vận Châu, thế nhưng bản chất là vì khí vận. Tất cả mọi người đều biết rõ sự khủng bố của Thiên Cực Ách Vận Châu, nó bị phong ấn chắc chắn cần có đại khí vận trấn áp.
Bây giờ Thiên Cực Ách Vận Châu hiện thế, khí vận nhất định còn lưu lại trong thiên địa. Bọn hắn muốn tìm những vật này. Bản thân ta là vì Thiên Cực Ách Vận Châu, có nó trong tay thì không ai dám uy hiếp ta cả." Hải La Thiên Vương nói xong thì nhỏ giọng hỏi:
"Còn cần phối hợp thêm một bước nữa không?"
Giang Hạo: "…"
Hắn đột nhiên có chút tò mò, Diệu An Tiên kia rốt cuộc đẹp đến mức nào, mà đáng để cho Hải Thiên Vương như này.
Nữ tử bên cạnh hơi kinh ngạc, nàng có chút tò mò, chuyện gì lại khiến cho Hải La Thiên Vương phối hợp như vậy.
Nàng nhìn Giang Hạo, nói:
"Này, ngươi có năng lực gì lại có thể khiến cho Hải La Thiên Vương nói hết mọi chuyện chỉ trong một câu vậy? Nếu không ngươi thử xem xem mình có thể khiến ta phối hợp với tông môn của các ngươi hay không? Nói cho ta mấy chữ, rồi bảo ta phối hợp."
Nghe vậy, Giang Hạo mới quan sát tỉ mỉ nữ tử trong nhà tù số ba.
Trên người nàng có rất nhiều vết thương, trên mặt cũng có một ít vết thương, tóc tai bù xù, nhìn có chút bình thường.
"Giám định."
【 Mịch Linh Nguyệt: Đệ tử Đại Thiên Thần Tông, nằm vùng ở bên cạnh Mộc Long Ngọc, ngoài ý muốn trở thành đạo lữ của hắn. Trong khoảng thời gian mọi người không biết, đặc biệt sinh một đứa con cho Mộc Long Ngọc, tên là Mộc Ẩn, hy vọng nó có thể thoát khỏi sự ảnh hưởng của bọn họ, an toàn vui vẻ trưởng lên. Bởi vì con trai nên nàng một lòng muốn thoát khỏi Đại Thiên Thần Tông, bởi vậy mà muốn có được một góc của đại khí vận, nghênh đón cuộc sống mới. 】
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận