Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 393: Tầm Mắt Năm Trăm Năm

Chương 393: Tầm Mắt Năm Trăm Năm
Chương 393: Tầm Mắt Năm Trăm Năm
"Mặc dù ngay từ đầu có bị bệnh, thế nhưng đều khôi phục nhanh, cũng không có gì đặc biệt." Trên đường đi, Trình Sầu tiếp tục nói:
"Sau đó chính là nhóm này bị xong đến nhóm khác, bây giờ một nhóm còn chưa khỏe thì nhóm khác đã ngã bệnh. Nếu cứ tiếp tục như vậy, Linh Dược Viên sẽ không có biện pháp nào khác ngoài tìm thêm người."
Tìm người cũng vô dụng, Giang Hạo lắc đầu.
Chuyện này do người khác gây ra, tìm thêm bao nhiêu người đến thì đều bị bệnh thôi.
Đến lúc đó Đoạn Tình Nhai chính là luyện ngục của những người này.
"Chủ nhân." Con thỏ nhảy lên trên bờ vai của Trình Sầu, sau đó nói:
"Bạn bè trên đường nói cho Thỏ gia, có người đang nghị luận về chủ nhân."
"Nghị luận về ta?" Giang Hạo nghi hoặc.
Bản thân mình thì có cái gì để nghị luận?
"Đúng vậy, bạn bè trên đường nói cho ta biết là đột nhiên phát hiện ra." Con thỏ nói.
"Nội dung gì?" Giang Hạo hỏi.
"Bọn hắn nói chủ nhân đã bắt đầu tháo bỏ bộ mặt giả nhân giả nghĩa, bây giờ dùng những người cam tâm tình nguyện ở chỗ này để tu luyện tà công Nguyện Huyết Đạo. Tà công này cần người ta cam tâm tình nguyện dâng máu tươi, dùng máu làm chất dinh dưỡng cho công pháp.
Nguyện Huyết Đạo có thể nhanh chóng tăng cao tu vi, dùng tuổi thọ phá vỡ gông cùm xiềng xích. Cho nên tu vi của chủ nhân mới tăng lên nhanh như vậy. Hành vi chính phái của ngài những năm này chính là vì những thứ này. Bây giờ sắp đến Kim Đan, tuổi thọ trước đó đã tiêu hao, còn thừa lại không nhiều, cho nên mới bạo lộ ra." Con thỏ nói với vẻ nghiêm túc.
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Nguyện Huyết Đạo?
Hắn lần đầu tiên nghe đến loại công pháp này.
"Bản thân công pháp này đã là tà công rồi hay sao?" Giang Hạo hỏi.
Nếu không nghe thấy tà công tại Ma Môn, hắn luôn cảm thấy những người này rất phù hợp với môn phái.
"Tên đầy đủ hình như là Nguyện Huyết Tà Đạo Luyện Khí Pháp, gọi tắt là Nguyện Huyết Đạo." Con thỏ không hiểu rõ lắm.
"Giang sư huynh, nếu như tất cả mọi người đều cho rằng như vậy, chuyện này đối với ngươi…” Trình Sầu có chút để ý.
Sư huynh không giống với những người khác.
Là người tương đối chính phái.
Nếu như bị động đến, chắc là sẽ chịu không ít ảnh hưởng.
"Có ảnh hưởng gì đối với ta?" Giang Hạo bình tĩnh nói:
"Chẳng lẽ bọn hắn không rõ tông môn chúng ta là gì sao? Ta như vậy mới giống bình thường chứ?"
"Nhưng mà rất nhiều tôn kính sư huynh trước đó đều sẽ bắt đầu e ngại, thậm chí sẽ bắt đầu nhút nhát, lúc trước thấy sư huynh đều xem là tiên trưởng, bây giờ lại có thể là ma đầu." Trình Sầu nói.
"Người tôn kính ta?" Giang Hạo quay đầu nhìn về phía Trình Sầu:
"Là người làm việc trong Linh Dược Viên sao?"
Sau khi thấy đối phương gật đầu, Giang Hạo mới tiếp tục nói:
"Bọn hắn có thể sống được bao lâu?"
Giang Hạo đi ở phía trước, bình tĩnh nói:
"Tuổi thọ của người bình thường ít thì hai ba mươi năm, nhiều thì trăm năm. Sau trăm năm bọn hắn sẽ còn lại cái gì? Một nắm cát vàng. Mà chúng ta trăm năm sau thì sao?"
Giang Hạo bỗng dừng lại, quay đầu nhìn về phía nam tử khoảng tầm ba mươi tuổi bên người, nói:
"Sư đệ Trúc Cơ, có thể sống được bao nhiêu năm?"
"Đại khái khoảng hai trăm năm." Trình Sầu trả lời.
"Dùng thiên phú sư đệ, không phải là không có hi vọng tấn thăng Kim Đan, sau khi Kim Đan lại có thể sống được bao nhiêu năm?" Giang Hạo lại hỏi.
"Khoảng năm trăm năm." Trình Sầu trả lời.
"Đúng vậy, năm trăm năm." Giọng điệu của Giang Hạo không có chút gợn sóng nào:
"Như vậy quay đầu nhìn lại, ngươi còn muốn để tới ý thái độ của người chỉ có tuổi thọ mấy chục năm nữa không? Sự hiểu lầm của bọn hắn có thể mang đến tổn hại gì cho cuộc đời dài đằng đẵng của ngươi không? Chúng ta có thể ghi nhớ thứ tốt, còn những thứ khác chỉ là khách qua đường trong cuộc đời của chúng ta mà thôi, đều thoảng qua như mây khói. Bọn hắn kính trọng ta hay e ngại ta cũng không có khác nhau cả."
"Là sư huynh quá rộng rãi." Trình Sầu cúi đầu nói.
Hắn có chút không làm được.
"Như vậy sao?" Giang Hạo cũng không để ý, chỉ là hắn cảm thấy mình cũng không rộng rãi.
Đôi khi sẽ nhúng tay vào một số việc.
Chẳng hạn như chuyện của Lâm Tri, của Tiểu Li, còn có Thượng An đạo nhân.
Mỗi một chuyện đều sẽ mang đến phiền toái cho hắn, nhưng cuối cùng hắn vẫn động thủ.
Hắn không thèm để ý đến việc những người này cảm kích hay là hận mình, chỉ là muốn động thủ mà thôi.
Giống như hiện tại, cho dù những người kia có hận mình, xem chính mình như ma đầu thì hắn đều không thèm để ý.
Không ảnh hưởng đến chuyện tu luyện là được.
Chỉ như thế mà thôi.
"Sư đệ nên đưa ánh mắt ra xa một chút, thả lỏng một chút. Có lẽ sẽ có trợ giúp trong việc tấn thăng Kim Đan." Giang Hạo bình tĩnh nói.
Trình Sầu gật đầu, ghi nhớ kỹ chuyện này vào trong lòng.
Hắn cảm thấy đời này của mình sẽ không có hi vọng Kim Đan.
Thế nhưng Giang Hạo nói có hi vọng, hắn liền tin tưởng, cho nên cứ tìm hiểu và tu luyện dựa theo lời nói của đối phương là được.
Có lẽ thật sự có cơ hội tấn thăng Kim Đan thì sao?
Trước kia hắn còn không dám nghĩ đến Trúc Cơ, bây giờ thế mà lại bắt đầu suy nghĩ về Kim Đan.
Trình Sầu cảm giác mình điên rồi.
Sau đó, hắn không nghĩ nhiều nữa, quyết định sẽ tu luyện đến nơi đến chốn.
Giang Hạo nhìn sự thay đổi vẻ mặt của đối phương ở trong mắt.
Cảm thấy mặc dù hy vọng Kim Đan xa vời, nhưng hi vọng có đôi khi sẽ bắt đầu thay đổi từ tâm của một người.
"Chủ nhân ta hình như sắp trở thành Kim Đan Tiểu Yêu rồi." Con thỏ đột nhiên nói.
"Là Kim Đan Đại Yêu." Giang Hạo sửa lời.
Kim Đan đúng là không nhỏ.
"Chủ nhân thật thích nói giỡn, bạn bè trên đường đều biết, ta chỉ là một con thỏ. Kim Đan chỉ là miễn cưỡng làm một tiểu yêu mà thôi." Con thỏ nói với vẻ trịnh trọng.
Trình Sầu trợn mắt há hốc mồm, Thỏ gia trước đó hình như không có nói như vậy.
Giang Hạo cũng không để ý.
Bởi vì không ngừng phóng thích tiềm lực, tốc độ tấn thăng của nó rất nhanh.
Mặc dù còn kém Tiểu Li, thế nhưng Tiểu Li bị hắn hạn chế tấn thăng. Con thỏ lại không có hạn chế gì, cho nên qua một khoảng thời gian nữa sẽ dễ dàng tấn thăng.
"Chủ nhân, sau khi ta Kim Đan sơ kỳ, vòng cổ này có phải là cũng sắp không thể dùng được nữa rồi hay không?" Con thỏ vừa sờ vòng cổ vừa hỏi.
"Còn có thể sử dụng." Giang Hạo trả lời.
Mua cái mới quá đắt, gần đây hắn không có nhiều linh thạch.
Lát sau.
Giang Hạo đi đến chỗ ở của người bình thường.
Hắn đi vào trong một sân nhỏ, nơi này có tám người ở.
Bốn nam bốn nữ.
Đều là mười lăm mười sáu tuổi.
Tám người cùng bị bệnh một lần.
"Ta đã hỏi thăm về chuyện ăn uống, bọn hắn đều ăn uống như bình thường cùng một chỗ với mọi người." Trình Sầu nói.
Giang Hạo đi đến trước mặt một vị thiếu niên, đối phương đúng là suy yếu bởi vì phong hàn.
Thế nhưng bên trong suy yếu dường như còn mang theo một tia khí tức khác.
Bởi vì không học y, cho nên hắn không hiểu.
Sau đó hắn dùng linh khí thăm dò thân thể của đối phương.
Không bao lâu sau, đối phương liền khôi phục lại, thế nhưng Giang Hạo có thể thấy rõ đây chẳng qua chỉ là vẻ bề ngoài.
Sợi khí tức kỳ quái kia vẫn còn, hơn nữa, nó còn đang ăn mòn thân thể của đối phương.
Qua một khoảng thời gian nữa, hắn sẽ lại bị bệnh lần nữa.
Hắn thấy được những vật này là nhờ vào việc tu luyện Vô Danh Bí Tịch.
Trình Sầu không thể thấy.
Giám định.
【 Trần Tam Cẩu: Thuở nhỏ bị Thiên m Tông bắt đi, cuối cùng có được cuộc sống an ổn tại Đoạn Tình Nhai, thích Hương Hương, hi vọng làm việc tích lũy nhiều năm có thể đổi một căn phòng vợ chồng, sau đó bày tỏ với Hương Hương rồi cùng nhau sinh sống. Hắn đối với ngươi có cảm kích, kính sợ và trung thành. Thân trúng độc Phong Dữ Hàn do Ngữ Tuyên đặc chế, muốn bức bách ngươi mua thuốc của nàng, từ đó thu hoạch linh thạch của ngươi trong thời gian dài, chặt đứt hy vọng tấn thăng Kim Đan của ngươi. 】
Ngữ Tuyên?
Giang Hạo suy tư, vốn cho rằng sẽ xuất hiện tin tức của Thiên Trần sư huynh, không nghĩ tới lại là cái tên chưa từng nghe qua.
Độc đặc chế, Phong Dữ Hàn.
Vậy chắc là không khó để tìm thấy đối phương.
Nhưng mà đối phương dường như không có ý định ăn một lần rồi đi.
Mà muốn hút máu trường kỳ.
Muốn chặt đứt hy vọng tấn thăng của hắn.
Chắc là muốn hắn không tích lũy đủ linh thạch để mua Thiên Hoàn Đan.
"Nghỉ ngơi thật tốt trước đi." Giang Hạo đứng dậy, bình tĩnh nói.
"Đa, đa tạ tiên trưởng." Trần Tam Cẩu quỳ trên mặt đất, cảm kích nói.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận