Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 353: Có Lẽ Có Thể Tìm Được Cách Đối Phó Với Cổ Thanh

Chương 353: Có Lẽ Có Thể Tìm Được Cách Đối Phó Với Cổ Thanh
Chương 353: Có Lẽ Có Thể Tìm Được Cách Đối Phó Với Cổ Thanh
“Lần này Hạo Thiên Tông thả ra rất nhiều tin tức. Hoặc có thể nói là qua sự tìm hiểu của người xung quanh, cuối cùng cũng có thêm tin tức liên quan tới người đệ tử kia." Tinh nhìn Quỷ Tiên Tử rồi nói:
"Đầu tiên chính là tên của hắn. Ta đã xác nhận nhiều lần, người kia tên là Thượng An."
"Thượng An Đạo nhân?" Quỷ Tiên Tử có chút kinh ngạc:
"Là Thượng An mà chúng ta nghe nói tại Huyết Triều Lâm sao? Hắn có tiến vào Thi Giới?"
Tinh suy nghĩ một hồi rồi mở miệng nói: "Chuyện này khó mà xác định, thế nhưng hắn là người phía Tây, bên kia cũng có Thi Giới Hoa, đại khái là cũng đi vào."
"Nói như vậy, thiên tài kinh thế bên trong Thi Giới chính là vị này?" Quỷ Tiên Tử chấn kinh.
"Không chắc."Liễu lắc đầu:
"Thời gian không được nhắc tới, nhưng căn cứ theo lời nói của Tinh, thiên tài kinh thế kia là được mang về khi bị thương. Mà người bên trong Thi Giới, nghe miêu tả cũng không giống như là bị thương rời đi."
"Đúng là như thế."Quỷ Tiên Tử gật gật đầu:
"Ta thấy hắn trèo lên đỉnh, không có chút dấu hiệu trọng thương nào. Thế nhưng có một điểm đáng ngờ. Đó chính là nếu như Thượng An Đạo nhân thật sự ở bên trong, vậy tại sao hắn lại không phải là thiên tài kinh thế? Hạo Thiên Đài xuất hiện dị tượng như vậy, Thiên Bia Sơn sao lại không có phản ứng?"
Những người khác không thể nói rõ lí do.
Cho dù Giang Hạo đều có chút không hiểu.
Thượng An Đạo nhân đúng là cao minh, như vậy tại sao lại không được Thiên Bia Sơn chú ý?
Đột nhiên, Đan Nguyên mở miệng nói: "Thượng An Đạo nhân bao nhiêu tuổi?"
Tinh hơi suy nghĩ một chút, nói: "Nghe nói hắn đã đứng trên Đăng Tiên Đài, cho dù thiên phú cao đến mấy thì cũng đã ba bốn trăm tuổi.”
Nghe vậy, Đan Nguyên lại cười nói:
"Quỷ tiểu hữu không phải đã nói rồi rồi, hai trăm năm trước Thi Giới từng xuất hiện một thiên tài kinh thế ."
Tiếng nói vừa dứt, đám người Quỷ Tiên Tử đều giật mình.
Giang Hạo yên lặng nghe, trong lòng cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Hắn chưa bao giờ nghĩ đến thiên tài kinh thế hai trăm năm trước là ai.
Nhưng mà hắn khác với những người khác, biết được tương đối nhiều.
Có lẽ thiên tài kinh thế xuất hiện vào hai trăm năm trước chính là Thượng An.
Hắn đi Thi Giới lần thứ hai.
Nhưng mà ở Huyết Triều Lâm, mang ý nghĩa lúc đó Thượng An Đạo nhân có thể là Trúc Cơ hoặc là Kim Đan.
Khả năng Nguyên Thần không cao lắm.
Trong thời gian hai trăm năm ngắn ngủi, hắn nhảy vọt qua Nguyên Thần, Luyện Thần, Phản Hư, một đường tiến vào Đăng Tiên Đài.
Thiên phú này đúng là khủng bố đến cực hạn.
Giang Hạo không biết đã vượt qua mấy cảnh giới.
Hắn tạm thời không hiểu mấy thứ quá xa xôi.
"Như vậy, thiên tài kinh thế hiện tại vẫn là một điều bí ẩn." Quỷ Tiên Tử nhướng mày, quay đầu nhìn về phía Giang Hạo.
Đừng nhìn ta, ta cũng không nó là mình ở bên trong. Vẻ mặt Giang Hạo bình tĩnh không có bất kỳ gợn sóng gì.
"Là ai cũng không ảnh hưởng gì đến chúng ta, sau đó thì sao?" Liễu cũng không suy nghĩ nhiều, mà là muốn biết chuyện phía sau như thế nào.
"Thượng An bái sư, thế nhưng nội bộ Hạo Thiên Tông dường như náo loạn rất lâu. Nhưng mà không gây trở ngại đến việc hắn thành đệ tử chân truyền. Thân phận địa vị cực cao. Thế nhưng không biết tại sao lại có rất ít người gặp qua hắn. Sau khi bái sư, tất cả dường như đều yên tĩnh lại. Rất nhiều người muốn thấy dáng vẻ của hắn một lần, nhưng vẫn không tìm được cơ hội." Tinh có chút nghi hoặc.
Giang Hạo biết tại sao.
Nhưng mà dùng thực lực của Hạo Thiên Tông, chắc là có thể hiểu được độc trên người Thượng An.
Lại nói chuyện phiếm một hồi, tụ hội liền kết thúc.
Giang Hạo trở lại phòng, cảm thấy mình nhiều lần không thể mở miệng, có chút không hợp sống chung.
Thế nhưng có gì để nói đây?
Xung quanh cũng không có gì có thể nói, hơn nữa nói sẽ có thể sẽ bị xác định vị trí.
Các phương diện khác cũng không có chuyện gì ghê gớm.
Giang Hạo không nghĩ nhiều nữa, lấy thư tịch ra ghi lại bí pháp tìm kiếm khí vận.
Chờ Hồng Vũ Diệp tới, để cho nàng xem qua một chút.
Lần tụ hội này không có quá nhiều nội dung quan trọng.
Sau khi nhớ lại, hắn liền sắp xếp qua mọi chuyện một lần.
Thứ nhất, Đan Nguyên tiền bối hạ nhiệm vụ mới, tìm kiếm dấu vết khí vận, chuyện này có xác suất dẫn mấy người tới, "Quỷ "Cũng có khả năng tới. Cần phải cẩn thận nhiều hơn, phòng ngừa bị cuốn vào trong đó.
Thứ hai, hoàn thành nhiệm vụ của Cổ Thanh, còn để Tinh giúp đỡ lưu ý Vạn Vật Chung Yên.
Thứ ba, biết được thực lực của Mịch Linh Nguyệt, có tay nghề rèn đúc. Ngoài ra cũng không có gì, chuyện Thượng An không ảnh hưởng hắn, cho nên như thế nào cũng được.
Cho dù "Quỷ " Có một chút hoài nghi mình là thiên tài kinh thế thì cũng không ngại.
Không có chứng cứ, tiếp tục hoài nghi cũng không được gì cả, còn có thể tăng độ cao của hắn ở trong lòng của đối phương. Ngược lại là chuyện tốt. Chỉ cần không đoán được thân phận thật sự của hắn là được.
Lúc này, Giang Hạo quan sát điều thứ ba, đột nhiên có suy nghĩ.
"Tay rèn đúc là thiên phú, là danh hiệu của học thức và kinh nghiệm, như vậy không biết nàng có thể lấy món bảo vật trên người Cổ Thanh ra hay không?"
Giang Hạo cất đồ rồi đi vào sân nhỏ.
Lúc này, hắn lấy Thiên Đao ra.
Hắn ngồi trên mặt đất, bắt đầu dùng bùn đất bôi lên Thiên Đao.
Hắn vừa bôi vừa suy nghĩ.
"Nếu như quả thật có khả năng, vậy phải làm thế nào mới có thể giải thích rằng ta biết chuyện này đây? Cổ Thanh có liên quan với Tinh, Mịch Linh Nguyệt có liên quan tới Liễu, nếu như ta làm như thế, có khả năng sẽ bị bọn hắn phát hiện.”
Sau khi bôi bùn đất lên thanh đao, Giang Hạo lại lấy Tử Hoàn ra, lại xoa bùn đất lên.
Lúc này, hắn vẫn còn đang suy nghĩ chuyện của Mịch Linh Nguyệt.
"Ta không thể bắt đầu chuyện này được, nhưng danh tiếng của đối phương không nhỏ, có lẽ nghe ngóng một chút liền biết tin tức về Thiên Âm Tông, khi đó ta mới có thể nhúng tay."
Hắn không có cách nào với Cổ Thanh, nhưng không có nghĩa là không có cách nào với Mịch Linh Nguyệt.
Thế nhưng cũng không thể nhiều lời, bởi vì thứ hắn biết có hạn.
Nếu nhúng tay như này, cho dù Mịch Linh Nguyệt rời đi, Cổ Thanh bị mang đi, cũng sẽ không có ảnh hưởng quá lớn đối với hắn.
Nhưng có một trọng điểm.
Lần này hắn được cái gì?
Hắn đặt các Tử Hoàn vào trong đất rồi lăn một vòng.
Giang Hạo lại lấy Thiên Cực Ách Vận Châu và mảnh vỡ Địa Cực Phệ Tâm Châu ra.
Mật Ngữ Thạch Bản cũng bị hắn lấy ra.
Vô Danh Bí Tịch cũng thuận tay lấy ra, nhưng mà sau khi do dự một chút hắn lại thu vào.
Đây là sách viết tay, không phải là bảo vật gì.
Sau đó hắn cởi Cửu Thiên Áo Giáp và Cửu Thiên Hộ Oản ra.
Hắn đều thử một chút, lỡ như sau khi lau lại có bọt khí rơi xuống thì sao?
Như này hắn cũng không cần mạo hiểm đi đào quáng nữa.
Cũng không cần đi Linh Dược Viên.
An tâm chế phù kiếm linh thạch là được.
Sau đó lại thu hoạch được hai bọt khí màu vàng, lấy được một bảo vật, rồi lại tiếp tục lau.
Chờ sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, hắn mới tiếp tục suy nghĩ về chuyện của Cổ Thanh.
"Chuyện này chắc là không chiếm được chỗ tốt mang tính thực chất nào, thế nhưng có thể làm cho một số sư huynh sư tỷ của Vô Pháp Vô Thiên Tháp coi trọng.
Mặc dù thứ này không thể nhìn thấy, thế nhưng nhiều khi có thể cứu mạng ta. Cho dù có một ngày ta bị giam vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp, những người này cũng có thể trở thành đường sống của ta."
"Hơn nữa, hoàn thành nhiệm vụ của Bạch Trưởng lão, ít nhiều cũng có thể an toàn hơn rất nhiều.”
"Nhưng mà không thể đắc ý quên hình, cần nắm chắc trong tay, cũng cần giữ vững tâm tính hiện tại. Cứ an tĩnh quản lý Linh Dược Viên không ra ngoài."
Sau khi thu dọn sân nhỏ xong, Giang Hạo nhìn ánh trăng, đang suy nghĩ không biết mấy người con thỏ ra ngoài có thuận lợi hay không.
Cũng không phải lo lắng cho an nguy của bọn hắn, mà là có gây phiền toái gì cho hắn hay không.
Trình Sầu thì không có gì, hắn mang theo Tiểu Hải ra ngoài mấy lần đều không có vấn đề.
Mà con thỏ là lần thứ hai ra ngoài, lần thứ nhất đã rước lấy người của Chúc Hỏa Đan Đình.
Lần này không biết lại chọc vào người nào nữa.
Aizz ~
Không phóng sinh con thỏ, lòng của hắn sẽ luôn lo lắng.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận