Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 463: Tử Hoàn Còn Ở Trên Cổ Tay Nữ Ma Đầu

Chương 463: Tử Hoàn Còn Ở Trên Cổ Tay Nữ Ma Đầu
Chương 463: Tử Hoàn Còn Ở Trên Cổ Tay Nữ Ma Đầu
"Có loại khả năng này."
Giang Hạo suy tư rất lâu mới tiếp tục mở miệng:
"Căn cứ từ tin tức của tụ hội, người Thánh Đạo sẽ không từ thủ đoạn mà tăng cao tu vi. Nhất là loại người thiên phú không cao, lại có công pháp tu luyện đặc thù, ví dụ như Nguyện Huyết đạo."
Sau khi thu được rất nhiều tin tức, Giang Hạo có chút hiểu rõ.
Gần đây Nguyện Huyết Đạo tràn lan, có thể là do Thánh Đạo làm.
Nhưng mà cũng không nghe nói chuyện có người bị tước đoạt thiên phú.
Như thế, cũng có chút không phù hợp với lý niệm Thánh Đạo.
Cũng có thể là bọn hắn đang ngủ đông , chờ đợi cơ hội động thủ lần nữa.
Các thiên tài trong tông môn cực có khả năng bị để mắt tới, chỉ thiếu một cơ hội, bọn hắn sẽ có thể động thủ.
Thế nhưng đây gần như là muốn chết, Thiên m Tông tuyệt đối không cho phép người kiểu này còn sống rời đi.
"Ngươi muốn vào đi bắt bọn hắn sao?" Hồng Vũ Diệp nuốt miếng đào trong miệng xuống, hỏi.
"Tiền bối nói đùa, vãn bối chỉ là một Trúc Cơ, không muốn bêu xấu." Giang Hạo lập tức nói.
Đi tìm Thánh Đạo, chẳng khác nào là tìm chết.
Nhất là lúc ở Minh Nguyệt Tông, hắn gặp qua Thánh Đạo ra tay, loại thực lực kia vượt xa suy nghĩ của hắn.
Cho dù người ở Hải Vụ Động chỉ là một số nhân vật râu ria thì cũng không phải là người mà hắn có thể tiếp xúc.
Trong mắt cường giả, dù hắn là Trúc Cơ hay là Luyện Thần thì cũng không có khác gì nhau.
"Trúc Cơ?" Hồng Vũ Diệp cười ha ha: "Vẫn còn chưa Kim Đan sao?"
Giang Hạo cúi đầu không nói gì.
Thật ra cũng nên tấn thăng Kim Đan rồi, tất cả đều đang chờ Hàn sư đệ trở về.
Bên ngoài Nguyện Huyết Đạo náo động đến sôi trào, hắn không tấn thăng đều có chút có lỗi với bọn họ.
Chỉ là như vậy sẽ rơi vào đầu sóng ngọn gió, là một chuyện rất phiền toái.
Biện pháp tốt nhất là, chờ tiếng gió lắng lại, sau đó lại tấn thăng.
Chỉ là cần nghĩ xem làm như thế nào để lắng lại.
"Qua một khoảng thời gian nữa, ngươi muốn lợi dụng tụ hội để liên hệ với người mà ngươi thả đi nằm vùng?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Đúng, mặc dù đối phương không nhất định sẽ nghe lời, thế nhưng chỉ cần hắn đi hải ngoại, tiến vào chỗ trung tâm của Vạn Vật Chung Yên là đủ rồi. Đến lúc đó tìm được hắn, hắn không cung cấp tin tức cũng không được." Giang Hạo nói.
Thực lực của "Liễu " tuyệt đối có thể làm cho Xích Điền hiểu rõ, cái gì là nhỏ bé.
Khi đó dù hắn không tình nguyện cũng phải đưa ra một ít gì đó.
Trừ khi hắn muốn chết.
Nếu không thì sẽ phải cẩn thận nghe lời.
Nếu không phải gần đây không giúp được gì cho "Liễu", qua mấy tháng nữa hắn muốn để "Liễu " đi đưa tin cho Xích Điền.
"Tiền bối, Thiên Cực Ách Vận Châu có thể mượn không?" Giang Hạo đột nhiên hỏi.
Chuyện này vẫn nên hỏi thăm một chút.
Đừng nói là Quỷ Tiên Tử mượn thứ này, dù là hắn đều có chút sợ hãi.
Lỡ như xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì sao?
Đến lúc đó khó có thể tưởng tượng sẽ như thế nào, tất cả mọi người đều nuốt hận.
"Bạn của nàng chắc là muốn tu Thiên Trớ Vạn Chú Thể, bị nguyền rủa ăn mòn cũng là một phần, chỉ cần ngăn chặn sẽ có thể hoàn thành một bước cuối cùng. Thiên Cực Ách Vận Châu có thể giúp nàng, thế nhưng lựa chọn tốt nhất không phải là áp chế, mà là chuyển dời." Hồng Vũ Diệp ăn Bàn Đào thuận miệng nói.
"Chuyển dời?" Giang Hạo có chút không hiểu.
Phần lớn chính là mờ mịt về Thiên Trớ Vạn Chú Thể.
Hắn chưa từng nghe qua thể chất này.
"Áp chế chẳng qua là khiến cho thân thể thích ứng, mà chuyển dời là sinh ra cái mới." Hồng Vũ Diệp nói.
Giang Hạo lắng nghe, hoàn toàn nghe không hiểu.
Chủ yếu là hắn hoàn toàn không biết gì cả về mấy thứ này, nhưng mà có thể ghi lại.
Nếu như Quỷ Tiên Tử có thể nghe hiểu, như vậy hắn sẽ có thể lẩn tránh nguy hiểm.
Chỉ sợ Hồng Vũ Diệp nói quá thâm ảo.
"Cũng không có vấn đề gì, bên trong tụ hộ còn có Đan Nguyên tiền bối, hắn nhất định nghe hiểu được. Sự hiểu biết cùng với thực lực của Đan Nguyên tiền bối đều không thể nghi ngờ, những người khác không hiểu, hắn đều có thể hiểu.”
Có thể nói có hắn, Giang Hạo mới có thể nói ra một vài thứ ngay cả mình cũng không hiểu.
Dù sao cũng có người giúp hắn nói rõ lí do.
Sau đó Hồng Vũ Diệp không lên tiếng nữa, mà là an tĩnh ăn bàn đào.
Chạng vạng tối.
Giang Hạo bắt đầu bố trí trận pháp cho Bàn Đào Thụ niết bàn.
Hồng Diệp ngồi ở bên cạnh, quan sát Bàn Đào Thụ.
Tất cả chuẩn bị sẵn sàng, Giang Hạo cũng ngồi trên ghế ngồi, sau đó nhìn Bàn Đào Thụ.
Trong lúc đó hắn còn pha ấm trà.
Trong lúc Hồng Vũ Diệp uống trà, ống tay áo đỏ trắng rơi xuống.
Giang Hạo đột nhiên thấy Tử Hoàn của mình đang còn ở trên cổ tay của đối phương.
Chuyện này khiến hắn có chút để ý, vẫn luôn nghĩ xem có nên mở miệng lấy về hay không.
Cuối cùng hắn chọn từ bỏ.
Đối phương không trả, mình tùy tiện mở miệng nhất định sẽ gặp nạn.
Thiếu một cái thì thiếu một cái đi, tóm lại vẫn còn đủ.
Không được thì lấy ở chỗ con thỏ về.
"Đây là trà gì?" Hồng Vũ Diệp nhìn về phía hắn.
"Hoa Thiên Tuyết." Giang Hạo cúi đầu trả lời.
"Một đoạn thời gian trước còn là Cổ Linh Tú Trà, hiện tại là Hoa Thiên Tuyết rồi? Lần sau ngươi dự định dùng Hồng Tụ Hương sao?" Hồng Vũ Diệp mỉm cười nói.
"Tiền bối nói đùa, gần đây lá trà không dễ mua." Giang Hạo giải thích.
Cổ Linh Tú Trà năm trăm, Hoa Thiên Tuyết hai trăm, Hồng Tụ Hương một trăm.
Bản thân hắn không đến mức hạ xuống như này.
Chỉ là đối phương dường như không muốn nghe mấy thứ này, một cỗ khí tức như sóng biển xông tới.
Nửa đêm.
Bàn Đào Thụ bắt đầu phát ra ánh sáng nhạt, linh khí đang nhanh chóng bị hấp thu, nhánh cây bên trong hiện ra rõ ràng, tất cả linh khí đều đang ngưng tụ ở một quả cuối cùng .
Loại tình huống này duy trì đến hơn nửa đêm.
Lúc rạng sáng, toàn bộ cái cây hóa thành tro tàn, rớt xuống đất.
Trái cây cũng bị hấp thu sinh cơ.
Một ánh nắng chiếu tới từ phía chân trời.
Rơi xuống trên thân ảnh màu đỏ.
Là một nữ tử dáng người yểu điệu, nàng chậm rãi đi đến bên cạnh tro tàn rồi ngồi xuống, cuối cùng tìm được một hạt giống ở trong đó.
Sau khi xem xét một lát, nàng đứng dậy đi đến trước mặt Giang Hạo, đưa ra hạt giống qua:
"Còn phải niết bàn bốn lần?"
"Đúng, còn cần bốn lần." Giang Hạo nhận hạt giống, gật đầu.
"Sau bốn lần thì sao?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Có thể phải cần mấy ngàn năm mới có thể trưởng thành." Giang Hạo suy đoán.
Niết bàn chín lần sẽ trở thành thần thụ, khi đó tuyệt đối không có khả năng một năm trưởng thành một lần.
Nghe vậy, Hồng Vũ Diệp cũng không mở miệng, mà là tưới nước cho Thiên Hương Đạo Hoa rồi bắt đầu tan biến.
"Lần sau tới nhớ phải chuẩn bị trà mới."
Giọng nói Hồng Vũ Diệp truyền trong tai Giang Hạo.
Cuối cùng hoàn toàn biến mất.
Thấy thế, Giang Hạo thở phào một cái, lại phải đi mua lá trà.
Hai trăm rưỡi không biết có trà gì, may mà tiêu hao không lớn, một đêm cũng không uống được mấy ấm.
Điều quan trọng nhất là, đối phương mấy tháng mới tới một lần.
Sau khi giám định hạt giống Bàn Đào Thụ, Giang Hạo liền gieo xuống.
Sau bốn ngày sẽ có thể mọc rễ nảy mầm.
Linh Dược Viên.
Vừa đến liền gặp phải Trình Sầu: "Sư huynh, đã tra được một chút."
"Là chuyện gì?" Giang Hạo hỏi.
"Không nói đến Nguyện Huyết Đạo đang gây xôn xao, ta còn nghe được tên của sư huynh." Trình Sầu có chút kinh ngạc nói:
"Lúc ra ngoài, ta trên đường thấy có người bị truy đuổi, bóng lưng có chút tương tự với sư huynh. Ta còn tưởng rằng sư huynh ra ngoài. Sau đó mới phát hiện là người hấp thu nguyện huyết bị truy đuổi. Hắn tự xưng Đoạn Tình Nhai Giang Hạo, đeo mặt nạ, nhìn qua còn có chút tương tự với sư huynh."
Lông mày Giang Hạo cau lại, xem ra những người này thật sự lấy hắn ra làm bia đỡ đạn.
Hắn không dám chắc về người bày mưu đặt kế ở phía sau.
Nhất là khi có nhiều người tu Nguyện Huyết Đạo như vậy, nhất định có vấn đề.
Thiên Trần sư huynh vẫn luôn che giấu chuyện tu Nguyện Huyết Đạo, cho nên khả năng là hắn không cao.
Trừ phi hắn muốn mượn chuyện này để hoàn thành mục đích của mình.
Nếu như đúng, như vậy Doãn Vệ có lẽ cũng là người của hắn.
Thế nhưng hắn luôn cảm thấy còn có bên thứ ba đang trợ giúp.
Phải tìm ra thì mới lắng lại được.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận