Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 360: Minh Nguyệt Tông Sắp Tới

Chương 360: Minh Nguyệt Tông Sắp Tới
Chương 360: Minh Nguyệt Tông Sắp Tới
"Chủ nhân để ta xuống sớm như vậy sao? Hay là treo thêm mấy ngày đi?"
Con thỏ đứng ở bên cạnh Giang Hạo, hỏi.
"Không thể." Giang Hạo lắc đầu.
Con thỏ: "Vậy thì ba ngày nữa?"
Giang Hạo bỏ qua nó.
Con thỏ: "Hai ngày?"
Giang Hạo đi ra ngoài.
Con thỏ đuổi theo: "Một ngày, một ngày cũng được ma?"
Đây là chợ mua bán thức ăn sao? Giang Hạo lườm con thỏ.
Sau đó đi tưới nước cho Thiên Hương Đạo Hoa.
Tiện tay tưới cho Bàn Đào Thụ một chút chút.
Bàn Đào Thụ đã bắt đầu kết quả, qua một hai tháng nữa là có thể ăn trái cây trên đó.
Khi đó cũng có thể xác định được cần bao nhiêu linh thạch để niết bàn.
Căn cứ theo kinh nghiệm quá khứ, đại khái cần hai vạn.
Hắn nhìn lại hai vạn hai linh thạch của mình, cảm thấy cũng yên lòng.
Nhưng mà trong một hai tháng này cần cố gắng kiếm thêm một chút, phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Đến Linh Dược Viên, Giang Hạo nghe Diệu sư tỷ nói nàng thiếu chút nữa đã trở thành người chiến thắng.
"Thiếu một chút, là cuối cùng thua người của Bạch Nguyệt Hồ sao?" Hắn tò mò hỏi.
"Không phải, là thua người Chấp Pháp Đường của Chấp Pháp Phong." Diệu Thính Liên nói với vẻ đáng tiếc.
"Ta nhớ là thứ hai cũng được ban thưởng mà?"
"Đúng vậy, thế nhưng ta vượt ra Đoạn Tình Nhai đã gặp phải người của Chấp Pháp Đường."
“…”
Đây gọi là thiếu chút nữa đã trở thành người chiến thắng sao?
"Bởi vì người chiến thắng chính là hắn, ta không phải chỉ kém một chút sao?"
“…”
"Vậy Mục Khởi sư huynh thì sao?" Giang Hạo lại hỏi.
"Mục Khởi muốn đánh lên Nguyên Thần, không có tham gia." Diệu Thính Liên có chút đáng tiếc.
Nàng chợt nhớ ra cái gì đó:
"Sư đệ năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"
"Hai mươi bảy." Giang Hạo nói.
Bản thân mình cũng không trẻ nữa.
Bất tri bất giác đã hai mươi bảy tuổi, qua mấy năm nữa liền ba mươi.
"Không nhỏ, có muốn nghĩ đến chuyện tìm đạo lữ hay không? Trước đó không lâu ta có mang một người Luyện Khí tầng chín về từ ngoại môn. Vô cùng xinh đẹp, giữ mình trong sạch, là xử nữ. Đến lúc đó có thể để nàng ở lại Linh Dược Viên cùng ngươi, vô cùng thích hợp với sư đệ." Diệu Thính Liên cười nói.
Giang Hạo: "…"
Diệu sư tỷ ngoại trừ làm mai mối ra thì không còn chuyện gì khác sao?
Quá nhàn rỗi.
"Suy tính một chút xem? Muốn đi gặp hay không?" Diệu Thính Liên hỏi.
Lúc này, Giang Hạo nhìn kỹ xung quanh một chút, sau khi nhìn thấy Mục Khởi sư huynh, hắn đi tới.
"Sư huynh, có một số việc muốn thỉnh giáo ngươi."
Diệu Thính Liên: "…"
Giang Hạo đúng thật là có việc muốn thỉnh giáo, hắn muốn hỏi xem người chiến thắng lần này là những người nào.
"Người chiến thắng Trúc Cơ phía chúng ta có Hàn Minh sư đệ, Hoành Lưu Bộc có một người, Chấp Pháp Phong một người, Băng Nguyệt Cốc một người. Kim Đan có Chấp Pháp Phong, Bạch Nguyệt Hồ, Bách Cốt Lâm, Chúc Hỏa Đan Đình. Nguyên Thần còn chưa có kết quả, vẫn còn đang đánh." Mục Khởi đáp.
Giang Hạo gật đầu, mang ý nghĩa những người này đều có cơ hội nhận được tài nguyên thủ tịch.
Hắn không khỏi cảm khái: "Hàn Minh sư đệ quả nhiên có tư chất thủ tịch."
Mục Khởi mỉm cười không nói gì.
Giang Hạo rất chờ mong Hàn Minh truy đuổi thủ tịch, khi đó hắn chắc là sẽ thành thủ tịch.
Thủ tịch…
Muốn đuổi theo an toàn, chỉ có thể tấn thăng ở trong phạm vi bình thường.
Hàn Minh chính là ví dụ.
Nhanh hơn hắn một chút, xem như là hợp tình hợp lý.
Nếu như một mình tấn thăng nhanh thì sẽ vô cùng bắt mắt, nếu như là hai người thì lại là chuyện bình thường.
"Đúng rồi, chiến thắng lần này thật ra còn có một chỗ tốt, chính là có xác suất có thể luận bàn với người của Minh Nguyệt Tông." Mục Khởi nói.
"Ta cũng nghe nói về chuyện này." Diệu Thính Liên đi đến bên cạnh Mục Khởi, nói:
"Nghe nói người của Minh Nguyệt Tông đã tới phía Nam, bắt đầu bái phỏng các đại tông môn. Chỉ cần là tông môn nhận được lời mời trước đó, bọn hắn đều sẽ đích thân tới cửa một chuyến. Tông môn chúng ta cũng được mời. Cho nên qua một khoảng thời gian nữa, người của Minh Nguyệt Tông sẽ tới."
Người Minh Nguyệt Tông đến?
Giang Hạo lập tức nghĩ đến "Tinh ".
Là hắn tự mình tới, hay là tìm người tới?
Cho dù như thế nào, Giang Hạo đều cảm thấy Minh Nguyệt Tông lần này tới là vì Cổ Thanh.
Nói đến đây, Cổ Thanh hình như đã đi quặng mỏ.
Dù sao Thiên Âm Tông cũng không biết nàng còn có giá trị gì khác hay không.
Cũng không biết nàng có thể chịu đựng được hay không, hay là biến thành một tu sĩ Luyện Khí.
Cổ Thanh có một ít ấn tượng đối với hắn, nếu như bị "Tinh” mang đi, không biết sẽ có ảnh hưởng gì hay không.
Suy nghĩ kỹ một chút, khả năng không cao.
Suy cho cùng, hắn chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ.
Chẳng qua là mấy ngày nay phải thông báo cho Sở Xuyên, người của Minh Nguyệt Tông sắp tới, tám chín phần sẽ bị Sở Tiệp nhờ tìm Sở Xuyên.
Hắn không hy vọng Sở Xuyên nói ra một số việc.
Ngoài ra, Lâm Tri cũng cần phải trốn tránh những người này.
Nghĩ tới đây, Giang Hạo có chút cảm khái, bất tri bất giác hắn lại có nhiều phiền toái như vậy.
"Khoảng bao lâu nữa thì Minh Nguyệt Tông tới đây?" Giang Hạo hỏi.
"Chắc là cần không ít thời gian."Mục Khởi suy tư một lát, nói:
"Bọn hắn sẽ dừng lại ở mỗi một tông môn một khoảng thời gian, mà vị trí của chúng ta tương đối xa. Đại khái là sẽ bái phỏng cuối cùng."
"Qua năm này, bọn hắn chưa chắc đã tới chỗ của chúng ta." Diệu Thính Liên nói.
Giang Hạo gật đầu, đi đến từng tông môn rồi lại ở lại một khoảng thời gian.
Phía Nam lại rộng lớn, có rất nhiều tông môn, nhất định cần tốn rất nhiều thời gian.
Giang Hạo cảm khái, người Minh Nguyệt Tông đúng là kiên nhẫn.
Cũng không biết Cổ Thanh trong quặng mỏ có thể sống được bao lâu.
---
Bên cạnh U Vân Phủ.
Một vị tiên tử mặc váy xanh biếc chậm rãi hạ xuống.
"Lại đến Thiên Âm Tông? Không biết có thu hoạch gì hay không."
Bích Trúc nhìn xung quanh một chút.
Vì lấy được một viên Tuyết Thần Đan nữa, nàng đặc biệt đến đây để tìm kiếm dấu vết khí vận.
"Tuy nhiên "Tỉnh" chắc là cũng đang ở gần Thiên Âm Tông, nếu như tìm được, chắc đã sớm nói ra rồi mới đúng. Chẳng lẽ nơi này không có?" Bích Trúc có chút không hiểu.
Xuất phát từ tò mò, nàng dự định tới tìm tòi nghiên cứu một chút.
Nàng không hiểu rõ thân phận của "Tỉnh", thế nhưng nàng vẫn còn nhớ đạo ánh sáng màu tím kia.
Sau khi ánh sáng tím kia xuất hiện, Thiên Bia Sơn mới đi tới Huyết Triều Lâm.
Nàng nghi ngờ "Tỉnh" làm xong chuyện của mình rồi mới có thời gian làm chuyện khác.
Thiên tài kinh thế có thể chính là hắn.
Không có bất kỳ chứng cứ nào, thậm chí căn cứ đều có chút gượng ép.
Thế nhưng xuất phát từ trực giác, nàng liền cho rằng như vậy.
Nghĩ đến đây, nàng liền bắt đầu sử dụng bí pháp.
Không có phản ứng gì.
Sau đó nàng lại đổi một chỗ khác.
Sử dụng lần nữa.
Vẫn không có phản ứng.
Chạng vạng tối.
Nàng không biết mình đã đổi bao nhiêu chỗ, đi qua bao nhiêu đỉnh núi.
Nhưng mà không có thu hoạch gì.
Lúc này, nàng đột nhiên nghe thấy có người đang trao đổi.
"Nghe nói người kia đã xuất phát, đi tìm kiếm đại khí vận, nơi này có dấu vết khí vận, chỉ cần không rời đi là có thể có thu hoạch."
“Ta luôn cảm thấy chúng ta bị lợi dụng, không được, vẫn nên rời khỏi nơi này trước."
"Lợi dụng? Tại sao lại nói như vậy?"
"Người kia đã sử dụng dấu vết khí vận ở đây, các ngươi nói xem liệu chúng ta có thể bị cắn trả hay không?"
"Ách, nhưng mà Mục trưởng lão không phải đã nói là có thể sẽ gặp nguy hiểm sao? Muốn được nhiều thì có thể ở lại, sợ hãi thì có thể rời đi.”
Bích Trúc nhìn những người kia, là một số tiểu tu sĩ với khí tức tương đối hỗn độn.
Rất rõ ràng, bọn hắn không hiểu quá nhiều về khí vận.
Các phương diện khác chắc là cũng không biết gì nhiều.
Nhất là nguyền rủa.
Bởi vì nàng nhìn thấy một tia sáng đỏ trên người những người này, nguyền rủa vận rủi.
Mặc dù vô cùng bé nhỏ, nhưng lại khiến cho nàng kiêng kị.
Sau đó nàng dùng bí pháp, phát hiện có phản ứng.
Nơi này thật sự có dấu vết khí vận.
Thế nhưng bị nguyền rủa vận rủi lây dính.
Tại sao lại như vậy?
Một loại lo lắng xuất hiện trong lòng nàng.
Nàng lập tức lùi lại, sau đó vào Thạch Bản tìm người.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận