Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 431: Học Đồng Tâm Chưởng

Chương 431: Học Đồng Tâm Chưởng
Chương 431: Học Đồng Tâm Chưởng
Ngày hôm sau.
Giang Hạo vẫn ngồi trong khách sạn, lắng nghe những người xung quanh trò chuyện.
Hôm qua giám định một người.
Phát hiện ra là người của Đọa Tiên tộc, còn muốn đi hội tụ với đồng bạn.
Xuất phát từ lòng tốt, hắn đã liên lạc với hai người bằng phương thức liên lạc mà Vạn Hưu bọn họ để lại, nhân tiện thông báo tin tức.
Về phần kết quả hắn cũng không biết, theo lý thuyết một khi hai người này mà ra tay, xung quanh sẽ không có ai là đối thủ của bọn họ.
Cho đến trước mắt, hắn còn chưa cảm giác được có người vượt qua bọn họ.
Nhưng ngày mốt đại hội luận đạo sẽ bắt đầu.
Hồng Vũ Diệp vẫn còn chưa tỉnh lại.
Suy xét nhiều lần, hắn quyết định vào nhà xem thử.
Bên trong không có kết giới do Hồng Vũ Diệp giăng ra, vẫn còn tình trạng ban đầu do hắn thiết lập.
Đi tới cửa, hắn định gõ cửa, nhưng vẫn bỏ cuộc.
Mà là lựa chọn vào xem.
Như vậy sẽ không làm phiền đối phương, nếu không sao hết thì rời khỏi là được.
Tương tự như trước đây, Hồng Vũ Diệp không phát ra một chút tiếng động, vẫn là phải xem tình hình.
Khi hắn định đẩy cửa ra, đột nhiên cánh cửa được mở từ bên trong.
Bàn tay của bản thân rơi vào trước người của người mở cửa, đã chạm vào quần áo, nếu nhích một chút về phía trước nữa sẽ đụng phải người.
Hồng Vũ Diệp cúi đầu nhìn qua nơi ngực, nở nụ cười.
Chỉ là trong nháy mắt hàn khí trải rộng khắp khách sạn.
Giang Hạo vội vàng thu tay về, cúi đầu cung kính nói:
"Tiền bối, vãn bối không có ý mạo phạm..."
Ầm!
Hơi thở mênh mông trùng kích, trực tiếp đánh Giang Hạo va vào trong phòng.
Người của khách sạn chỉ cảm thấy hàn ý, không phát giác được bất cứ thứ gì.
Chỉ là hàn khí đến nhanh đi cũng nhanh,
Cũng không có ai để ý.
Lúc này, Giang Hạo che mặt, từ trên mặt đất đứng lên.
Vừa nãy mặt đã đập vào tường.
Hồng Vũ Diệp ra tay đánh hắn từ bên ngoài vào bên trong, như thế hắn mới đâm thẳng vào mặt tường.
Vừa rồi quả thật là ngoài ý muốn, bản thân cũng không nghĩ tới Hồng Vũ Diệp sẽ mở cửa.
Chẳng qua nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, hắn cảm thấy hơi kỳ lạ.
Càng nhiều hơn chính là tò mò, nếu đụng phải, mình sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng?
Chuyện này, vẫn là không nên tò mò.
Dễ hại chết người.
Lúc lấy lại tinh thần, Hồng Vũ Diệp đã ngồi bên cạnh bàn.
Giang Hạo không dám chần chừ, đi qua pha trà.
"Ngươi vừa định làm gì?" Hồng Vũ Diệp nâng chén trà lên hỏi.
"Bởi vì đại hội luận đạo sắp tới, vãn bối muốn qua gõ cửa." Giang Hạo nói.
"Gõ cửa dùng lòng bàn tay à?" Hồng Vũ Diệp nhấp một ngụm trà hỏi.
"Tiền bối dạy phải." Giang Hạo cúi đầu cung kính nói.
Hồng Vũ Diệp lạnh lùng nhìn người trước mắt, thấy đối phương toát mồ hôi lạnh mới nói:
"Còn bao lâu nữa là đến đại hội luận đạo?"
"Ngày mốt chính là đại hội luận đạo." Giang Hạo trả lời.
Đã đến giờ, nếu không hắn cũng sẽ không tùy tiện mở cửa.
Ai biết được Hồng Vũ Diệp vừa vặn mở cửa.
Làm đảo lộn kế hoạch của hắn.
"Ngày mốt?" Hồng Vũ Diệp uống trà nói:
"Ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?"
Giang Hạo gật đầu.
Chuẩn bị gì đó hắn quả thực đã làm xong, nhưng quan trọng nhất vẫn là Hồng Vũ Diệp.
Đây là một người vượt quá thứ tự, rất nhiều chuyện đều không cần phải tuân theo quy tắc.
Ví dụ như quen biết hai người Vạn Hưu.
Nếu như là một mình hắn, dù thế nào cũng không thể để bọn họ khách khí như vậy.
Mặc dù Hồng Vũ Diệp không làm gì, có mặt nàng sẽ mang lại ảnh hưởng rất lớn.
Sau đó Giang Hạo nói chuyện lời đồn đãi, còn có chuyện của Đọa Tiên tộc.
Hồng Vũ Diệp cũng không để ý, dường như những người này đối với nàng mà nói đều không có gì.
Vạn Vật Chung Yên nàng cũng sẽ để ý một hai, dù sao
Cũng liên quan đến chuyện nàng muốn biết.
Hiện nay Hồng Vũ Diệp nên có hứng thú với Đại Thiên Thần Tông, Vạn Vật Chung Yên và Mật Ngữ Thạch Bản.
Hứng thú đối với Mật Ngữ Thạch Bản là lớn nhất.
Trước đó còn có thể thu thập thạch bản, nhưng bây giờ ngược lại không có.
Vì vừa thu thập lại, tách ra sẽ hỏng tụ hội.
Như thế có thể càng khó tìm thấy chủ nhân của thạch bản hơn.
"Thiên đạo trúc cơ cơ bản đã khó khăn, không đến một khắc cuối cùng sẽ không ai biết đáp án." Hồng Vũ Diệp buông chén trà xuống nói:
"Nhưng mà vì thiên địa ổn định, thiên đạo trúc cơ vẫn nên xuất hiện."
Giang Hạo gật đầu.
Thiên Cực Ách Vận Châu xuất hiện, Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu cũng đang được tìm kiếm.
Những vật này, không có thứ nào mà không phải là vật diệt thế, một khi xuất hiện, người bình thường cơ bản không thể chống lại.
Chỉ có người có đại vận khí mới có thể trấn áp.
Chuyện này đối với rất nhiều người mà nói đều là chỗ tốt.
Cho dù là Ma Môn cũng vậy.
Uống xong trà cũng đã hiểu được tình hình chung, Hồng Vũ Diệp liền đến sau bình phong:
"Đổ nước."
Giang Hạo biết Hồng Vũ Diệp muốn tắm rửa.
Kiểm tra nhiệt độ nước xong, Giang Hạo liền ngồi quay lưng lại với bình phong.
m thanh quần áo cởi ra và tiếng nước, hắn nghe rõ ràng.
Hình ảnh trong tâm trí vô thức phác họa ra, lúc này một quyển sách rơi xuống trước mặt hắn, đánh thức hắn.
"Lần này ngươi không cần giúp đỡ nữa." Thanh âm bình thản của Hồng Vũ Diệp truyền ra.
Giang Hạo cầm sách lên, nhìn xuống, trên đó rõ ràng viết ba chữ to: Đồng Tâm Chưởng.
"..."
Thứ này, học xong cũng vô dụng.
Vì tò mò, hắn bắt đầu đọc sách.
Đồng Tâm Chưởng được tạo ra bởi một đôi tình lữ, nghe nói là tình yêu cấm kỵ bị thiên hạ phỉ báng.
Đêm trước khi bọn họ bị tách ra, đã tạo ra một chưởng này.
Sau đó dự định bỏ chạy.
Nữ tử bị cấm túc, nam tử dùng cách nhanh nhất, vượt qua khoảng cách vô tận.
Chỉ cần một chưởng này thành công, chốc lát nữ tử sẽ đến bên cạnh hắn.
Giang Hạo nhìn về mặt sau.
Phát hiện phía sau chính là công pháp ghi lại một chưởng này.
Tiếp theo thì sao?
Giang Hạo có chút tò mò, cuối cùng bọn họ bỏ trốn thành công không?
Và tình yêu cấm kỵ là gì?
Tu chân giới rộng lớn vô ngần, cái gọi là cấm kỵ ở nhiều nơi đều không phải là điều cấm kỵ, cấm kỵ có thể bị thiên hạ phỉ nhổ, hắn không đoán ra được.
"Ngươi đang tò mò liệu họ có thành công hay không?" Hồng Vũ Diệp đột nhiên hỏi.
"Đúng, theo lý thuyết chưởng này không có vấn đề gì, hẳn sẽ thành công rồi chứ?" Giang Hạo hỏi.
"Thất bại." Hồng Vũ Diệp nói ra kết quả.
"Vì sao?" Giang Hạo khó hiểu.
"Bởi vì nam tử kia đã từng có một người phụ nữ, Đồng Tâm Chưởng trực tiếp thất bại." Hồng Vũ Diệp nói.
"Là một người có quan hệ với người khác thì cả hai bên sẽ mất đi hiệu lực?" Giang Hạo hỏi.
"Là như vậy." Hồng Vũ Diệp gật đầu.
"Vậy có khả năng là vấn đề của nhà gái hay không?" Giang Hạo hỏi.
Hồng Vũ Diệp vẫn chưa mở miệng.
Giang Hạo cũng không dám nhiều lời.
Hắn tiếp tục đọc sách, phát hiện vị trí thi pháp nhất định phải ở ngực.
'Không đề cập đến chính diện, không biết nếu sau lưng có được hay không.”
Giang Hạo thầm nghĩ trong lòng.
Nếu sau lưng có thể, bản thân có cơ hội để thực hiện.
Đừng nên là chính diện
Giang Hạo lắc đầu, cảm giác không có khả năng.
Trừ khi Hồng Vũ Diệp lại tẩu hỏa nhập ma thần trí không rõ ràng.
Sau đó, hắn bắt đầu lĩnh hội một chưởng này.
Mãi cho đến đêm khuya, hắn mới tỉnh ngộ..
Mà sau lưng cũng không có tiếng động.
“Tiền bối?”
Gọi hai tiếng, Giang Hạo phát hiện Hồng Vũ Diệp lại không có phản ứng.
Quay đầu lại có thể nhìn thấy Hồng Vũ Diệp nằm trên thùng gỗ.
Nghi ngờ, hắn đi vào sau tấm bình phong, phát hiện Hồng Vũ Diệp dường như đã ngủ mất.
Lắc đầu, ngồi trở lại tiếp tục tìm hiểu Đồng Tâm Chưởng.
——
Ngày đại hội luận đạo.
Giang Hạo đi ra khỏi phòng Hồng Vũ Diệp.
Hắn vẫn luôn tìm hiểu Đồng Tâm Chưởng, một chưởng này không khó.
Nhưng mà có hơi kỳ lạ.
Dường như cũng có quan hệ nhất định với tâm cảnh.
Quá mức bài xích một người, là không có cách nào sử dụng Đồng Tâm Chưởng.
Điều này khiến Giang Hạo cảm thấy bất ngờ.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận