Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 370: Minh Nguyệt Tông Đến

Chương 370: Minh Nguyệt Tông Đến
Chương 370: Minh Nguyệt Tông Đến
Hồng Vũ Diệp không nói gì về chuyện Minh Nguyệt Tông đến.
Đây là chuyện mà Bạch Chỉ sẽ thay mặt cho Chưởng môn.
"Còn có gì không?" Nàng hỏi.
"Đã kiểm tra xong pháp bảo lấy được từ chỗ của Cổ Cầm, pháp bảo tên là Xuyên Thiên Toa, có năng lực xuyên qua không gian, cùng với năng lực ẩn nấp bản thân. Tạm thời đang đặt tại Chấp Pháp Phong, có thể dùng để đuổi bắt kẻ địch đặc thù." Bạch Chỉ đáp.
"Chuyện Vạn Vật Chung Yên tiến triển thế nào rồi?" Hồng Vũ Diệp bình tĩnh mở miệng.
"Tạm thời vẫn chưa có gì, nhưng mà còn đang quan sát Thiên Thanh Sơn, quan sát xem liệu còn có người tiếp xúc với hải ngoại hay không. Người của chúng ta đã đi đến bên trong Vạn Vật Chung Yên, chắc là có thể tra ra là ai đang liên hệ với Thiên Thanh Sơn." Bạch Chỉ cúi đầu, nói nghiêm túc.
Mặc dù nàng vẫn không hiểu tại sao Chưởng giáo lại quan tâm đến chuyện này, thế nhưng cũng không dám hỏi nhiều.
Hồng Vũ Diệp ngồi nghe, sau đó nhìn ra bụi hoa phía ngoài, yên lặng một lúc, nàng mới lên đó:
"Bên phía Giang Hạo thì sao?"
"Cũng không có chuyện gì khác, chỉ là linh khí trong sân nhỏ của hắn gần đây đột nhiên tăng vọt. Qua nhiều lần điều tra, có liên quan đến Bạch Dạ, bây giờ tu vi của Bạch Dạ liên tục rơi xuống, không có nguyên nhân.
Hắn thân là đệ tử chân truyền, lại có công tích trên người, theo lý thuyết, bị hại như thế hắn phải để cho người Chấp Pháp Đường nhúng tay rồi mới đúng.
Nhưng mà cho đến nay, hắn đều không để cho người ta biết. Có xác suất là bị người đứng phía sau Giang Hạo uy hiếp. Thế nhưng giữa bọn hắn không nên có cừu hận như thế mới đúng, cho nên trong lúc nhất thời vẫn không thể xác định.
Bởi vì không liên quan đến nằm vùng và phản đồ, cho nên cũng không đi sâu vào điều tra." Bạch Chỉ nói.
Hồng Vũ Diệp chỉ là gật đầu một cái, bảo Bạch Chỉ tiếp tục quan sát.
Sau khi báo cáo một số việc liên quan đến Thiên Hương Đạo Hoa, Bạch Chỉ liền lui ra ngoài.
Sau khi trở lại Bạch Nguyệt Hồ, Bạch Chỉ cảm thấy khó hiểu.
Ví dụ như thái độ của Chưởng giáo đối với Giang Hạo, cùng với biệc tại sao phải điều tra Vạn Vật Chung Yên.
Nhưng mà Mục Khâu đến từ Vạn Vật Chung Yên, chuyện này là đối phương tự mình nói, chắc không phải là nói dối, chẳng lẽ…
"Chẳng lẽ Chưởng giáo đã biết từ sớm rằng Vạn Vật Chung Yên sẽ mang đến phiền toái lớn cho chúng ta?"
Nghĩ tới chuyện mà Vạn Vật Chung Yên muốn làm, đúng là rất dễ uy hiếp đến bọn họ.
Bởi vì nguy hiểm ở bên trong Ma Quật Thiên Âm Tông cũng không phải chỉ là một chút.
Còn về thái độ của Chưởng giáo đối với Giang Hạo, nàng nghĩ mãi mà không thông.
Nhưng mà Chưởng giáo làm việc nhất định là có ý nghĩ riêng.
Đi đến cuối cùng chắc là có thể biết được.
Lúc này, một nữ tử áo bào đen đột nhiên xuất hiện.
"Bạch Trưởng lão, Mịch Linh Nguyệt muốn gặp ngươi, nói có tin tức liên quan tới Thiên Hương Đạo Hoa, thế nhưng nàng muốn gặp Giang Hạo.
---
【 Lực lượng + 1】
Ma nhân ngã xuống đất, bọt khí màu trắng xuất hiện.
Giang Hạo đã giết không ít ma nhân.
Đã mười ngày trôi qua kể từ khi Lý Bách chết.
Bây giờ chắc là đã cuối tháng tám.
Sắp đến tháng chín, hắn cũng phải đi ra ngoài rồi.
Bàn Đào Thụ sắp đến lúc niết bàn, một khi bỏ lỡ thì sẽ phải đợi thêm một năm, sẽ mang đến ảnh hưởng rất lớn đối với hắn.
Dù sao chỉ cần niết bàn thành công, lúc nảy mầm sẽ xuất hiện bọt khí, cho dù là bọt khí màu vàng hay là màu tím thì đều có thể khiến cho thực lực của hắn tiến thêm một bước.
Chuyện của Lý Bách lần này quá lớn, khiến cho hắn có chút nghĩ mà sợ.
Nếu như có thể tăng cao thực lực thì đều không thể bỏ qua.
Sau khi rời khỏi Ma Quật, Mục Khâu cũng là một loại uy hiếp.
Mặc dù bên trong tụ hội nói rằng mối nguy đã qua, thế nhưng chỉ có hắn biết, mối nguy có thể đến bất cứ lúc nào.
Nếu như lại có mấy Ách Vận Thể hiếm thấy đến nữa, hắn thà rằng bị Hồng Vũ Diệp trấn áp, cũng muốn đưa thứ kia ra ngoài.
"Có lẽ không chỉ cần có Ách Vận Thể hiếm thấy, còn cần dấu vết khí vận."
Dấu vết chỉ là dấu vết, qua một thời gian đều sẽ tan biến.
Sau khi nghĩ rõ ràng mấy chuyện này, Giang Hạo cảm thấy thứ mình thiếu là thời gian.
Cho dù là tu vi hay là mối nguy của Thiên Cực Ách Vận Châu đều cần thời gian trợ lực.
Nhưng mà hai tháng đều ở trong này, khiến cho tu vi và khí huyết đều không thể gia tăng.
Nhưng cũng may là tránh thoát được một kiếp, chuyện còn lại chính là Mục Khâu, thực lực đối phương cao cường, bản thân mình hoàn toàn không phải là đối thủ.
Chỉ có thể đi một bước xem một bước, trong lúc đó cứ chuẩn bị thật tốt là được.
Vào giữa trưa.
Giang Hạo lấy một lá bùa ra dự định rời khỏi Ma Quật trước, vẽ một tấm Thiên Lý Na Di Phù.
Sau khi điều chỉnh trạng thái, hắn bắt đầu đặt bút.
Trong nháy mắt, hắn nhớ tới tấm phù mà Hồng Vũ Diệp cho hắn, những nét vẽ kia như khắc sâu vào trong đầu của hắn.
Hắn không tự chủ được mà bắt đầu quan sát, học tập.
Buổi chiều.
Phù văn cháy.
Thất bại.
Ngày thứ hai.
Tiếp tục vẽ phù.
Chạng vạng tối.
Phù văn bị cháy.
Thất bại.
Ngày thứ ba.
Thất bại.
Ngày thứ tư.
Thất bại.
Ngày thứ bảy.
Chạng vạng tối, phù văn lóe lên ánh sáng.
Phù thành.
Lúc này Giang Hạo ngồi xuống, cảm thấy thân thể có chút khó chịu.
Lần này, thần thông bị hao tổn nghiêm trọng hơn lần trước rất nhiều.
Cũng may Khô Mộc Phùng Xuân còn có hiệu quả.
Giang Hạo lấy phù văn ra, cảm thấy đường nét của phù văn khác với lúc trước, lực lượng tích chứa bên trong cũng hoàn toàn khác biệt.
【 Thiên Lý Na Di Phù: Hạ phẩm, bỏ qua tất cả thuật pháp, kết giới, dịch chuyển ngẫu nhiên đến một chỗ bên ngoài trong phạm vi từ một ngàn ba trăm dặm đến một ngàn bảy trăm dặm, dùng máu tươi hoặc linh khí có thể trực tiếp mở ra, không thể gián đoạn.】
"Tăng thêm ba trăm dặm."
Cũng may không quá khoa trương, nếu như tăng thêm một nghìn dặm, thần thông Không Minh Tịnh Tâm có thể sẽ bị hủy mất.
"Cảm thấy tiến bộ quá lớn, thân thể không chịu nổi, cần phải tăng cao tu vi mới có thể giảm bớt."
Chỉ là cho đến nay vẫn là hạ phẩm, điều này khiến cho hắn kinh ngạc.
Thiên Lý Na Di Phù thượng phẩm rốt cuộc là đáng sợ như nào?
Sau đó, hắn bắt đầu tiếp tục xử lý ma nhân.
Hắn dùng chủy thủ, cộng với lực lượng Trúc Cơ viên mãn.
Thỉnh thoảng sẽ dùng Hòa Quang Đồng Trần.
Dọn dẹp ba ngày.
Hắn gặp bố người Hồ Khai.
Sau đó hắn lại gia nhập đội ngũ, tiếp tục xử lý.
Mấy ngày sau đó, Hồ Khai dường như đã phối hợp hơn, không còn muốn làm gì thì làm nữa.
Xem tình huống của bọn hắn, Giang Hạo liền hiểu rõ, giữa bọn hắn đã phối hợp rất lâu.
Giữa tháng chín.
Công việc xử lý kết thúc, trong lúc đó bọn hắn đạt được một số linh dược, cùng với một phiến đá có chữ viết kỳ quái.
Có thể là thuật pháp gì đó.
Giang Hạo đạt được một gốc Bách Lý Hương, rất rẻ, thế nhưng cũng coi như là có thu hoạch.
"Chắc là đã không còn, có thể đi ra ngoài rồi, các ngươi cảm thấy thế nào?" Hồ Khai mở miệng hỏi.
Sau khi tiến vào rèn luyện một phen, hắn đã thay đổi.
Phải biết thu liễm tài năng, biết tôn trọng người khác.
Thu hoạch này vô cùng lớn, có thể khiến hắn sống lâu hơn.
Những người khác đều không có ý kiến gì về việc đi ra ngoài.
Qua một lúc sau, mọi người thuận lợi rời khỏi Ma Quật.
Lúc ra ngoài, đám người Hồ Khai nhẹ nhàng thở ra.
Giang Hạo thì cảnh giác xung quanh.
Thời gian đã trôi qua rất lâu, đám người Mục Khâu muốn làm gì thì có lẽ đã làm rồi.
Lúc này đột nhiên có không ít người ngự kiếm đi ra ngoài.
Chuyện này khiến cho mấy người Giang Hạo không hiểu.
Hỏi mấy người xung quanh thì mới biết được, hôm nay người Minh Nguyệt Tông tới.
"Người Minh Nguyệt Tông đến?" Giang Hạo kinh ngạc.
Người khác không biết mục đích mà Minh Nguyệt Tông tới đây, nhưng mà hắn lại biết.
Một là vì Thiên Cực Ách Vận Châu.
Mục Khâu chắc là không biện pháp sống.
Hai là Cổ Thanh, Cổ Thanh chắc là cũng phải đi rồi.
Chuyện này khiến hắn trở nên an toàn hơn một chút.
"Đi qua nhìn một chút không?" An Tĩnh tiên tử hỏi.
Mấy người khác gật đầu, Giang Hạo cũng đi theo.
Sau đó năm người ngự kiếm mà đi.
Đi ra bên ngoài tông môn.
Hắn phát hiện người chấp chưởng mười hai mạch gần như đều tới, dẫn đầu là Bạch Chỉ Trưởng lão.
Bọn hắn đứng ở trên không, đưa mắt nhìn về phương xa , chờ đợi Minh Nguyệt Tông đến.
Đây là lần đầu Giang Hạo thấy Thiên Âm Tông tiếp đón người khác như này.
Ngoại trừ Chưởng giáo bế quan ra thì tất cả người quan trọng đều tới.
Minh Nguyệt Tông quả thật không bình thường.
Cho dù Thiên Âm Tông luôn gây chiến xung quanh, cũng không dám càn rỡ ở trước mặt tông môn như này.
"Đại tông môn đúng là không giống nhau." Giang Hạo cảm khái.
Lúc này, trên bầu trời có ánh sáng nhạt nổi lên, hai bóng người đang đi tới từ phía xa.
Một bộ đồ màu trắng, ôn tồn lễ độ, khí độ rộng lớn.
Có ánh sáng Nhật Nguyệt, Tinh Thần cuồn cuộn.
Bạch Chỉ đứng ở trên không, nhìn hai đạo nhân ảnh, người dẫn đầu đúng là khiến cho người ta không thể tưởng tượng được.
Nhưng mà, khí tức của đối phương lập tức tan biến.
Tự Bạch khí độ phi phàm, thoạt nhìn không thấy khí tức tu vi.
Hắn tới trước mặt Bạch Chỉ, cung kính hành lễ:
"Tự Bạch mang theo sư đệ Phương Kim tới quấy rầy chư vị tiền bối."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận