Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 480: Chắc Chắn Là Lén Tu Luyện Sau Lưng Ta

Chương 480: Chắc Chắn Là Lén Tu Luyện Sau Lưng Ta
Chương 480: Chắc Chắn Là Lén Tu Luyện Sau Lưng Ta
"Liên quan tới Thiên Hoan Các?"
Giang Hạo có chút để ý.
Ở trong tông môn, uy hiếp lớn nhất chính là vị Các chủ này.
Bởi vì vẫn luôn không tìm được Mị thể, cho nên cơn giận của hắn vẫn không thể tiêu trừ.
Mặc dù gần đây không tiếp tục chèn ép tài nguyên của hắn, nhưng mà như này không có nghĩa là đã không có việc gì.
Chỉ là gần đây đối phương không có nhìn thấy hắn, cũng không thấy hắn đang sống rất tốt, cho nên mới không để ý tới.
Nhưng nếu như việc tu luyện phía sau xảy ra vấn đề, liền sẽ để mắt tới hắn.
Nếu như ảnh hưởng to lớn, chắc chắn giết hắn cho hả giận.
Bây giờ còn có hi vọng là vì không thể làm trái với điều lệnh của tông môn.
Cho nên vẫn tính là bình yên không có chuyện gì.
Nhưng mà người trong Ma môn hỉ nộ vô thường, không biết lúc nào đó tâm huyết dâng trào sẽ động thủ cũng nên.
Nhất là lúc không người quản thúc.
Chuyện này là một trong những nguyên nhân khiến Giang Hạo không chịu đi xuống danh sách.
Một ra ngoài, đối phương có thể tâm huyết dâng trào.
"Thật ra không tính là chuyện xấu." Liễu Tinh Thần nói nghiêm túc:
"Sau khi nói chuyện với sư phụ ngươi, vị kia của Thiên Hoan Các nói sẽ không tìm ngươi gây phiền toái trong thời gian ngắn. Có ra ngoài hay không đều như thế. Mà trong khoảng thời gian này, sư phụ ngươi cũng sẽ tìm người giúp hắn tìm được Mị thể. Sư phụ ngươi có quen biết người ở bên ngoài, cho nên sự trợ giúp của hắn không nhỏ chút nào."
Giang Hạo lắng nghe, thật ra chuyện này có trợ giúp rất lớn cho hắn.
Ít nhất là tạm thời không cần lo lắng quá mức.
Thế nhưng hắn cũng hiểu rõ ý của sư phụ, dùng tốc độ tấn thăng bây giờ cùng với công tích tông môn, hắn có thể trở thành chân truyền.
Nhưng mà là chân truyền không có cảm giác an toàn bằng việc ở trên danh sách của Chấp Pháp Phong.
Chỉ còn ở trên danh sách, hắn sẽ không cần lo lắng việc bị gọi ra ngoài, mà muốn ra ngoài thì chỉ cần đi nhận một nhiệm vụ tông môn là được.
Với hắn mà nói đó là tốt nhất.
Mặc dù chân truyền có rất nhiều đặc quyền, nhưng mà sau này ra ngoài sẽ kèm theo nguy hiểm. Chuyện này lại không có liên quan gì đến chân truyền.
Ở bên ngoài thì cho dù là thủ tịch cũng sẽ gặp nguy hiểm.
"Sư đệ đúng là có khả năng suy tính xem có nên xuống khỏi danh sách hay không, trở thành chân truyền, làm việc tại tông môn sẽ vô cùng thuận tiện, sẽ không còn có việc vặt nào ảnh hưởng đến sư đệ nữa." Liễu Tinh Thần nhắc nhở.
Hắn lại bổ sung một câu:
"Thân phận địa vị tăng cao, cũng sẽ khiến tông môn càng coi trọng hơn, không đến mức xảy ra một chút chuyện liền bị hiểu lầm hoặc là tùy ý thành vật hi sinh."
Giang Hạo thở dài trong lòng.
Thật ra hắn đã định trước việc sau này còn phải tiếp xúc với các loại phản đồ và nằm vùng. Những người kia muốn lợi dụng hắn, mà hắn cũng muốn lợi dụng đối phương.
Sau này chắc chắn sẽ có càng nhiều hiềm nghi hơn.
Thân phận của đệ tử chân truyền cao, nếu để cho bọn hắn tăng lớn cường độ thẩm tra chân tướng, không phải là gây thêm phiền toái cho mình sao?
"Nhưng mà vẫn có không ít người không hy vọng ngươi xuống khỏi danh sách, ví dụ như bên phía Nhiệm Vụ Đường." Liễu Tinh Thần đột nhiên cười nói.
Giang Hạo xấu hổ cười cười.
Hắn đã đưa cho Nhiệm Vụ Đường một vạn linh thạch.
Một Trúc Cơ đưa một vạn, khác nào đưa hết tích góp mười năm của mình.
Bọn hắn đương nhiên là không hy vọng hắn rơi xuống.
"Mị Thể khó tìm như vậy sao?" Giang Hạo hỏi.
Hắn mười chín tuổi giết Vân Nhược sư tỷ, bây giờ đã ba mươi mốt tuổi.
Thời gian đã qua mười hai năm.
Mười hai năm rồi, tông môn thế mà vẫn không tìm được một Mị thể nào.
"Mị thể không phải là không có, thế nhưng rất nhiều Mị thể không dễ phát hiện. Cũng không phải là cứ nhìn qua liền biết nàng là Mị thể." Liễu Tinh Thần thở dài, nói:
"Cho nên có đôi khi gặp thoáng qua Mị thể, đều không biết mục tiêu của mình gần ngay trước mắt. Chuyện này cần sự may mắn. Cũng vì vậy mà mười hai năm rồi vẫn chưa tìm được một Mị thể nào thích hợp."
"Mị thể thích hợp?" Giang Hạo nghi hoặc.
"Tông môn khác có, thế nhưng nếu cướp đoạt sẽ gây ảnh hưởng quá lớn, hơn nữa nếu gặp phải Mị thể có thực lực mạnh mẽ, đương nhiên là không dễ trêu chọc." Liễu Tinh Thần giải thích.
Giang Hạo gật đầu, mấy chuyện này đúng là không quá thích hợp.
Chờ đến thời hạn cuối cùng, vị kia của Thiên Hoan Các vẫn sẽ động thủ.
Nếu như hoàn toàn thất bại thì sẽ động thủ với hắn.
"Sư huynh biết bên phía quặng mỏ xảy ra chuyện gì không?" Giang Hạo hỏi.
"Bên kia hình như xuất hiện một vực sâu không đáy, trước mắt đang bổ khuyết, hình như có không ít người đang lưu lại ở bên trong. Quả nhiên đúng như lời đồn, phía dưới quặng mỏ cực có khả năng tồn tại chí bảo. Nhưng mà tông môn dường như không vội vàng đi xuống. Chẳng qua là muốn khai thác một chút." Liễu Tinh Thần nói.
Giang Hạo nhớ tới Hồng Vũ Diệp từng nói phía dưới quặng mỏ có thể chôn giấu chiến trường viễn cổ.
Nếu như là thật, như vậy sát khí, tử khí cũng có thể làm cho người đi vào tan rã.
Cũng chỉ có những cường giả kia mới dám đi tìm chí bảo.
Chờ Liễu Tinh Thần rời đi, Giang Hạo mới bắt đầu quản lý Linh Dược Viên.
Thuận tiện chờ đợi một người khác tìm tới cửa.
Đợi bảy ngày liên tục.
Giữa tháng năm.
Sân nhỏ trước, Giang Hạo nhìn Hàn Minh hăng hái, cười nói: "Phong thái của sư đệ đúng là vượt xa trước đây."
"Sư huynh chỉ biết trốn ở Linh Dược viên, không lịch luyện không cố gắng tu luyện, bị ta vượt qua là chuyện tất nhiên." Hàn Minh nắm chặt kiếm trong tay:
"Bây giờ ta có lĩnh ngộ mới ở Minh Nguyệt Tông, đã tiến vào Trúc Cơ viên mãn. Sau khi trở về lại không ngừng rèn luyện, để cho mình đạt đến đỉnh phong. Muốn thỉnh giáo sư huynh một chút."
"Ở đây được không?" Giang Hạo hỏi.
"Bây giờ ngươi và ta đều là Trúc Cơ viên mãn, sư huynh không sợ chỗ ở bị hao tổn à?" Hàn Minh nhăn mày.
Hắn từng giao thủ với Giang Hạo vài lần, đương nhiên hiểu rõ sự nguy hiểm của đối phương.
Hơn nữa, hắn không thèm để ý đến phòng ốc, cũng đại biểu cho tự tin.
"Sư huynh, ta khuyên ngươi nên suy tính một chút." Hàn Minh nhắc nhở.
Nghe vậy, Giang Hạo di chuyển sang bên cạnh một chút để bày tỏ tôn trọng: "Nơi này đi, sư đệ, mới."
"Hi vọng sư huynh lát nữa đừng hối hận." Hàn Minh cũng không khách sáo.
Khí tức Trúc Cơ viên mãn khuếch tán, kiếm quang lấp lánh.
Keng!
Đao Giang Hạo ngăn cản kiếm Hàn Minh.
"Thật nhanh."
Giang Hạo hơi kinh ngạc.
Hàn Minh sư đệ không hổ là người có tư chất thủ tịch.
Cho dù dùng tu vi Trúc Cơ viên mãn, đều cảm thấy có chút khó giải quyết.
Lúc này Hàn Minh xuất vài kiếm liên tục, nhưng Giang Hạo chỉ đứng tại chỗ đã có thể hóa giải tất cả công kích.
Lúc kiếm thứ năm xuất ra, hắn vung đao chém xuống.
Ầm ầm!
Ma m Trảm.
Giữa hô hấp, lôi đình kiếm quang vỡ nát, ánh đao quét ngang mặt đất phía sau.
Để lại một đường thật sâu.
Lúc này, kiếm rơi trên mặt đất, lươi đao Bán Nguyệt gác ở trên cổ Hàn Minh.
Nhìn ánh mắt không thể tin nổi của đối phương, Giang Hạo chậm rãi thu đao, bình tĩnh nói:
"Sư đệ, đa tạ."
"Kim, Kim Đan?" Trước đó dù có kinh ngạc đến đâu Hàn Minh cũng chưa từng thất thố.
Lần này thì khác, Giang Hạo thế mà đã tiến vào Kim Đan.
Nhanh như vậy, vượt xa suy nghĩ của hắn.
"Một lần kỳ ngộ, may mắn tấn thăng, khiến sư đệ chê cười rồi." Giang Hạo đáp.
Hàn Minh cắn răng, nhặt kiếm rơi trên đất lên, quay người rời đi.
Đả kích của Kim Đan đối với hắn quá lớn, khiến Giang Hạo có chút để ý.
"Giám định."
【 Hàn Minh: đệ tử chân truyền Đoạn Tình Nhai Thiên m Tông, thiên phú tối thượng đẳng, Trúc Cơ viên mãn, được Sơn Hà Chi Linh chiếu cố, thân có truyền thừa đại năng. Thần thông Di Sơn Đảo Hải hình thành lúc quan sát Thiên Đạo Trúc Cơ, vốn định dùng một chiêu này để đánh bại ngươi, không ngờ tới ngươi thế mà đã tấn thăng Kim Đan. Sau khi chấn kinh cảm thấy không cam lòng, ngươi chắc chắn là đã lén tu luyện, vụng trộm tôi luyện chính mình. Nhưng hắn vẫn tin tưởng vững chắc rằng ngươi không tôi luyện bản thân ở bên ngoài, tương lai cũng không phải là đối thủ của hắn. Không cam lòng, hắn quyết định bắt đầu bước lên con đường tấn thăng, đi ở phía trước ngươi, đường đường chính chính hạ gục ngươi, thuận tiện nói một câu may mắn, đã nhường. 】
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận