Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 343: Qua Mấy Ngày Nữa Hắn Phải Chết Cũng Nên

Chương 343: Qua Mấy Ngày Nữa Hắn Phải Chết Cũng Nên
Chương 343: Qua Mấy Ngày Nữa Hắn Phải Chết Cũng Nên
Nơi xa, Cổ Thanh đang xử lý linh dược.
Hai ngày này nàng vẫn luôn quan sát Giang Hạo.
Mặc dù phần lớn thời gian đều ở Linh Dược Viên, thế nhưng chủ yếu là đi làm chuyện của mình.
Cho dù ở Linh Dược Viên cũng chỉ là tự mình quản lý linh dược, sẽ không ảnh hưởng đến những người khác.
Tât cả đều tự động vận chuyển.
"Người này đối với người bình thường có chút tốt, nhìn thấy linh dược của mình khô héo thế mà lại lặng yên không lên tiếng. Đây là bản thân mình ăn thiệt thòi, lại không muốn làm lớn chuyện? Khó trách có thể sống sót tại Ma Môn, không dám đối địch với người khác. Đáng tiếc lòng tốt tràn lan."
Sau khi Cổ Thanh hút đi một chút tinh hoa linh dược, cười lạnh trong lòng.
Loại người này rất sợ chết, cũng không có người nào quan tâm.
Nơi đây đều là bình thường người, càng không người để mắt tới.
Còn về người đứng sau, nàng cũng đã hỏi thăm rõ ràng.
Đều là lời giả dối không có thật.
Giao tình của Diệu Thính Liên với đối phương cũng bình thường.
Càng đừng nói đến Mục Khởi.
"Xem ra hắn sống không có ý nghĩa gì, ngay cả người bạn cũng không có. Tìm một cơ hội giết hắn, Linh Dược Viên sẽ tạm thời nằm trong sự khống chế của ta.
Cho dù xảy ra vấn đề, những người khác cũng không biết được trong thời gian ngắn. Người vừa nhát gan lại sợ phiền phức, một khi thấy Linh Dược viên có vấn đề, tất nhiên sẽ đi báo cáo.
Khi đó ta còn chưa khôi phục, rất dễ rước lấy phiền phức không cần thiết."
Nhìn Giang Hạo yên lặng xử lý linh dược của mình, Cổ Thanh cảm thấy buồn cười.
Thật sự là tội nghiệp.
Đại khái cảm thấy là bị đồng môn nhằm vào, đáng tiếc chỉ là ta cảm thấy thuận tiện nên ra tay.
Có lẽ hắn nằm mơ cũng sẽ không nghĩ tới, dù cho sống sót cẩn thận như vậy thì qua mấy ngày nữa cũng sẽ chết.
"Được rồi, nhìn ngươi tội nghiệp như thế, đến lúc đó ta sẽ động thủ nhanh một chút."
Nàng không nữa suy nghĩ chuyện về Giang Hạo nữa, nàng bắt đầu suy nghĩ về Thiên Âm Tông.
Thực lực của Thiên Âm Tông mặc dù không ra hồn, nhưng mà vẫn có uy hiếp lớn đối với nàng.
Đương nhiên, cho dù nơi này không chứa được nàng thì nàng cũng không ngại.
Muốn giữ nàng lại cũng không dễ dàng…
Giang Hạo yên lặng xử lý linh dược, tình huống lần này khoa trương hơn so với trước đó, đối phương còn không thèm che giấu một chút nào.
"Không được, luôn cảm thấy nguy hiểm có thể đến bất cứ lúc nào, phải tìm một chỗ tránh né một chút mới được."
Chỗ nào trong Thiên Âm Tông an toàn?
Giang Hạo suy đi nghĩ lại, quyết định đi Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Chờ sau khi tấn thăng, hắn sẽ thường xuyên qua bên kia.
Cho dù gặp được vị kia của Thiên Hoan Các, cũng còn tốt hơn Cổ Thanh này.
Các chủ Thiên Hoan Các biết rõ sự đáng sợ của Thiên Âm Tông, nhưng Cổ Thanh căn bản là không hiểu.
Trong lúc nhất, thời hắn bỗng nhiên nghĩ tới câu nói nghé con mới sinh không sợ cọp.
Kẻ chịu khổ chính là mấy người yếu như hắn.
Tốc độ mạnh lên của hắn đã không châm, tuy nhiên lại càng ngày càng nguy hiểm.
Con thỏ và Tiểu Li đã bị hắn điều đến Linh Dược Viên ngoại môn.
Tạm thời không thể tới gần chỗ này.
Bọn hắn đi theo chân Trình Sầu, sẽ không bị nghi ngờ.
Xử lý xong linh dược của monhf, Giang Hạo bắt đầu quan sát chỗ khác của Linh Dược Viên.
Không ít linh dược đều bị hút tinh hoa, thế nhưng không có nghiêm trọng như vậym sẽ không mang đến ảnh hưởng gì trong thời gian ngắn.
Nhưng mà nếu như cứ tiếp tục, toàn bộ linh dược của Linh Dược Viên đều sẽ gặp nạn, đến lúc đó cho dù Cổ Thanh không động thủ thì hắn cũng phải gánh chịu trách nhiệm chủ yếu.
Căn bản là không bồi thường nổi.
"Không biết Liễu Tinh Thần điều tra như thế nào rồi."
Giang Hạo quan sát đơn giản liền dự định rời đi.
Còn về Cổ Thanh, đối phương không tìm đến mình, hắn sẽ không chủ động đưa tới cửa.
Trở lại sân nhỏ.
Giang Hạo ngồi khoanh chân ở trong phòng, điều chỉnh tốt trạng thái liền có thể tấn thăng.
Hắn tạm thời không điều tra chuyện linh khí trong sân nhỏ trở nên nồng đậm, cũng không có thời gian để mắt tới Bạch Dạ.
Sự xuất hiện của Cổ Thanh đã làm rối loạn cuộc sống của hắn.
Sau khi điều chỉnh tốt trạng thái, Giang Hạo nhìn bảng.
【 Khí huyết:100/100 (có thể tu luyện) 】
【 Tu vi:100/100 (có thể tu luyện) 】
"Rút ra."
Sau đó Giang Hạo cảm thấy linh khí và khí huyết khổng lồ bắt đầu tuôn vào thân thể.
Tu vi tăng lên cần phối hợp với thân thể, huyết khí dùng để tẩm bổ thân thể.
Hắn vận chuyển Hồng Mông Tâm Kinh, tử khí xuất hiện quanh người hắn.
Linh khí bàng bạc được dẫn dắt, bắt đầu hội tụ và tẩm bổ Nguyên Thần, tăng cường Nguyên Thần.
Tử khí giống như là tơ tằm, vây quanh cả người Giang Hạo.
Để tẩm bổ Nguyên Thần một cách tốt hơn.
Bởi vì Thiên Bia Sơn, hắn đã hiểu thấu đáo hơn nhiều về Hồng Mông Tâm Kinh, thể xác tinh thần đều có tử khí, giữa hô hấp cũng có tử khí chập trùng.
Qua một đêm.
Giang Hạo hoàn toàn bị tử khí bao bọc.
Khi ánh mặt trời chiếu rọi, tử khí liền bắt đầu vỡ nát.
Sau đó Nguyên Thần xuất hiện rõ ràng như kim quang.
Phịch một tiếng, tử khí hoàn toàn tan vỡ, trở về bên trong cơ thể của Giang Hạo.
Lúc này ánh sáng màu vàng như ẩn như hiện.
Là Nguyên Thần hoàn chỉnh đang bao vây thân thể của Giang Hạo.
Khi tức viên mãn bắt đầu chạy tán loạn, nhưng mà rất nhanh liền lắng xuống.
Sau khi khôi phục như thường, Giang Hạo chậm rãi mở mắt ra.
Lực lượng khổng lồ khiến cho hắn có thêm chút lòng tin.
Nhưng mà nhớ tới tu vi của Cổ Thanh, hắn hít vào một hơi.
Chênh lệch quá xa.
Lúc này hắn nhẹ nhàng nắm tay lại.
Lực lượng bàng bạc, khiến cho hắn có lòng tin đánh một trận cùng Man Long.
Đồng thời vượt qua Liễu Tinh Thần hai cảnh giới nhỏ.
Bản thân cũng an toàn hơn không ít.
Sau khi dùng số tu vi dư thừa để củng cố cảnh giới, Giang Hạo bắt đầu ghi chépc ông kích bao tay Cửu Thiên, thần thông Tàng Linh cũng nhận được lực lượng mới.
Giữa trưa, hắn bắt đầu chế tác Thiên Lý Na Di Phù.
Đan dược, Tàng Linh Trọng Hiện, Không Minh Tịnh Tâm đều dùng tới.
Lúc chạng vạng tối.
Sau khi trả một chút giá, hắn cuối cùng đã hoàn thành một tấm Thiên Lý Na Di Phù.
"Không Minh Tịnh Tâm vẫn bị hao tổn, nhưng mà có Khô Mộc Phùng Xuân chắc là có thể đủ khôi phục."
Chỗ tốt của thần thông lập tức được thể hiện ra ngoài.
Đáng tiếc chuyện này cũng đại biểu hắn tu vi quá yếu, nếu không thì đâu cần vận dụng thần thông?
【 Thiên Lý Na Di Phù: Hạ phẩm, bỏ qua tất cả thuật pháp, kết giới, dịch chuyển ngẫu nhiên đến một chỗ trong phạm vi từ một ngàn đến một ngàn bốn trăm dặm, dùng máu tươi hoặc là linh khí có thể trực tiếp mở ra, không thể gián đoạn. 】
Phạm vi thấp nhất tăng thêm một trăm dặm, cao nhất tăng thêm hai trăm dặm.
Nhưng vẫn là hạ phẩm.
Cất phù lục đi.
Giang Hạo liền bắt đầu nghỉ ngơi.
Ngày kế tiếp.
Hắn cảm thấy thần thông có chút khôi phục.
Có thể khôi phục là được.
Nếu như mà nặng giống trước đó, chuyện sẽ rất khó khăn.
Lại đến Linh Dược Viên, hắn phát hiện số linh dược còn lại của mình đều đã khô héo.
Mấy ngàn linh thạch cứ biến mất như vậy.
"Tiên sư tha mạng, tiểu, tiểu nhân cũng không biết đã xảy ra chuyện gì." Một thiếu niên quỳ gối trước mặt Giang Hạo, hoảng sợ cầu xin tha thứ.
Giang Hạo nhìn linh dược, lòng đang rỉ máu.
Mình cố gắng tại Thi Giới lâu như vậy, thật vất vả mới lấy được linh dược, nhưng chỉ mới mấy ngày ngắn ngủi đã chảy hết về biển đông.
Hắn nhìn thiếu niên trước mặt, vẻ mặt lạnh lẽo.
Nhìn thân thể của đối phương không ngừng run rẩy, hắn thở dài một tiếng rồi nói:
"Đi làm việc đi."
Nghe được câu này, thiếu niên có chút khó có thể tin nổi, sau đó lập tức dập đầu mấy cái:
"Đa tạ tiên sư không giết."
Giang Hạo biết chuyện không có liên quan gì đến đối phương, nhìn chằm chằm đối phương chẳng qua là giả bộ cho Cổ Thanh nhìn mà thôi.
Hắn không cần thiết phải so đo với người bình thường.
Lúc này, hắn cảm nhận được tầm mắt của Cổ Thanh, dường như muốn động thủ.
Mấy ngày nay hắn có thể sẽ nghênh đón nguy cơ lớn.
Có thể hóa giải hay không, đều phải xem Liễu Tinh Thần.
---
Bạch Nguyệt Hồ.
"Trưởng lão, nhận được tin tức của Chấp Pháp Đường." Nữ tử áo bào đen đi đến trước mặt Bạch Chỉ, cung kính nói.
Lúc này Bạch Chỉ ngồi ở trong viện, nhìn về phía không trung.
Dường như là đang ổn định trạng thái.
"Chấp Pháp Đường hành động tự do, đưa tới tin tức gì?" Nàng tò mò nói.
"Không biết, thế nhưng hình như là phải dùng đến bảo vật của tông môn."
"Bảo vật tông môn?"
Chấp Pháp Đường có suy nghĩ của mình, nhiều khi đều hành động mà không báo lên.
Lần này cần dùng đến bảo vật tông môn, nói rõ tình thế có chút nghiêm trọng.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận