Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 459: Ta Có Một Người Bạn

Chương 459: Ta Có Một Người Bạn
Chương 459: Ta Có Một Người Bạn
Giang Hạo thu hồi thư tịch, cầm lấy lệnh bài xem xét.
Trên đó viết một chữ, linh.
"Linh?"
Dưới nghi hoặc, hắn mở giám định.
【 Lệnh bài Thiên Linh Tộc: Cầm lệnh bài trong tay có thể tìm một chỗ an thân trong phạm vi thế lực của Thiên Linh Tộc.】
Kết quả giám định rất đơn giản.
Bởi vậy rõ ràng, Bùi Nguyên rời khỏi Thiên m Tông là định tới Thiên Linh tộc ở hải ngoại.
Điều khiến cho người ta cảm thấy nghi ngờ là, hắn lấy lệnh bài này ở đâu ra?
Có lẽ là mua ở bên ngoài, hoặc có lẽ là cướp được.
Thế nhưng mấy chuyện này đều không quan trọng.
Sau khi tra xét xong tất cả mọi thứ, hắn vẫn không thể tra được tin tức nào liên quan tới Doãn Vệ.
Nhưng mà, hắn chỉ muốn nhìn xem người này là ai, cũng không có ý định tiếp xúc hoặc là điều tra gì cả.
Có thể biết được thì tốt, không có manh mối cũng không bắt buộc.
Hắn hôm nay vẫn phải bảo trì cuộc sống
An tâm tu luyện.
Sáng sớm.
Thạch Bản truyền đến tin tức.
Là tin tức đêm nay tụ hội.
Lần này là tụ hội thật, trước đó đều là vì Thiên Đạo Trúc Cơ.
Đúng lúc có thể hỏi Tinh một chút, Trưởng lão của Huyết Ảnh Tông kia như thế nào rồi.
Nếu như thành công, sẽ có thể chuẩn bị cho bước kế tiếp.
Giữa trưa.
Giang Hạo đang xử lý linh dược thì nghênh đón ba vị sư huynh.
Ba người mặc phục sức của Chấp Pháp Đường, ăn nói có ý tứ.
"Giang sư đệ, có mấy lời cần hỏi ý kiến của ngươi một chút." Sư huynh dẫn đầu khách sáo nói.
"Sư huynh, mời hỏi." Giang Hạo cung kính nói.
"Bùi Nguyên sư đệ tối hôm qua bị giết." Đối phương cũng không quanh co lòng vòng, mà chỉ nói:
"Hôm qua, hắn có tới tìm sư đệ, chúng ta muốn biết các ngươi đã nói những gì."
Giang Hạo không hề giấu diếm, nói lại toàn bộ nội dung.
Sau khi nghe xong, mấy người khẽ gật đầu.
"Sư đệ tồn tại động cơ giết người, cho nên trong khoảng thời gian này xin ở lại tông môn." Nam tử cầm đầu nhìn về phía Giang Hạo, lạnh lùng nói:
"Trước khi chúng ta đưa ra kết luận, sư đệ phải phối hợp điều tra với chúng ta bất cứ lúc nào. Nếu có chuyện cần ra ngoài, cần phải đến Chấp Pháp Đường thông báo. Nếu không đối sư đệ mà nói…”
"Sư huynh. . ." Lúc này, một sư đệ bên cạnh lên tiếng:
"Chuyện này không cần bàn giao."
"Tại sao?" Sư huynh dẫn đầu nghi hoặc.
"Sư huynh có lẽ do vừa ra ngoài trở về nên có chỗ không biết." Sư đệ bên cạnh nhỏ giọng nói:
"Tên của Giang sư đệ thật ra đã treo ở Chấp Pháp Phong vài chục năm rồi, có liên quan đến không ít phản đồ. Không chỉ như thế, hắn cũng là đệ tử nằm trong danh sách của Công Tích Đường, còn có Nhiệm Vụ Đường thường xuyên lẩm bẩm muốn hắn đến nhận nhiệm vụ, còn ước gì hắn có thể ra ngoài…"
Tình huống này là sao? Sư huynh dẫn đầu kinh ngạc.
Ở trên danh sách vài chục năm? Đứng đầu bảng Công Tích Đường? Nhiệm Vụ Đường đều muốn hắn ra ngoài?
"Nếu đã như vậy thì ta cũng không muốn nói nhiều, sư đệ đều hiểu đúng không?" Sư huynh dẫn đầu nói nghiêm túc:
"Hiệu lực ước thúc của chúng ta chỉ có thể ước thúc hai tháng, nếu như qua hai tháng mà chúng ta không đến đây, chuyện này xem như qua. Chỉ cần sư đệ trong sạch thì không cần để ý.”
"Đã hiểu." Giang Hạo gật đầu.
Thế mà chỉ có hai tháng, chứng tỏ chuyện này còn hơi nhỏ.
Bùi Nguyên dù sao cũng đã giết đồng môn, tới điều tra nguyên nhân cái chết của đối phương phần lớn là bởi vì tò mò đối với người ra tay.
Nhưng mà những người này đến đây đại khái là bởi vì người tối hôm qua không dám thừa nhận là mình giết ngược lại đối phương.
Lá gan không đủ lớn.
Nhưng mà nếu đổi thành Giang Hạo, hắn chắc là cũng sẽ không thừa nhận, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.
Sau đó, người Chấp Pháp Đường liền rời đi.
Quen thuộc với Chấp Pháp Phong cũng không phải là không có chỗ xấu.
Chỉ cần không phải chuyện quá lớn, bình thường đều rất dễ nói chuyện, hơn nữa Nhiệm Vụ Đường và Công Tích Đường cũng có thể gây áp lực cho các đường khác.
Dù sao bọn hắn đều nhìn chằm chằm vào linh thạch.
Sau khi tiễn người Chấp Pháp Đường rời đi, Giang Hạo bắt đầu tiếp tục quản lý linh dược.
Hắn đã kiểm tra linh dược mà Bách Cốt Lâm đưa tới.
Vẫn là đang giúp hắn thêm linh khí, chỉ là hắn nghĩ mãi mà vẫn không rõ lý do.
Là cầu hoà?
Thời gian cũng đã trôi qua rất lâu, cũng nên dành thời gian đi xem xem Bạch Dạ khôi phục như thế nào.
Giờ Tý.
Giang Hạo nhìn Mật Ngữ Thạch Bản, thở sâu một cái rồi tiến vào bên trong.
Lần này không biết sẽ có nhiệm vụ gì, cần đối đãi cẩn thận.
Hắn rất lo lắng chuyện có người nhờ việc tại phía Nam, bởi vì không thể tùy ý rời đi, thực lực cũng hoàn toàn không đủ.
Một khi có người mở miệng, hắn không thể từ chối, đồng ý cũng không được.
Bỏ qua một hai lần còn được, nhưng nếu nhiều lần thì có thể bị nghi ngờ.
Cho nên vẫn nên tránh khỏi loại chuyện này thì hơn, tiếp tục giữ vững sự cô tịch là tốt nhất.
Cũng may bởi vì Thiên Đạo Trúc Cơ, ấn tượng của hắn đã cất cao không ít, bọn hắn cũng sẽ không tùy ý mở miệng.
Khu vực công cộng.
Bốn người thi lễ gặp mặt với Đan Nguyên tiền bối, sau đó khoanh chân ngồi xuống.
"Mọi người có vấn đề gì trong việc tu luyện không?" Đan Nguyên mở miệng hỏi.
Đây là một phần tất yếu của tụ hội.
Giang Hạo suy tư một lát, cũng không tìm ra vấn đề gì liên quan tới tu luyện cả.
Chỉ có thể hỏi thăm tình huống của Nguyện Huyết Đạo, chỉ là đây không phải là vấn đề tu luyện, chỉ có thể chờ đợi xem có cơ hội nói ra hay không.
"Tiền bối, ta có một người bạn gần đây tu luyện nguyền rủa, hình như xảy ra vấn đề, thân trúng nguyền rủa khó mà ngăn chặn, không biết có biện pháp đặc thù gì để giảm bớt hay không?" Quỷ Tiên Tử hỏi.
Đan Nguyên nhìn Quỷ Tiên Tử, nói: "Cần giảm bớt đến mức nào?"
"Có thể giảm bớt một chút là được." Quỷ Tiên Tử nói.
"Phía Đông, Hiểu Tâm Thảo, có thể giảm bớt nguyền rủa, cần dùng phương pháp đặc thù. Mấy thứ khác chắc là ngươi đều biết." Đan Nguyên nói.
"Đúng vậy." Quỷ Tiên Tử gật đầu.
"Thật ra còn có một biện pháp nữa." Đan Nguyên nhìn về phía Giang Hạo, nói: "Tỉnh đạo hữu chắc là phải biết?"
Ta không biết, đừng hỏi ta. Giang Hạo có chút bất đắc dĩ.
Nhưng mà Đan Nguyên tiền bối tuyệt đối sẽ không đột nhiên hỏi thăm, hiện giờ hỏi, tựa như đang trưng cầu ý kiến.
Nói cách khác, vật này có liên quan đến hắn.
Như vậy là cái gì đây?
Giang Hạo lập tức nghĩ đến Thiên Cực Ách Vận Châu.
Thứ này có thể áp chế nguyền rủa.
"Biết, chỉ sợ Quỷ Tiên Tử không dám." Giang Hạo trầm giọng nói.
"Là cái gì?" Quỷ Tiên Tử hơi nghi hoặc một chút.
"Đến Thiên m Tông, mượn Thiên Cực Ách Vận Châu." Giang Hạo nói.
Quỷ Tiên Tử: "…”
Tính khiêu chiến của chuyện này quá lớn, người bình thường đều không dám tiếp xúc với Thiên Cực Ách Vận Châu.
Mượn dùng có thể sẽ bị tiêm nhiễm, từ đó gây ra đủ loại vấn đề.
"Phong ấn Thiên Cực Ách Vận Châu lại, nghe nói có hiệu quả, thế nhưng ta chưa từng thấy qua. Nhưng Tỉnh đạo hữu đã nói như vậy, chắc là đã hiểu rõ hoàn toàn." Đan Nguyên không nói thêm gì nữa.
Mà là nhìn về phía những người khác.
Sau khi không có vấn đề gì. Đan Nguyên mới tiếp tục nói:
"Có tin tức gì về Thánh Đạo không?"
"Minh Nguyệt Tông hình như có người tra được lai lịch Thánh Đạo, bọn hắn cực có khả năng đến từ Thiên Linh tộc." Tinh lên tiếng.
Người của Minh Nguyệt Tông từng giao thủ với Thánh Đạo, cho nên có thể biết được một chút.
"Thiên Linh Tộc?" Liễu có chút không dám tin:
"Thiên Linh tộc hải ngoại? Bọn hắn có thể có Thánh Đạo sao?"
Giang Hạo cũng có chút ngoài ý muốn, trong nháy mắt hắn liền nghĩ tới câu nói trong Hải Vụ Động.
Muốn thiên phú có thể tìm hắn.
Câu nói này đúng là tương tự với Thánh Đạo, hơn nữa còn là chữ viết của Thiên Linh tộc.
Trong lúc nhất thời, hắn có chút lo lắng, Hải Vụ Động sẽ không có quan hệ trực tiếp với Thánh Đạo đó chứ?
"Tin tức này rất quan trọng." Đan Nguyên lại cười nói:
"Tinh tiểu hữu có thể cân nhắc hỏi thăm một vấn đề, hoặc là triệt tiêu một phần giao dịch trước đó."
"Triệt tiêu." Tinh mở miệng nói.
Đan Nguyên gật đầu, cũng không đưa ra thêm nhiệm vụ gì.
Lúc này, Tinh nhìn về phía Giang Hạo: "Ta đã hoàn thành nhiệm vụ của đạo hữu."
Giang Hạo gật đầu, hiện tại là Liễu, phải nghĩ biện pháp khiến Liễu thiếu hắn một thù lao mới được.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận