Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 464: Ta Nghi Ngờ Hắn Đang Đợi Cơ Hội Tấn Thăng

Chương 464: Ta Nghi Ngờ Hắn Đang Đợi Cơ Hội Tấn Thăng
Chương 464: Ta Nghi Ngờ Hắn Đang Đợi Cơ Hội Tấn Thăng
Nghe kết quả Trình Sầu điều tra được, Giang Hạo càng cảm thấy chuyện này phiền toái.
Tin đồn bình thường sẽ không ảnh hưởng đến hắn.
Nhưng mà người giả mạo đã xuất hiện, hơn nữa còn không phải là một hai người.
Liền Cầm sư tỷ nhìn thấy, Trình Sầu cũng nhìn thấy.
Hắn có chút tò mò, nếu có người bị bắt được, có tính là kết thúc hay không?
Đại khái là vô dụng, bọn hắn muốn bắt được người thật.
"Sư huynh, nếu tiếp tục như vậy thì cũng không được tốt cho lắm." Trình Sầu nhắc nhở.
"Ừm, ta biết." Giang Hạo gật đầu.
Sau đó hắn bảo đối phương đi làm việc, không cần quá để ý đến chuyện này.
Trình Sầu cũng không cách nào nhiều lời, năng lực và thủ đoạn của sư huynh vượt xa nhận biết của hắn.
Cho nên, chỉ cần nghe sắp xếp là được.
Sau khi xử lý Linh Dược Viên một hồi, Giang Hạo đứng dậy.
Hắn nhìn ra xa toàn bộ Linh Dược Viên, chưa từng thấy người nào khả nghi cả.
Trong sự nhận thức của hắn, chuyện này đại khái còn có người sai sử.
Cũng chính là có người đang nhằm vào hắn.
Nếu như nhằm vào hắn, như vậy người có thể sẽ luôn để ý tới bên này.
Tìm ra người thì mới có thể giải quyết vấn đề.
Không phải là không thể chờ đối phương chủ động xuất hiện, chỉ là không dễ khống chế sự phát triển của tình thế.
Trong đêm.
Chỗ đệ tử nội môn của Hoành Lưu Bộc.
Sân nhỏ bình thường.
Phòng khách, sắc mặt hai nam tử mang theo vẻ hồng nhuận phơn phớt.
Bọn hắn nhìn qua mới chỉ có hai lăm hai sáu, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ.
Giữa lông mày lộ ra một tia mừng rỡ.
Giống như là không mờ mịt đối với tương lai nữa, con đường phía trước có hi vọng.
Tương lai có hi vọng.
"Thì ra Nguyện Huyết Đạo thế mà có thể giúp cho chúng ta tăng lên nhanh như vậy." Nam tử có vết sẹo nơi khóe mắt lên tiếng trước.
Trong lời nói mang theo sự vui sướng nhiều năm chưa từng có, giống như là lần đầu tăng cao tu vi.
"Đúng vậy, Nguyện Huyết Đạo lại có thể tăng lên nhanh chóng như vậy, nhưng mà ta cảm thấy người động thủ gần đây càng ngày càng nhiều. Người chết rất nhiều." Nam tử gầy yếu phía đối diện có chút lo lắng.
"Sợ cái gì, đều là do vị sư huynh của Đoạn Tình Nhai làm. Hắn chính là tiền bối Nguyện Huyết Đạo, đừng nhìn hắn mới chỉ là Trúc Cơ viên mãn, có lẽ chẳng qua là đang ẩn giấu tu vi. Tám chín phần là đã Kim Đan. Chúng ta tăng lên nhanh như vậy, hắn không có lý do gì mà tăng lên chậm cả." Nam tử có vết sẹo nói.
"Nếu như bị hắn biết chúng ta giả mạo hắn thì làm sao bây giờ?" Nam tử gầy yếu hỏi.
"Người giả mạo nhiều như vậy, có vài người chủ động báo tên, chúng ta là bị phát hiện mới báo tên. Cho nên đối phương muốn tìm người, cũng sẽ tìm những người khác trước. Lại nói, ở trong tông môn, hắn cũng không dám làm loạn gì cả." Nam tử có vết sẹo đương nhiên hiểu rõ quy tắc của tông môn.
Lợi dụng tốt sẽ có thể bảo vệ mình.
Hắn chợt nói: "Chúng ta tấn thăng Trúc Cơ viên mãn trước, sau đó có thể đi trao đổi làm thế nào để tiến vào Kim Đan, qua khoảng thời gian nữa cần phải đi thỉnh giáo tiền bối một chút."
"Cũng đúng, một khi tiến vào Kim Đan, cũng không cần lo lắng cái gì nữa, nói đến đây tại sao ta cảm thấy trời hôm nay đen hơn so với lúc trước?" Nam tử gầy yếu nói.
"Có sao?" Nam tử có vết sẹo nghi hoặc.
Hai người cũng không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục thương thảo chuyện phía sau.
Sau một hồi, mỗi người bọn họ đều đi tu luyện.
Một thân ảnh dần dần xuất hiện ở một góc hẻo lánh.
Giống như là vừa mới xuất hiện, lại giống như vẫn luôn ở đó.
Thấy hai người rời đi, hắn cũng đi ra, rời khỏi phòng khách đi ra khỏi sân nhỏ.
Dưới ánh trăng, thân ảnh của hắn dần trở nên rõ ràng.
Chính là Giang Hạo đang đi tìm hiểu tin tức.
Chuyện của Nguyện Huyết Đạo có chút lớn, nếu như chỉ là tin đồn đơn thuần thì hắn không thèm để ý.
Nhưng mà có người giả mạo thì có chút nghiêm trọng.
Người nhằm vào hắn vẫn chưa chịu xuất hiện, như vậy hắn chỉ có thể chủ động tìm ra đối phương.
Để lắng lại đợt sóng gió này.
Hai người vừa rồi, tên gầy yếu tên là Hoắc Lai, tên có vết sẹo tên là Bao Thành.
Chuyện hai người bọn họ tu luyện Nguyện Huyết Đạo là Trình Sầu nghe ngóng được.
Cho nên hắn tới đây để tìm tòi hư thực.
Hắn vốn định hỏi chuyện trực tiếp, cho nên ban đầu đã kéo bọn hắn vào Nhật Nguyệt Hồ Thiên.
Chỉ là sau khi phát hiện bọn hắn sẽ viếng thăm tiền bối, hắn liền từ bỏ lộ diện.
Thuận thế giám định một người.
Kết luận không khác của Bùi Nguyên sư đệ là bao, cũng là được Doãn Vệ trợ giúp.
Xem ra tìm được Doãn Vệsẽ có thể có không ít thu hoạch.
Còn về bên phía Thiên Trần sư huynh, hắn không thể tìm hiểu.
Những nằm vùng kia cũng không đưa tin tức tới cho hắn.
Hắn quen biết được ba nằm vùng, một là Liễu Tinh Thần, hai là Mính Y sư tỷ, ba là Hoa Nhạc sư tỷ.
Liễu Tinh Thần ra ngoài còn cần một khoảng thời gian nữa mới có thể trở về, Hoa Nhạc rất ít khi tiếp xúc với hắn.
Mính Y sư tỷ theo lý thuyết sẽ đến đưa một chút tin tức, nhưng hôm nay không biết là đang làm cái gì.
Giang Hạo trở lại chỗ ở, bắt đầu lĩnh hội thức thứ tư của Thiên Đao.
Hắn muốn lĩnh hội một cách hoàn toàn trước khi Sở Xuyên trở về, sau đó tiến hành sửa đổi.
Đổi thành đao pháp thích hợp Trúc Cơ cho tu luyện.
Không sửa đổi không được, bởi vì ngay cả hắn cũng phải đến Luyện Thần mới có thể lĩnh hội một đao này, Sở Xuyên không có khả năng học được.
---
Bách Hoa Hồ.
Mỗi lần Bạch Chỉ tới đây, trong lòng đều có một tia e ngại.
Hô hấp đều không thể thông thuận.
Mà toàn bộ tông môn, ngoại trừ nàng có tư cách đến, những người khác đều không có tư cách tới gần.
Sau khi Chưởng giáo xuất quan, căn bản không rời khỏi nơi này.
Cũng không để ý tới chuyện tông môn nữa.
Chỉ là đang truy xét gì đó.
Hình như là có người nào đang nhằm vào Thiên m Tông, đối phương có khả năng đến từ Vạn Vật Chung Yên.
Tầm mắt của Chưởng giáo vượt xa suy nghĩ của nàng.
Bạch Chỉ hít thở sâu rồi đi vào trước đình.
Nàng trông thấy Chưởng giáo đang ngồi ngay ngắn ở trong đình, tựa như giai nhân tuyệt thế, không dính khói lửa trần gian.
Nàng không dám nhìn kỹ, cúi đầu cung kính nói:
"Chưởng giáo."
Chờ đợi một lúc, Bạch Chỉ mới nghe thấy Chưởng giáo mở miệng.
"Nói đi."
Nghe vậy, nàng vội vàng nói:
"Gần đây các đại tiên môn dường như muốn mượn tiếng Nguyện Huyết Đạo để nhằm vào chúng ta. Chắc là có mục đích khác."
Hồng Vũ Diệp nhìn chén trà trên mặt bàn, chậm rãi mở miệng:
"Mục đích gì?"
"Có xác xuất nhất định là vì quặng mỏ, trước đó bọn hắn mang về một ít gì đó, mặc dù không phải là pháp bảo khó lường, thế nhưng lại khiến bọn hắn tin tưởng rằng dưới quặng mỏ có trọng bảo. Nhưng mà mới cách có mấy năm, theo lý thuyết bọn hắn không cần thiết phải động thủ sớm như vậy. Có lẽ còn có người khác đẩy một tay." Bạch Chỉ nói.
Nàng cũng không nhiều lời về chuyện Giang Hạo ở nơi đầu sóng ngọn gió.
Bởi vì chuyện này cũng không quá quan trọng, chỉ cần hắn ở lại tông môn, như vậy mặc kệ những Tiên môn kia nói cái gì, Thiên m Tông cũng không có khả năng giao người.
Lần trước bởi vì không hiểu, suýt nữa đã gây ra sai lầm lớn.
Bây giờ biết được giá trị của Giang Hạo, trừ khi những người này có thể giẫm đạp ở trên đầu Thiên m Tông, nếu không thì không thể mang người đi.
Nhưng mà, bọn hắn cũng hi vọng không bàn giao, như này có thể khơi gợi xung đột.
Từ đó đạt thành mục đích.
"Còn có chuyện gì không?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
Nàng hình như không có hứng thú đối với những chuyện này.
"Giang Hạo đã trở về từ bên ngoài, cho đến trước mắt vẫn không có chỗ nào đặc thù chỗ. Tu vi vẫn dừng lại ở Trúc Cơ viên mãn, theo thuộc hạ suy đoán, hắn có lẽ đang đợi một cơ hội tốt để tấn thăng. Chẳng phải cơ hội dễ thấy." Bạch Chỉ sắp xếp ngôn ngữ rồi tiếp tục nói:
"Lần này hắn ra ngoài chắc là cũng đã nhận được sự chỉ đạo của người sau lưng, so sánh với tình huống trước đó, cũng là thời điểm tấn thăng. Nhưng hắn còn chưa tấn thăng, chắc là thời cơ chưa tới. Trước mắt hắn vẫn nằm trên danh sách hoài nghi, có lẽ chưa từng có bất kỳ hành vi phản tông nào. Người ở sau lưng hắn quá cẩn thận, đến nay vẫn không có thu hoạch."
"Tiếp tục điều tra." Giọng điệu của Hồng Vũ Diệp bình tĩnh, giống như thuận miệng hỏi thăm:
"Hải Vụ Động thì sao?"
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận