Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 455: Bản Thiên Vương Muốn Tới Thì Tới, Muốn Đi Thì Đi

Chương 455: Bản Thiên Vương Muốn Tới Thì Tới, Muốn Đi Thì Đi
Chương 455: Bản Thiên Vương Muốn Tới Thì Tới, Muốn Đi Thì Đi
Chạng vạng tối.
"Đúng rồi, có chuyện muốn nói với sư huynh, lần này ra ngoài ta phát hiện không ít người đang đàm luận về Nguyện Huyết Đạo." Trình Sầu có chút lưỡng lự.
"Là chuyện gì?" Giang Hạo hỏi.
"Bọn hắn nói sư huynh tu luyện Nguyện Huyết Đạo, lần này bên ngoài có một nơi bởi vì Nguyện Huyết Đạo mà chết, là chuyện trong mấy tháng này. Không ít người đều cho rằng là sư huynh làm để đột phá Kim Đan.
Nếu như chỉ là người trong tông môn thôi thì cũng chẳng có gì, chủ yếu là mấy tiên môn như Huyền Thiên Tông, Lạc Hà Tông đều nghe thấy tin đồn sư huynh tu luyện Nguyện Huyết Đạo. Bây giờ sư huynh trong mắt bọn hắn chính là Huyết Ma tội ác tày trời. Bọn hắn có thể sẽ bắt đầu thảo phạt." Trình Sầu nói.
Giang Hạo im lặng lắng nghe xong, nói: "Vậy người ở chỗ kia chết vào lúc nào?"
"Đại khái là vào cuối tháng tư, ở gần vị trí Tiên môn." Trình Sầu nói.
Cuối tháng tư?
Giang Hạo nhớ kỹ khi đó mình hình như còn chưa rời khỏi tông môn.
Hắn rời đi vào đầu tháng năm.
Nhưng mà ai sẽ để ý đến chuyện này chứ?
Ma Môn không thèm để ý có phải là hắn hay không, mọi người cảm thấy là được, Tiên môn càng không thể có người giải vây cho hắn.
Cho nên chuyện không có gì đáng nói, chuyện đã xảy ra, có người trùng hợp xuất hiện là được.
Thiên m Tông chẳng lẽ còn có người tốt sao?
Giang Hạo cười tự giễu, chính mình cũng không phải là người tốt.
Hắn chỉ là không làm một số chuyện mà thôi.
"Sư huynh muốn giải thích một chút không?" Trình Sầu hỏi.
"Nói rõ lí do?" Giang Hạo lắc đầu, khẽ cười nói:
"Không cần để ý đến bọn hắn, nghĩ như thế nào đều là chuyện của bọn hắn."
Nói rõ lí do không có một chút tác dụng nào, nếu những người này đã nhận định thì cứ để họ nhận định như vậy đi.
Bất kỳ kẻ nào cũng đều phải trả giá cho hành vi của mình, thậm chí là trả giá đắt.
Bản thân mình là như thế, bọn hắn cũng sẽ như thế.
Làm chuyện gì, nói lời nào đều phải có trách nhiệm.
Hơn nữa, nói rõ lí do vĩnh viễn không đuổi kịp sự hoài nghi của bọn họ, chính mình vốn là đệ tử Ma Môn, cần gì phải giải vây cho mình?
Hắn không ra khỏi tông môn, bọn hắn cũng không dám giết tiến đến, thảo phạt thế nào đều không ngại.
"Còn có một việc." Trình Sầu đột nhiên nhớ ra gì đó, nói:
"Sư huynh trước đó không phải từng đi Hải Vụ Động hay sao? Bên kia hình như xảy ra vấn đề, muốn sư huynh đi qua xác nhận một chút."
Hải Vụ Động xảy ra vấn đề?
Chuyện này khiến cho Giang Hạo kinh ngạc.
Ngày kế tiếp.
Hắn trao đổi với người Chấp Pháp Phong, sau đó đi theo một vị sư huynh Kim Đan viên mãn tới Hải Vụ Động.
Dọc đường đi, bọn hắn còn tìm mấy vị sư đệ sư muội Trúc Cơ trước đó đến.
Chấp Pháp Phong, Quý Biên.
Lôi Hỏa Phong, Võ Thế.
Bách Cốt Lâm, Kiều Tú.
Mấy người đều có chút ngoài ý muốn, tại sao lại đi tới nơi này?
Không bao lâu sau, bọn hắn đã đi tới Hải Vụ Động, theo lý thuyết thì sương độc sẽ hướng về phía trước rất nhiều.
Nhưng mà khi bọn hắn đi đến trước tấm bia đá, lại không nhìn thấy chút sương mù nào.
"Bây giờ tìm các ngươi chính là muốn xác định một chút, các ngươi lúc trước dừng lại ở chỗ này sao?" Kim Đan sư huynh nhìn về phía mọi người.
"Đúng, lúc ấy chúng ta rời khỏi từ chỗ này." Giang Hạo nhìn bia đá nói:
"Khi đó sương độc còn ở gần đây.
Sương mù trong Hải Vụ Động lui bước? Đây là chuyện khiến cho Giang Hạo không ngờ tới.
Nhưng mà trước đó người của Vô Pháp Vô Thiên Tháp từng đến, chẳng lẽ là bọn họ xua tan?
Giang Hạo cảm thấy khả năng rất thấp.
Nếu như phải, người Chấp Pháp Phong không đến mức sẽ dẫn bọn hắn tới.
"Sư huynh, nơi này đã xảy ra chuyện gì?" Quý Biên hỏi.
Bọn hắn khi đó nhớ rất kỹ, nơi này có sương độc.
"Trong khoảng thời gian này, chắc là trong một tháng này đi, không biết vì sao, sương mù đột nhiên lui bước, tạm thời vẫn chưa xác định được nó rút đến chỗ nào." Kim Đan sư huynh nói.
Nghe vậy, Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Tháng này?
Ảnh hưởng của Thiên Đạo Trúc Cơ?
Trong lúc nhất thời hắn có chút để ý, có thể bị Thiên Đạo Trúc Cơ ảnh hưởng, thông thường đều không phải là thứ bình thường.
Hải Vụ Động không an toàn.
"Muốn vào xem một chút không?" Kiều Tú tiên tử đột nhiên hỏi.
Nghe vậy Giang Hạo yên lặng lui về sau một bước, dự định cố ý rời khỏi nơi này.
Dù sao đây không phải nhiệm vụ tông môn, hắn không có nghĩa vụ phải tiến vào mạo hiểm.
Nhất là lúc trước hắn từng thấy một thân ảnh ở trong này.
Thiên Cực Ách Vận Châu bị Thiên Đạo Trúc Cơ ảnh hưởng mà trở nên an tĩnh, sương độc nơi này cũng thế.
Mặc dù không thể so sánh hai thứ này với nhau, nhưng ít nhiều cũng tương tự.
Sương độc bình thường sẽ không chịu ảnh hưởng lớn như vậy.
Thiên Đạo Trúc Cơ cũng cần cân bằng, không phải là thứ gì cũng có thể chèn ép được.
Kim Đan sư huynh nhìn Giang Hạo, hình như đã nhận ra sự thay đổi của vị trí:
"Sư đệ cảm thấy thế nào?”
"Vẫn nên giao cho sư huynh sư tỷ thích hợp đi dò xét thì hơn." Giang Hạo cung kính nói.
"Vậy thì lui về đi." Kim Đan sư huynh cũng không muốn mạo hiểm.
Trước khi đi, Giang Hạo nhìn bia đá, bây giờ trên bia đá ngoại trừ ba chữ Thiên m Tông ra, đã không còn văn tự nào khác.
Chữ viết của Thiên Linh Tộc đã biến mất.
Giang Hạo không hề tiếng, bắt đầu rời khỏi.
Hắn có thể xác định được rằng, nơi này chắc là có một tồn tại nào đó, chỉ là không cách nào tùy ý rời đi.
Chỗ kỳ quái tại Thiên m Tông thật sự là nhiều vô số kể.
Quặng mỏ, Ma Quật, Hải Vụ Động.
Luôn cảm thấy rất nhiều thứ đều ở nơi này.
Thiên Cực Ách Vận Châu ở Ma Quật, các chí bảo khác có lẽ ở trong quặng mỏ.
Nhưng mà tất cả đều không có kết luận.
Cho đến trước mắt cũng chỉ có Thiên Cực Ách Vận Châu ở trên tay hắn, có thể xác định được rằng có hung vật ở đây.
Mấy thứ như chí bảo gì đó, chưa ai từng thấy cả.
Trở lại Linh Dược Viên, Giang Hạo định tìm thời gian đi Vô Pháp Vô Thiên Tháp, hỏi thăm sư huynh sư tỷ bên kia một chút về tình huống của Hải Vụ Động.
Bọn hắn đi rất lâu, chắc là sẽ có thu hoạch.
Chạng vạng tối.
Hắn tới Vô Pháp Vô Thiên Tháp, hỏi thăm người trông chừng.
"Hải Vụ Động?" Sư huynh mặc hắc bào nhíu mày:
"Tình huống cũng không tốt lắm."
Giang Hạo hơi kinh ngạc, ngay cả người của Vô Pháp Vô Thiên Tháp đều nói như vậy, vậy thật sự đúng là không tốt lắm.
Không bao lâu sau, hắn đã có được đáp án.
"Mất tích?" Giang Hạo kinh ngạc nói.
"Đúng, Ngân Sa sư muội dẫn người tiến vào ba lần, sau đó liền mất tích hoàn toàn, mặc dù chúng ta còn đang cố gắng tìm kiếm, nhưng mà mấy tháng này đều không có tin tức gì." Sư huynh hắc bào nói .
Ngân Sa chính là vị sư tỷ Giang Hạo thường gặp trước đó, có thể nói là người tiếp xúc nhiều nhất.
"Nhưng mà bọn họ chắc là không nguy hiểm đến tính mạng, ít nhất trước mắt là như thế này." Sư huynh hắc bào lại nói.
Giang Hạo gật đầu.
Hắn thật sự không muốn vị sư tỷ kia xảy ra chuyện, bởi vì đó là người hắn quen thuộc nhất. Nếu như có đối phương ở Vô Pháp Vô Thiên Tháp, sau này mình tiến đến cũng có chỗ bảo đảm.
Nhất là thân phận và địa vị của đối phương cũng không thấp.
Còn dễ nói chuyện.
Loại người này không dễ gặp được.
Hắn đi đến trước mặt Trang Vu Chân, cũng không nghĩ ra mình có thể giúp đỡ được gì.
Chỉ có thể tiếp tục chờ đợi tình huống.
"Tu vi của tiền bối thế mà vẫn còn ở Nguyên Thần sơ kỳ." Thấy thực lực của Trang Vu Chân, Giang Hạo kinh ngạc nói.
Ở trong này lâu như vậy, Trang Vu Chân còn có thể ổn định tu vi, thật sự là cao minh.
"Hắn có thể ở lại đây, còn không phải dựa vào miệng lưỡi này của ta? Nếu không thì hắn đã sớm đi xuống." Hải La Thiên Vương cười lạnh nói.
"Tiểu tạp toái, đừng tự dát vàng lên mặt mình." Trang Vu Chân cười lạnh nói.
Giang Hạo nhìn về phía Hải La Thiên Vương, trong lúc nhất thời có chút không hiểu.
Giá trị của Hải La Thiên Vương chắc là không có gì nhiều.
Người hải ngoại lần lượt rời đi, nên bắt thì đã bắt, nên chuộc về thì đã chuộc về.
Tại sao Hải La Thiên Vương còn ở đây?
"Không ai đến chuộc ngươi sao?" Giang Hạo hỏi.
"Chuộc ta? Nực cười, ngươi cho rằng bản Thiên Vương không thể rời bỏ nơi này sao? Bản Thiên Vương là nhàn đến phát chán nên mới chơi đùa ở đây, cũng không phải là không thể rời bỏ." Hải La Thiên Vương cười nhạo nói.
"Hỏi các ngươi một vấn đề, các ngươi hiểu rõ bao nhiêu về Thiên Linh Tộc.” Giang Hạo đột nhiên hỏi.
Bởi vì hắn nhớ tới chữ viết trong Hải Vụ Động.
Nhất là câu nói kia.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận