Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 379: Sư Tỷ Đúng Là Rất Dễ Nói Chuyện

Chương 379: Sư Tỷ Đúng Là Rất Dễ Nói Chuyện
Chương 379: Sư Tỷ Đúng Là Rất Dễ Nói Chuyện
Nhìn dáng vẻ của đối phương.
Giang Hạo nhớ tới người mình gặp phải lúc đi tới Vô Pháp Vô Thiên Tháp trước đó.
Chính là vị tiên tử bị chặn đường kia.
Xem ra mình ngự kiếm không gặp được nàng trong những năm nay, là vận khí tốt.
Sau khi để đệ tử ngoại môn xuống, hắn nhảy lên đi tới bên cạnh Trình Sầu.
"Này, làm hỏng váy của ta, các ngươi còn gọi người?" Y Luyến tiên tử cười lạnh nói.
Trình Sầu thấy Giang Hạo, lập tức nhẹ nhàng thở ra, vội vàng nói lại mọi việc một lần.
Lúc hắn ngự kiếm, đối phương đột nhiên đụng tới.
Bởi vì cường độ va chạm quá lớn, khiến cho hắn lập tức rơi xuống vách núi.
Mặc dù người không có việc gì, thế nhưng linh dược bị hỏng hơn phân nửa.
"Xin nhờ, ngươi có giảng lý hay không? Lúc ta ngự kiếm, ngươi ở phía trước mặt ngăn cản ta, khiến cho váy ta bị hỏng, tại sao ngươi lại không nói?" Y Luyến tiên tử nhìn linh dược rồi nói:
"Hơn nữa, linh dược nằm trên tay ngươi, ta có dùng tay phá hủy sao? Ngươi không bảo vệ cho tốt, giờ lại nói là ta làm hư? Ngươi nói chuyện hợp lý tý đi được không?"
"Nhưng mà ngươi đụng vào ta, do đó mới khiến cho linh dược bị tổn thất."Trình Sầu cố gắng giải thích nói.
"Xem lý lẽ của ngươi kìa…ngươi không đứng ở đó, ta sẽ đụng vào sao? Được rồi, coi như ta đụng vào ngươi đi, theo logic của ngươi thì ngươi không nên trách ta, ngươi nên trách người rèn đúc Linh Kiếm mới đúng. Hắn không rèn đúc Linh Kiếm thì sẽ không có chuyện ngày hôm nay. Đây là logic của ngươi, không phải là ta cảm thấy như vậy." Y Luyến tiên tử nói.
"Ngươi!" Trình Sầu lập tức không biết nói gì.
Đối phương đúng là hung hăng càn quấy.
Nhưng mà mình chỉ là một Trúc Cơ sơ kỳ, mà người trước mắt đâu chỉ là hậu kỳ.
"Sư tỷ cảm thấy là chúng ta sai sao?"Giang Hạo hỏi.
"Không, các ngươi nhiều người, là ta sai, ta nhận lỗi là được chứ gì? Các ngươi đi đi." Y Luyến tiên tử âm dương quái khí nói.
"Chúng ta đi?" Trình Sầu ngẩn người.
"Ta đã nói là lỗi của ta rồi, các ngươi còn muốn như thế nào nữa?" Y Luyến tiên tử chất vấn.
"Những linh dược này giá trị 1800 linh thạch." Trình Sầu nói.
"Vậy thì thế nào? Có liên quan gì với ta? Ai bảo ngươi không bảo vệ cho tốt?" Y Luyến tiên tử lạnh lùng nói.
"Sư tỷ có thể đi sang một bên nói chuyện nay không?"Giang Hạo khách mà hỏi.
“Ta phải đi tham gia tiểu hội tâm đắc của Thiên Trần sư huynh, nếu chậm trễ ngươi phụ trách nổi không?" Y Luyến tiên tử hỏi.
"Ta sẽ bồi thường cho sư tỷ." Giang Hạo bình tĩnh nói.
Nghe vậy, Y Luyến tiên tử cười nói:
"Được, vậy qua bên kia nói, ta nhìn xem ngươi muốn nói gì." Y Luyến tiên tử chỉ vào một bên vách núi, nói.
Nàng cũng rất tò mò, không biết người này sẽ nói gì.
Nếu như là tu vi cao hơn nàng, nàng đương nhiên sẽ không đi.
Thế nhưng tu vi của tất cả mọi người đều như nhau.
Nàng cũng không yếu trong cùng một cấp bậc.
Nhất là nàng đã có năng lực tấn thăng Kim Đan.
Hiện tại chỉ thiếu một viên Đại Hoàn Đan.
Sau đó, hai người tới vách núi đối diện.
Nơi này có sương mù vờn quanh.
"Nói đi." Y Luyến tiên tử mở pháp bào phòng ngự ra.
Trúc Cơ viên mãn cũng rất khó phá vỡ.
Nhìn hành động của đối phương, Giang Hạo vẫn vô cùng bình tĩnh.
Sau đó mở giám định.
Trúc Cơ viên mãn, đệ tử nội môn của Yên Vân Phỏng.
Cũng chỉ có vậy.
Cũng không có chỗ gì đặc biệt.
Xem ra bản tính đã như thế.
Nhìn ta mọi phương diện, nàng cách Kim Đan rất gần.
Nàng rõ ràng là làm cho người ta chán ghét, rõ ràng khiến cho người ta cảm thấy tính cách như này chắc chắn sẽ đi trên con đường gập ghềnh, thậm chí không sống được bao lâu.
Nhưng mà, nàng lại sống rất tốt, thậm chí còn sống rất thoải mái, tu vi tấn thăng cũng rất nhanh.
"Sư tỷ cảm thấy linh dược không phải là trách nhiệm của sư tỷ?" Giọng nói lạnh lùng của Giang Hạo vang lên.
"Chính các ngươi xử lý, có liên quan gì với ta?" Y Luyến cười lạnh nói.
"Đây chính là một ngàn tám linh thạch, Trình Sầu sư đệ một tháng cũng chỉ có hai mươi khối linh thạch. Một năm mới hai trăm bốn, một ngàn tám hắn phải dùng tám năm mới có thể trả hết nợ. Cho dù hắn đi làm nhiệm vụ thì cũng cần ba bốn năm, nếu như gặp chuyện nhưng may mắn còn sống thì cũng cần thêm hơn một năm." Giang Hạo bình tĩnh nói.
"Vậy thì có liên quan gì với ta? Hắn tội nghiệp thì ta phải cho linh thạch sao? Ta đáng thương, tại sao các ngươi lại không cho linh thạch? Nếu là lỗi của hắn, hắn phải gánh trách nhiệm này, còn trách được người nào?" Y Luyến tiên tử nói.
Giang Hạo nhìn đối phương, giọng nói âm u:
"Sư tỷ nói có lý, người nào sai thì người đó phải gánh chịu, mà ta cảm thấy người khởi xướng chuyện này là sư tỷ. Cho nên hi vọng sư tỷ có thể bồi thường một ngàn tám linh thạch."
"Dựa vào ngươi?" Y Luyến tiên tử cười lạnh nói:
"Ngươi nói lỗi của ta thì là lỗi của ta sao?"
Tiếng nói vừa dứt, một ánh sáng lạnh lẽo lóe lên.
Một thanh trường thương xuất ra, đâm về phía pháp bảo.
Y Luyến luyến tiên tử ngạc nhiên, sau đó lập tức có chút hoảng sợ.
Lúc này, phòng ngự của nàng bị phá nát chỉ trong nháy mắt.
Trường thương dùng thế sét đánh không kịp bưng tai đi tới trước người nàng, nàng thậm chí không kịp nghĩ nên làm như thế nào.
Phốc.
Trường thương xuyên qua nàng, kéo nàng bay về phía sau.
Oanh!
Một thương đính nàng ở trên vách đá.
"Ngươi…" Nàng nhìn chằm chằm nam tử trước mắt, có chút kinh ngạc.
Nhưng mà một thanh đao bỗng giơ lên, hướng về phía của cổ nàng.
Tu vi Trúc Cơ viên mãn phun trào, nàng thoát khỏi vách đá, mang theo trường thương lăn qua một bên.
Nhưng mà một thanh kiếm đã đâm vào bắp đùi của nàng.
Tiếng kêu đau đớn vang lên.
Kiếm này đóng nàng ở trên mặt đất.
Giang Hạo đi tới, cầm Bán Nguyệt trong tay, ánh mắt lạnh như băng nhìn sư tỷ chật vật trên mặt đất, sau đó chậm rãi rút trường thương ra.
Máu tươi phun ra bốn phía.
Tiếng nặng trĩu truyền ra.
"Sư tỷ cảm thấy ta nói có lý không?"Giang Hạo hỏi.
"Có, có lý." Y Luyến tiên tử hoảng sợ.
"Vậy chuyện bồi thường?"
"Ta, ta bồi."
"Sư tỷ có linh thạch không?"
"Có, ta có."
"Vậy thì tốt, sư tỷ đúng là rất dễ nói chuyện."
Y Luyến tiên tử cảm thấy kinh khủng, sự tàn nhẫn của người trước mắt này nằm ngoài dự đoán của nàng.
Giang Hạo thu tất cả pháp bảo vào, sau đó cho đối phương một tấm Trị Liệu Phù.
Sau khi để đối phương đi giải quyết mọi chuyện của mình, hắn liền rời đi.
Phải chuẩn bị linh dược một lần nữa.
Nhưng mà lần này động thủ rất có thể sẽ ảnh hưởng đến sau này.
Không biết tu vi của Thiên Trần sư huynh là gì.
Lại có thân phận gì.
Có xuất thủ hay không.
Hắn cần biết rõ chuyện này để tiện cho việc ứng đối với các tình huống phía sau.
Hắn không thể giết chết Y Luyến tiên tử dưới ánh mắt của mọi người để cắt đứt hậu hoạn được.
Chấp Pháp Đường cũng không phải nói chơi, một khi tàn sát đồng môn, hắn sẽ trực tiếp tới Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Đại khái là có thể sống sót ra ngoài, thế nhưng không giữ được tu vi.
Sau đó tiến vào quặng mỏ…
Nghĩ tới đây, Giang Hạo sửng sốt một chút, thật ra cũng chưa chắc là không thể.
Đáng tiếc hắn còn đắc tội với Thiên Hoan Các, còn có Lạc Hà Tông, Thiên Thánh Giáo.
Một khi mình tiến vào quặng mỏ, chắc chắn sẽ có người động thủ.
Đến lúc đó mình không có năng lực tự vệ.
Trong chốc lát.
Hắn tới Chấp Pháp Phong.
Nơi này tụ tập tất cả nhiệm vụ của đệ tử các phong.
Có thể sẽ có tin tức của Thiên Trần.
Thuận tiện nhìn một chút xem có những nhiệm vụ gì.
Hắn đứng ở trước một nhiệm vụ, có chút ngoài ý muốn.
"Sắp xếp kho sách của Tàng Thư Các, cần Trúc Cơ tu vi, không nhận người của Chúc Hỏa Đan Đình, tốt nhất là người có công tích nhất định trên người”
Chuyện này vốn không có gì, đều rất bình thường, nhưng điều làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là người ký tên lại là Hoa Nhạc.
Đi mòn gót sắt tìm không thấy, gặp được lại chẳng tốn chút công phu.
Đại khái chính là cái ý này.
Hắn không hề lưỡng lự, lập tức nhận nhiệm vụ này.
Nhưng mà hình như cũng không chỉ cần một hai người.
Hơn nữa còn có xét duyệt, điều kiện tương đối hà khắc.
"Ta chắc là có thể tiến vào."
Hoa Nhạc biết hắn, cũng biết Thiên Hương Đạo Hoa.
Đối phương không thể chủ động hỏi thăm, hiện tại chính mình chủ động đưa tới cửa, đối phương không có lý do gì mà không muốn cả.
Vậy phải là thế nào để đối phương chủ động tìm người dạy các loại ngôn ngữ cho hắn đây?
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận