Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 361: Tụ Hội Tạm Thời

Chương 361: Tụ Hội Tạm Thời
Chương 361: Tụ Hội Tạm Thời
Ngày kế tiếp.
Trong sân, Giang Hạo phát hiện Thạch Bản xuất hiện chấn động.
Xem xét là là giờ Tý đêm nay mở tụ hội.
"Lúc này mới qua bao lâu mà lại mở tụ hội rồi?"
"Tụ hội tạm thời?"
Thấy mấy chữ này, Giang Hạo cảm thấy kinh ngạc, đây là lần đầu tiên thấy tụ hội tạm thời.
"Không biết là có chuyện gì?"
Lúc này, Giang Hạo lấy Thiên Cực Ách Vận Châu ra, không biết có phải do ảo giác hay không, hắn cảm thấy Thiên Cực Ách Vận Châu bắt đầu sinh động
Sau khi lau bùn đất đi, hắn cẩn thận kiểm tra một hồi, lại không nhìn thấy bất kỳ phản ứng nào.
Sau khi do dự một chút, hắn mở giám định.
【 Thiên Cực Ách Vận Châu: Pháp bảo khí vận, bị Chưởng Trung Càn Khôn phong ấn, bốn mươi lăm năm sau sẽ tự động thoát khỏi phong ấn, nếu như không có người trấn áp thì sẽ dần dần khuếch tán khí tức vận rủi. Phía dưới vận rủi, sinh linh đồ thán, thây phơi khắp nơi. Dưới trạng thái phong ấn, Thiên Cực Ách Vận Châu có thể trấn áp nguyền rủa.】
“Bốn mươi lăm năm? Không đúng lắm."
Giang Hạo chau mày, lúc này phải là tầm năm mươi mốt năm mới đúng.
Sao đột nhiên lại hạ xuống năm sáu năm?
Giang Hạo không do dự nữa, lại sử dụng Chưởng Trung Càn Khôn.
Hi vọng chỉ là do mình nhớ lầm.
Sau khi quan sát một hồi lâu, xác định không có vấn đề gì, hắn mới cất vào.
Nhưng mà để bùn đất lâu như vậy, thế mà lại không hề xuất hiện bọt khí, xem ra pháp bảo bị Chưởng Trung Càn Khôn phong ấn sẽ không thể nào thu được bọt khí.
Dù sao bản thân nó cũng không có bất kỳ vết bẩn gì.
May mà còn có Tử Hoàn và Thiên Đao.
Sau này còn có thể tiếp tục thí nghiệm.
Giờ Tý.
Giang Hạo tiến vào Thạch Bản.
Lần này khi hắn đi vào, tất cả mọi người đều đã vào chỗ.
Sau khi lên tiếng chào hỏi Đan Nguyên tiền bối, mọi người liền ngồi xếp bằng.
Nhìn sang ba người bên cạnh, Giang Hạo nhìn thấy "Liễu " và "Tinh " có hơi nghi hoặc một chút.
Chỉ có "Quỷ " là mặt đầy tâm sự.
Mặc dù không thấy rõ dung mạo, thế nhưng có thể nhìn ra một chút cảm xúc.
"Lần tụ hội này có liên quan đến Quỷ Tiên Tử sao?” Giang Hạo suy đoán trong lòng.
Đan Nguyên tiền bối cũng không nói nhảm, trực tiếp đi vào vấn đề:
"Lần tụ hội này là vì Quỷ tiểu hữu có phát hiện."
Mấy người đều nhìn về Quỷ Tiên Tử.
"Ta phát hiện ra dấu vết khí vận ở gần Thiên Âm Tông, thế nhưng ta phát hiện có người nhanh chân đến trước." Quỷ Tiên Tử nói.
Trong lúc nhất thời, Tinh và Liễu đều nhìn về phía Giang Hạo, dường như cũng cảm thấy hắn ở gần đó.
"Không phải ta." Giọng nói của Giang Hạo âm âm u.
Hắn căn bản không đi tìm, đi tìm chẳng khác nào là mang thêm phiền toái cho mình.
Cho nên hắn vẫn luôn để đó.
Hơn nữa, ra ngoài cũng là một chuyện nguy hiểm.
Dễ dàng bị những người khác phát hiện, còn phải đi Chấp Pháp Phong lĩnh nhiệm vụ.
"Là phát hiện ra chuyện gì khác thường sao?" Liễu mở miệng hỏi.
Nếu không thì không đến mức mở tụ hội tạm thời.
"Đúng, ta phát hiện ra nguyền rủa vận rủi ở trong khí vận, hơn nữa còn là nguyền rủa vận rủi vô cùng đặc thù, cho dù là ta cũng không dám tùy tiện tiếp xúc." Quỷ Tiên Tử nhớ lại rồi nói:
"Những nguyền rủa kia dường như đã tiêm nhiễm lên trên khí vận, sau đó ta nghe những người kia nói có người từng dùng dấu vết khí vận. Cho nên ta có một suy đoán khiến cho chính ta cũng phải hoảng sợ."
"Có người lợi dụng dấu vất khí vận, tìm được Thiên Cực Ách Vận Châu?" Giọng nói âm u của Đan Nguyên tiền bối vang lên.
Nghe vậy, Giang Hạo kinh ngạc, nhớ tới sự thay đổi của Thiên Cực Ách Vận Châu.
Nói như vậy, lời của Quỷ Tiên Tử chắc là thật.
"Đúng thế." Quỷ Tiên Tử gật đầu, nói:
"Loại vận rủi kia có thể đến từ Thiên Cực Ách Vận Châu. Người kia còn sống, là bởi vì dấu vết khí vận ngăn cản cắn trả cho hắn."
"Dấu vết khí vận đúng là có khả năng giúp hắn né tránh cắn trả, thế nhưng muốn tránh né hoàn toàn là chuyện cực kỳ khó khăn. Chỉ có người có ý định muốn chết mới có thể làm ra chuyện này. Biết là ai không?"
"Mục Khâu, đây là những gì ta nghe được." Quỷ Tiên Tử nói.
Mọi người hiểu ra.
Mục Khâu, một trong những người ở hải ngoại nhằm vào Thiên Cực Ách Vận Châu.
Xem ra đúng là vì Thiên Cực Ách Vận Châu.
Giang Hạo có một loại cảm giác nguy hiểm.
Không chỉ là bởi vì có người sắp tìm tới chỗ của hắn, một phần là bởi vì Thiên Cực Ách Vận Châu dưới sự kích thích của bọn hắn có thể sẽ phá vỡ phong ấn.
Một khi phong ấn bị phá vỡ, người chết đầu tiên chính là hắn.
Sau đó là toàn bộ Thiên Âm Tông, tiếp theo là U Vân Phủ, cùng với toàn bộ phía Nam.
Khó trách lại mở tụ hội tạm thời, đây là việc lớn trực tiếp ảnh hưởng đến tất cả bọn hắn.
Hơn nữa, đây cũng là lần đầu tiên cách Thiên Cực Ách Vận Châu gần như vậy.
"Vị trí tại Thiên Âm Tông phía Nam sao?" Tinh đột nhiên hỏi.
Quỷ Tiên Tử gật đầu.
"Được rồi." Tinh gật đầu nói:
"Đúng lúc Minh Nguyệt Tông có người đến phía Nam, chỉ cần nhận được tin tức, chắc là sẽ nhanh chóng đi tới Thiên Âm Tông. Chỉ không cách nào xác định, Thiên Cực Ách Vận Châu sẽ bùng nổ vào lúc nào."
"Chỉ như này là không đủ, cần đưa tin cho Tiên Môn để làm tốt chuẩn bị." Đan Nguyên nhìn mọi người, nói:
"Hễ người nào liên hệ được, đều có thể lấy một tin tức từ chỗ của ta."
"Có một vấn đề, đó là căn bản không xác định Thiên Cực Ách Vận Châu liệu có bộc phát hay không. Nếu như thế dù đưa tin thì bọn hắn cũng rất khó mà tin tưởng." Liễu hỏi.
Giang Hạo ngồi nghe, do dự một chút rồi trầm giọng nói:
"Nếu như Ách Vận Châu sắp bùng nổ, ta có lẽ sẽ phát hiện được."
Những người khác hơi kinh ngạc mà nhìn lại.
Nhưng không ai hỏi nhiều.
Sau khi thảo luận xong thì tụ hội kết thúc.
Vấn đề xoay quanh vẫn là Thiên Cực Ách Vận Châu.
Ban công.
Giang Hạo lấy hạt châu ra quan sát, hiện tại đã vô cùng ổn định.
Thế nhưng nếu có kích thích từ bên ngoài thì sẽ xuất hiện gợn sóng.
Từ đó công phá phong ấn.
Nhớ lại, nếu như ngay từ đầu đã có người dùng dấu vết khí vận để tìm kiếm, vậy hắn đúng thật là nguy hiểm.
Hiện tại mỗi ngày phong ấn một lần, mới tìm thêm được đường sống.
"Vẫn nên đưa cho Hồng Vũ Diệp, lần sau tới sẽ đưa."
Người có tu vi như hắn mang theo thứ đồ này đúng là rất nguy hiểm.
Sau khi cất hạt châu, Giang Hạo bắt đầu nhìn thẳng vào vấn đề.
"Người của Minh Nguyệt Tông chắc là sẽ sớm tới Thiên Âm Tông, mặc dù người tới không nhất có ích, có thể sau lưng của hắn có chỗ dựa vững chắc."
Hạo Thiên Tông có Liễu Tinh Thần ở đây, chắc là cũng được thông báo.
Thế nhưng…
Không một ai có thể cứu hắn cả.
Hắn đúng là có thể biết trước được khi nào sẽ bùng nổ, nhưng mà một khi thông báo thì thứ nghênh đón hắn chính là hủy diệt.
Cho nên hắn không hy vọng như thế.
"Trước hết phải mạnh lên, dù cho có người tìm đến, ta cũng có thể khiến cho hắn từ bỏ ý định tìm kiếm Thiên Cực Ách Vận Châu."
Nhưng mà vì lý do an toàn, hắn lấy một tấm phù ẩn nấp thiên cơ ra.
Có khả năng ẩn nấp mấy ngày.
Mặc dù không biết có ích hay không, nhưng có thể kéo dài được ngày nào thì hay ngày đó.
Nếu có thể trốn, hắn muốn lập tức chạy khỏi nơi này.
Đáng tiếc, mang theo Thiên Cực Ách Vận Châu thì đi nơi nào cũng vô dụng.
Cho dù không mang theo hạt châu cũng vô dụng.
Bởi vì giữa hắn và Thiên Cực Ách Vận Châu có nhân quả lớn lao, một khi giải phong ấn thì vẫn phải muốn chết.
---
Nơi nào đó trong rừng cây.
Một nam tử gầy yếu nhăn mày:
"Vừa rồi rõ ràng còn có thể phát hiện, bây giờ sao lại biến mất rồi? Không sao cả, ta còn có thể chờ.”
Lúc này, trong mắt của hắn mang theo một tia sáng đỏ, chỉ là vô cùng bé nhỏ.
Hắn ngồi ở trong rừng cây, nhìn ánh trăng.
"Đã tìm được chưa?" Mục Khâu đi đến bên cạnh hắn, hỏi.
"Mất dấu vết, bị che đậy rồi, thế nhưng nhanh thôi, ta cảm thấy sắp xuất hiện rồi. Nếu như có thể tới gần chỗ kia thì càng tốt hơn." Nam tử đưa tay chỉ về phía Thiên Âm Tông.
"Thiên Âm Tông sao? Được, qua mấy ngày nữa chúng ta sẽ tìm một lý do để đi vào. Ngươi nắm chắc bao nhiêu phần?" Mục Khâu hỏi.
"Ba phần, có ba phần khiến cho Ách Vận hiện thế." Nam tử gầy yếu nói.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận