Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 389: Sơn Hải Bất Hủ

Chương 389: Sơn Hải Bất Hủ
Chương 389: Sơn Hải Bất Hủ
Di Thiên, người Đọa Tiên Tộc phái đến tìm kiếm tin tức về Cổ Thanh.
Một là muốn tìm được người khiến Cổ Thanh nhận thua, hai là nhìn một chút xem Cổ Thanh có để lại cái gì hay không.
Chuyện đầu tiên hoàn toàn không có manh mối.
Cho nên chỉ có thể hoàn thành chuyện thứ hai.
Hắn bỏ ra thời gian rất lâu, mới biết được sau khi Thiên m Tông bắt được người đại khái sẽ đưa đến nơi này.
Sau khi cố gắng nhiều mặt mà vẫn không có kết quả gì, hắn chỉ có thể bên trong này để xem xét.
Chỉ là muốn tới đây cũng không dễ dàng, hắn suy nghĩ rất nhiều biện pháp, mới tới được đây từ ngoại môn.
Thân phận địa vị không đủ, làm chuyện gì đều vô cùng khó khăn.
Hơn nữa còn hoàn toàn không hỏi được thứ gì.
Cũng may tìm kiếm manh mối về Cổ Thanh không cần hỏi người, nếu không hắn cũng không có cách nào.
"Cũng không biết nàng có bị giam giữ trong này hay không bị."
Đây là điều cần lo lắng nhất.
Nếu như không có, như vậy tất cả những gì hắn làm đều không có giá trị.
Cuối cùng chỉ có thể rút lui không công.
Chỉ là sau khi tìm kiếm một chút, hắn liền thấy dấu vết.
Dấu vết đặc thù của Đọa Tiên tộc.
"Thế mà thật sự có."
Di Thiên mừng rỡ, sau đó hướng vào bên trong theo dấu vết.
Qua một lúc sau.
Hắn đi tới trước một hang đá, tất cả dấu vết đều chỉ về vị trí rìa.
Quả nhiên, hắn thấy được mật ngữ của Đọa Tiên Tộc, sau khi dung hợp với tảng đá, người bình thường sẽ không thể nhìn ra gì cả.
Thế nhưng hắn có thể thấy.
Tổng cộng có hai đoạn.
Đoạn thứ nhất chỉ có hai chữ.
"Giang Hạo?" Di Thiên cảm thấy quỷ dị.
"Đây không phải là tu sĩ Trúc Cơ của Đoạn Tình Nhai sao? Tại sao Cổ Thanh lại đặc biệt ghi lại tên của hắn?"
"Hơn nữa tên của hắn lại đứng đầu, chẳng lẽ nàng bị bắt là vì người này? Nhưng mà sao có thể chứ? Một Trúc Cơ sao có thể khiến cho nàng nhận thua được?"
Thực lực Cổ Thanh mạnh hơn hắn nhiều, dù cho thực lực bị hao tổn thì cũng không kém.
Đừng nói đến là có Xuyên Thiên Toa.
Cho nên một Trúc Cơ tuyệt đối không thể mang đến tổn thương gì cho nàng được.
"Nếu như không phải, vậy tại sao phải ghi lại tên người này? Chẳng lẽ là người này có chỗ nào chỗ đặc thù đáng để quan tâm?
Nghĩ không ra câu trả lời, Di Thiên chỉ có thể xem đoạn chữ thứ hai.
Không bao lâu sau, hắn đã đọc được tin tức thứ hai.
"Minh Nguyệt Tông, đại hội luận đạo, Trúc Cơ."
"Có ý gì?" Di Thiên hoàn toàn không hiểu.
Sau khi kiểm tra một hồi, xác định không có những thứ khác, hắn liền xóa sạch dấu vết.
"Hoàn thành nhiệm vụ, nhưng mà Giang Hạo này có chút kỳ quái, muốn nên tiếp xúc một chút hay không?"
Sau khi suy tư một lát, Di Thiên cảm thấy nên bỏ đi.
Nếu như không phải là người đặc thù gì thì tiếp xúc không có ý nghĩa gì cả.
Nếu như là người đặc thù, đi tiếp xúc hắn có lẽ sẽ trở thành Cổ Thanh thứ hai.
Có hai khả năng khiến cho Cổ Thanh lưu lại tên của hắn, một là báo thù, hai là hi vọng.
Bị Minh Nguyệt Tông bắt còn muốn hi vọng? Cho nên khả năng báo thù cực cao.
Không nên va chạm.
"Tìm một cơ hội trở về, để những tiền bối định đoạt vậy."
----
Trong sân, Giang Hạo nhìn xuống bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo】
【 Tuổi tác: Hai mươi tám】
【 Tu vi: Nguyên Thần viên mãn 】
【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên 】
【 Khí huyết: 67/100 (có thể tu luyện)】
【 Tu vi: 65/100 (có thể tu luyện)】
【 Thần thông: 0/3 (không thể thu được)】
【 Hoàng Kim Truyền Thuyết: 2/2 (có thể thu được )】
Giữa tháng giêng.
Hai mươi tám tuổi.
Thời gian trôi qua có chút nhanh.
Nhưng mà hắn chắc là có thể tấn thăng Luyện Thần trong năm này.
"Không biết Hàn sư đệ có thể tấn thăng Trúc Cơ viên mãn trong năm này hay không."
"Thoạt nhìn thì rất không có khả năng."
Lúc trước bọn họ đều là Trúc Cơ sơ kỳ, thoáng cái đã tám, chín năm trôi qua.
Năm đó Hàn sư đệ mới mười tám tuổi.
Nhưng mà Giang Hạo vẫn chú ý tới dòng cuối cùng hơn, Hoàng Kim Truyền Thuyết đã đầy.
Không do dự nữa, hắn lựa chọn thu hoạch.
Trong nháy mắt, hắn cảm thấy xung quanh xuất hiện biến hóa.
Nhật Nguyệt treo ở trên không, sơn hà đại địa đang hòa tan.
Lúc này chỗ trung tâm dường như có một ánh sáng, hào quang rực rỡ bao quát sơn hà.
Giang Hạo biết, ánh sáng này chính là pháp bảo lần này.
Hắn bắt đầu đi về phía bên kia.
Trong chốc lát.
Giữa biển lớn, trên đỉnh núi, hắn thấy một tấm khiên.
Tấm khiên này cao cỡ nửa người, trên mặt khắc sơn hà đại địa, trên đó có mặt trời mặt trăng và bầu trời.
"Lại là tấm khiên."
Hắn cảm thấy lá chắn không có tác dụng gì.
Giang Hạo đi đến trước tấm khiên, nhẹ nhàng cầm lấy.
Tất cả xung quanh lập tức tan biến.
Hắn phát hiện mình vẫn ở trong sân, chỉ là trong tay nhiều thêm một tấm khiên dày nặng.
Tấm khiên xưa cũ, không thể nhìn ra chất liệu, thế nhưng vừa nhìn liền biết không đơn giản.
"Giám định."
Giang Hạo vuốt ve tấm chắn, sau đó mở giám định.
Như này mới có thể hiểu rõ về tấm khiên một cách nhanh nhất.
【 Sơn Hải Bất Hủ Thuẫn: Ngưng tụ đại thế sơn hải, tôi luyện dưới nhật nguyệt, sinh ra từ trong sụp đổ. Bị phá vỡ có thể trùng sinh, có lực lượng trấn áp.】
Nhìn thần thông phản hồi, Giang Hạo kinh ngạc.
Một tấm khiên, lại không phải để phòng ngự, mà là trấn áp lực lượng.
Nhưng mà nghe tên thôi đã biết tấm khiên này rất mạnh rồi.
Sinh ra từ trong sụp đổ, phá nát có thể trùng sinh.
Xem ra lá chắn không phải là Bất Hủ thật sự, chỉ là có thể khôi phục nguyên dạng.
"Không biết sức phòng ngự như thế nào."
Giang Hạo cũng không có cách nào thử, bởi vì người khác nhau cầm sẽ có hiệu quả khác nhau.
Hắn sử dụng tấm chắn một cách toàn lực, không biết có thể ngăn cản công kích cấp bậc gì.
Nhưng mà trước khi xác định thì cần phải tế luyện một phen cái đã.
Chạng vạng tối.
Tấm khiên được tế luyện thành công.
Lúc thu vào trong cơ thể, hắn cảm thấy mình có một loại cảm giác dày nặng.
Thậm chí lực lượng phòng ngự gì đó đều tăng lên trong nháy mắt.
"Thế mà còn có hiệu quả này?"
Giang Hạo cầm Bán Nguyệt thử cắt vào cánh tay mình, phát hiện đúng là không giống với trước đó.
Hơn nữa, cảm giác lúc nắm quyền cũng không giống nhau.
Hắn tới bên bờ sông, vung Bán Nguyệt lên.
Ma m Trảm.
Ầm ầm!
Ma m cuồn cuộn, lập tức trảm ra một cái hố rộng.
Còn trong phạm vi Trúc Cơ viên mãn, nhưng lại hoàn toàn khác biệt.
"Cảm giác như dung nạp một sơn hải, ngay cả đao pháp đều trở nên dày nặng hơn rất nhiều, lá chắn này đúng là khó lường."
Giang Hạo vốn cho rằng tấm khiên này chỉ có thể dùng làm phòng ngự, không nghĩ tới lại còn có tác dụng này.
Đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Hơn nữa ý trấn áp cũng tồn tại bên trong chiêu thức của hắn.
Hắn vô cùng thích tấm khiến này.
Nhưng mà khí thế có chút rõ ràng, cần phải ổn định, che giấu một chút.
Như này mới không còn quá rõ ràng.
Cũng may có Vô Danh Bí Tịch, chuyện này không khó lắm.
Việc khó khăn là, có thể giấu được ánh mắt của Hồng Vũ Diệp hay không.
Có thể giấu diếm được một chút thì tốt.
Giữ lại một chút át chủ bài.
Lỡ như sau này có phản kích thì cũng không đến mức hoàn toàn không có hi vọng nào.
Sau khi trở lại sân nhỏ, Giang Hạo lại nghĩ tới một chuyện.
Đã có Bất Hủ Thuẫn, Thiên Đao cũng có.
Không biết bên nào sẽ mạnh hơn?
Mặc dù tò mò, thế nhưng cũng không thể thử.
Sau đó, hắn liền bắt đầu chuyên tâm học tập ngôn ngữ Thiên Linh Tộc, hy vọng có thể mau chóng hiểu rõ đối thoại của hai người kia.
Ba ngày sau.
Giang Hạo phát hiện Mật Ngữ Thạch Bản xuất hiện chấn động, là tin tức tụ hội..
Giờ Tý đêm nay.
"Không biết có tin tức gì khác hay không."
Cổ Thanh bị đưa đi, Mịch Linh Nguyệt cũng bị đưa đi.
Có lẽ có thể xem phản ứng của bọn hắn, chắc sẽ có thu hoạch khác.
Đương nhiên, hai người kia đều biết hắn, cho nên cũng nên biết một chút xem sẽ có ảnh hưởng gì.
Theo sự tính toán của hắn, sẽ không có ảnh hưởng quá lớn.
Bên phía Mịch Linh Nguyệt thì có thể yên tâm, nhưng Cổ Thanh thì không nói trước được.
Nàng nhất định có ý đồ khác.
Cụ thể là gì thì đêm nay sẽ có thể biết được.
Cũng may hắn đạt được Sơn Hải Bất Hủ Thuẫn, thực lực lại tăng thêm một chút.
Lần này hợp tác cùng Hiên Viên Thái đúng là kiếm lớn.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận