Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 494: Giết Người Như Thế Nhất Định Là Cách Làm Của Huyền Thiên Tông

Chương 494: Giết Người Như Thế Nhất Định Là Cách Làm Của Huyền Thiên Tông
Chương 494: Giết Người Như Thế Nhất Định Là Cách Làm Của Huyền Thiên Tông
Trong đêm.
Giang Hạo đi ở trên đường nhỏ.
Ở phía trước, trong tầm mắt hắn không thấy được, có một người đang vừa cười vừa đi về phía trước. Hắn kết bạn đồng hành với người ta, cười cười nói nói.
"Hôm nay thu hoạch rất tốt, ngươi như thế nào?" Người đàn ông trung niên hỏi đồng bọn bên cạnh.
"Ta cũng không tệ, nhưng mà thiếu chút đã xảy ra xung đột, cũng may đã xử lý thích đáng." Nam tử trẻ tuổi không thèm để ý chút nào, cười nói.
"Thiên m Tông quả nhiên là tông môn vắng vẻ, từng người đều nhu thuận hệt như cừu non." Người đàn ông trung niên cười nói:
"Lần này thu hoạch nhiều hơn lúc trước nhiều, cướp lần một ít, bọn hắn cũng dễ dàng tiếp nhận."
"Ta hôm nay còn gặp được một tiên tử không tệ, hai ngày nữa đến nếm thử mùi vị, Kim Đan sơ kỳ, xem ra là vừa mới tấn thăng." Nam tử trẻ tuổi liếm liếm đầu lưỡi, ánh mắt lộ ra vẻ ao ước.
"Nơi này dù sao cũng cách xa hải ngoại, đúng là có một phong vị khác." Nam tử trung niên cười, tiếp tục nói:
"Hôm nay ta còn gặp được một Chế Phù Sư không tệ, dùng giả linh thạch đã có thể mua được, dáng vẻ vô lực kia đúng là nơi nào đều giống nhau."
"Ha ha ha, đúng vậy, ta hôm nay cũng gặp phải người giống như vậy." Nam tử trẻ tuổi phụ họa.
Hai người cười cười nói nói, đi đến bên trong rừng cây.
Nơi này không có bóng người.
Lúc này người đàn ông trung niên quay đầu nhìn về phía người bên cạnh, đang muốn tiếp tục mở miệng.
Ầm!
Một đạo kiếm quang, chặt đứt đầu đối phương, máu tươi rớt đầy trên mặt hắn.
Cùng lúc đó, một thanh trường thương cũng xuất hiện theo, mở rộng vô hạn trong ánh mắt của hắn.
Ầm!
Trường thương xuyên qua cổ họng của hắn, không chỉ như thế, còn có một mũi tên đỏ sậm xuyên qua thân thể hai người, nghiền nát máu thịt của bọn họ.
Xảy ra chuyện gì rồi?
Người đàn ông trung niên vừa hoảng sợ vừa cảm thấy mờ mịt.
Không thể nào hiểu được tại sao nơi này lại đột nhiên có người đánh giết bọn hắn.
Mà vào giây phút cuối cùng trước khi sinh mệnh tiêu tán, hắn hình như nhìn thấy ba thân ảnh.
Cũng không phải là ảo giác, xung quanh đúng là ba thân ảnh.
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới lại đột nhiên có hai người lao ra, động thủ theo.
Những người này không có phát hiện ra hắn, nếu không cũng không đến mức vội vã như vậy.
Nếu như bọn hắn tới sớm một chút, hắn đã không cần ra tay. Bây giờ ba người công kích cùng nhau xuất hiện, có chút xấu hổ. Sau khi công kích, ba người phát hiện ra nhau, nhưng lại không có cách nào xác định được thân phận của nhau.
Giết người hải ngoại không sao cả, giết đồng môn mới lớn chuyện.
Không ai dám giết một người không rõ thân phận ở trong tông môn cả, Giang Hạo cũng như thế.
Hắn thấy bên trái là một vị nữ tử cầm kiếm, bên phải là nam tử cầm cung. Người trước có mạng che mặt, người sau có mặt nạ.
Giang Hạo là tử khí vờn quanh, ngăn chặn nhìn trộm.
Trong lúc nhất thời ba người đều giằng co lẫn nhau.
"…"
Giang Hạo thở dài một tiếng, yên lặng lui về sau, cuối cùng tan biến trong bóng đêm.
Mà hai người còn lại đều nhẹ nhàng thở ra, đối phương ra tay vô thanh vô tức, bọn hắn không phát hiện ra chút nào.
---
Trong sân, Giang Hạo ngồi trên ghế, thở dài.
Vì không gây phiền toái, hắn chỉ có thể lui đi trước. Nhưng mà lần lui này khiến hắn thua thiệt không ít linh thạch.
Không nhắc tới chuyện trữ vật pháp bảo, chín mươi linh thạch bán phù kia đã không thể trở về.
"Nên nghĩ tới chuyện này mới đúng, những người này không kiêng nể gì mà cướp đoạt tài nguyên như thế, người Thiên m Tông sao có thể không đỏ mắt được?"
Người ra tay không nhất định là người bị bắt nạt, phần lớn chính là muốn kiếm một bút.
Dù sao cướp đoạt đồng môn có nguy hiểm, đoạt kẻ ngoại lai lại không có gì đáng ngại. Nhất là khi loại người này vừa đến đã bắt nạt người khác, giết người đoạt bảo cũng là chuyện bình thường.
"Không biết ngày mai Chấp Pháp Phong có chấn động lần nữa hay không."
Chỉ là hai Kim Đan, mà hai người kia là Nguyên Thần, cộng với một Luyện Thần là hắn nữa. Những người hải ngoại khác cũng là dữ nhiều lành ít.
Ngày kế tiếp.
Trời chưa sáng.
Giang Hạo dậy thật sớm.
Hắn cầm cái ghế ngồi ở ban công, nhìn về phía Chấp Pháp Phong, đang chờ đợi bên kia xuất hiện phản ứng.
Đáng tiếc là sau khi hừng đông bên kia cũng không có phản ứng gì.
"Là do tối hôm qua chỉ có hai người chết thôi sao?"
"Có chút đáng tiếc."
Những sư huynh sư tỷ kia không đi dạy dỗ quy củ cho người hải ngoại, sau này hắn bày quầy bán hàng sẽ rất phiền toái.
Cũng không thể gặp một người thì xử lý một người được, điều này dễ làm cho người ta chú ý.
Sau khi tưới nước cho Thiên Hương Đạo Hoa, Giang Hạo nhìn về phía Bàn Đào Thụ, trái cây còn lại phía trên không nhiều.
Đều là Tiểu Li lén hắn chạy tới hái. Hắn cũng không hiểu tại sao nhất định phải trốn hắn.
Nhưng mà con thỏ rất thích làm mấy chuyện lén lút như này, khiến cho Tiểu Li cũng phải đi theo.
Có lẽ lúc không có người, con thỏ nói mặt mũi của nó lớn bao nhiêu sẽ lớn bấy nhiêu, không người phản bác.
Thật ra Giang Hạo xưa nay cũng không phản bác mặt mũi con thỏ, nó nói có mặt mũi liền có mặt mũi, không cần thiết phải phản bác.
Đi vào Linh Dược Viên, phát hiện nơi này có không ít người tụ tập.
Dường như đang thảo luận cái gì đó.
"Xảy ra chuyện gì rồi?" Giang Hạo hỏi Trình Sầu bên cạnh.
"Giang sư huynh." Trình Sầu vội vàng giải thích:
"Là người Chấp Pháp Phong bảo chúng ta tập hợp chờ đợi."
"Tại sao?" Giang Hạo hỏi.
"Nghe nói là có rất nhiều người chết, tông môn đang điều tra." Trình Sầu có chút lo lắng, nói.
Giang Hạo khẽ nhíu mày, trong lòng chấn kinh, chết rất nhiều người? Là người hải ngoại hay là người của tông môn?
Mặc dù đại khái là người hải ngoại, thế nhưng lỡ như là người tông môn, như vậy sẽ lớn chuyện.
Chờ một lúc, Liễu Tinh Thần tới.
Cũng không bàn giao chuyện gì, chỉ thông báo là có thể tản đi.
Chuyện này cũng cho thấy người chết là người hải ngoại, nếu như là người tông môn thì đã bắt đầu điều tra lớn rồi.
"Sư huynh biết xảy ra chuyện gì không?" Giang Hạo hỏi.
"Người Hải ngoại đã chết không ít, nhất là mấy ngày nay, trước đó mặc dù có một chút thế nhưng vấn đề xung đột bình thường không lớn." Liễu Tinh Thần khẽ cười, nói:
"Cho nên, chúng ta cũng khuyên bảo đơn giản một số sư huynh sư tỷ ra tay kia một chút. Thế nhưng hai ngày này lại khác, người động thủ càng ngày càng nhiều. Thật giống như đã hẹn trước, cho nên tông môn có lý do hoài nghi có người tổ chức xung đột lần này. Chắc là cố ý muốn phá hỏng liên minh hữu hảo giữa tông môn chúng ta cùng hải ngoại, sau khi Chấp Pháp Phong điều tra xác định là Huyền Thiên Tông cố ý hành động. Danh môn chính phái như này đây."
Giang Hạo: "…"
Huyền Thiên Tông không thích Thiên m Tông không phải là không có lý do.
"Người Hải ngoại cũng cảm thấy như vậy sao?" Giang Hạo tò mò hỏi.
"Chắc là cũng cảm thấy như vậy, bây giờ bắt đầu khiển trách Huyền Thiên Tông, còn giống như là muốn tìm người đến Huyền Thiên Tông yêu cầu giải thích." Liễu Tinh Thần mỉm cười nói.
Giang Hạo thở dài, chuyện này nếu là thật thì sẽ muốn lời giải thích như thế nào đây?
Nếu muốn châm ngòi, tại sao chỉ giết người hải ngoại mà không giết người Thiên m Tông? Dĩ nhiên, đây chỉ là đùa giỡn.
Người Hải ngoại cũng không phải người ngu, bọn hắn sao lại không thể nhìn ra chứ?
Thế nhưng nơi này dù sao cũng là Thiên m Tông, dù có thể nhìn ra thì lại như thế nào? Xét đến cùng vẫn là bọn hắn không quản người của mình tốt, như thế mới dẫn tới mầm tai vạ.
Hơn nữa, Giang Hạo cũng có lý do hoài nghi, đây là cao tầng hải ngoại cố ý gây nên, muốn nhìn xem ranh giới cuối cùng của Thiên m Tông ở chỗ nào.
Có lẽ bọn hắn không nghĩ tới hậu quả sẽ nghiêm trọng như vậy.
"Đúng rồi, chết bao nhiêu người?" Giang Hạo tò mò hỏi.
"Chết bảy phần, tất cả xảy ra quá nhanh, bọn hắn thậm chí không thể phản ứng lại." Liễu Tinh Thần đáp.
"Thật sao?" Giang Hạo có chút cảm khái:
"Huyền Thiên Tông thật sự là lợi hại."
"Đúng vậy, Huyền Thiên Tông đúng là lợi hại." Liễu Tinh Thần gật đầu cảm thán.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận