Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 450: Ngươi Làm Sao Chứng Minh Đồ Không Phải Là Do Ngươi Trộm

Chương 450: Ngươi Làm Sao Chứng Minh Đồ Không Phải Là Do Ngươi Trộm
Chương 450: Ngươi Làm Sao Chứng Minh Đồ Không Phải Là Do Ngươi Trộm
Giờ Tý.
Giang Hạo ngồi trong phòng, nhìn Mật Ngữ Thạch Bản, chợt tiến vào bên trong.
Tác dụng của Thạch Bản vượt xa suy nghĩ của hắn.
Chỉ là muốn tìm ra chủ nhân phía sau Thạch Bản này có chút khó khăn.
Nhưng mà hắn không vội.
Bởi vì đối phương nhất định rất mạnh mẽ, mà thực lực hắn lại yếu.
Tìm tới cũng chính là muốn chết.
Cần chờ qua một khoảng thời gian, khi đó có lẽ hắn có thể phân cao thấp cùng đối phương.
Thứ hắn thiếu chính là thời gian.
Nhưng mà cũng phải có chỗ bàn giao cho Hồng Vũ Diệp.
Xích Điền chính là bàn giao.
Sau đó có thể tiếp tục trì hoãn không ít thời gian, trong khoảng thời gian này có thể yên tâm mạnh lên.
Khu vực công cộng.
Giang Hạo đi đến vị trí của mình, lần tụ hội này chắc là tổng kết sau Thiên Đạo Trúc Cơ.
Chỉ là vừa mới đến, hắn cảm nhận được có tầm mắt rơi xuống trên người mình.
Dường như muốn hỏi ý kiến gì đó.
Đừng nhìn ta, cũng đừng hỏi ta, ta không trả lời được. Giang Hạo thở dài trong lòng.
Bởi vì lần này là Hồng Vũ Diệp ra tay, cho nên khiến cho Quỷ Tiên Tử và Tinh cảm thấy rung động.
Mặc dù có thể củng cố ấn tượng, nhưng không cách nào giải thích gì thêm. Một khi liên quan đến cụ thể, hắn hoàn toàn không biết gì cả.
Vẻ mặt của Liễu vô cùng nghi hoặc.
Luôn cảm thấy đã xảy ra chuyện khó lường gì đó.
Nhưng mà hắn cũng không vội mở miệng.
Bốn người vấn an Đan Nguyên tiền bối trước.
Sau đó ngồi xếp bằng.
"Thiên Đạo Trúc Cơ xuất hiện, sau đó các ngươi chắc sẽ cảm nhận được sự thay đổi, phải chú ý một chút." Đan Nguyên mở miệng nhắc nhở.
"Cần phải chú ý cái gì?" Quỷ Tiên Tử nghi hoặc.
"Độ khuếch tán của một số nguyền rủa tự nhiên sẽ bị áp chế, Thiên Cực Ách Vận Châu cũng sẽ ổn định hơn rất nhiều." Đan Nguyên cười nói.
Đây chắc chắn là một chuyện tốt đối với tất cả mọi người.
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, thế mà còn có thể khiến cho Thiên Cực Ách Vận Châu ổn định.
Phải trở về thử một chút mới được.
"Lần này, người Thánh Đạo đã ra tay, các ngươi cần phải chú ý bọn hắn một chút, nhiệm vụ trước đó vẫn như cũ, có tin tức liên quan đến Thánh Đạo đều có thể thông báo cho ta." Đan Nguyên nói.
Sau đó chính là lúc Tinh thanh toán thù lao.
"Ta cần một thứ gì đó bị nguyền rủa, càng mạnh càng tốt, thứ gì đều được." Quỷ Tiên Tử nói.
"Được, ta có thể dùng phương thức trước đó để giao cho tiên tử trong mấy ngày nay." Tinh sảng khoái đáp ứng.
Sau đó nhìn về phía Giang Hạo.
Quỷ Tiên Tử cũng nhìn qua.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí dường như thay đổi, Liễu nhịn không được hỏi: "Đã xảy ra chuyện lớn gì sao?"
Đan Nguyên lại cười nói: "Nghe nói lúc Thiên Đạo Trúc Cơ, Vạn Vật Chung Yên dùng tâm tình tiêu cực để ảnh hưởng tới người Trúc Cơ. Trong lúc Minh Nguyệt Tông tương đối khó khăn đột nhiên tử khí tới từ phía Đông, dẫn động đại thế thiên địa, quét ngang hắc khí, nghịch chuyển thế cục vì Thiên Đạo Trúc Cơ.”
Liễu đương nhiên hiểu rõ ý của Đan Nguyên tiền bối, nói cách khác đạo tử khí này là Tỉnh?
Dù sao trước đó Tinh cũng đã nhắc qua, Thiên Cực Ách Vận Châu không bùng nổ, thật ra là vì có tử khí nhúng tay.
Sau đó, Tỉnh cũng thông báo cho bọn hắn rằng đã giao Thiên Cực Ách Vận Châu cho một người tu chân thuộc Ma Môn.
Trong lúc nhất thời, Tỉnh đã trở nên thần bí khó lường ở trong mắt của bọn hắn.
"Tỉnh đạo hữu cần gì?" Tinh nói với vẻ mặt nghiêm túc:
"Nhất định sẽ làm cho đạo hữu hài lòng."
"Giúp ta trọng thương một người." Giang Hạo trầm giọng nói.
Trọng thương? Chuyện này khiến Tinh có chút không hiểu:
"Là ai?"
"Huyết Ảnh tông Thẩm Nghiệp, sau khi trọng thương thì giao cho Huyết Ảnh tông Xích Điền." Giọng điệu của Giang Hạo không thay đổi.
Tinh không hề lưỡng lự, lập tức gật đầu đáp ứng.
Sau đó, Liễu lại nói về chuyện đảo nhỏ: "Ta đặc biệt đi điều tra người Vạn Vật Chung Yên, bọn hắn trước đó hình như thật sự đang tìm đại hung vật ở trên đảo nhỏ. Chắc là Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, cũng không biết có thành công hay không."
Sau khi trò chuyện một chút chuyện khác, tụ hội liền kết thúc.
Bởi vì chỉ là tụ hội tạm thời nên cũng không nói quá nhiều.
Sau khi ra ngoài, Giang Hạo nhẹ nhàng thở ra.
Hiện tại chỉ cần chờ đợi là được, chuyện nên làm đều đã làm.
Chuyện này đã kết thúc, tạm thời không cần bận rộn nữa.
Sau khi trở về, có thể an tâm ứng đối chuyện tông môn.
Nếu như tông môn không có phiền toái gì, liền có thể an tâm trồng linh dược.
Góp nhặt bọt khí.
Thánh dược trong tay chắc là cũng có thể trở thành trợ lực.
Ba ngày sau.
Bên ngoài Tinh Nguyệt Thành.
Sắc mặt Xích Điền tái nhợt đi trên đường, bây giờ đám người bọn họ liền phải trở về.
Nơi này không có gì cần lưu lại, chỉ là hắn có chút không cam tâm.
Người kia chưa từng xuất hiện.
Mà hắn chắc là cũng sẽ chết trên tay Thẩm Nghiệp Trưởng lão trên đường trở về, đối phương dường như đã không còn muốn giữ hắn lại.
Chênh lệch tu vi quá lớn, bất kỳ mưu kế gì đều mất đi ý nghĩa.
Một Kim Đan như hắn căn bản không là cái gì cả.
Bây giờ dù muốn chạy trốn cũng không cách nào thoát được, hắn đã bỏ qua cơ hội tốt nhất.
Hắn không muốn chạy trốn, nếu như người kia chịu ra tay, đại thù của hắn sẽ được báo.
Nếu trốn đi, đời này sẽ không có khả năng báo thù nữa.
Đội ngũ đột nhiên ngừng lại.
Xích Điền có chút không hiểu.
"Xích Điền." Có người kêu hắn một tiếng.
Là một vị nam tử trung niên, tóc mai trắng bệch, khí tức lại vô cùng lớn, thực lực không tầm thường.
"Thẩm Trưởng lão." Xích Điền cung kính nói.
"Ngươi đã biết sai?" Thẩm Trưởng lão trầm giọng nói.
Xích Điền mờ mịt, vội vàng cúi đầu nói:
"Trưởng lão minh giám, đệ tử cũng không biết đã xảy ra chuyện gì."
"Nghe nói ngươi bị thương rất nặng, có việc này hay không?" Thẩm Nghiệp hỏi.
"Có." Xích Điền gật đầu.
"Như vậy hiện tại ngươi đã khôi phục rồi sao?" Thẩm Nghiệp Trưởng lão lại hỏi.
"Đúng vậy, sau khi điều trị thật tốt, đã khôi phục rất nhanh." Xích Điền giải thích.
“Điều trị thật tốt?" Thẩm Nghiệp Trưởng lão cười lạnh nói:
"Ta nghe nói trong môn có người bị mất một viên thánh dược chữa thương, ngươi nói là ngươi trộm sao?"
"Sao có thể như vậy được?" Xích Điền kinh hãi nói:
"Đệ tử chưa bao giờ trộm đan dược của đồng môn cả."
"Còn nói không phải ngươi? Ta trước đó từng nói với ngươi là ta có một viên thuốc. Mất lúc nào không mất, hết lần này tới lần khác lại mất vào lúc ngươi bị thương." Một vị tiên tử giận dữ hét lên:
"Đây chính là tích góp của ta, ngươi…Ngươi… quá đáng."
"Không có." Xích Điền thấy mọi người đang chỉ trỏ hắn, vội vàng nói:
"Xin Trưởng lão minh giám."
"Ta cũng không tin là ngươi cầm." Thẩm Nghiệp Trưởng lão đau lòng nói:
"Ngươi là người ta mang nhập môn, là người ta nhìn trưởng thành. Ta hiểu rõ con người của ngươi, nhưng mà con người dù sao cũng sẽ thay đổi. Nhất là lúc đối mặt với cái chết, chuyện ngươi hoảng hốt nên đi lạc hướng cũng có thể hiểu được. Nếu như không phải là ngươi trộm, vậy thì ngươi chứng minh đi."
"Đúng vậy, chứng minh đi." Bên cạnh có người nói.
"Nhưng mà, ta phải chứng minh như thế nào đây?" Xích Điền cắn răng hỏi.
"Ngươi xem, ngươi không thể chứng minh rằng mình vô tội, còn nói không phải do ngươi trộm?" Vị tiên tử trước đó nói.
"Vậy ngươi lấy gì chứng minh là ta trộm?" Xích Điền chất vấn.
"Ngươi xem, ngươi cũng nói muốn ta đưa ra chứng cứ, còn nói không phải do ngươi trộm?" Vị tiên tử kia tức giận nói:
"Nếu như không phải do ngươi trộm, ngươi khẩn trương như vậy làm gì?"
"Ngươi…” Trong lúc nhất thời, Xích Điền không nói nên lời.
Lúc này, giọng nói âm u của Thẩm Nghiệp Trưởng lão vang lên:
"Xích Điền, xem ra ta cũng không giúp được ngươi rồi. Nếu như thật sự chính là ngươi trộm, vậy thì ta sẽ đại biểu cho tông môn trừng phạt ngươi."
"Thẩm Trưởng lão…” Xích Điền đã nhìn ra, đối phương là cố ý muốn giết hắn, mặc kệ việc hắn có trộm hay không.
Cảm nhận được lực lượng cường đại của đối phương, Xích Điền trong lúc nhất thời có chút tuyệt vọng.
Còn chưa báo được thù, rõ ràng còn chưa báo được thù.
Một tiếng nói đột nhiên vang lên từ phía sau:
"Xin hỏi, vị nào là Thẩm Nghiệp đạo hữu?"
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận