Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 382: Bọn Họ Hủy Hy Vọng Kết Đan Của Ngươi

Chương 382: Bọn Họ Hủy Hy Vọng Kết Đan Của Ngươi
Giữa trưa.
Trình Sầu đưa tới một ngàn tám linh thạch.
Bởi vì số lượng quá lớn, cho nên hắn không dám có chút lơ là nào.
"Đây là Y Luyến sư tỷ bồi thường." Trình Sầu nói.
Khoản bồi thường này sẽ được sử dụng để bổ sung những linh dược kia.
"Danh sách linh dược đâu?" Giang Hạo nhận linh thạch hỏi.
Sau khi nhận danh sách, Giang Hạo phát hiện lần này mình mất bảy trăm linh thạch.
Thu hồi bảy trăm, sau đó hắn lần nữa bổ sung linh dược.
Một ngàn mốt thì lấy danh nghĩa Linh Dược Viên mua lại.
Cuối cùng lại dùng linh dược của chính mình bổ sung vào, thuận tiện mua những thứ có thể mua bổ sung thêm.
Sau cùng thu hồi một ngàn một linh thạch.
Bây giờ linh thạch về lại một ngàn bốn.
Chuyện linh dược đã bị trì hoãn mấy ngày, nhưng cũng hoàn thành nhiệm vụ.
Việc này có thể có phiền phức, chỉ là không biết có ai sẽ ra mặt thay cho Y Luyến sư tỷ hay không.
Cần chú ý một chút.
Ngoại trừ chuyện này, hắn cần phải đi đến Tàng Thư Các tiếp tục chờ đợi, sau đó đọc một vài quyển sách không hiểu.
Bị phát giác hắn có suy nghĩ về mặt này, đối phương sẽ liên lạc với hắn.
Chỉ cần chờ thôi.
Cho đến trước mắt, có hai điểm có thể sử dụng để xác định xem đối phương có đến hay không.
Một là tông môn chiêu thu đệ tử, hai là Huyền Thiên tông bái phỏng Thiên m tông.
Chiêu thu đệ tử năm nay còn phải chờ một tháng.
Chẳng qua hắn cũng không vội, từ từ rồi đến.
Mà cần sốt ruột hơn chính là chế phù, hắn cần phải học đủ tri thức trước khi Mịch Linh Nguyệt rời đi.
Một ít cơ sở và kinh nghiệm.
Những thứ khác sau này sẽ có cơ hội bổ sung.
Thời gian sau đó, hắn luyện tập bút pháp, cũng như kiến thức chế phù, cũng nghe rất nhiều các loại kinh nghiệm chế phù.
Rất nhiều bùa chú đòi hỏi thời gian đặc biệt, có đôi khi vị trí cũng cực kỳ quan trọng.
Khi chế tác phù chú, không thể nóng vội, cần phải thư giãn một chút.
Linh khí truyền vào cần bút lực tương ứng.
Bùa chú có càng chất lượng cao, càng cần bút lực khắc họa hoàn chỉnh.
Trong thời gian học tập, hắn cũng thường xuyên đi đến Tàng Thư Các.
Miên Liên sư muội thật sự tặng một ít đồ cho những người khác.
Cũng quả thật biết vị trí của vị tiền bối kia.
Khi đối phương tới, Giang Hạo cho hai khối linh thạch, coi như cảm tạ.
Không rõ thân phận cụ thể của vị tiền bối kia, chỉ biết là hắn thường xuyên đọc sách ở đó.
Giang Hạo tạm thời không tiếp xúc.
Khi hắn phát hiện bản thân đọc sách, tìm được một bản truyện ký kỳ lạ, trong đó ghi chép một bí pháp để thực lực tăng mạnh.
Đáng tiếc đó chỉ là manh mối, không thật sự ghi lại bí pháp đó.
Trong đó viết, bí pháp này cực kỳ ghê gớm, nhưng mà sớm đã thất truyền.
Ban đầu bí pháp được ghi lại trong một quyển sách có tựa đề “Sơn Hải Trác Ký”, quyển sách này đã mất tích không biết bao nhiêu năm.
Giang Hạo cũng đáng tiếc.
Nếu có thể dùng bí pháp này, với hắn mà nói sẽ an toàn rất nhiều.
Cho dù mang lại thương tổn cho cơ thể cũng không ngại, bởi vì hắn có thần thông Khô Mộc Phùng Xuân.
Luôn có thể khôi phục.
Tuy thứ này có không ít ghi chép, nhưng bình thường thì không dễ tìm được.
Sau đó vào ngày thứ bảy hắn nhìn thấy ghi chép này.
Hắn phát hiện ra “Sơn Hải Trác Ký”.
"Trùng hợp như vậy?"
Ôm lòng nghi ngờ, hắn lật sách ra.
Trong lúc nhất thời liền bật cười.
Mắc câu rồi.
Phải nói bản thân nên mắc câu rồi.
Chẳng qua không như hắn dự đoán, dường như đối phương muốn hắn cảm thấy hứng thú với ngôn ngữ và văn tự.
Như vậy bọn họ có thể khống chế quyền chủ động.
Tổng thể mà nói là kết quả tốt.
Quyển sách này có tất cả các loại văn tự, căn bản không phải là thứ hắn có thể hiểu.
Chẳng qua ngôn ngữ này đã gặp trong bách khoa toàn thư. Chỉ là không ai dạy nên khó mà học tập được.
Sau đó mỗi ngày lúc rảnh rỗi hắn sẽ tra tài liệu, bắt đầu nghiên cứu “Sơn Hải Trác Ký”.
Hắn hiểu rõ bây giờ không phải là lúc gấp, chờ đối phương tìm tới cửa phải mất một thời gian nữa.
Dù sao chính là nằm vùng, cũng phải chờ chiêu thu đệ tử.
Thời gian một tháng, Giang Hạo vẫn luôn ở Linh Dược Viên, Tàng Thư Các, Vô Pháp Vô Thiên Tháp đi tới đi lui.
Y Luyến sư tỷ bên kia không có thêm tình huống gì.
Không biết là không có ai giúp nàng, hay là chuyện gì khác.
Thiên Trần sư huynh thì hắn có một ít tin tức, là người của Chúc Hỏa Đan Đình, tạm thời chỉ biết tu vi của hắn rất cao.
Thường xuyên dạy bảo mọi người tu luyện.
Cụ thể là loại người nào, có mối quan hệ sâu với Y Luyến sư tỷ hay không, cũng chưa rõ được.
Bây giờ là đầu tháng 11.
Giang Hạo nhìn Bàn Đào Thụ, phát hiện trên cây không có nhiều quả lắm.
Qua một thời gian là có thể bắt đầu niết bàn rồi.
Nếu như là bọt khí màu tím, như vậy sẽ thêm một thần thông.
Nếu là bọt khí hoàng kim, xác suất lớn sẽ có thêm một pháp bảo.
Là gì, với hắn mà nói đều là sự trợ giúp lớn.
——
Băng Nguyệt cốc.
"Ta đã điều tra qua, đối phương cũng không có bối cảnh gì, nhiều lắm cũng chỉ có quan hệ không tệ với một vị kim đan sư tỷ của bọn họ.
Chúng ta có thể làm gì đó, Y Luyến sư muội ngươi nuốt được hơi này sao?"
Trong phòng, một vị tiên tử nhìn Y Luyến tiên tử, nàng có tu vi kim đan sơ kỳ, khí thế kinh người.
"Nếu không, hay là quên đi?" Y Luyến tiên tử hơi khó xử nói.
Nàng đã gặp Giang Hạo, đối phương tàn nhẫn làm nàng sợ hãi.
Nếu lúc đó nàng không tránh được công kích, thật sự có thể bị giết.
"Một ngàn tám trăm linh thạch, ngươi cam tâm sao? Ngươi rõ ràng trông cậy vào những linh thạch này thăng tiến Kim Đan, hiện giờ bị cướp đi hy vọng.
Một ngàn tám trăm, ngươi cần tích bao lâu mới có thể tích được?
Hắn dựa vào đâu mà đẩy trách nhiệm lên người ngươi chứ?
Dứt bỏ linh dược không nói, bọn họ cũng không cũng không biết bản thân sai ở đâu sao? Bọn họ hủy đi hi vọng Kết Đan của ngươi.” Tiên tử Kim Đan sơ kỳ tức giận nói.
“Nhưng.” Y Luyến tiên tử nhớ lại dáng vẻ rút đao của Giang Hạo, tim bỗng đập nhanh.
Ánh mắt lạnh lùng, không có chút tâm tình chập chờn nào.
Thủ đoạn tàn nhẫn, không chần chừ chút nào.
“Ngươi cũng không phải một mình, giao cho chúng ta là được.
Bây giờ tu vi của ngươi còn yếu, thân là sư tỷ, đương nhiên ta phải ra mặt giúp ngươi.
Ta không thể thì còn có Thiên Trần sư huynh, chúng ta đi tìm Thiên Trần sư huynh trước.
Nghe ý kiến của hắn một chút.” Nói rồi nàng lôi kéo người rời khỏi Băng Nguyệt cốc.

U Vân phủ.
Một vách đá nào đó.
Đột nhiên có một nhóm người xuất hiện.
Bọn họ mặc quần áo màu đen, mang theo ý vị xuất trần.
Lúc xuất hiện, có hai nam tử lấy ra pháp bảo thăm dò.
Lúc này người đàn ông trung niên cầm đầu chậm rãi mở miệng:
“Sao rồi?”
“Dường như hơi thở đã biến mất, xem ra tin tức là thật, người của Minh Nguyệt tông mang Cổ Thanh đi.” Bên cạnh có người nói.
"Xem ra Xuyên Thiên Toa cũng bị Minh Nguyệt Tông cầm, bọn họ thật sự muốn gây khó dễ với chúng ta." Nam tử trung niên lạnh lùng nói.
"Bây giờ phải làm gì?" Có người hỏi.
"Minh Nguyệt Tông rời khỏi Thiên m Tông, đi điều tra một chút, xem là ai khiến Cổ Thanh nhận thua, với xem nàng có để lại tin tức hay không." Nam nhân trung niên nói.
Những người khác gật đầu, sau đó có người nghi hoặc nói:
"Vậy chúng ta phải đi vào như thế nào?"
Bái phỏng bình thường chắc chắn không thể, âm thầm đi vào khó mà nghe ngóng tin tức, cũng dễ dàng đánh rắn động cỏ.
Người của Minh Nguyệt Tông rời đi không bao lâu, còn đang bái phóng các phái phía nam.
Nếu như biết họ ở đây, chắc chắn sẽ quay đầu lại.
Được nhiều hơn mất.
"Đi xem Thiên m Tông chiêu thu đệ tử khi nào, tìm một người thông minh đi vào xem một chút." Trung niên nam nhân nói.
Không thể quá mạnh, nhưng cũng không quá yếu.
Lúc chiêu thu đệ tử, là thời điểm tốt nhất để trà trộn vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận