Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 462: Phiền Toái Của Sư Đệ Đúng Là Thật Nhiều

Chương 462: Phiền Toái Của Sư Đệ Đúng Là Thật Nhiều
Chương 462: Phiền Toái Của Sư Đệ Đúng Là Thật Nhiều
Đoạn Tình Nhai.
Trong sân, Giang Hạo đứng trước Bàn Đào Thụ, quả còn lại phía trên cũng không nhiều.
Cũng không có ý định giữ lại cho Tiểu Li.
Mà là đưa hết cho Trình Sầu, thuận tiện bảo hắn đưa cho Lâm Tri.
Ngoài ra, còn có táo trắng của Tiểu Li đều bị hái đi.
Nhưng mà cây táo này tương đối bình thường, có chua có ngọt.
"Cũng sắp niết bàn rồi."
Sau khi giữ lại ba quả, Giang Hạo liền hái tất cả quả khác xuống.
Đêm nay trở về lại hái hai quả, sau đó có khả năng tiến vào niết bàn.
"Bọn hắn đã rời đi được hơn hai năm rồi thì phải?"
Đi ra sân nhỏ, Giang Hạo không tự chủ được mà nhớ tới con thỏ ồn ào và Tiểu Li không bớt lo.
Chờ bọn hắn trở về, chắc là còn cần một năm.
Khi đó hắn chắc là đã tấn thăng Luyện Thần hậu kỳ.
Sau khi trở về, phải để Sở Xuyên ngẫm lại chuyện sau này.
Dùng tính cách của hắn nhất định sẽ mong muốn vượt qua Sở Tiệp, nhưng mà muốn vượt qua người như này đâu chỉ là khó.
Phải là khó như lên trời.
Nhưng mà hết lần này tới lần khác Sở Xuyên lại không từ bỏ.
"Phải nhanh lĩnh ngộ thức thứ tư của Thiên Đao, sau đó thay đổi rồi giao cho hắn mới được."
Ngoại trừ cái này, những thứ khác đều không thích hợp với hắn.
"Phải chờ tới khi hắn Kim Đan sao?"
Giang Hạo có chút lưỡng lự, đưa đối phương ra ngoài, cần sự đồng ý của sư phụ.
Mà liệu sư phụ đồng ý cho Trúc Cơ đi ra ngoài lịch luyện hay không đây?
Bên ngoài rất nhiều Kim Đan, luôn cảm thấy Trúc Cơ quá nguy hiểm.
Nếu như là con thỏ hoặc là Tiểu Li thì sẽ không có nguy hiểm gì, dù sao bọn hắn đều có chút không tầm thường.
Mặc dù tiên tâm của Sở Xuyên bị long đong, nhưng chung quy lại vẫn là người.
Thế nhưng cũng không thể ở lại lâu, tuyệt đối sẽ chọc không ít phiền toái.
Phải tìm một cơ hội tốt mới được.
Con thỏ và Tiểu Li vẫn chưa chọc phải chuyện gì lớn, còn có thể giữ lại.
Lâm Tri cũng không ngại, hắn chỉ cần có thể ổn định tâm thái sau khi tấn thăng thì có thể ở lại Đoạn Tình Nhai.
Mặc dù sẽ thiếu lịch luyện, nhưng lại được an ổn.
Linh Dược Viên.
Giang Hạo thấy người của Bách Cốt Lâm đang thay đổi linh dược.
Dường như đã kết thúc một nhóm, hiện tại là một nhóm mới.
Liên Cầm tiên tử nhìn thấy Giang Hạo thì cười nói:
"Sư đệ tới rồi? Đúng lúc xem xem chúng ta gieo trồng linh dược có thích hợp hay không."
"Sư tỷ khách khí, mấy lần đều rất thích hợp." Giang Hạo thi lễ gặp mặt.
Đúng là rất thích hợp, Liên Cầm sư thư làm việc, khiến cho hắn tìm không ra bất cứ vấn đề gì.
Hoàn toàn khác với người lúc trước, hơn nữa có vấn đề chỉ cần đề một câu, đối phương sẽ xử lý ngay trong đêm.
Quả nhiên là khách hàng rất tốt, đáng tiếc một số thời điểm sẽ mang tới thứ đồ hại đến hắn.
Sua khi bận rộn một hồi, Liên Cầm tiên tử lên tiếng, giống như là đang nói chuyện phiếm:
"Sư đệ gần đây vẫn luôn ở trong tông môn sao?"
"Ừm, mấy tháng này đều ở trong tông môn." Giang Hạo gật đầu.
Từ sau khi trở về từ bên ngoài đã sắp bốn tháng rồi, chưa từng đi ra.
Hắn vốn cũng không muốn ra ngoài, sẽ dễ rước lấy phiền toái.
"Vậy đúng là kì quái." Liên Cầm tiên tử hơi nghi hoặc một chút, nói:
"Mấy ngày trước lúc ta ra ngoài, thấy có người tu luyện Nguyện Huyết Đạo, chạy độ chạy trốn của đối phương rất nhanh, trước khi đi còn để lại tên của sư đệ.Ta còn tưởng rằng là sư đệ."
Nghe vậy Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, xem ra không đơn thuần là tin đồn, là có người cố ý giá họa cho hắn.
Hoặc là lúc phần lớn đầu mâu đầu chỉ về phía hắn, những người khác vì an toàn nên cố ý báo tên của hắn ra.
Từ đó khiến hắn trở thành một người thay thế.
Bởi vì hắn chưa từng để ý chuyện này, những người khác lại càng yên tâm.
Xảy ra chuyện gì cũng là do hắn, không liên quan đến những người kia.
"Đa tạ sư tỷ nhắc nhở." Giang Hạo nói cám ơn.
"Chuyện nhỏ, sư đệ làm việc đi, bên phía chúng ta đã kết thúc. Có vấn đề gì có thể tìm ta." Liên Cầm tiên tử nói.
"Được."Giang Hạo gật đầu.
Sau khi đưa tiễn Liên Cầm sư tỷ, Giang Hạo bắt đầu suy tư.
Đối phương là người của Bạch Dạ, đây là ý của Bạch Dạ?
"Xem ra đúng là giống cầu hoà, thế nhưng vẫn phải nhìn lại một chút, xác định độ chính xác trong lời nói của nàng."
Tìm được Trình Sầu, hắn liền bảo đối phương đi điều tra thử một chút, không cần đi sâu.
Điều tra đơn giản xem có người nào báo tên hắn ra không là được.
Trước mắt Thiên Trần sư huynh là đáng nghi lớn nhất, tu vi của Trình Sầu mới Trúc Cơ sơ kỳ, một khi đi sâu thì có thể xảy ra chuyện.
Hắn đột nhiên phát hiện, con thỏ cũng không phải là không có tác dụng.
Thần thông của nó có thể khiến cho bạn bè trên đường cho nó một lần mặt mũi.
Chỉ là vừa mới để Trình Sầu rời đi, Bạch Dịch sư huynh lại tìm tới cửa.
"Sư đệ dường như có không ít chuyện." Hắn có chút bất đắc dĩ.
Bạch Dịch một thân đạo bào màu xanh, thoạt nhìn ổn trọng, đôi mắt lộ ra vẻ bình tĩnh.
"Sư huynh có ý gì?" Giang Hạo không hiểu hỏi.
"Chuyện Nguyện Huyết Đạo náo động hơi lớn." Bạch Dịch cũng không chờ Giang Hạo nói chuyện, tiếp tục mở miệng:
"Một số Tiên môn xung quanh đã bắt đầu lên tiếng. Hiện nay tất cả đầu mâu đều chỉ về phía sư đệ, hiện tại người các mạch đều hi vọng sư đệ có thể khiêm tốn một chút. Bởi vì tông môn đang nghỉ ngơi lấy lại sức, cộng với có không ít người đi Minh Nguyệt Tông chưa trở về, một khi bị nhằm vào thì tông môn sẽ rất nguy hiểm.”
"Nhưng mà cũng không phải là do ta làm." Giang Hạo trả lời.
Bạch Dịch trầm mặc một lát, mới mở miệng:
"Ta đã biết, nhưng mà sư đệ cần chuẩn bị tâm lý thật tốt, nếu như chuyện lớn đến không thể vãn hồi, ngươi chỉ có thể đối mặt một mình."
"Hiểu rõ." Giang Hạo gật đầu.
Đến lúc đó Tiên môn sẽ tới muốn bàn giao, Bạch Dịch sư huynh mặc dù cao minh, nhưng dù sao cũng không phải là chủ của một mạch.
Giang Hạo thở dài một tiếng, cũng có chút không hiểu, vì sao lại biến thành như này.
Đây là hậu quả của việc không để ý tới hay sao?
Từ tin đồn biến thành giả mạo.
Người tu luyện Nguyện Huyết Đạo cũng đột nhiên trở nên nhiều hơn.
Trong lúc nhất thời Giang Hạo nhớ tới Bùi Nguyên, trong lòng có một đáp án.
"Xem ra không phải trước đó ẩn giấu Nguyện Huyết Đạo, chắc là có người chỉ chọn nhóm bọn hắn."
Doãn Vệ.
Là người này đã mang tới nhiều phiền toái cho hắn.
Cũng không biết mục đích của người này là gì, nếu như để mắt tới hắn, sau đó không lâu chắc là sẽ xuất hiện?
Quản lý xong linh dược, đã là buổi chiều.
Giang Hạo trực tiếp trở lại chỗ ở.
Đêm nay có thể giúp Bàn Đào Thụ niết bàn.
Trở lại sân nhỏ, hắn thấy một thân ảnh màu đỏ đang đứng trước Bàn Đào Thụ.
"Bàn đào của ta đâu?"
Đối phương cũng không quay đầu, nhìn như là nói một mình.
Nhưng Giang Hạo biết, đây là nói với hắn.
"Phía trên còn có hai quả." Giang Hạo đáp.
Hồng Vũ Diệp đưa hái một quả xuống, sau đó nói:
"Ngọt?"
"Ngọt." Giang Hạo đi đến phía sau Hồng Vũ Diệp, đáp.
"Vậy sao?" Hồng Vũ Diệp quay đầu lườm Giang Hạo, sau đó nhẹ khẽ cắn một miếng.
Sau khi xác định mùi vị, nàng mới ngồi xuống.
Giang Hạo thuận thế hái thêm một quả, để lại một quả cuối cùng.
Đêm nay muốn niết bàn, nếu quả cuối cùng rơi xuống thì sẽ không thể niết bàn.
Hắn nhẹ nhàng cắn một miếng, phát hiện mùi vị của bàn đào không tệ.
Nhưng cũng chỉ là mùi vị không tệ.
"Ngươi tham gia tụ hội chưa?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Tham gia." Giang Hạo đáp.
"Nói về nội dung đi." Hồng Vũ Diệp nói.
Giang Hạo cũng không chần chờ, bắt đầu nữa.
Ban đầu chính là chuyện Quỷ Tiên Tử có khả năng tới mượn Thiên Cực Ách Vận Châu, Hồng Vũ Diệp cũng không để ý.
Ngay sau đó chính là Thánh Đạo có lẽ đến từ Thiên Linh tộc.
Điều quan trọng nhất chính là Xích Điền đã đi hải ngoại, manh mối này là để đối phó với Hồng Vũ Diệp.
Chỉ là đối phương cũng không có phản ứng gì.
Sau khi nói người của Thiên m Tông xuất hiện tại đáy biến và suy đoán của hắn.
Hồng Vũ Diệp mới chậm rãi mở miệng: "Ý của ngươi là, Thánh Đạo đang ở ngay trong Hải Vụ Động?"
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận