Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 468: Thế Sự Khó Liệu, Thế Mà Lại Đang Hướng Về Phía Nguy Hiểm

Chương 468: Thế Sự Khó Liệu, Thế Mà Lại Đang Hướng Về Phía Nguy Hiểm
Chương 468: Thế Sự Khó Liệu, Thế Mà Lại Đang Hướng Về Phía Nguy Hiểm
Lần này ra ngoài đúng là có thu hoạch không nhỏ.
Có rất nhiều mặt nạ, chỉ là phẩm chất cao thấp không đều, thậm chí có mặt nạ bình thường.
Cũng không phải là loại mặt nạ mà tất cả mọi người có thể bỏ mấy ngàn ra để mua.
Thế nhưng mất mặt nạ này không tiện bán ra, chỉ có thể để đó, chờ sau này có cơ hội thì sẽ bán lại toàn bộ.
Lúc này lại có một số thứ bị lấy ra.
Đồ trong trữ vật pháp bảo của Phong Kinh cũng không nhiều như vậy, cũng may mà không khó nhận biết.
Đầu tiên là một viên thuốc, màu đỏ, bên trong chứa không ít huyết khí. Thoạt nhìn là cho cấp bậc Nguyên Thần.
Phong Kinh Luyện Thần sơ kỳ, Nguyên Thần đúng là có thể dùng.
Nhưng cụ thể là gì thì còn cần giám định một chút.
Tri thức trên phương diện đan dược cực kỳ khổng lồ, hắn không có thời gian học tập. Tu vi vừa mới tăng lên, học thức muốn tăng lên cần không ít thời gian. Đây là chuyện không thể làm gì khác.
Tu Chân Giới truyền thừa vô số năm, tri thức liên quan tới các phương diện nhiều như sao trời. Không phải là thứ mà một tu sĩ nhỏ nhoi như hắn có thể lý giải.
Ngoại trừ đan dược, còn có công pháp Nguyện Huyết Đạo, toàn diện hơn bản trên người Bùi Nguyên.
Còn có một số linh thảo, cộng với pháp bảo Phương Thiên Lích. Phẩm chất không tệ, là cấp Nguyên Thần.
Rất đắt.
Ngoài ra, chính là một đống đồ vật hỗn loạn.
Đan dược bình thường, một số vật phẩm có tính thưởng thức không tệ.
Đan dược không tiện tính toán, thế nhưng chắc là hơn ngàn.
Phương Thiên Kích cũng là như thế.
Nói cách khác, thu lợi hơn hai vạn linh thạch.
"Cũng còn được."
Giang Hạo cất đống đồ này vào, bắt đầu kiểm tra trữ vật pháp bảo của những người khác.
Lúc này hắn có thể cảm nhận được, tu sĩ bình thường khó khăn đến mức cỡ nào.
Hai mươi linh thạch, ba mươi linh thạch, mười lăm linh thạch, sáu mươi linh thạch, chín mươi lăm linh thạch. Hơn nữa, ngoại trừ những linh thạch này, đều là một số pháp bảo, đan dược hết sức bình thường.
Không có một thứ nào có thể coi là đẹp mắt cả.
Ngược lại với hắn, tay phải Thái Sơ Thiên Đao, tay trái Sơn Hải Bất Hủ Thuẫn.
Người mặc Cửu Thiên Chiến Giáp, tay mang Càn Khôn Cửu Hoàn.
Tu luyện Hồng Mông Tâm Kinh, Thiên Đao Thất Thức, Vô Danh Bí Tịch, Hòa Quang Đồng Trần. Bản thân mình may mắn hơn bọn hắn rất nhiều, cho nên cũng nhất định phải càng chú ý hơn, càng cần hiểu rõ hành động của mình hơn.
Tổng hợp tất cả trữ vật pháp bảo, Giang Hạo thu được ba ngàn sáu trăm bốn lăm khối linh thạch.
Cộng với số lượng trên người của mình cùng với chỗ của Phong Kinh, tổng cộng có một vạn bốn ngàn hai mươi sáu.
"Thật sự là khiến cho người ta bất ngờ." Giang Hạo có chút cảm khái.
Hắn vốn định đi giải quyết vấn đề, mà không phải là vì linh thạch.
Ngoại trừ linh thạch, thứ đáng giá nhất trên người bọn họ đại khái chính là mặt nạ.
Đáng tiếc không thể bán ra.
Mấy món đồ bình thường thì có thể bán ra ở trong môn.
Mà Phương Thiên Kích và viên đan dược kia đều cần tìm thời cơ. Mặt nạ cũng giống vậy, quá nhiều, còn rất dễ bị nhận ra.
Phương Thiên Kích không có gì cần để ý, pháp bảo cấp bậc Nguyên Thần, giá cả cũng không lớn.
Đan dược có thể giám định một chút. Nhưng mà phải đợi ngày mai.
Không vội, dù sao thì bây giờ cũng không thể bán được.
Sau khi thu lại toàn bộ đồ cật, Giang Hạo tiêu hủy mấy thứ vô dụng để tránh chiếm chỗ.
Bây giờ trời còn chưa tối, hắn dự định đến Linh Dược Viên một chuyến, quản lý một phen.
Ngày mai tiếp tục thu bọt khí.
Trên đường đi, hắn nhìn về phía bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Ba mươi 】
【 Tu vi: Luyện Thần trung kỳ 】
【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên 】
【 Khí huyết: 28/100 (có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 30/100 (có thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 2/3 (không thể thu được) 】
Không nhắc tới khí huyết và tu vi, đều còn cần không ít thời gian. Thần thông chỉ thiếu một cái, đáng để cao hứng.
Một cái là do thánh dược Cam Diệp Hàn Thảo cung cấp, một cái là Bàn Đào Thụ niết bàn cung cấp. Tất cả đều thuận lợi, đợi đến lúc niết bàn lần sau sẽ có thể thu được thêm một thần thông.
Giang Hạo trở lại Linh Dược Viên, để Trình Sầu đi nghe ngóng chuyện Nguyện Huyết Đạo.
Đám người Phong Kinh vừa chết, tất nhiên sẽ mang đến biến hóa không nhỏ.
Trong trong sơn, hắn đã hỏi thăm không ít người.
Trong số bọn hắn có rất nhiều người được Phong Kinh chỉ đạo, có rất nhiều người được một người thần bí chỉ đạo.
Mà người thần bí này dường như chỉ chỉ đạo những người ở gần Thiên m Tông.
Như thế, Giang Hạo liền có suy đoán.
Người này có lẽ đang ở chỗ nào đó trong Thiên m Tông.
Đáng tiếc manh mối không nhiều, tạm thời chỉ có thể chờ đợi.
Không có những người kia, Doãn Vệ đại khái sẽ bắt đầu tiếp xúc với hắn.
Không vội, hiện tại hắn có thời gian.
Ngày kế tiếp. Giang Hạo giám định viên đan dược kia.
【 Nhiên Huyết Đan: Như là liệt hỏa vào cơ thể, nhóm lên huyết khí thân thể, bùng nổ lực lượng cực mạnh, sau khi sử dụng sẽ khiến cho thân thể suy yếu, thậm chí cảnh giới bị tụt, hiệu quả giảm dần đối với người trên Nguyên Thần. 】
"Thích hợp nhất là Nguyên Thần?" Giang Hạo nhìn phản hồi, đã biết được đại khái tác dụng của đan dược.
Đan dược này giống như bí thuật Nhiên Huyết mà hắn học được trước đó, cùng với thức thứ tư của Thiên Đao. Đều là ra tay bất chấp hậu quả.
"Đáng tiếc tác dụng đối với ta không lớn." Sau khi xác định tác dụng, hắn quyết định sẽ tìm cơ hội để bán ra.
Giữa trưa.
Trình Sầu đưa tin tức tới.
Nói Huyền Thiên Tông đánh giết một đám người Nguyện Huyết Đạo, mạnh yếu đều có.
"Nói là mạnh nhất có Luyện Thần, yếu nhất là Trúc Cơ, sau khi tin tức này xuất hiện, xung quanh dường như cũng không có Nguyện Huyết Đạo xuất hiện nữa. Phần lớn đều cảm thấy chỉ còn lại sư huynh." Trình Sầu nói.
Giang Hạo gật đầu, chỉ cần đừng giả mạo hắn là được.
"Đúng rồi, còn có một tin tức, nói là Thiên Nhân Thiên Diện Tiếu Tam Sinh xuất hiện." Lông mày Trình Sầu cau lại:
"Nghe nói này người hỉ nộ vô thường, hành vi quái đản, cho dù là Tiên môn hay là Ma môn thì hắn đều không để vào mắt."
Giang Hạo xử lý linh dược, cũng không nói gì.
Bởi vì Tiếu Tam Sinh là hắn giả mạo, cũng nên để bọn hắn có một mục tiêu, cho nên hắn mới dùng thân phận Tiếu Tam Sinh.
Vừa vặn ăn khớp.
"Nghe nói người của Huyền Thiên Tông đã bắt đầu phòng bị, đối phương lần này xuất hiện đại khái là nhằm về phía tông môn bọn hắn." Trình Sầu nói.
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, hắn đúng là không nghĩ tới chuyện này.
Nhưng mà cũng không quan trọng, chỉ cần không mang đến phiền toái cho bản thân hắn là được.
---
Phía Đông.
Thiên Thắng Châu Phủ. Bích Trúc khoanh chân trong phòng, quanh thân có hắc khí như ẩn như hiện, dường như đang bóp méo xung quanh.
Hắc khí bỗng lập tức biến mất, bị một cỗ lực lượng che giấu.
"Khó mà áp chế được, mặc dù một số pháp bảo có thể áp chế trong thời gian ngắn, thế nhưng không quá đủ, không đạt được hiệu quả tốt nhất." Sau khi ngồi suy tư tại chỗ một lát, nàng có chút lưỡng lự.
"Thật sự chẳng lẽ phải đến Thiên m Tông sao?"
"Thực sự quá nguy hiểm."
Biện pháp kia có lẽ thật sự rất tốt, nhưng mà độ nguy hiểm quá cao. Hơi không cẩn thận tí thì sẽ biến thành tro bụi.
Cho dù chỉ là từng tia khí tức lộ ra thôi thì cũng đủ khiến cho nàng chết rồi.
Sau khi do dự một chút, nàng nhìn hắc khí trong tay mình một chút, cuối cùng hạ quyết định, đi xem một chút.
Sau đó mới quyết định.
Đúng lúc cũng nên trở về một chuyến.
"Nhưng mà cũng có chuyện kỳ quái, Tỉnh trước đó đều ở Thiên m Tông, tại sao lại không có bất cứ tin tức gì về Thiên Hương Đạo Hoa? Không có phát hiện, hay là có chuyện gì khác?"
Mặc dù Thiên Hương Đạo Hoa không dễ phát hiện, thế nhưng dùng thực lực của Tỉnh thì chỉ cần muốn sẽ không thể không phát hiện ra.
Bích Trúc lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.
Mà là thu dọn đồ đạc dự định rời khỏi phía Đông.
Trước đó vì Thiên Cực Ách Vận Châu mà nàng không thể không rời khỏi phía Nam.
Bây giờ làm sao cũng không nghĩ tới, lại vì Thiên Cực Ách Vận Châu mà chạy về phía Nam.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận