Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 391: Tiếp Tục Nằm Vùng

Chương 391: Tiếp Tục Nằm Vùng
Chương 391: Tiếp Tục Nằm Vùng
Tụ hội kết thúc.
Giang Hạo lấy sách ra ghi lại những điểm quan trọng của tụ hội lần này.
Thứ hai, thân phận thật sự của hắn đã tiến vào trong ánh mắt của những người này, cần ứng đối cẩn thận.
Thứ ba, thân phận "Tỉnh" tiếp xúc với mình.
"Đại khái là ba chuyện này, chuyện của Hiên Viên tộc và hải ngoại tạm thời không có bất cứ quan hệ nào với hắn."
"Nhưng mà, người trồng Hiên Viên Hoa là ta. Nếu như Hiên Viên Thái và Hiên Viên Hòa nói ra, vậy thì sẽ mang đến cho ta phiền toái không nhỏ."
Giang Hạo suy tư.
Làm càng nhiều chuyện, càng dễ có liên quan đến những người khác, từ đó mang đến ảnh hưởng.
Đây là chuyện không thể tránh khỏi.
Cho nên hắn rất ít khi làm chuyện phiền toái, trừ khi là có chỗ tốt, cùng với có chuyện cần thiết.
Giống như chuyện của Tiểu Li và Lâm Tri, đều không có bất kỳ chỗ tốt gì.
Sở Xuyên ban đầu là vì chỗ tốt.
Có thể nhận được trợ giúp của Minh Nguyệt Tông, lưu làm đường lui.
Nhưng mà sau khi giúp Tiểu Li vẫn có một ít chỗ tốt, thế nhưng chỗ xấu cũng vô cùng rõ ràng.
Tiểu Ly vô cùng hoạt bát, còn thích gây chuyện.
Hi vọng lớn lên sẽ khá hơn một chút, nếu không phóng sinh thì nhất định sẽ khiến cho người ta vô cùng đau đầu.
Sau khi xác định rõ chuyện tụ hội, Giang Hạo liền bắt đầu chế phù.
Muốn vận dụng những gì đã học trước đó một chút.
Qua mấy năm nữa sẽ có thể tiếp tục mua sắm phù triện, bắt đầu chế tác.
Chắc là có thể kiếm được nhiều linh thạch hơn.
Phù lục cấp bậc Kim Đan, không nói trên trăm, bảy tám chục linh thạch cũng là chuyện bình thường?
Kiếm được gấp đôi.
Như này thì tốc độ kiếm tiền ũng sẽ nhanh gấp đôi.
Mới phù lục đã như thế này rồi, nếu như là đan dược…
Mấy chục linh thạch đi đâu mua được đan dược Kim Đan? Có cũng là loại bình thường nhất.
Nhưng hễ là thứ có chút chất lượng đều có giá cả không rẻ.
Đầu tháng hai.
Giang Hạo dành ra chút thời gian, cuối cùng cũng xem xong 《 Sơn Hải Trát Ký 》.
Mà hắn cũng đã nhận được bí pháp, đúng là bí pháp có thể tăng cao tu vi.
Trùng hợp cũng là đao pháp, tên là đao pháp Huyết Ma.
Điên cuồng vận chuyển huyết khí bản thân, sau đó bùng cháy, điên cuồng như ma, chợt trảm ra một đao mạnh nhất.
Thực lực của đao pháp này đúng là không thể khinh thường.
Thế nhưng Giang Hạo chỉ là dự định học được, không có ý định dùng.
Bởi vì đao pháp này hoàn toàn kém xa Thiên Đao Thất Thức.
Thức thứ nhất Thiên Đao - Trảm Nguyệt, đã có thực lực tương đương với bộ đao pháp này rồi.
Đao thứ hai Trấn Sơn thì càng không phải thể so sánh.
"Nhưng mà loại phương pháp này rất thích hợp, nếu như dùng loại phương pháp này thi triển Trảm Nguyệt, chắc là có thể khiến cho Trảm Nguyệt đi tới một độ cao mới." Giang Hạo suy tư một lát, phát hiện nó có tính khả thi nhất định.
Thế nhưng di chứng cũng không nhỏ.
Nếu không dùng hết lượng thì đừng có dùng.
Dù trong lòng nghĩ như vậy, hắn vẫn tò mò không biết di chứng có ảnh hưởng đến hắn hay không.
Bởi vì hắn có Khô Mộc Phùng Xuân, chỉ cần không phải là thương thế quá khoa trương thì đều sẽ dần dần khôi phục.
Hắn lập tức áp chế loại ý nghĩ này.
Bành trướng.
Xem đao pháp Huyết Ma xong, hắn đi xác nhận nhiệm vụ ở Tàng Thư Các với Hoa Nhạc.
Đã hai ba tháng rồi, rời đi cũng là chuyện bình thường.
Nhưng mà ở trong mắt Hoa Nhạc, đại khái là vì học xong bí pháp, hắn không kịp chờ đợi mà muốn rời khỏi tu luyện.
Giang Hạo cũng không thèm để ý về chuyện này.
Như vậy mới bình thường.
Trùng hợp Linh Dược Viên đang có một chút chuyện, hắn cũng cần nghiêm túc ứng đối.
Nhưng mà, tiến độ học ngôn ngữ cũng không nhanh, tạm thời còn không biết những người kia nói gì với nhau, chỉ hiểu rõ một số cụm từ nhỏ.
Chuyện này không vội, qua một hai tháng nữa chắc là có thể.
---
Bên ngoài Thiên m xa xôi.
Trên một ngọn núi.
Di Thiên hạ xuống từ giữa không trung.
"Có tin tức?"
Tiếp ứng hắn là một đám người áo đen.
Chính là người của Đọa Tiên tộc.
"Có." Di Thiên gật đầu.
"Được." Nam tử trung niên cầm đầu nói nghiêm túc:
"Nói một chút về tình huống cụ thể đi."
"Ta dùng thân phận tán tu Luyện Khí tiến vào Thiên m Tông, ngẫu nhiên nghe được tin tức về Cổ Cầm, cảm thấy nàng chính là Cổ Thanh. Cho nên đã hỏi thăm. Nghe nói nàng đến Đoạn Tình Nhai Linh Dược Viên. Ta liền đi tìm hiểu Linh Dược Viên kí.
Sau đó phát hiện tin tức của nàng gián đoạn tại Linh Dược Viên, cảm thấy có chút tò mò nên đã đi tìm hiểu về người quản lý Linh Dược viên Giang Hạo. Phát hiện đối phương chỉ là đệ tử nội môn bình thường, chắc là không có liên quan gì với hắn." Di Thiên nhìn các vị tiền bối, tiếp tục nói:
"Ta nghĩ Cổ Thanh bị bắt ở trong này, nhưng mà manh mối lại bị chặt đứt. Ta liền đến chỗ mà người bị bắt thường bị đưa đến, cũng chính là quặng mỏ."
"Thân phận của Cổ Thanh không kém, thực lực cũng không kém, còn có bảo vật trên người. Sao có thể được đưa đến chỗ như quặng mỏ được?" Có người đưa ra nghi vấn.
Cảm thấy mạch suy nghĩ này hơi sai.
"Để hắn nói tiếp đi." Người trung niên cầm đầu nói.
Di Thiên không phản bác quan điểm của đối phương, bởi vì khi đó hắn cũng cảm thấy như vậy.
Thế nhưng thực sự không còn biện pháp nào khác.
Chỉ có thể đến quặng mỏ tìm vận may.
Sau đó, hắn tiếp tục mở miệng:
"Sau đó ta tìm được manh mối tại quặng mỏ. Có hai phần. Cổ Thanh quả thật bị đưa tới quặng mỏ, ta cũng không biết nguyên do là gì."
Chuyện này khiến cho mặt của người nói chuyện trước nóng lên.
Hắn hừ lạnh một tiếng, không nói gì.
"Là đầu mối gì?" Người trung niên cầm đầu hỏi.
"Phần thứ nhất chỉ có hai chữ, Giang Hạo." Di Thiên nói.
"Giang Hạo?" Người đàn ông trung niên kinh ngạc, nói:
"Chính là người ngươi vừa mới nói?"
"Ta cảm thấy chính là hắn." Di Thiên gật đầu.
"Hắn đã làm gì mà có thể khiến Cổ Thanh lưu lại tên của hắn?"
"Không biết, bên trong manh mối cũng không có gì, chỉ có hai chữ này, không xác định là tốt hay xấu."
"Tu vi của hắn là gì?"
"Trúc Cơ viên mãn."
Lần này, những người khác càng cảm thấy kinh ngạc, Trúc Cơ viên mãn?
Hắn dựa vào đây mà khiến cho Cổ Thanh lưu lại tên?
Còn chiếm tin tức đầu tiên nữa.
"Phần thứ hai thì sao?" Người trung niên hỏi.
"Minh Nguyệt Tông, đại hội luận đạo, Trúc Cơ." Di Thiên trả lời.
"Ta biết đại hội luận đạo của Minh Nguyệt Tông, thế nhưng Trúc Cơ là có ý gì? Có liên quan đến Giang Hạo Trúc Cơ viên mãn kia sao?" Đằng sau có người hỏi.
"Không giống, đây là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, xem ra Minh Nguyệt Tông gióng trống khua chiêng tổ chức đại hội luận đạo có quan hệ với Trúc Cơ. Chuyện này cần các trưởng lão trong tộc quyết định." Người trung niên cầm đầu nói.
Chuyện này không thể coi thường.
Dù sao cũng có liên quan đến Minh Nguyệt Tông.
"Như vậy hiện tại phải làm rõ về Giang Hạo này." Người trung niên nhìn mọi người, nói:
"Các ngươi cảm thấy thế nào?"
"Đầu mối thứ hai Cổ Thanh để lại chắc là nghe được từ chỗ của Minh Nguyệt Tông. Mà đầu mối thứ nhất có lẽ có liên quan đến tình cảnh của nàng. Có thể là hi vọng, cũng có thể là tuyệt vọng, nếu không nàng cũng không đặc biệt viết cái tên này xuống." Một nam tử hai mươi bảy hai mươi tám tuổi lên tiếng.
"Nhưng cho dù là hi vọng hay là tuyệt vọng, đều nói rõ một chuyện, Giang Hạo này không đơn giản như vẻ bề ngoài. Cổ Thanh nhất định sẽ không cảm thấy chúng ta sẽ báo thù giúp nàng, hơn nữa giết một Trúc Cơ cũng không có ý nghĩa gì, hoặc là nàng cảm thấy chúng ta không giết được người này. Cho nên nàng mới lưu lại một cái tên, để cho chúng ta đoán, sau đó kéo nhiều người vào hơn." Người phía sau nói.
"Đúng vậy. Nhưng Cổ Thanh đã nhận thua, chúng ta cần tìm ra người này. Xem hắn có phải là có biện pháp nhằm vào nhất tộc chúng ta hay không. Nếu như có thì chúng ta nhất định sẽ trừ khử.”
“Nhưng mà nếu như vậy, tại sao nàng không trực tiếp viết ra? Cho dù là giả thì chúng ta cũng phải nhúng tay." Có người nghi ngờ.
"Có lẽ hắn có biện pháp nhằm vào Cổ Thanh, mà không phải là nhằm vào tộc chúng ta? Cho nên nàng chỉ viết tên, không viết gì khác, khiến cho chúng ta phải coi trọng."
Người đàn ông trung niên cau mày, sau đó đưa ra quyết định:
"Di Thiên tiếp tục nằm vùng, chúng ta mang tin tức trở về. Bất kể như thế nào, trưởng lão trong tộc chắc chắn sẽ bí mật dò xét người này một chút. Hắn có đặc thù gì, chắc sẽ có thể dò xét ra một ít."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận